Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 48: Đội trưởng Phạm gọi tới

Bởi vì trước đó, hạng mục nghiên cứu của Phạm Hương đã báo cáo gần xong rồi, nên sau khi vụ kiện ở đây kết thúc, chị thấy cũng chẳng còn việc gì cần làm, suy tính một lúc, chị liền quyết định cho mình nghỉ phép, những năm gần đây chị tích lũy được rất nhiều ngày nghỉ, đúng lúc này có thể lấy ra dùng.

Trước khi về nước, Phạm Hương cũng không có ý định ở lại lâu. Dự định của chị là sau khi hoàn thành hạng mục hợp tác giữa hai nước Mỹ và Trung Quốc sẽ lập tức quay về Mỹ.

Nhưng tình huống bây giờ đã khác, người chị nghĩ sẽ vĩnh viễn không gặp lại, hôm nay lại gặp được, hơn nữa còn đúng lúc, trùng hợp cô ấy và bạn gái đã chia tay.

Trước kia chị băng khoăng nhiều năm rồi không gặp lại, có lẽ cô bé kia từ lâu đã có bạn gái, thậm chí đã làm vợ người ta, chị đột ngột cầm mẩu giấy chơi đùa lúc nhỏ xuất hiện trước mặt cô ấy, hẳn sẽ đem đến cho cô nhiều phiền toái.

Nhưng giờ thì vừa đúng lúc, biết nói thế nào đây, thừa nước đục thả câu. Cô ấy mới chia tay trong lòng chắc rất trống rỗng nên cần người bên cạnh. Nếu anh ở lại bên cạnh cô, cô nhất định sẽ phát hiện ra chị

tốt hơn tên bạn gái cũ kia gấp trăm ngàn lần, đối với cô đây đúng là chuyện tốt, không cần tìm mà vẫn nhặt được bảo bối là chị.

Thời điểm chuẩn bị tan tầm, Phạm Hương sắp xếp lại mấy quyển sách chuẩn bị ra ngoài chờ Lan Khuê tới đón thì tiếng chuông điện thoại từ văn phòng anh lại reo lên đúng lúc.

"Giáo sư Tiếu, bên cục cảnh sát gọi điện tới ạ."

Tiếng gọi ngoài cửa vang lên chính của trợ lý chị, lúc này trong tay cô ta đang cầm điện thoại dùng cho công việc của Phạm Hương.

Phạm Hương khẽ cau mày, nhưng cuối cùng vẫn bảo trợ lý đưa điện thoại đến.

"Xin chào, tôi là Phạm Hương."

"Giáo sư Tiếu, chào ngài! Tôi là đội trưởng đội cảnh sát Phạm Thành, bây giờ ngài có thể bớt chút thời gian đến cục cảnh sát được không? Chúng tôi có một vụ án cần Giáo sư Tiếu hỗ trợ."
Giọng điệu nói chuyện của Phạm Thành vô cùng chân thành, sau khi lĩnh giáo tài năng của Phạm Hương, bà đối với vị giáo sư so với bà còn ít hơn vài chục tuổi không có chút hoài nghi. Bây giờ, dù là danh tiếng ở nước ngoài hay là qua vụ án mạng xác chết trầm dưới hồ mà nói, lần này nếu không tìm Phạm Hương giúp đỡ thì ông thật không biết tìm người nào khác.

"Tôi là người của cục cảnh sát các cậu sao?" Phạm Hương một bên lười biếng lật cuốn sách trong tay một bên thản nhiên hỏi Phạm Thành ở đầu bên kia điện thoại.

"À... Không phải." Phạm Thành không rõ sao Phạm Hương lại hỏi như vậy, chỉ có thể thành thật trả lời vấn đề trước.

"Vậy các người có vụ án tìm tôi làm gì? Tôi nghĩ là tôi không có nghĩa vụ đi giúp mấy người." Lúc nói những lời này, Phạm Hương thấy di động cá nhân của mình rung lên, chị nhìn thoáng qua màn hình di động thấy là Lan Khuê gọi tới liền lập tức nói qua điện thoại với Phạm Thành: "Tôi phải tan tầm rồi, gặp lại sau."

Lúc này, Phạm Hương cũng không quan tâm tới đầu bên kia điện thoại Phạm Thành bị chị dứt khoát cự tuyệt đang có phản ứng gì, cúp điện thoại liền rời khỏi văn phòng. Ở cửa nhìn thấy trợ lý đang đứng đợi thì chỉ tùy tiện bỏ lại một câu, tôi muốn nghỉ phép 3 ngày rồi không quay đầu lại mà trực tiếp rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro