Ngoại truyện 4: Chết dưới hoa mẫu đơn,làm quỷ cũng phong lưu (H)
Ngày trước khi xem Hoàn Châu Công Chúa , có một phân cảnh Hạ Tử Vi bị bàn gỗ kẹp tay đến gần tàn phế . Lúc đó Tiểu Trương Hân 5 tuổi có quay sang hỏi Dương di , cũng chỉ là cái tay thôi mà sao thái y lại nói có thể nguy hiểm đến tính mạng . Lúc đó Hứa Dương cũng có giải thích cho năm cân muối hiểu , bởi vì ở những đầu ngón tay có vô số dây thần kinh . Bị kẹp đến hoại tử như vậy , đương nhiên chịu không nổi . Thật ra lúc đó chỉ gật gù tỏ vẻ am hiểu , nói đúng hơn Trương Hân không thể tưởng tượng được nó đau đớn như thế nào . Mãi cho đến nhiều năm sau này :
" A Hân, chị chết mất , thật khó chịu " - hiện tại Hứa Dương chẳng khác nào nằm trong hoả diệm sơn , loại không khí oi bức khô khan này , khiến nàng quả thật sống không bằng chết .
Hứa Dương không hiểu được vì sao mình lại trở nên như vậy , chỉ biết Trương Hân vừa rời khỏi mình , nơi đó liền không chịu được cảm giác trống rỗng . Nàng muốn được lấp đầy , cho dù hiện tại cứ một lần chuyển động , ở giữa hai chân liền truyền lên sự đau rát đến hít phải một ngụm khí lạnh . Cảm giác đau đớn xen lẫn với kíƈɦ ŧìиɦ , làm cho Hứa Dương không phân biệt được , rốt cuộc nàng muốn Trương Hân dừng lại hay tiếp tục.
" Dương Dương , cứ như vậy chị sẽ chịu không nổi " - bình thường Trương Hân đối với loại chuyện này rất hưng phấn , nhưng hiện tại quả nhiên là lo sợ nàng cơ thể sẽ bị hủy mất thôi .
Kể từ lúc chiếc áo lụa trên người nàng bị Trương Hân trút bỏ , một góc giường liền trở nên nhàu nhĩ . Ở trên người Dương di triệt để chiếm hữu , bất cứ một địa phương nào đi qua cũng để lại vô số vết tích ẩn hiện .
Đôi môi sưng đỏ , còn rỉ lại một ít tia máu không phải vừa rồi trong lúc hôn Trương Hân vô tình làm thương tổn . Chẳng qua mỗi lúc bên trong mật đạo đột ngột co thắt , là một lần Hứa Dương tự cắn lấy môi của mình ngăn cản tiếng rêи ɾỉ vốn luôn muốn thoát ra ngoài cửa miệng .
Hai bên ngực vô số những vết cắn mờ ảo hiện lên , nếu như bình thường Trương Hân chỉ lỡ cắn mạnh một chút sẽ ăn ngay năm dấu tay. Nhưng hôm nay nàng chính là liên tục rêи ɾỉ , cầu xin tiểu lão công ở nơi đó của mình lưu lại lâu một chút .
Giữa hai chân từ lâu đã trở nên vô cùng lầy lội , mật dịch liên tục theo kẻ hở nơi hoa tâm chảy ra bên ngoài . Kéo lê vào đùi non của nàng trông vô cùng diễm lệ , cánh hoa đỏ nhạt từ lâu đã phủ lên một lớp sương dày đặc , khiến Trương Hân liên tục chịu không được , ở giữa hai chân nàng chiếc đầu nhỏ theo nhịp nhấp nhô , âm thanh liếʍ ɭáρ càng lúc càng trở nên dày đặc .
" A Hân, sâu hơn một chút..... "
Trước đây Hứa Dương luôn cảm thấy hành động này vô cùng xấu hổ , thường ngăn cản Trương Hân ở giữa hai chân mình như vậy . Nhưng hiện tại nàng lại cảm thấy không đủ , muốn chiếc lưỡi đó quét qua mật đạo nhanh hơn một chút , sâu thêm một chút nữa .
Mật dịch liên tục chảy ra bên ngoài , cộng với âm thanh mút mát của Trương Hân làm cho nàng thật sự càng thêm động tình . Nhất thời chiếc lưỡi nhỏ tách hai bên cánh hoa đã bị mút đến sưng đỏ , chui tọt vào bên trong . Trong một giây khiến cho đại não của Hứa Dương hứng chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ lớn , ưỡn mình chống chịu , một tay nắm chặt ga giường cố sức chống chịu , tay còn lại đặt ở đỉnh đầu của Trương Hân ra sức đẩy vào .
" Dương...Dương ..."
Quả nhiên xuân dược thật khiến người ta loạn thần , loại chuyện nào cũng làm ra được . Trương Hân thật sự không ngờ có một ngày , chị ấy lại chịu không nổi kíƈɦ ŧɦíƈɦ , đem bản thân mình lật lại , chính xác trở thành ngồi trên mặt của Trương Hân liên tục rêи ɾỉ .
" Chị như vậy , em không nhịn được đâu "
Dẫu biết nếu tình hình này nếu tiếp tục , qua hôm sau chị ấy nhất định nằm liệt giường . Nhưng Trương Hân thật sự bị bộ dạng bây giờ của Hứa Dương làm mất thần trí , đem hai bên đùi của nàng mở rộng , chiếc lưỡi nhỏ lại được dịp càn quét mọi ngóc ngách bên trong hoa huyệt đang co thắt không ngừng , mật dịch phút chốc lại khiến cho môi lưỡi của cô tiếp nhận không được , lăn dài trên má .
" A Hân , không đủ , vĩnh viễn không đủ " - nàng thật sự phát điên lên mất , cho dù A Hân có mút mát nơi đó đến tê dại , cũng không thể thay thế được cảm giác được lấp đầy của những thứ thon dài như thường lệ .
Không phải Trương Hân không muốn dùng tay , nhưng vừa rồi tay phải của cô đã ở bên trong nàng bị tổn hại không ít . Dương di một khi động tình , hoa huyệt co thắt thật sự rất mạnh . Vừa rồi ở bên trong Trương Hân đã đem hai ngón tay của mình liên tục tiến vào , một lần đi qua thôi đã vô cùng nhức mỏi .
" Ưm ... A Hân , cho vào bên trong chị . Chị xin em , không chịu được " - mồ hôi liên tục đổ dọc sóng lưng , nếu như còn tiếp tục trống rỗng như vậy , nàng sẽ bị vật đến chết mất thôi .
Bất đắc dĩ Trương Hân đành phải cắn răng chịu đựng , lần lượt đem những ngón tay của mình đi sâu vào cơ thể nàng . Cảm nhận được ngoại vật xâm nhập , Hứa Dương càng rêи ɾỉ lớn tiếng , liên tục nắm chặt hai bên góc chăn , cắn vào môi dưới đến bật máu một lần nữa .
Cứ một ngón rồi lại một ngón đi vào cơ thể nàng , một lần đẩy vào một lần rút ra , lại chẳng khác nào như những con dao đang xuyên qua người . Nhưng trong chính những cơn đau đó, kɦoáı ƈảʍ lại tăng lên không ngừng . Liên tục chuyển động theo từng cái thúc đẩy của Trương Hân , hồn phách như rơi vào một khoảng không vô định .
" Nhanh hơn một chút , sâu hơn nữa " - nàng thật sự đau đến mắt cũng không mở ra nổi , nhưng chỉ cần lực tác động bên trong chậm lại , nàng sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu .
" Dương Dương , em sắp chịu không nổi " - đã không dưới 5 lần đặt tay vào bên trong nàng , máy móc hoạt động trong một công suất cao lại ở thời gian ngắn , sẽ hư mà .
Mặc dù vô cùng đau nhức , nhưng thấy biểu hiện khó chịu đến cắn môi mình chảy máu , Trương Hân đành phải dồn lực vào những cái cuối cùng , đem Hứa Dương tuyệt đỉnh trải qua động tình vô hạn . Cả cơ thể ưỡn cao , bụng dưới co thắt không ngừng , mật dịch tuôn trào như một con suối nhỏ , bắn vào cổ tay của Trương Hân đến vô cùng lầy lội . Hương vị hoan ái tràn ngập khắp cả phòng , chỉ còn những tiếng thở dốc không thôi .
Những tưởng đâu một loạt trận kíƈɦ ŧìиɦ vừa rồi , sẽ khiến nàng mệt mỏi thiếp đi . Nhưng cuối cùng Trương Hân còn đang bận thở dốc , tay cũng sắp trở nên vô lực . Hứa Dương Ngọc Trác lại liên tục vặn vẹo trên giường , rêи ɾỉ đến đáng thương . Trương Hân nhìn thấy liền không chịu nổi , muốn giúp chị ấy giải quyết cho bằng hết sự oi bức bên trong . Nhưng tay của cô lại không thể nhất lên nổi ...
" A Hân , chị chết mất " - nàng biết Trương Hân rất đau , giữa hai chân của nàng cũng sắp không chịu nổi . Nhưng không hiểu sao nàng vẫn không thể ngừng đòi hỏi , thậm chí còn muốn tự cho tay của bản thân đi vào cơ thể mình .
" Dừng lại , không được làm như vậy , em giúp chị " - Trương Hân ngay lập tức đem tay của nàng trói lại , bởi vì bình thường Dương di nuôi móng tay rất dài , nếu như để chính mình làm chuyện đó , sẽ khiến cho hoa huyệt bị tổn thương không đáng có .
Hứa Dương đang ở trong cơn kíƈɦ ŧìиɦ , lại còn bị Trương Hân trói chặt hai tay . Chính bởi vì không thể chịu đựng được , hai chân luôn cố gắng ma sát lẫn nhau , âm thanh rêи ɾỉ liên tục vang lên đầy bức rức , khiến cho Trương Hân chịu không nổi , quyết định có chết cũng phải làm .
" Dương Dương, tuy không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm . Nhưng nếu hôm nay có bị vật đến chết , thì cứ chết chung đi " - nói xong liền lập tức đem nửa chén thuốc còn lại ở trên bàn uống mất , chỉ còn có cách này , mới có thể lấy độc trị độc , đủ sức thoả mãn nàng .
Trương Hân thường nghe người ta nói , chết dưới hoa mẫu đơn , làm quỷ cũng phong lưu . Thì ra chính là như vậy ...
-------------
Kể từ sau khi bà ngoại nghe ông ngoại nói về tác hại của loại thuốc trên , đã không ngại đường xá xa xôi tầm khoảng bảy căn để đến tư gia của Tử Thái thông báo . Nhưng cửa đã cài chốt ở bên trong , không có cách nào từ bên ngoài mở ra được . Điện thoại lại không bắt máy , cuối cùng bà ngoại đành phải đi một vòng xem thử có lối nào leo rào vào được hay không ? Nhưng khi đi ngang một căn phòng nhỏ gần với hồ thảo dược , bỗng dưng nghe được loại âm thanh không nên nghe , âm vực vô cùng to lớn đấy không có cách nào nhầm lẫn , chính xác thuộc về cháu dâu . Xem ra cái gì cũng đã quá muộn , đành phải thuận theo tự nhiên , quay trở về đợi tin tức vào ngày mai thôi .
Trương Hân vô thức mở mắt khi ánh nắng mặt trời xuyên qua vài tán lá cố tình đậu lại trên mi mắt , không biết được bây giờ chính thức là giai đoạn nào của hôm sau . Chỉ biết bản thân đã ngủ một giấc tưởng chừng có thể chết đi được , có cái gì mềm mềm trong miệng mình thế nhỉ ?
" Đau ..." - âm thanh vừa rồi lại thuộc về Hứa Dương, khi Tử Thái vẫn chưa tỉnh hẳn lại cắn cắn thứ bên trong miệng của mình .
Nghe được loại âm thanh yếu ớt vừa rồi , Trương Hân giờ phút này mới thực sự bừng tỉnh . Thì ra cái được gọi là mềm mềm nóng nóng đó , đích thị là hạt hồng đậu trên ngực của Dương di . Không lẽ mình đã ngậm nó cả đêm sao ? Cái gì đây ?
Toàn bộ những vết tích này đều do mình gây ra hay sao ? Toàn thân của nàng liên tục những dấu vết đỏ tím trải dài , nhìn thôi cũng cảm thấy xót xa chịu không nổi .
" Không phải em , không đúng ... thật sự là do em làm . Nhưng mà Dương Dương , em có thể thề với chị , hôm qua không phải em cố tình làm như vậy " - Trương Hân ngay tức khắc ngồi bật dậy giải thích , nếu không mối quan hệ của họ rất có thể đứng trên bờ vực thẳm .
" Aaa..." - lại một âm thanh khác đến từ vị trí của nàng , vừa rồi khi Trương Hân ngồi dậy , đồng thời thứ ở giữa hai chân nàng cũng chuyển động , khiến Hứa Dương Ngọc Trác hít phải một ngụm không khí lạnh , đau đớn không thôi .
.
" Vẫn còn ở bên trong sao ? " - Trương Hân chú ý lại một chút , thì ra bản thân vẫn chưa hề rời khỏi cơ thể nàng . Định sẽ nhanh chóng lấy ra , nhưng hình như không thể cử động được .
" A Hân, nhẹ một chút , chị đau " - mật dịch đêm qua tạo tiền đề cho sự trơn trượt bao nhiêu , hiện tại lại trở nên khô đặc , muốn lấy ra bên ngoài thật sự không đơn giản một chút nào .
" Chết rồi , có phải tay của em rụng vào bên trong luôn rồi không ? Em không nhấc nó lên được " - nét mặt của Trương Hân quả nhiên không còn huyết sắc , cả tay phải đang ở bên trong nàng và tay trái còn lại đều không nhấc lên nổi .
Mãi một lúc sau đó Hứa Dương cố gắng nén chịu cơn đau , đem hai chân của mình liên tục ma sát , tạo ra một ít hoa dịch mới làm trơn trượt một chút , đến cuối cùng Trương Hân mới có thể giải cứu cho những ngón tay đáng thương của mình . Nhưng mà vẫn là không nhấc lên được ...
" Dương Dương , chị nói có khi nào em giống như Hạ Tử Vi năm đó , sắp hoại tử rồi không ? "- thật sự mà nói nếu như tay của mình bị hư mất , Dương di nhất định bắt mình ăn chay trường cả đời , chị ấy không thích mấy thứ vật thể gớm ghiếc được rao bán trên các trang web đen đâu .
" Tất cả cũng tại em , một mình chị bị như vậy chưa đủ sao ? Em còn uống để làm gì chứ ? " - tay của Trương Hân chịu thương tổn , cơ thể của nàng bộ tốt đẹp hơn sao ? Tìm cách giải thuốc không tìm , lại tự mình uống thuốc ?
" Cái gì ? Em liều mạng giúp chị , chị bây giờ muốn trở mặt sao ? Chị không biết phụ nữ sau 30 tuổi như lang như hổ hả ? Chị lại còn bị thứ quỷ đó khống chế , nếu em không uống nó vào , em làm sao làm lại chị " - nếu như là người khác , người ta nhất định đem chị đi nhúng nước cho kiềm chế dược tính của nó . Nhưng người ta thấy chị mới bị bệnh mà , làm sao nở đi ngâm nước chị chứ hả ?
" Chị sống hay chết liên quan gì đến em ? Em cứ để chị một mình trong phòng , đợi thuốc hết dược tính cũng không thành ra như bây giờ " - Dù sao bây giờ cũng không xuống giường được , cũng chẳng thể làm gì . Quá nhiều thời gian như vậy cũng chỉ hoang phí , quyết định cùng Trương Hân khẩu chiến đến cùng .
" Hiện tại chị còn sức để lớn tiếng với em như vậy sao ? Hôm qua chị rên còn lớn hơn , nào là chị chết mất , A Hân sâu hơn một chút , mạnh hơn một chút . Hay lắm bây giờ liền qua cầu rút ván , chị là đồ vắt chanh bỏ vỏ " - người ta ra nông nổi như vậy là tại ai ? Bộ mặt lúc này của chị chính là phủ nhận hết toàn bộ sự cố gắng của người ta đêm qua dành cho chị ?
" Vắt xong nước rồi , không đem bỏ vỏ , chẳng lẽ đem vô miệng nhai hả ? " - quả nhiên gần mực thì đen , nhất đại nữ thần ôn nhu giới điện ảnh Thượng Hải năm nào , ở chung với Trương Hân lâu ngày liền bị nhiễm thói sân si a .
" Chị ? Chị có tin nói thêm một tiếng nữa , em sẽ ăn chết chị không ? " - người ta nói cưng chìu thì cưng chiều , sủng ái thì sủng ái . Nhưng vợ thì phải dạy , nếu không sẽ uổng công làm lão công người khác .
" Ủa ? Cái tay không phải đã rụng mất rồi sao ? Nhấc lên thử đi rồi nói chuyện " - nàng không thèm nhìn vẻ mặt khó ưa của Trương Hân , liền muốn xoay mình vào góc tường bên trong . Nhưng mà ở giữa hai chân lập tức truyền lên sự đau buốt đến tê dại , quên mất rằng cơ thể hiện tại của nàng không được dùng để cử động .
" Ha , bộ bây giờ chị tốt lắm sao ? Người ta bị hư tay ít nhất cũng còn cái chân dùng để đi , còn chị thì cái giường cũng không bước xuống được " - bình thường chị thích sạch sẽ như vậy , đoán chắc sẽ không chịu được sự lầy lội ở giữa hai chân quá lâu . Nhất định một lúc nữa sẽ muốn tắm rửa , để xem chị làm sao tự mình bước vào được phòng tắm đi .
Quả nhiên đúng với những gì Trương Hân dự đoán , lúc ân ái cho dù có tiết ra bao nhiêu mật dịch cũng không sao ? Nhưng một khi Hứa Dương nàng tỉnh lại sau một đêm , bắt buộc nơi đó phải trở về trạng thái nguyên vẹn khô ráo một cách nhanh nhất . Hôm qua đã ra nhiều lần đến như vậy , đừng nói là ở giữa hai chân như một đầm lầy thu nhỏ , ngay cả chăn ga gối nệm tất cả đều phảng phất thứ hương vị cực hạn động tình đó . Khiến cho Hứa Dương quả nhiên chịu không được , liên tục nằm không yên .
" Gọi em một tiếng lão công , em liền đem chị đi " - mặc dù hiện tại nhìn chị như vậy thiệt đáng thương , nhưng cũng không nên quá dễ dàng mềm lòng .
" Em còn có cái tay sao ? Em làm sao bế chị ? Khoác lác ..." - thật sự nàng không biết phải làm sao mới xuống được giường , nhưng nếu mang bộ dạng thế này thêm một khắc nữa , cũng làm nàng khó chịu đến chết .
" Em không có cái tay , nhưng em có cái chân và cái lưng . Chị bám vào em chắc một chút thì được thôi " - dù sao hồ thảo dược cũng chỉ cách có mấy bước chân , cố gắng hợp tác một chút cũng đến được thôi .
" Sao đây ? Có kêu không ? Em đổi ý bây giờ à " - Trương Hân nhanh chóng bước xuống giường , giả vờ không thèm quan tâm đến nàng nữa lập tức bước đi .
" Đừng đi mà ... Tiểu lão cônggggg "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro