Chương 52: Có lỗi nên không dám nhìn mặt chị
Kể từ lúc Thùy Linh lãnh cơm hộp đến nay , mỗi một ngày trôi qua đối với Đỗ Hà đều giống như một kiếp . Duy trì lịch làm việc dày đặc một chút còn đỡ , chỉ cần hôm nào được off vài tiếng do thời tiết không thuận lợi , sẽ làm cho Đỗ Hà lại nhớ đến tiểu nương tử đang ở nhà trông mình về a ~
" Tâm trạng không tốt sao ? " - Trương Gia Nghê một thân y phục của Thuận Tần bước đến , trên tay vẫn còn cầm theo tờ giấy ghi lời thoại phân đoạn sắp tới .
" Chẳng phải chị đang bệnh ? Sao bây giờ lại ăn mặc như vậy ? "
Dạo trước có nói qua Đỗ Hà đối với Gia Nghê vô cùng xa cách , nhưng đàn chị này lại không mấy để tâm . Ngược lại không ít lần quan tâm họ Đỗ của chúng ta , dần dần cuối cùng Đỗ Hà cũng bị cảm hoá .
Cơ mà có thể thề với trời , người ta một lòng một dạ đối với Linh Linh . Chẳng qua đối với Gia Nghê đã bớt cáu gắt , dù sao chị ấy cũng chỉ quan tâm mình chứ đâu có ác ý .
" Đỗ Hà cũng biết quan tâm người khác đấy " - đúng là chuyện lạ hiếm có , hôm nay chẳng những không cáu gắt còn tỏ ra để ý đến mình .
" Em chỉ tùy tiện hỏi một câu , chị cũng đâu cần cảm thấy ngạc nhiên "
Bình thường cho dù có là người của phòng phục trang , phòng đạo cụ , hay đại loại một người lao công nào đấy Đỗ Hà cũng thường xuyên hỏi thăm . Nên đối với loại tình huống này không mấy xem trọng , ngược lại đối với Trương Gia Nghê lại biến thành một mối quan tâm đặc biệt .
" Dạo trước nghe nói em và Hồng Nghêu quen nhau , nhưng dường như đã xảy ra một số trục trặc ? "
Ngồi được một lúc Gia Nghê lại bắt đầu tỏ ý thăm dò , mặc dù biết rõ có thể Đỗ Hà lại nhanh chóng trở mặt khi được hỏi về vấn đề này . Nhưng đối với loại chuyện mà mình muốn biết , từ trước đến nay Gia Nghê luôn chưa từng bỏ qua .
" Em đối với những chuyện tình cảm nam nữ không có hứng thú , sự nghiệp ở thời điểm này vẫn là quan trọng hơn hết "
Nói dối không chớp mắt , nếu như bắt buộc phải chọn giữa sự nghiệp và tình yêu , Đỗ Hà sẽ không thèm để ý đến sự nghiệp , nhất định không suy không nghĩ cũng phải chạy theo tiếng gọi của tình yêu . Nhưng chỉ khi nào người đó là Dì Linh nàng , người ta mới bất chấp như thế .
" Vậy còn tình cảm giữa nữ tử với nhau , em ..."
" Gia Nghê chờ một chút , em nghĩ em có chuyện cần phải nói với chị "
Phải , Linh Linh luôn nói rằng Đỗ Hà là đứa trẻ ngốc nghếch . Nhưng chung quy lại chỉ đứng trước nàng , người ta mới trở nên ngô nghê như thế . Ngược lại đối với thế giới bên ngoài , năm cân muối thừa sức hiểu rõ Gia Nghê đang muốn hướng đến mình điều gì .
" Trong tình yêu có một thứ gọi là không thể cưỡng cầu , nếu như không phải là của chị , cho dù có cố gắng đến đâu cũng vô ích "
Lúc nói ra câu này còn cố tình e hèm một cái , tỏ ý như mình đang nói một cách vô cùng nghiêm túc . Nhưng ngược lại đối với Gia Nghê lại không có chút sát thương , khiến cho cô ấy nhìn thấy bộ dạng của Đỗ Hà mà phì cười .
" Em biết chị bị người ta từ chối tình cảm sẽ rất đau khổ , không sao đâu Gia Nghê , từ từ chấp nhận "
Trước đây cứ hết lần này đến lần khác bị Dì Linh từ chối , Đỗ Hà cũng thường xuyên lâm vào tình trạng khóc cười vô ý thức . Nên phần nào hiểu được bộ dạng bây giờ của Gia Nghê , nhất định là đau khổ đến phát điên lên rồi .
" Đỗ Hà , chị không ngại nói cho em biết . Chị thích em , còn việc em có đáp lại hay không là việc của em , chị quản cũng không nổi "
Tiếng gọi của đạo diễn từ phía trường quay đã làm Gia Nghê có chút chú ý , sau khi tùy tiện bỏ lại một câu nói cho Đỗ Hà liền bỏ đi . Để lại một mình năm cân muối đứng như tạc tượng , chị ấy vừa rồi là đang tỏ tình face to face với mình đấy ư ?
Mấy ngày sau đó Đỗ Hà càng giữ thân như ngọc , không bao giờ ở riêng một chỗ với Gia Nghê . Cơ mà dù sao cũng có nhiều phân cảnh quay chung , mỗi lúc đứng ngược lại với máy quay , Gia Nghê đều cố tình nháy mắt hoặc trưng ra nụ cười đầy trêu chọc với Đỗ Hà . Những lúc như vậy năm cân muối nhà Thùy Linh đều xém chút bị đứng hình , nếu như không tập trung nhất định sẽ bị đạo diễn hô cut ngay lập tức .
" Trương Gia Nghê , chị mà còn như vậy em sẽ nói hết cho mọi người biết "
Một buổi gặp mặt riêng đầu tiên sau phim trường , Đỗ Hà nhất định phải làm cho cô ấy từ bỏ ý định điên rồ đó đi . Nếu như còn như vậy nữa , ngay cả đồng nghiệp cũng không thể duy trì .
" Em muốn nói gì ? Công bố cho mọi người rằng chị thích em ? Tốt , vậy chị đỡ tốn công tự làm điều đó "
" Chị ..."
Người ta nói núi cao còn có núi cao hơn , chính là cái dạng đang gặp phải đây . Trước đây trên đoạn đường chinh phục Thùy Linh , thủ đoạn nào cũng được năm cân muối dùng qua . Bây giờ ngược lại gặp phải Trương Gia Nghê , liền như thế bị cô ấy chọc đến muốn tức chết đi .
" Em thích nữ nhân , em không lừa dối được mình đâu Đỗ Hà " - Gia Nghê tiến thêm vài bước lại phía cô , muốn ép Đỗ Hà nhìn sâu vào mắt mình .
" Chị sai rồi Gia Nghê , em không thích nữ nhân . Chẳng qua người em thích , vô tình lại là nữ tử "
Câu này Đỗ Hà từng được đọc qua ở một cuốn tiểu thuyết nào đó , bây giờ vận vào tình huống này lại cảm thấy thật hợp lý . Đâu có phải nữ nhân nào người ta cũng thích , người ta chỉ thích mỗi Dì Linh , ai kêu ...ai kêu Dì Linh là nữ tử cơ chứ ?
Sau khi thẳng thừng từ chối , Đỗ Hà một mực bỏ đi . Nhưng không được bao lâu lại nghe tiếng động khá lớn , vừa rồi là Gia Nghê đuổi theo lại sơ ý trượt chân ngã xuống hồ nước gần đó . Lúc đầu Đỗ Hà còn cho rằng cô ấy diễn một màn kịch cho mình xem , nhưng sau đó phát hiện dường như Gia Nghê thật sự không biết bơi .
Bất đắc dĩ đành phải đóng luôn phân cảnh anh hùng cứu mỹ nhân , đem được Gia Nghê lên bờ cô ấy cũng rơi vào trạng thái bất tỉnh . Có một ngàn lần không muốn , vẫn phải tiến hành hô hấp nhân tạo . Lần đầu tiên môi chạm môi cùng với một nữ nhân khác ngoài nàng , Đỗ Hà càng khẳng định mình chỉ yêu thích một nữ nhân duy nhất là Thùy Linh .
" Cám ơn Đỗ Hà , vừa rồi em ... "
" Chị đừng có tự suy diễn , cứu chị lên đã là may rồi , là chị tự tỉnh lại "
Không nán lại ở đó thêm một giây nào nữa , năm cân muối lập tức bỏ đi một nước không quay đầu nhìn lại . Gia Nghê cũng không biết vừa rồi diễn ra tình huống gì , nhưng vẫn xem việc Đỗ Hà cứu mình làm động lực nuôi dưỡng tình yêu của bản thân . Mang theo một thân quần áo ướt sủng tự quay về phòng , nói thê lương cũng có một chút thê lương , nói mãn nguyện lại không kém phần mãn nguyện .
Ngược lại với tâm trạng phấn khích của Gia Nghê , Đỗ Hà từ hôm đó đến nay liền lâm vào tình cảnh mất ăn mất ngủ . Uổng công thề thốt , uổng công hứa hẹn . Bây giờ vì một phút , liền đem đôi môi của mình đi hôn nữ nhân khác . Còn mặt mũi nào đối diện với Linh Linh , thật không có mặt mũi nào nói chuyện với nàng mà .
" Tiểu lão công , chiều nay chị đến đoàn làm phim thăm em nhé "
Âm báo tin nhắn vang lên bên tai khiến Đỗ Hà giật bắn mình , nội dung bên trong càng khiến họ Đỗ lập tức muốn phát sốt . Người ta rất nhớ chị , mỗi ngày đều muốn chạy thật nhanh về với chị . Nhưng mà thật không phải nên rơi vào thời gian này , hiện tại người ta đang cảm thấy tội lỗi chất chồng không biết làm sao đối diện với chị a ~
" Đỗ Hà không có ở đây , cô ấy không đọc được tin nhắn "
Tiểu ngốc nghếch họ Đỗ nhắn vội vàng một tin , giống như ai đó vừa cầm điện thoại của mình , ngay sau đó liền đem cả tấm chăn dày trùm kín cả người . Giống như trùm kín một chút , Thùy Linh có đến cũng sẽ không tìm được mình nữa .
" Vậy sao ? Vậy khi nào Đỗ Hà về nhờ em báo lại với em ấy một tiếng , chị hiện tại đã ngồi trên xe . Vậy nhé ... " - tiểu ngốc nghếch nhà nàng lại không biết giở trò gì , Thùy Linh bất quá bị chọc cười thành tiếng khi trên đường lái xe đến phim trường .
Đã dặn lòng không được xem , nhưng Tiểu Đỗ Hà vẫn len lén đọc tin nhắn vừa được gởi đến . Một trận mồ hôi đổ dọc thái dương , cảm giác tội lỗi càng lúc càng đổ lên dồn dập , cả gian phòng lộng gió , đều muốn hùa nhau làm Đỗ Hà lạnh đến phát run .
" Linh Linh , đừng có đến mà "
Đương nhiên không dám gởi đoạn tin nhắn này đi , chỉ âm thầm cầu nguyện trên đường đến đây nàng có công việc đột xuất sẽ quay về . Âm thầm ở trong chăn cầu nguyện , chưa bao giờ cảm thấy có tiểu nương tử đến thăm , lại giống như sắp trải qua một lần phong ba bão tố ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro