Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37: Đến lần thứ ba , biết đâu hợp khẩu vị



Cảnh quay đầu tiên lại đúng lúc rơi vào cảnh lần đầu gặp nàng , không phải Thùy Linh mà chính là Phú Sát Dung Âm . Tạo hình của nàng ấy trong bộ phim này thật sự biến thành crush quốc dân , đừng có nói đến Đỗ Hà bình thường đã triệt để si tình , thậm chí có rất nhiều người trước đây không chú ý đến Thùy Linh , đến hiện tại đều biến thành sói xám . Loại ánh mắt của bọn họ nhìn lấy nàng , thật khiến Đỗ Hà muốn đem Dì Linh ra khỏi phim trường không có đóng phim gì nữa hết .



Không biết ai lại viết ra loại kịch bản này nữa , theo như đó Ngụy Anh Lạc thật sự bước vào Trường Xuân Cung liền biến thành hảo bảo bối của Dung Âm . Lúc thì thấy nàng ngồi bên thư án dạy Anh Lạc viết chữ , lúc khác lại giảng cho nữ cung tì đó nghe về triết lý nhân sinh , thập phần ôn nhu chỉ bảo .


Còn nữa còn nữa , mỗi lần diễn đến những cảnh Thùy Linh hướng về phía Anh Lạc cười thật khẽ , Đỗ Hà lập tức quên mất lời thoại báo hại phải quay lại thêm một lần . Cũng chính vì chuyện này , hầu như một ngày có ít nhất 5 lần Đỗ Hà phải bị nàng nhắc nhở .



" Đỗ Hà , quên lời thoại một lần thì không sao ? Nhưng đã rất nhiều lần , mỗi lần lặp lại sẽ khiến cảm xúc bị mất đi . Hiểu chứ ? "



Vốn dĩ nàng còn định làm mặt lạnh với Đỗ Hà thêm vài ngày , nhưng bỏ đi dù sao Thùy Linh cũng không thuộc tuýp người giận dai đến vậy . Hơn nữa xét theo vai vế trước đây , Đỗ Hà từng gọi nàng một tiếng Dì Linh . Hiện tại lại chính là hậu bối của nàng , về công hay tư đều có trách nhiệm giúp Đỗ Hà mau chóng hoàn thiện kỹ thuật diễn xuất , đi theo một con đường chuyên nghiệp .


" Xin lỗi hoàng hậu nương nương , nô tì sẽ cố gắng không tái phạm " - người ta đã rất tập trung rồi , nhưng mà cứ nhìn thấy Dung Âm ôn nhu dịu dàng với ta , ta lại không kìm lòng được cái gì cũng quên mất .



" Em đang cố tình chọc giận tôi có phải không ? " - có thể phân biệt đâu là phim đâu là đời không vậy ? Lúc nào cũng xưng hô lộn xộn cả lên , thật không có chút chuyên nghiệp nào hết trơn .



" Em làm sao dám chọc giận chị , chị là Lương Tỷ mà . Đâu có phải Dung Âm ôn nhu thiện lương đó chứ ... " - đáng ghét nhất là nàng , có cần phải hở chút là mắng người ta hay không ?



Nói một chút về xưng hô với Đỗ Hà này , trước đây ở trong thân phận dì cháu đã gọi đến quen . Giờ đây Đỗ Hà theo vai vế hậu bối gọi nàng là chị , dĩ nhiên theo như đó Thùy Linh cũng nên gọi là em cho hợp tình hợp lý . Có điều nàng lại vô tình đến nổi dám dùng một chữ tôi lạnh lùng đến vậy, khiến Đỗ Hà tâm trạng không sao trở nên vui vẻ được .


Xem đó mới nói đọng tới một chút liền bỏ đi , phụ nữ qua 30 tuổi sao lại biến thành tiểu hài tử , cứ một lúc liền giận không thèm ở lại đôi co thêm nữa . Suốt bữa ăn trưa Đỗ Hà quả thật là nuốt không trôi , Linh Linh nàng có cần mang bộ mặt lạnh hơn cả một tảng băng lớn đó đối diện với người ta không ? Thật khó chịu ...



" Tiểu Linh , ăn nhiều thêm một chút " - Xa Thi Mạn vốn dĩ ngồi rất xa Thùy Linh , nhưng lại cố tình gắp một miếng cho nàng ở rất gần với Đỗ Hà .



" Mạn Tỷ , Lương Tỷ không thích ăn loại cá này " - người ta có khoảng thời gian sống cùng nàng khá lâu , loại thức ăn nào Dì Linh ăn không được người ta biết rõ hơn ai hết .



" Thật vậy sao ? Chị thật sự không biết "



Đại tỷ Hương Cảng còn muốn thu hồi miếng cá đó , nhưng Thùy Linh lại đem nó dùng qua ở trước mặt Đỗ Hà . Khiến cho năm cân muối cả người tràn đầy sát khí , thậm chí nhiệt lượng phát ra có thể thiêu rụi Tô Thanh đáng thương đang ngồi bên cạnh mình .


" Chị không thích ăn còn ăn làm gì ? " - Mạn Tỷ không biết không có tội , còn chị rõ ràng biết bản thân không thích tại sao còn thử .



" Mùi vị cũng không đến nổi tệ , có những thứ một hai lần có thể không thích , nhưng đến lần thứ ba biết đâu lại vừa miệng "



Miếng cá vừa rồi thật ra nàng muốn giúp Đỗ Hà hoá giải tình huống trước mắt , cho dù nàng có thật sự không thích ăn nó thì đã sao ? Là đích thân Mạn tỷ gắp cho nàng , cho dù có muốn từ chối cũng không thể thất lễ như cách của Đỗ Hà . Đứa trẻ này đến bao giờ mới chịu lớn ?



" Đỗ Hà , loại cá này quả thật rất ngon , ngươi cũng nên thử " - ánh mắt này của ngươi là đang ganh tỵ với Linh Tỷ có người gắp thức ăn à , ta cũng gắp cho ngươi có gì to tát .



" Ta ăn chay đó , đừng có mà gắp lung tung vào bát của ta " - Tô Thanh chết tiệt ngươi còn ở đó hí lộng ta , nhìn con cá đó thôi đã thấy ghét rồi ăn uống gì vô nữa .


" Mạn Tỷ món vịt quay này hợp khẩu vị chị không ? " - trước giờ nàng đối với người khác đều có qua có lại , chị ấy là tiền bối đã gắp cho nàng một miếng , lẽ nào không đáp trả .



" Tiểu Linh , cám ơn em . Chị ở khắp nơi cũng thử qua nhiều cửa tiệm , nhưng ở tại đây vẫn là ngon nhất "



Xa Thi Mạn người ta chỉ là rất thích giao lưu với mọi người , cũng đâu có ý gì quá đặc biệt với Thùy Linh . Nhưng loại ánh mắt hậu bối họ Đỗ đó nhìn mình , chẳng khác gì mấy dạng nữ tử sắp đi đánh ghen . Kỳ lạ ...



" Lương Tỷ , người ta cũng muốn ăn " - còn ở đó gắp cho Mạn Tỷ miếng to nhất nữa , Linh Linh có phải nàng xem Đỗ Hà chết rồi không ?



" Chẳng phải nói em ăn chay sao ? "



Vừa rồi Tô Thanh chỉ muốn tốt bụng gắp cho miếng cá lại mắng người ta , Thùy Linh chỉ là không thích Đỗ Hà giận cá chém thớt vì thế mới thuận theo chọc ghẹo cô . Lại không biết làm cho Đỗ Hà uất ức đến độ sắp khóc chết đi , không gắp cho thì thôi còn quay ngược lại quăng lưỡi câu vào miệng người ta nữa chứ ?


" Đỗ Hà , còn chưa ăn xong mà " - nhiều năm gặp lại ngay cả Tô Thanh cũng cảm thấy Đỗ Hà tính khí trẻ con , mới nói vài câu liền đem bát cơm đặt xuống một mực bỏ đi .



" Tô Thanh ta nói cho ngươi biết ta ăn chay nhưng không có tu tâm , ngươi còn tiếp tục chọc phá ta , ta nhất định sẽ phạm tội sát sanh "



Ngươi còn muốn Đỗ Hà ta phải ngồi ở đó ăn hết bát cơm hay sao ? Hết người này đến người khác cứ làm ta thấy chướng mắt , một chút cũng không thể ngồi lại . Ta ghét tất cả các ngươi , ta ghét Linh Linh . Không phải chỉ vì một bữa cơm thôi đâu , đã mấy hôm nay nàng không thèm đếm xỉa tới ta . Lúc quay phim thì mắng ta hết chuyện này đến chuyện khác , lúc tập lời thoại cũng mặt mày cau có nhìn ta , ra đến bàn ăn cũng tương tự không xem ta ra gì ? Đỗ Hà ta không phải sinh ra từ tảng đá , ta biết yêu cũng sẽ biết giận .



Buổi chiều không có phân cảnh của Hoàng hậu cùng Ngụy Anh Lạc , nên hai người họ cũng không có cơ hội nói chuyện với nhau . Tuy rằng tâm trạng không mấy được ổn định , nhưng những cảnh quay của Đỗ Hà cùng mấy nô tì của phường dệt lại hoàn thành rất tốt . Có lẽ bởi vì không có nụ cười của Dung Âm làm sao nhãng , nên không có cảnh nào phải quay lại lần thứ hai .



Cũng trong hôm đó Thùy Linh phải quay rất nhiều phân đoạn , lúc về đến phòng nhìn thấy Đỗ Hà đã chuẩn bị đi ngủ rồi . Có điều lại không phải nằm trên chiếc giường lớn , mà trực tiếp đem chăn gối của mình trải dài ra sàn nằm cuộn tròn như một con nhộng trong kén , làm cho Thùy Linh rốt cuộc đành phải cười thành tiếng ngồi lại bên giường lên tiếng trước :



" Lại giở thói tiểu hài tử gì đấy ? " - lúc nhỏ mỗi lần giận dỗi liền đem mặt úp vào gối , hoặc có khi lại lấy chăn chùm kín đầu . Nói là rất giận Dì Linh không muốn nhìn thấy dì nữa , xem ra bộ dạng bây giờ quả thật là đang giận nàng rồi .


" ... " - ta không thèm trả lời , loại kịch câm này ta cũng biết diễn . Lúc nào cũng xem người ta là tiểu hài tử , ta đã không còn là năm cân muối 5 - 6 tuổi nữa .



" Nếu đã xác định làm diễn viên , phải thật nghiêm túc . Ngươi suốt ngày đem chuyện bên ngoài xen kẽ , ta mắng ngươi vài câu liền khó chịu vậy sao ? " - nàng chỉ muốn tốt cho Đỗ Hà , nên thật sự có chút nghiêm khắc khi bấm máy .



" Ta , ngươi cái gì ? Cũng đâu có phải đang là Hoàng hậu đang nói chuyện với Anh Lạc " - còn nói người ta xưng hô lộn xộn , nàng xem nàng mới là lộn xộn thì đúng hơn .



" Đỗ Hà , ta không biết rốt cuộc nên xưng hô với con ra sao ? " - nàng thật sự phát điên lên mất , giống như lúc trước không phải tốt hơn sao ?



" Không có ta với con gì hết , hiện tại không có dì cháu gì nữa . Lương Tỷ chị cách em có 12 tuổi , chị xưng chị gọi em một tiếng có mất miếng thịt nào trên người chị hả ? " - hôm nay nhất định phải làm rõ xưng hô , nếu không có một ngày sẽ loạn não mất .


Phải , trong giới nghệ thuật không phân biệt tuổi tác giống bên ngoài . Có khi hơn nhau mấy chục tuổi , vẫn xưng hô chị em như bình thường . Nhưng mà dù sao Thùy Linh đối với loại xưng hô này vẫn chưa thuận miệng , có cảm giác xưng chị em với Đỗ Hà sẽ vô cùng thân mật . Mà Thùy Linh đối với chuyện này không muốn nhất chính là thân mật , để cho Đỗ Hà suy nghĩ lung tung lại không thoát ra được .



" Có gì ngày mai nói , nằm dưới đất không thấy lạnh sao ? " - thời tiết này khắc nghiệt như vậy , nằm cuộn tròn như con sâu lắm lúc lại hắt hơi vài cái . Đã lạnh còn cố bướng làm gì ?



" Chị ghét em như vậy thì kệ em đi , em nằm trên giường chị yên tâm ngủ sao ? " - người ta cho dù có lạnh chết cũng không bò lên giường của nàng , trừ phi nàng thật sự xuống nước năn nỉ người ta nguôi giận .


" Vậy ngủ ngon , không phiền "



Ôn nhu đại nữ thần , chị làm sao lại có thể xấu xa đến như vậy . Chị nói thêm vài câu ngọt ngào nữa , người ta nhất định sẽ mềm lòng . Không ngờ một câu ngủ ngon liền triệt để mặc kệ , một thân một mình đem đồ bước vào phòng tắm hơn nửa tiếng vẫn im lìm như vậy .



" Đi đâu rồi nhỉ ? "



Lúc Thùy Linh vừa trong phòng tắm đi ra , nhìn xuống sàn đã không còn thấy Đỗ Hà đâu nữa . Không phải giận quá bỏ ra ngoài ngủ rồi chứ ? Xem ra lần này mình quả thật có hơi nghiêm khắc quá rồi . Có điều lúc nàng vừa định mở cửa phòng ra ngoài , muốn xem qua Đỗ Hà đang ở đâu , từ phía sau đột nhiên có một lực đạo kéo nàng lùi vài bước . Ngay sau đó cả cơ thể trong một chiếc đầm ngủ bị áp chặt lên giường , nhanh chóng bị bóng đen bí ẩn đó kéo hai tay lêи đỉиɦ đầu trực tiếp cưỡng hôn .


" Ưn ... Đỗ ..." - tuy rằng động tác rất nhanh , nhưng Thùy Linh biết được kẻ đang áp chặt trên người nàng không ai vào đây được .



Bằng tất cả sự ủy khuất bị nàng khi dễ , kèm với yêu thương vô hạn giờ phút nào cũng muốn làm chuyện quá phận đó với nàng . Môi của Thùy Linh cũng vì thế bị Đỗ Hà điên cuồng chiếm hữu , mãi cho đến khi bị nàng không nhân nhượng cắn mạnh mới tức khắc chịu buông ra .



" Lương Tỷ , chị thích thô bạo như vậy hả ? " - động tác dứt khoát lắm , cắn cũng nhiệt tình như vậy . Cảm thấy mùi tanh của máu luôn rồi này , đau chết người ta .



" Không thích , một chút cũng không thích . Thả ta ra , Đỗ Hà "



Cả hai tay của nàng đều bị trấn áp bằng một tay của Đỗ Hà , nàng rất sợ tiểu hài tử này lại tiếp tục hôn lấy nàng . Vừa rồi nàng thiếu một chút đã cùng Đỗ Hà day dưa không dứt , cũng may còn một chút lý trí còn sót lại , đem môi của Đỗ Hà cắn lấy cũng là giúp mình bình tĩnh lại .


Mặc kệ môi của mình bị Thùy Linh cắn rướm máu , một lần nữa dán chặt lấy nàng . Còn lớn mật dùng lưỡi tách lấy hàng rào trắng ngăn cản , triệt để đem nàng đặt vào một nụ hôn sâu , có muốn tách ra cũng khó lòng làm được .



" Có những thứ một hai lần có thể không thích , nhưng lần thứ ba biết đâu lại vừa miệng "



" ... "



Đỗ Hà ngươi chẳng những là quỷ háo sắc , còn đích thị là quỷ thù dai .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro