Chap 14
"Đây là bài hát tình ca đơn giản..."
Kỳ Duyên khi hát thần thái phi thường, đôi mắt vẫn hướng về Minh Triệu, mà Minh Triệu cũng là nhìn nàng mỉm cười.
Tại hai người cho nhau cái nhìn âu yếm, Tuyết Nhi lại cảm thấy lòng mình lành lạnh, ban đầu còn muốn cùng Kỳ Duyên hòa nhau làm cho điểm đạt cao, kết quả hiện tại là một phen tình cảm đến buồn nôn, làm cho nam nhân theo đuổi Kỳ Duyên nản lòng, thành công ngăn chặn những con ruồi phiền phức.
Ca khúc sau khi kết thúc, tuy rằng đại đa số nam sinh phản ứng ảm đạm, nhưng ban giám khảo điểm chấm cực kỳ cao, nguyên nhân chính là giọng hát với cảm xúc chân thành tha thiết tình cảm làm cho không khỏi say mê.
Kết quả tiết mục hai người đoạt giải nhì, trao giải, Tuyết Nhi cầm tiền thưởng, Kỳ Duyên cầm giấy khen.
Trao giải kết thúc, hai người đem tiền thưởng chia ra, Tuyết Nhi vội vàng đi tìm Suzy, dĩ nhiên là mời nàng đi ăn, mà Kỳ Duyên cũng vội vàng trở về ôm ấp vợ, vì vậy hai người đi theo hai hướng khác nhau.
Minh Triệu tại lễ trao giải sau khi kết thúc liền rời đi đến bãi đỗ xe chờ Kỳ Duyên, lúc này một thanh âm truyền đến.
"A, vị tiểu thư xinh đẹp, cô điều kiện rất tốt, có hay không muốn tham gia làng giải trí? Tôi là người tìm kiếm tài năng của công ty Giải trí Stars, đây là danh thiếp của tôi"
Một người ăn mặc âu phục, tướng mạo cũng là dễ nhìn, nam nhân hướng Minh Triệu đi tới, tự cho là rất tuấn tú, liền bắt lấy tay nàng hôn lên.
Mà này nụ hôn vừa vặn bị Kỳ Duyên nhìn thấy, nàng liền một cổ tức giận, bản thân vợ vì sao có thể để cho người khác hôn, chính mình còn chưa hôn như vậy.
Nhìn phía trước hai người cười cười, cảm giác như bảo vật mình sắp bị cướp đi, Kỳ Duyên trong ngực càng phát ra lửa giận nhưng ngoài mặt chính là không chút biểu tình.
Kỳ Duyên chạy nhanh về hướng Minh Triệu, mỉm cười nhưng mục tiêu thật tế không phải là nàng.
"Chị"
Minh Triệu chỉ vừa nhìn thấy một bóng vượt qua, một cái bóng đánh vào trước mặt nam nhân kia, đem nam nhân đụng ngay một cái, ngã cách đó không xa, mà Kỳ Duyên chính là hìhì cười xuất hiện trước mặt Minh Triệu, vừa vặn tiến vào lòng nàng cọ cọ.
Minh Triệu không nói gì, nhìn tiểu nha đầu trong lòng, lại nhìn sang phía nam nhân, phiền não xoa nhẹ thái dương, ở trong lòng xác định đây chính là cố ý.
Minh Triệu nhu liễu xoa mái tóc quăn KT, có chút không hài lòng nói.
"Được rồi, Duyên lần sau đừng vội vã như vậy, không cẩn thận đụng phải người khác là trẻ con, còn đem bản thân bị thương thì làm sao?"
Thấy Minh Triệu không có trách cứ mà còn lo lắng, Kỳ Duyên nhẹ nhàng âm thanh hài lòng trả lời.
"Oh, được"
"Vị tiểu thư kia, cô chờ một chút"
Lại một cái hổn hển giọng nữ từ phía sau Kỳ Duyên truyền đến.
"...''
Kỳ Duyên quay đầu, nhìn bốn phía, trên mặt mang theo nghi hoặc, dùng ngón trỏ chỉ chỉ vào mình
"Đúng đúng, chính là cô"
Đây là nữ tử vẻ còn non nớt, tựa hồ chỉ mới tốt nghiệp đại học mà thôi, nàng hai bước liền chạy đến trước mặt hai nàng hướng Kỳ Duyên gật gật đầu.
Bình ổn lại hô hấp, từ trong túi lấy ra cái danh thiếp đưa cho Kỳ Duyên.
"Xin chào, tôi là người đại diện công ty TH, cứ gọi tôi là Minh Tú, khi nãy có nghe cô hát, cảm thấy cô rất có tiềm năng cho nên chúng tôi muốn cùng cô hợp tác, không biết ý cô như thế nào?"
Minh Triệu đem Kỳ Duyên từ trong lòng ra, nhìn nàng với ánh mắt hiếu kỳ, thoáng suy nghĩ một chút, tiếp nhận danh thiếp nói.
"Tôi hiện tại là người giám hộ của em ấy, đối với chuyện gia nhập làng giải trí, chúng tôi muốn thảo luận một chút, có kết quả sẽ cho cô câu trả lời"
"Được, vậy các cô cứ bàn bạc thảo luận với nhau cho thống nhất, tôi xin đi trước"
Quay sang Minh Triệu lịch sự cuối chào, Minh Tú dù khuôn mặt còn non nớt chưa trưởng thành, nhưng xử sự lại rất chính là tao nhã.
Minh Triệu nhìn Minh Tú đi xa, lại nhìn về phía nam nhân té trên mặt đất không hề động tĩnh, liền lấy ra điện thoại gọi 120, sau đó lên xe cả hai cùng trở về nhà.
Phía bên kia Minh Tú, sau khi họ rời khỏi cũng lấy ra điện thoại di động bấm một dãy số.
"Alo, Tổng tài, người cô nói tôi đã gặp qua"
"Oh phải, kết quả thế nào?''
"Bây giờ còn chưa biết, các nàng nói khi về sẽ thảo luận thêm. Tổng tài, vì sao đối với nữ nhân kia để tâm như thế, nhất định phải cùng cô ấy kí kết?"
Minh Tú có chút do dự chính là không thể chống đối nên hiếu kỳ hỏi.
"Bởi vì cô ta rất có tiềm năng, không phải sao? Haha"
"Vậy sao..."
Về đến nhà, Kỳ Duyên ngồi trên sofa, hai khuỷu tay chóng trên đầu gối, hai tay giữ lấy hai má, thở hìhì nhìn Minh Triệu, dáng dấp sinh khí cực kỳ tức giận, Minh Triệu nhìn vẻ Kỳ Duyên không nhịn được cười.
"Haha, ai chọc Gấu nhà ta a?"
"Hừ"
Kỳ Duyên quay sang chổ khác không cho nàng đùa bỡn.
"Làm sao vậy? Không để ý tới chị sao?"
Minh Triệu ngạc nhiên quay sang cùng phía Kỳ Duyên hỏi.
"Hừ"
Lần thứ hai chuyển sang hướng khác.
"Được rồi, bảo bối, nói cho chị biết, chị đã làm sai cái gì?"
Hành động rõ ràng như vậy, cuối cùng Minh Triệu nhận ra chọc giận Kỳ Duyên là chính mình.
Bị Minh Triệu truy hỏi, Kỳ Duyên rốt cục thở phì phì mở miệng.
"Nam nhân kia hôn tay chị, em còn chưa hôn qua, hơn nữa vợ, chị còn đối với hắn cười tươi như vậy"
Thì ra là vì chuyện đó, nàng có thể hiểu tiểu nha đầu nhà mình chính là ghen sao? Minh Triệu nhịn không được cười khẽ trong lòng, chẳng rõ vì sao cảm giác hạnh phúc. Minh Triệu kéo Kỳ Duyên vào trong lòng.
"A, được rồi, đừng nháo, chị hứa lần sau sẽ không như thế, Gấu có thể tha thứ cho chị không?"
"Hừ, miễn cưỡng tha thứ cho chị"
Kỳ Duyên nhăn mặt kiêu ngạo nói.
"Haha"
Minh Triệu ôm chặt Kỳ Duyên ở trong lòng, Kỳ Duyên thân thể mềm mại, mỗi lần ôm đều mang đến cho nàng cảm giác thoải mái, tựa hồ mất mác trong cơ thể đều được lấp đầy, làm nàng cả người tràn đầy thỏa mãn.
Ngay lúc đầu không khí hài hòa này, nàng lười biếng nói.
''Gấu thích hát sao?"
Cơ bản Kỳ Duyên tại trong lòng Minh Triệu gần như sắp ngủ, nghe Minh Triệu hỏi, mơ hồ ngẩng đầu lên.
"A, hát sao? Gấu thích"
"Vậy muốn làm ngôi sao không? Ngôi sao là những người thường xuất hiện trên TV đó''
Mang theo tia trìu mến, Minh Triệu kỳ thật rất muốn Kỳ Duyên tham gia vào làng giải trí thử xem, có Nguyễn thị phía sau làm hậu thuẫn, không lo nàng bị khi dễ. Minh Triệu muốn Kỳ Duyên có thể trải nghiệm thêm cuộc sống thú vị, để nàng có sự nghiệp và mục tiêu của chính mình.
"Hả?"
Không hiểu ý tứ Minh Triệu, Kỳ Duyên nghiêng đầu nghi hoặc.
"Làm ngôi sao, Gấu sẽ có thể hát cho rất nhiều người nghe, sẽ có rất nhiều người yêu mến em"
"Vậy vợ, chị cũng có thể nghe em hát không? Có thích em không?"
Nói đến cái này Kỳ Duyên hưng phấn đứng lên, hăng hái bừng bừng nắm lấy y phục Minh Triệu.
"Tất nhiên rồi"
Minh Triệu mỉm cười gật đầu.
"Vậy Gấu muốn đi làm ngôi sao"
End chap.
********************
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro