20
- Vâng tiểu thư. _ Han thấy dù sao đây cũng là Kim thị, không có gì nguy hiểm nên không cần đi theo.
Jennie xoay người rời đi, nàng ngước nhìn toà nhà cao chọc trời trước mặt mình, vẫn biết công ty cô rất lớn nhưng nhìn như vậy thật choáng.
Nàng bước lại trước bàn tiếp tân khẽ hỏi.
- Xin lỗi, cho tôi hỏi phòng chủ tịch ở đâu vậy? _ Giọng nói ngọt ngào khiến người tiếp tân ngước nhìn, ồhh là một mỹ nhân.
- Cô tìm chủ tịch? _ Nhìn người trước mặt xinh đẹp đến mê người như vậy, cô tiếp tân không khỏi nghi ngờ, đến tìm chủ tịch chắc chắn là có vấn đề, tình nhân sao?
- Phải. _ Nàng gật nhẹ đầu.
- Xin lỗi chủ tịch không có ở công ty. _ Cô ả nheo mắt nói
*hừ tôi mà để cô gặp được chủ tịch mới sợ đó* Cô tiếp tân thầm nghĩ
Jennie nhíu mày tìm kiếm hỏi cô tiếp tân một lần nữa.
- Không có sao?
Jennie định hỏi thêm gì đó thì có một giọng nói phụ nữ từ phía sau nàng cất lên.
- Chủ tịch có ở công ty không?
Cô ả tiếp tân thấy cô gái vừa bước vào mắt sáng rỡ cười cười nịnh nọt.
- Bae tiểu thư, chủ tịch đang họp ạ, cô đợi một lát nhé.
- Lúc nãy cô bảo cô ấy không có ở công ty cơ mà. _ Jennie bức xúc bước về phía trước lạnh giọng nói với cô ả tiếp tân.
- Cô thì biết gì, loại người như cô làm gì đủ tư cách để gặp chủ tịch, còn Bae tiểu thư là thân phận gì chứ, cô làm sao mà sánh được, cô nhanh về đi trước khi tôi gọi bảo vệ. _ Cô ả tiếp tân chanh chua nói.
- Cô muốn tìm chủ tịch Kim làm gì, cô ấy là người phụ nữ của tôi. _ Bae tiểu thư bước lên một bước "
- Thể loại gì mà của cô chứ, tôi mới không thèm nghe những lời nhảm nhí. _ Jennje nhăn mày hướng cô ta nói.
"BỐP" Nàng cảm thấy một bên mặt đau rát, người ra tay thì đang nhìn nàng hết sức hả hê, ả ta chua ngoa lên tiếng.
- Tôi nói cô biết cô ấy là của tôi.
Jennie ôm một bên mặt mình ngạc nhiên nhìn cô ta, nàng đã nhịn hết mức rồi nha. Lấy điện thoại ra bấm một tin nhắn gửi đi, được rồi Jennie bây giờ không phải Jennie yếu đuối nhân từ của ngày xưa, nếu ả ta đã muốn kiếm chuyện thì nàng cũng chẳng ngại kêu cô ra tiếp đâu.
- Cô còn chưa đi sao? _ Bae tiểu thư nhìn Jennje hất cằm nói.
Nàng không thèm trả lời liếc nhìn ả ta bằng đôi mắt lạnh băng. Khiến ả ta và cô tiếp tân cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Thang máy "Ting" một tiếng liền mở ra, người bước ra một thân suit đen khí chất ngất trời khiến mọi người đều phải quay lại ngắm nhìn.
Bae tiểu thư nhìn thấy Jisoo thì hai mắt lập tức sáng lên, cô bước nhanh lại phía bọn họ, lúc nãy Jennie chỉ nhắn vỏn vẹn vài chữ lại khiến mây đen trên đầu cô kéo đến ngập trời như vậy .
"Dưới đại sảnh, em bị ức hiếp."
Vừa đọc được tin nhắn cô liền mây đen đầy đầu, là kẻ nào dám đến địa bàn của cô ức hiếp tiểu bảo bối mà cô yêu chiều tận trời xanh kia. Bae Dali vuốt lại tóc mình chỉnh trang lại y phục, khuôn mặt xinh đẹp hướng Jisoo mà cười tươi lại không ngờ cô còn chả để ý đến ả ta, Jisoo phớt lờ hướng Jennie nhanh chóng bước tới.
Jennie nhìn cô nước mắt tự động rưng rưng, Jisoo đi tới tay nâng mặt cô gái nhỏ xem xét, gương mặt đỏ au còn vươn năm dấu tay, tâm trạng của cô bây giờ là rất bực tức, người yêu cô yêu chiều không dám mắng nửa lời, hôm nay tại chỗ của cô lại bị người ta ức hiếp thế kia, nén tức giận đưa cánh tay không bị thương ôm lấy nàng vào lòng vuốt ve lưng nàng, khiến mọi người xung quanh chỉ biết há mồm kinh ngạc, đây thật sự là chủ tịch Kim lạnh lùng hằng ngày sau.
- Ben. _ Jisoo giọng như quỷ dữ gọi người trợ lý của mình.
Ben bước lại nhìn cô chờ lệnh. Jisoo tay vẫn ôm Jennie xoay người liếc Dali một cái rồi nhìn anh.
- Ngày mai tôi không muốn thấy bất kì công ty nào có tên *Blue Star* xuất hiện nữa rõ chưa, những người không thuộc công ty mời ra ngoài, thay lễ tân mới cho tôi. _ Jisoo lạnh giọng ra lệnh.
- Kim tổng, cô.....cô không thể...... Dali lắp bắp nói.
Jisoo không thèm quan tâm phất tay một cái rồi ôm Jennie rời đi, ở ngoài đây Ben cũng y lệnh mà làm.
***
Chaeyoung đang ngồi đọc sách trong lớp, em không xuống căn tin mà ăn cơm hộp do Lisa thức sớm chuẩn bị cho mình, ngồi trong lớp vừa ăn vừa đọc sách. Bỗng một nhóm người từ cửa lớp tiến tới đứng trước mặt em, Chaeyoung ngước lên nhìn họ rồi hỏi.
- Có chuyện gì sao?
- Jennie theo tôi đi gặp hiệu trưởng.
Người cầm đầu nhóm nữ sinh mở miệng nói, cô ta là SunYe lớp bên, luôn ganh tị về vẻ đẹp và thành tích học tập của Chaeyoung nên luôn tìm cách dìm em xuống. Chaeyoung bỏ quyển sách xuống bàn rồi lại hỏi cô ta.
- Để làm gì?
- Chỉ cần cô đi rồi sẽ biết.
Nói rồi cô ta cùng mấy người kia vây quanh em, Chaeyoung đứng dậy cùng bọn họ bước đi về phòng hiệu trưởng.
- Chào thầy ạ. _ Em gõ cửa rồi cùng bọn họ bước vào, Chaeyoung đứng trước mặt hiệu trưởng mà cuối đầu chào.
- Em biết vì sao tôi gọi em đến đây không? _ Hiệu trưởng cất giọng hỏi.
- Dạ không ạ.
- Em biết đây là một ngôi trường danh tiếng lâu đời đúng không? Tôi nghe mọi người nói em đang làm những công việc không đàng hoàng gây ảnh hưởng đến danh tiếng của trường. _ Hiệu trưởng mở giọng nhìn Chaeyoung nói.
- Ý thầy là sao em không hiểu?
- SunYe, em nói đi. _ Hiệu trưởng hất cằm về phía SunYe bảo cô ta nói. SunYe cười khẩy bước lên nói.
- Thưa thầy, theo hồ sơ thì Jennie là một học sinh nghèo, được nhận học bổng của trường để học ở đây nhưng dạo gần đây em thấy cậu ấy ăn mặc toàn hàng hiệu, lại còn nghỉ làm ở các nhà hàng, em thật sự nghi ngờ bạn ấy làm những công việc gây ảnh hưởng đến thanh danh của trường này ạ. _ SunYe đắc ý liếc Chaeyoung nói.
- Cậu đang nói cái quái gì vậy, cậu lấy bằng chứng gì mà nói tôi như vậy hả? _ Chaeyoung trợn mắt nhìn SunYe, lời nói của cô ta căn bản là đã khiến người vốn hiền lành như em máu dồn lên não, cô ta lấy cái quyền gì mà hạ thấp danh dự của người khác kia chứ.
- Park Chaeyoung, sợi dây chuyền cậu đang đeo, là mẫu mới nhất của Channel giá trên trời đó, cậu có tiền để mua nó sao? _ SunYe hất cằm chỉ sợi dây chuyền hình giọt nước được làm vô cùng tinh xảo trên cổ em.
- Cô có ý gì đây?
- Nó có phải do người bao nuôi cô tặng không? _ SunYe cười nhếch môi khinh bỉ.
Chaeyoung trợn to mắt, bao nuôi? Ý cô ta đang nói em là loại gái bao sau, Chaeyoung tức giận, thật sự tức giận.
- Tôi hy vọng cô cẩn trọng lấy lời nói của mình, SunYe ăn có thể ăn bậy nhưng nói thì không thể nói bậy được. _ Em cố nén sự tức giận xuống, điềm đạm trả lời cô ta.
- Tôi nói không phải sao? Hiệu trưởng loại học sinh như vậy nếu giữ lại sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của trường, mong người xem xét. _ SunYe nói chuyện với em là một loại khinh bỉ còn nói chuyện với hiệu trưởng lại là một loại nhẹ nhàng cung kính.
- Jennie, em có gì để giải thích. _ Hiệu trưởng quay sang tấn công em.
- Em........ _ Chaeyoung chưa kịp mở miệng thì cánh cửa đã bị ai đạp mạnh bật ra
"RẦM"
Lalisa không biết đến từ lúc nào, chị bước vào dõng dạc nói.
- Sợi dây và quần áo đều là tôi mua cho em ấy, cho hỏi vợ tôi mặc đồ tôi tặng là chuyện kinh thiên động địa à? _ Chị bước đến gần em nói, sáng nay bảo bối nhỏ mang thiếu một quyển sách nên chị mang đến cho em, vừa đến thấy em đi với mấy người đến phòng hiệu trưởng nên đi theo xem thử, đứng nghe không sót một chữ ,dám nói bảo bối của chị là loại đó sao.
- Cái gì? Vợ. _ Cả hai người kia đồng thanh nói.
- Lisa, sao chị lại đến đây? _ Chaeyoung thấy chị bước lại gần liền nhẹ nhàng nói.
- Em quên sách nè bé cưng._ Chị nhìn em mỉm cười
______________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro