Chap 46: Day dứt
......
Taeyeon nói xong thì rời khỏi, Lisa không hề nói những câu như bảo Chaeyoung qua xem mình. Chaeyoung nghe xong, niềm vui và nỗi lo trong lòng mỗi thứ chiếm một nửa. Không phải cô không hiểu tâm ý của Lisa mà là hình như Lisa vẫn chưa hiểu tâm ý của cô.
Nhưng bây giờ không nghĩ nhiều như vậy được nữa, hiện giờ việc mình có thể làm vì Lisa là ở bên cạnh bảo vệ Lisa, giảm vết thương trong lòng của Lisa xuống đến thấp nhất, dùng hành động để Lisa hiểu được tâm ý của mình. Nhưng việc trước mắt bây giờ là phải qua xem vết thương của Lisa đã.
Do vết thương rất đau, Lisa ngồi trong phòng mà chẳng làm được gì, mắt chỉ ngừng lại ở một chỗ, lúc thì nghĩ đến Chaeyoung, lúc lại nghĩ đến Jisoo, thời gian đã trôi qua như thế, thế nhưng Lisa cũng đã không bỏ lỡ tiếng gõ cửa của Chaeyoung.
Chaeyoung đóng cửa lại, không có biểu hiện ra đặc biệt kinh ngạc, vẫn yên tĩnh như bình thường, nhìn Chaeyoung, cảm giác trong lòng Lisa thật sự phức tạp hơn trước rất nhiều, thấy Chaeyoung bước tới, khoảng cách hai người càng ngày càng gần, trong lòng Lisa đột nhiên có một cảm giác khó chịu không thể nói rõ, vì Lisa biết, đến cuối cùng khoảng cách của họ vẫn sẽ trở nên xa vô hạn.
Chaeyoung đi đến bên Lisa, nhưng Lisa lại muốn giấu bàn tay bị thương của mình đi như Chaeyoung đã làm trước đó, chỉ là Chaeyoung cũng đã nắm tay Lisa lại như Lisa đã nắm tay cô trước đó. Vì trong phòng không có tủ y tế, Chaeyoung ngồi xổm bên cạnh Lisa, dùng khăn giấy ngăn máu chảy ra nữa, nhìn nét mặt chăm chú cẩn thận của Chaeyoung, lại một lần nữa Lisa cảm nhận sự tỉ mỉ của cô, tim của Lisa càng đau hơn, tại sao em cứ phải như vậy, em biết rõ sự dịu dàng chu đáo, sự thấu hiểu cho người khác của em là vũ khí chí mạng phá giải Li, nhưng tại sao em lại còn phải làm cho Li mất tự trọng như vậy trước khi rời khỏi chứ? Tại sao rõ ràng trong lòng em nghĩ đến người khác mà còn phải giả tạo đến vậy trước mặt Li chứ? Nghĩ đến đây, Lisa hất tay Chaeyoung ra, trong ký ức của Chaeyoung, đây là lần đầu tiên Lisa nổi cáu với cô.
- Vết thương của mình Li sẽ tự lo, Li đã nói sẽ hoàn em hạnh phúc, Li không nuốt lời đâu. Em không cần phải làm như vậy, sau này ở trước mặt Jisoo, cái em có là cơ hội để biểu hiện mình.
Lisa nói những lời này, tự cũng cảm thấy rất là tổn thương người ta, nhưng hôm nay Lisa đã giận đến có hơi mất lý trí. Còn Chaeyoung thì lại không hề giận, nói chính xác là cô không thể nào giận Lisa, Lisa trong mắt người khác là người có tiền, có quyền, gọi gió được gió gọi mưa được mưa, nhưng Chaeyoung là người sống chung với Lisa, cô hiểu rõ Lisa cũng chỉ là một người bình thường, cũng có căn bệnh mà ai cũng đều có, trong chuyện tình cảm, Lisa thích ghen, thích giận lẫy, nhìn Lisa giận lẫy, trong lòng Chaeyoung dâng lên một sự ngọt ngào, chí ít Lisa có thể không phải ngụy trang, cuối cùng cũng có thể làm lại bản thân, cuối cùng Lisa cũng có thể không áp chế nữa, những ngày này Lisa đã phải gánh chịu quá nhiều rồi. Nhìn Lisa vẫn còn đang giận dỗi, Chaeyoung cảm thấy cô phải cho Lisa ngồi đây một mình một lát, lúc này Lisa cần không gian riêng.
"Em ra ngoài mua thuốc cho Li, đợi em." Lần này Chaeyoung không dùng điện thoại mà viết trực tiếp lên giấy, viết xong cô còn nhìn Lisa cười một cái, còn Lisa nhìn thấy phản ứng của Chaeyoung thật sự là có hơi không thể tin nổi, nhìn Chaeyoung đi khỏi, cũng bật cười.
Chaeyoung, có phải là em đang cười Li khờ, khờ đến không có phong độ như vậy không, nhưng đợi sau khi em rời khỏi, Li sẽ trở về bình thường thôi.
Bên kia, Donna cầm lấy túi xách đi không chủ đích trên con phố, trước đây vào cuối tuần cô sẽ đi shopping, nhưng trong lòng cũng chỉ nghĩ xem Jisoo cần gì, cho dù là mua quần áo cho mình, tiêu chuẩn của cô vẫn xuất phát từ Jisoo, Jisoo thích cô mặc gì chứ không phải là cô thích mặc gì. Hôm nay đột nhiên bỏ cái thập tự giá của tình yêu mà cô đã vác gần mười năm xuống, Donna đột nhiên cảm thấy cuộc sống của mình mất đi trọng tâm, thế là cô cứ thế mà bước đi, không biết đã đi bao xa, bất giác đã đi tới Manoban thị, nhìn thấy Manoban thị Donna lại nghĩ đến cảnh tượng mà cô, Jisoo và Chaeyoung gặp nhau, Jisoo vì một ly cafe đã nguội mà khẩn trương đến vậy; sau đó mình còn đến phòng làm việc của Chaeyoung cho cô ta một bài học, nhìn đôi tay run rẩy của Chaeyoung, Donna biết vì sự hiểu lầm đó, những năm nay Chaeyoung cũng không hề thong thả, cũng là người bị hại. Họ đã từng là đôi bạn thân nhất, chỉ là vì Jisoo, Donna đã trở thành người gây ra tất cả những sự tổn thương này, nhìn khách sạn Manoban thị, Donna cũng chỉ có thể cười khổ và rời khỏi, thua chính là thua, tuy đây là sự thật mà Donna chưa hề chịu thừa nhận, nhưng hôm nay cô đã lựa chọn đối mặt với sự thật.
Rời khỏi phòng làm việc, Chaeyoung vội vã đi tới tiệm thuốc ở gần khách sạn Manoban thị, thật ra thì có thể lấy thuốc trong khách sạn, nhưng cô không muốn người khác biết Lisa vì đánh nhau với người ta mà bị thương. Đến tiệm thuốc, Chaeyoung không chỉ mua những thứ như băng y tế, rượu cồn, mà còn mua thêm thuốc giảm đau cho Lisa uống, có thể Lisa cảm thấy cơ thể mình tốt, chịu đựng một lát thì sẽ qua nhưng Chaeyoung không yên tâm, trong tiềm thức của cô đã sớm xem mình là vợ của Lisa rồi, vì thế cô không để cho Lisa có một chút xíu chuyện nào hết, nếu không cô sẽ tự trách mình, sẽ đau lòng.
Mua thuốc xong, Chaeyoung cầm túi thuốc trở về khách sạn, nhưng khi sắp tới khách sạn thì trông thấy Donna, hình như cô ấy không hoàn toàn tập trung, đèn xanh đã chuyển sang đỏ rồi, nhưng cô ấy không hề chú ý tới mà cứ thất thần mà bước đi. Mắt nhìn chiếc xe sắp xông tới, Chaeyoung nghĩ cũng không nghĩ liền chạy tới kéo Donna trở lại bên lề đường, và lúc này Donna mới biết đèn đã chuyển qua đỏ rồi.
Cô vừa định nói cám ơn với người cứu mạng mình nhưng ngẩng đầu lên nhìn thấy là Chaeyoung, trong một lúc Donna thật sự không thể nào mở miệng nói ra chữ "Xin lỗi." Nhìn thấy Donna, lần này tay của Chaeyoung lại không hề run, cô chỉ cười với Donna, sau đó chạy về khách sạn, cô không muốn Lisa đợi quá lâu. Ngay khi Chaeyoung chạy vào cửa lớn của Manoban thị thì hình như cô mới phản ứng ra, người lúc nãy là Donna.
Đứng trong thang máy, đột nhiên Chaeyoung nhớ lại lúc ở Mĩ, khi đi thang máy xuống quãng trường ở trước khách sạn Hilton sau khi biết được sự thật, lúc đó tim cô tan nát, cô hận những gì Donna làm, nhưng trải qua bao nhiêu chuyện, hiện giờ cô thậm chí cảm ơn Donna, vì nếu như không có cái hiểu lầm mà Donna tạo ra lúc trước, có lẽ cô sẽ không quen được Lisa, sẽ không có một tình yêu đặc thù nhưng lại khắc cốt ghi tâm đến thế, cô sẽ không biết làm thế nào để lượng thứ, bao dung và quên đi.
Trước đây cô đã mang theo hai nút thắt trở về Hàn Quốc, một cái là với appa, một cái là với Jisoo, nhưng những lời của Lisa đã giúp cô tiếp nhận lại ba mình, còn với Jisoo, sự bao dung và tình yêu của Lisa đã giúp cô bỏ cái bao phục cất giấu trong lòng xuống, cho cô biết được ai mới là người thật sự đáng cho cô chờ đợi. Nghĩ đến đây, cô cười, cười rất thoải mái.
Về đến phòng làm việc của Lisa, Lisa vẫn đang xử lý giấy tờ, Chaeyoung bảo Lisa ngừng lại uống thuốc trước đã, sau đó băng bó vết thương trên tay của Lisa, lần này thì Lisa cũng không giận lẫy nữa, nghĩ lại lúc trước mình từng nói với Chaeyoung rằng ở trước mặt cô mình luôn luôn là người thua, xem ra hiện giờ lời nói đó đã linh nghiệm rồi. Trong mắt Lisa, có lúc Chaeyoung thật sự rất yếu đuối, nhưng có lúc cô thật sự kiên cường đến ngoài sức tưởng tượng, cô vì Lisa mà đảm đương rất nhiều việc, trong những ngày khi họ vừa mới bắt đầu cuộc sống hai người, Chaeyoung là người đã chóng đỡ thế giới của Lisa. Nghĩ đến lúc nãy mình nổi cáu với Chaeyoung, cũng hối hận đến chết đi được, hiện giờ Chaeyoung bảo Lisa làm gì thì Lisa sẽ làm đó, tuy biết cuối cùng Chaeyoung sẽ rời khỏi, nhưng Lisa vẫn hy vọng mình có thể mỉm cười tiễn cô đi. Băng bó tay xong, Lisa lại tiếp tục làm việc, Chaeyoung bảo căn tin mang thức ăn lên. Lại cùng làm việc với Chaeyoung, lại cùng Chaeyoung nhanh chóng giải quyết bữa tối, nhìn nét mặt chuyên tâm của cô, Lisa vẫn không nỡ, cô là bạn chiến hữu tốt của Lisa trong công việc, là hồng nhan tri kỷ của Lisa trong cuộc sống, cả đời này, có lẽ thật sự rất khó để tìm được một người như vậy nữa. Làm việc đến rất trễ, cả hai cùng xuống bãi đậu xe, Chaeyoung biết trên người Lisa cũng bị thương, lái xe sẽ không tiện, thế là cô đã chủ động lấy chìa khóa từ tay Lisa, bảo Lisa ngồi vào ghế lái phụ, còn mình thì làm tài xế. Đây là lần đầu tiên Lisa ngồi xe do Chaeyoung lái từ sau khi họ kết hôn đến nay, kỹ thuật lái xe của Chaeyoung rất tốt, tay lái rất vững.
- Không ngờ tay lái của em vững đến vậy. – đây là câu nói đầu tiên ngoại trừ công việc mà Lisa nói với Chaeyoung trong hôm nay. Nghe Lisa khen mình, Chaeyoung nhìn Lisa cười rất đắc ý, nhìn nụ cười của Chaeyoung, Lisa cũng chỉ có thể cười theo. Nụ cười của em, Li còn có thể nhìn được bao lâu?
Về đến nhà, không khí vẫn trầm buồn như thường, hai người chào ba mẹ xong thì đi về phòng. Lisa vừa vào phòng thì điện thoại đã reo lên, là tin nhắn của Chaeyoung:
"Em biết trên lưng và trên ngực Li cũng bị thương, để em xem qua."
Thấy Cheeyoung lấy nước và khăn lông từ trong phòng tắm ra, cũng không thể từ chối nữa. Lisa nằm lên giường, Chaeyoung kéo áo Lisa lên, rửa vết thương cho Lisa, sau đó bôi rượu và thuốc để thoa vết thương lên cho Lisa. Giống y như hôm Chaeyoung bị nghiên mực quăng trúng vậy, nơi Lisa bị thương cứ chạm vào nước và rượu cồn là đau lên, đương nhiên chỉ có thể nhịn, Lisa không thể kêu lên, nếu kêu lên, Chaeyoung sẽ càng lo lắng hơn. Nhìn vẻ mặt Lisa cắn răng chịu đau, Chaeyoung cũng không dễ chịu gì, và điều cô có thể làm cũng chỉ có thể là cố gắng sao cho tay mình nhẹ nhàng một tí, để Lisa dễ chịu hơn một tí. Xử lý xong vết thương trên lưng, Chaeyoung đỡ Lisa ngồi dậy, cho Lisa dựa vào gối, tay Chaeyoung chạm vào nút áo của Lisa, cô muốn thoa thuốc lên vết thương trên ngực Lisa, nhưng Lisa nắm tay Chaeyoung lại, muốn ngăn chặn cô, dù gì thì cho đến lúc này cả hai vẫn chỉ là vợ chồng giả, Lisa không muốn Chaeyoung ngại ngùng.
- Li tự làm cho, Li sợ em không tiện.
Lisa vừa nói vừa cố mà ngồi dậy nhưng Chaeyoung viết gì đó lên điện thoại
"Em cũng không ngại, Li còn ngại gì nữa?"
Một câu nói rất quen thuộc, một tâm trạng rất quen thuộc, đó là tâm trạng của Lisa khi nhìn thấy tay Chaeyoung run rẩy mà còn nói dối. Nhưng, Chaeyoung, Li thật sự rất ngại cho em trở về bên cạnh Jisoo, nhưng Li không thể chỉ vì tư tâm của mình mà giữ em lại, Li không thể khiến cho em lại một lần nữa lỡ mất hạnh phúc, tâm trạng này em có hiểu không? Thấy Lisa không cự tuyệt, Chaeyoung giúp Lisa cởi nút áo ra, giúp Lisa rửa vết thương, bôi thuốc lên. Tuy đã cố nhịn đau không để phát ra tiếng, nhưng Chaeyoung có thể cảm nhận được Lisa rất đau qua cái run lên của Lisa, cô cố gắng nhẹ tay, cẩn thận, Chaeyoung của lúc này phải nói là đang khẩn trương cao độ, khẩn trương đến không hề chú ý tới Lisa đang nhìn mình không chớp mắt. Nhìn Chaeyoung của lúc này, Lisa thật sự cảm thấy cô là vợ của mình, không phải là giả, mà là thật, cảm giác thật đó cảm giác được chăm sóc, là cảm giác của gia đình.
Từ lúc kết hôn đến nay, Lisa vẫn chăm sóc cho Chaeyoung nhiều hơn một tí, nhưng hôm nay, hình như từ đầu đến cuối vẫn là Chaeyoung chăm sóc cho Lisa. Khi Lisa mệt, cũng có thể tựa vào vai của Chaeyoung nghỉ ngơi, có lẽ sự chăm sóc này của Chaeyoung xảy ra ở trước khi sắp rời khỏi, vì thế mà Lisa càng trân trọng hơn. Tóc của Chaeyoung đã dài hơn rồi, vì đã từng kéo thẳng nên tóc rất mượt, có những sợi tóc phũ trên trán của Chaeyoung, đuôi tóc cọ xác với áo của Lisa. Vì lúc này Chaeyoung đang thoa thuốc trên ngực của Lisa, nên hai người ngồi rất gần nhau. Nhìn vẻ mặt chăm chú của Chaeyoung, Lisa cảm thấy lúc này cô hấp dẫn hơn bao giờ hết, nhìn Chaeyoung của lúc này, Lisa muốn bỏ hết tất cả những băn khoăn, muốn chiếm hữu cô, muốn giữ cô lại. Lisa từ từ ngồi thẳng người lên, từ từ đến gần Chaeyoung, cô cảm nhận được Lisa đã gần hơn, mặt cô nhất thời ửng hồng lên, cô không cự tuyệt, chỉ là chờ đợi.
Chính ngay trong lúc môi Lisa sắp chạm vào môi cô thì cuối cùng hình như lý trí của Lisa đã nhắc nhở mình, rất nhiều những hình ảnh trước đây hiện ra, cô từ chối Lisa, cái ôm của cô và Jisoo, bánh đậu đỏ, nụ hôn ở bãi biển, tất cả những thứ này dường như đều đang nhắc nhở Lisa, Park Chaeyoung không phải là người phụ nữ của Lalisa Manoban, cô có nơi cô trở về. Nghĩ đến đây, Lisa đã ngừng lại.
- Chaeyoung, vẫn là để Li tự làm cho!
Lisa lấy thuốc từ tay Chaeyoung rồi bước xuống giường đi vào phòng tắm. Lisa không thoa thuốc, mà mở vòi nước, muốn cho mình tỉnh táo hơn, Lisa không ngừng dùng nước tạt vào mặt mình, cuối cùng khi nước không ngừng chảy xuống dọc theo khuôn mặt, khóe miệng Lisa nếm được một vị mặn, trong nước đó chắc là đã có nước mắt của Lisa chăng!
Còn Chaeyoung?
Cô cũng đã khóc, vốn dĩ cô đã nói với mình không được khóc không được khóc, nhưng hôm nay cô không khống chế được, cô vẫn đã khóc, đó chắc là nước mắt của thương tâm chăng. Con đường của cô và Lisa thực sự là đã quá cực khổ rồi, phải đến khi nào họ mới có thể trông thấy cầu vòng sau cơn mưa?
Đợi khi Lisa trở ra từ phòng tắm thì Chaeyoung đã lấy lại tâm trạng và trải giường cho Lisa, hiện giờ, cô không hy vọng Lisa nhìn thấy vẻ mặt đau lòng của mình, cô không muốn tăng thêm bất kỳ gánh nặng tâm lý nào cho Lisa.
Và vì hiện giờ trên người Lisa bị thương, hôm nay cô không thể để Lisa ngủ ở sopha, cũng giống như lần Lisa đặt cái gối cũ trên giường vậy, hôm nay Chaeyoung cũng trải một tấm chăn rất mềm lên giường. Thấy Lisa ra, Chaeyoung liền đưa đồ ngủ cho Lisa, và còn làm một tư thế bảo Lisa nghỉ ngơi sớm, nhìn vẻ mặt Chaeyoung không có gì, Lisa mới yên tâm, nhưng vào phòng tắm rồi thì hình như trong lòng lại có quyết định, Lisa không thể cứ nói hoàn hạnh phúc cho Chaeyoung ở ngoài miệng nữa, không thể cứ để Chaeyoung mãi chờ đợi như thế nữa, Lisa nên có chút hành động thực tế, hoặc dã nên đi tìm Jisoo. Nghĩ đến quyết định này, tim chắc chắn có hơi đau, nhưng đại khái chắc là gần đây tim Lisa đã đau quá nhiều rồi, đã có hơi tê dại rồi, hiện giờ đã có thể thong thả như không có gì đối với một số chuyện, Chaeyoung là một cô gái tốt, vì thế cô nên có được hạnh phúc. Nghĩ đến đây, trong lòng Lisa cũng thản nhiên hơn chút.
Thay đồ xong đi ra phòng tắm, Lisa cũng vẫn đi về phía sopha như bình thường, nhưng Chaeyoung lại kéo tay Lisa lại rồi đi tới bên giường. Nhìn tấm chăng ở trên giường, Lisa đã hiểu tâm ý của Chaeyoung, nhưng vẫn đã cự tuyệt.
- Vết thương trên người Li đã không sao rồi, Li ngủ sopha là được, giường để cho em nằm.
Nghe câu này, Chaeyoung thật sự có hơi giận rồi, cô viết lên điện thoại.
"Đêm nay Li phải nghe lời em, hãy để em làm chút gì đó cho Li."
Những chữ trên màn hình điện thoại mà Chaeyoung viết Lisa nhìn thấy rất rõ, Lisa không chỉ nhìn thấy những dòng chữ đó, càng nhìn thấy sự khẩn cầu trong mắt của Chaeyoung, làm sao mà Lisa không hiểu tâm ý của cô chứ, nhưng mà Chaeyoung càng quan tâm cho Lisa, những gì Chaeyoung làm cho Lisa càng nhiều thì Lisa sợ đến lúc đó sẽ càng không nỡ để cô đi, Lisa không muốn dùng phương thức như thế để chiếm hữu cô, vì thế Lisa chẳng thà tổn thương trái tim của Chaeyoung, đến lúc đó Chaeyoung cũng sẽ có thể rời khỏi mà không một chút lưu luyến, rời khỏi một cách thong thả.
- Chaeyoung, Li thật sự không sao, hơn nữa, Li ngủ sopha quen rồi, nếu chuyển qua ngủ giường Li sợ sẽ ngủ không được.
Lisa nói xong thả tay Chaeyoung ra, vẫn đi về phía sopha. Trông thấy cảnh tượng như thế, tim Chaeyoung thật sự không dễ chịu một chút nào, lúc này cô có ngàn lời muốn nói với Lisa, muốn nói với Lisa rằng cô muốn ở bên cạnh Lisa, ở bên Lisa suốt đời, nhưng những gì Lisa đang làm lại dường như là đang dùng một phương thức khác để nói với cô, rằng Lisa đã lựa chọn buông tay, lựa chọn hoàn hạnh phúc cho cô. Nghĩ đến đây, nước mắt của Chaeyoung hình như lại muốn tuôn ra, nhưng cô đã nén lại. Giận thì giận, nhưng cô vẫn cầm tấm chăn qua trải lên sopha của Lisa, cô cố tình làm rất mạnh tay, Lisa biết cô đang giận, Chaeyoung trải xong chuẩn bị rời khỏi thì Lisa kéo tay cô lại, Lisa muốn giải thích gì đó nhưng Chaeyoung đã lựa chọn buông tay ra, cô biết Lisa muốn nói gì, cô hiểu tâm ý của Lisa, cô sợ nếu mình nghe thấy những lời đó, nước mắt sẽ thật sự không nén lại được nữa.
Hai người lại bắt đầu chiến tranh lạnh lần nữa, không có âm thanh, nhưng tim của hai người đều đã lạnh rồi. Tuy ngủ ở hai nơi khác nhau, nhưng rất rất lâu cả hai cũng đều không thể đi vào giấc ngủ. Là đang nhớ đối phương hay là đang chờ đợi chia ly?
Lisa và Chaeyoung đang chiến tranh lạnh, còn Jisoo thì đang ở bên cạnh chăm sóc cho Donna đã say khướt. Chiều nay sau khi Donna gặp được Chaeyoung ở nơi gần Manoban thị, thì tâm trạng của cô đã cứ ở trong trạng thái xấu. Bản chất của Donna không tệ, bấy lâu nay cô luôn ao ước làm một hiền thê lương mẫu bên cạnh người mà mình yêu thương, những năm nay, không phải là Donna đã làm không tốt, chỉ là Donna đã chọn lầm người, vì thế bản thân cô đã chịu không ít nỗi khổ, vả lại còn bắt đầu bắt chước những thiên kim tiểu thư dùng thủ đoạn để giám sát người mình yêu, nhưng đến cuối cùng cô cũng đã thua, còn thua đến không còn gì. Vốn dĩ cô hận Chaeyoung đến tận xương tủy, nhưng là một người bị hại, hôm nay Chaeyoung lại cứu cô, cô có hơi không biết trốn đi đâu, cô không biết phải nói lời xin lỗi với Chaeyoung như thế nào, không biết phải làm sao để biểu đạt sự xám hối trong lòng của mình, vì thế cô đã vào club gần đó, vừa uống rượu vừa nhảy. Những năm ở bên Jisoo, cô luôn chú ý đến hình tượng thục nữ của mình,vì thế cô không dám làm những gì cô muốn làm, chơi những trò cô muốn chơi, cho dù có ai theo đuổi cô, cô cũng luôn luôn từ chối, cô không có nhiều bạn bè, đồng nghiệp trong công ty sẽ không xem cô là bạn thật sự, chị em tốt thời đại học thì đa số đều ở Mĩ, rất nhiều cũng đã kết hôn sinh con, những ai còn chưa kết hôn thì đa số đều đã thừa kế công ty của gia đình mà chạy khắp thế giới, không ai có nhiều thời gian đoái hoài đến Donna. Say rồi thì có thể giải trăm sầu, có lẽ hôm nay Donna chính là muốn cho mình phóng túng một lần như thế, những năm qua, là cô đã tự làm mình khổ.
.....
--------
Ố la la:))
Chính lẫn phụ vui vl😚
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro