Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 68

Cách thời gian đăng ký còn một đoạn, hôn môi qua đi, Thái Anh vẫn như cũ lưu luyến ôm lấy Lệ Sa, cuối năm Lạp tổng liền tham gia các loại xã giao, vừa nghỉ ngơi liền phải bay đi H thị, trong lòng Thái Anh đương nhiên không nỡ.

Trước đây một mình ba năm cũng không cảm thấy gì, Thái Anh cảm giác mình biến thành lập dị, chỉ tách ra có ba ngày liền không nỡ.

"Sớm biết vậy liền mang theo em cùng nhau trở về." Lệ Sa cũng không muốn, cô xoa đầu Thái Anh, đột nhiên hối hận vì không mua thêm một vé máy bay cho Thái Anh, nếu như Thái Anh lại dính cô, cô đều không muốn đi đăng ký.

Ở trước mặt người ngoài, Thái Anh còn hơi hơi thành thục một chút, thế nhưng ở trước mặt Lệ Sa, cô hoàn toàn biến thành một đứa trẻ, vừa thích dính người lại vừa thích làm nũng, đều tại Lạp tổng chiều hư, ai bảo Lệ Sa lúc nào cũng coi cô là tiểu cô nương, kỳ thực tính ra các cô cũng chỉ cách biệt năm tuổi mà thôi.

Cho dù rất không muốn, nhưng Thái Anh cũng không đến nỗi chơi xấu không cho Lệ Sa đi, nói đến gặp gia trưởng, Thái Anh cảm giác mình chưa có chuẩn bị sẵn sàng, nhưng Lệ Sa tựa hồ không ngại, Lệ Sa là đối với tương lai của các cô có lòng tin, hay là đang dỗ mình vui vẻ?

"Hãy nhớ em." Thái Anh ôm chặt eo nàng, quyệt miệng nói.

"Ừm." nhìn ánh mắt oan ức lại không muốn của Thái Anh, Lệ Sa không nhịn được lại hôn lên môi mỏng hơi mân mê của nàng, ôn nhu hôn, "Bảo bối, tôi thật sự nên đi."

Thái Anh chậm rãi buông Lệ Sa ra, "Thuận buồm xuôi gió, xuống máy bay gọi điện thoại cho em."

Dữ Lộ: "..."

Đây không phải chị cô, đây không phải chị cô, đây tuyệt đối không phải chị cô! Dữ Lộ không thể tin được, Lệ Sa cũng có một ngày ở sân bay nơi người đến người đi, cùng một người phụ nữ hôn môi, hay là nói, đây chính là sức mạnh của ái tình?

Dữ Lộ ở một bên nhìn các cô, trong lòng phiền muộn, đương nhiên cũng có chút ước ao. Từ nhỏ đến lớn, không có phương diện nào mà cô có thể sánh nổi với chị cô, hiện tại ngay cả phương diện tình cảm cũng vậy, Dữ Lộ cảm giác tình cảm cùng sinh hoạt của chính mình thực sự là hỏng bét, trước đây cô yêu thích theo đuổi mới mẻ cùng kích thích, nhưng hiện tại cảm thấy thanh thanh thản thản mới đủ chân thành, giống như chị cô vậy, cùng người yêu thích chung một chỗ, mặc kệ làm cái gì, cho dù là chuyện nhỏ cũng cảm thấy thật hạnh phúc.

Dữ Lộ lại nhớ Lâm Vi, nhớ tới thời điểm giúp Lâm Vi làm ấm tay, Lâm Vi nói cô đáng yêu, cô liền cảm thấy thật hạnh phúc, nếu như Lâm Vi chịu nhiều phản ứng, cô liền có thể vui vẻ nở hoa. Hiện tại trong lòng Dữ Lộ, thật giống như ngoại trừ Lâm Vi ra liền không chứa nổi người khác nữa, cô cảm giác mình muốn điên rồi, lúc nào cũng một mình một lần lại một lần nhìn từng cảnh trong MV, đem những chi tiết kia đều khắc vào trong lòng mình.

Cùng người khác chung một chỗ thì Dữ Lộ chỉ đồ chơi vui, nhưng cùng Lâm Vi chung một chỗ thì, chỉ là nhìn đối phương cười, thì có loại xuất phát từ nội tâm hài lòng.

Cô nhớ Lâm Vi, chưa từng điên cuồng như thế đi lưu ý một người.

Điên cuồng đến rõ ràng yêu thích muốn chết, nhưng giấu ở trong lòng lại không dám dễ dàng nhấc lên, Lâm Vi nói cô là tâm huyết dâng trào, cô cũng hoài nghi chính mình một trận, ý đồ đem chuyện này quên đi, nhưng mỗi ngày lại không nhịn được đem từng đoạn nhỏ của MV ra coi đến bảy, tám lần, làm sao có thể quên đi? Dữ Lộ cũng không muốn quên, giống như cùng Lâm Vi mới chính thức tìm được cảm giác luyến ái, trước đây đều là yêu đương vu vơ.

Trên đường quay về H thị, Dữ Lộ quấn quýt lấy Lệ Sa hỏi, "Chị cùng Thái Anh là như thế nào chung một chỗ?"

Gần đây Dữ Lộ rất nhiều lần hỏi chuyện của cô cùng Thái Anh, Lệ Sa cũng cảm thấy buồn bực, "Cứ hỏi mấy cái này làm gì?"

"Em chính là muốn nghe."

Năm giờ chiều đến H thị, Lạp gia phái tài xế đến sân bay đón, hai người vừa vặn tới thời gian cơm tối. Thời điểm Lạp lão gia tử còn sống, đều là một đại gia đình cùng nhau trải qua giao thừa, nói vậy năm nay cũng như vậy, thói quen nhiều năm.

Lúc Lệ Sa cùng Dữ Lộ về đến nhà, cơm nước đã làm xong rồi, bảo mẫu đang bày bát đũa.

"Rửa tay một cái chuẩn bị ăn cơm đi, dì Lý, múc canh ra đi."

"Được rồi."

Trên bàn cơm, Lạp Miễn như thường lệ cùng Lệ Sa nói sự vụ công ty, hiện tại ông cũng đã lớn tuổi rồi, đã nghĩ muốn trao quyền làm một người thanh nhàn, hơn nữa Lệ Sa so với ông khi còn trẻ cũng không thua kém gì, tự nhiên là thả một trăm phần trăm tâm.

Trên phương diện làm ăn, Lạp Miễn không phải là người điên cuồng công tác, lúc trước ông vì bớt ra nhiều thời gian bên Hề Vân, liền đẩy qua không ít chuyện làm ăn, lúc trước Lạp lão gia tử còn chỉ tiếc mài sắt không thành thép nói ông lấy phụ nữ bại gia, Lạp Miễn sủng Hề Vân mấy chục năm, sau này có con rồi cũng vẫn là như thế.

Lệ Sa cùng Dữ Lộ từ nhỏ đã nhìn ba mẹ tú ân ái đến lớn lên, người nhà họ Lạp trời sinh có gen "Sủng lão bà", kết quả Lệ Sa cùng Dữ Lộ đều kế thừa điểm ấy của Lạp Miễn.

"Lệ Sa." Hề Vân nhìn tay phải của Lệ Sa, trên ngón áp út mang nhẫn, rất dễ thấy, lại nghĩ tới sự tình nàng đã nói trước đó, con gái lớn như vậy tình cảm cũng nên có chút tin tức, nói như vậy lần này là thật lòng, bằng không cũng sẽ không mang theo nhẫn.

Chỉ là Hề Vân nhìn kiểu dáng của chiếc nhẫn kia, tựa hồ có chút quen mắt.

"Mẹ, sao vậy?" Lệ Sa cười đưa đĩa rau cho Hề Vân.

Không biết làm sao, nhìn tay của Lệ Sa, Hề Vân đột nhiên nhớ tới cô gái làm kiêm chức ở triển quán, khả năng là tay của các cô có chút giống, ngón tay đều trắng nõn thon dài, hơn nữa tương tự đều đeo nhẫn ở trên ngón áp út. Chỉ là nhìn quen mắt, Hề Vân cũng không nghĩ gì nhiều, cười nói, "Chiếc nhẫn này đều đã mang lên, còn không đem người về cho ba mẹ nhìn sao?"

Hề Vân cùng Lạp Miễn không lo lắng Lệ Sa, là bởi vì bọn họ tin tưởng ánh mắt của Lệ Sa.

"Năm sau đi, người ta ở A thị."

"Cụ thể tình huống như thế nào, con không sớm cùng ba mẹ nói một chút sao?"

Lệ Sa nghĩ, tình huống cụ thể vẫn là ngay mặt nói rõ thì tốt hơn, cô biết chỉ cần cô cố ý cùng Thái Anh chung một chỗ, ba mẹ sẽ không phản đối, nhưng giải thích lên cũng phải phí một phen trắc trở, dù sao cô chưa từng tiết lộ qua đối tượng là một người phụ nữ. Lệ Sa từ chối, "Vẫn là gặp mặt rồi tán gẫu."

Hề Vân khẽ cau mày, luôn cảm thấy Lệ Sa có mấy lời giấu diếm không nói ra, "Còn muốn tạo niềm vui bất ngờ cho ba mẹ sao?"

Dữ Lộ vốn đang yên lặng ăn cơm, nghe bọn họ nói chuyện phiếm, nhưng nghe đến "Kinh hỉ" thì, không khỏi ngẩng đầu bổ sung một câu, "Đúng là rất kinh hỉ. "

Chị cô ở bên ngoài nuôi một bạn gái nhỏ, có thể không kinh hỉ sao? Dữ Lộ không biết tuổi tác cụ thể của Thái Anh là bao nhiêu, chính là nhìn qua còn rất nhỏ, không khác mình là mấy, chị cô là người đã ba mươi tuổi, cũng không chê có sự khác biệt.

Dữ Lộ vừa nói xong, phát hiện ba mẹ cùng chị cô đều đồng loạt nhìn lại, Dữ Lộ ngơ ngác mà nuốt xuống rau xanh ở trong miệng, sau đó trên mặt lập tức liền cười hì hì, "Ba mẹ là không biết, người kia đưa tụi con đi sân bay, cùng chị con tú một đường ân ái, làm con ngán muốn chết."

Vẻ mặt của Dữ Lộ làm cả nhà đều bị chọc cười, nhưng Hề Vân lại nghiêm mặt nói, "Không có lễ phép, cái gì người kia, đó là bạn trai của chị con. Con thấy, cảm giác thế nào?"

"Chính ba mẹ thấy liền biết." Dữ Lộ bĩu môi, không nói thêm nữa.

Lệ Sa cúi đầu ăn canh, nhưng trong lòng lại nghĩ trong nhà vị kia có đúng hạn ăn cơm hay không, Thái Anh chính là như vậy, biết chăm sóc người khác nhưng không biết chăm sóc chính mình, một mình lại càng tùy ý, cơ hồ một trận đói một trận no, Lệ Sa vẫn không yên lòng nàng một người sinh hoạt. Ăn xong canh, Lệ Sa liền thả cái thìa xuống, đã quen ăn canh Thái Anh làm rồi, người khác làm không cái mùi vị kia, không quá vừa miệng.

"Đang làm gì?" Chín giờ rưỡi tối, Lệ Sa tắm rửa sạch sẽ vừa mới sấy khô tóc, miễn cưỡng tựa ở đầu giường, nắm điện thoại cùng Thái Anh gọi video.

"Ầy, vẽ bản thảo." Thái Anh tùy tiện chụp một tấm bản thảo, sau đó chậm rãi đem mặt mình kề sát màn ảnh, hướng về camera chu môi, khuếch đại "muaaa" một hồi, phỏng chừng cảm giác bộ dạng của mình có chút ngốc, Thái Anh toét miệng vui cười hớn hở, "Còn có nhớ chị."

"Nhớ tôi lại không phải xếp ở vị trí đầu tiên?" Nếu như Thái Anh ở bên cạnh mình, Lệ Sa sớm đã tóm lấy mặt nàng dằn vặt nàng, chỉ là hiện tại hai người cách xa nhau hơn một nghìn km.

"Tự cuồng yêu mình ——" Thái Anh yêu nhất bộ dạng của Lệ Sa lúc vừa mới tắm xong, Lạp tổng hiện tại đang cố ý mở video đến câu dẫn cô đi, càng xem càng nhớ.

"Bữa tối ăn chưa?"

"Ăn hai bát lớn canh cá." Thái Anh cố ý cường điệu, trước đây mỗi lần Lệ Sa đi công tác, liền bàn giao dì Tôn đưa canh cá qua cho Thái Anh, cho nên lúc nàng không ở bên cạnh mình, Thái Anh liền muốn ăn canh cá, cho tới này đều đã biến thành một loại si mê của Thái Anh.

"Ngày mai có tính toán gì không?" Lệ Sa lo lắng chính là vấn đề này, Triệu Thải Nam là ngườời thân duy nhất của Thái Anh, hiện tại lại đang ở nước ngoài, cũng chỉ còn lại Thái Anh một mình.

"Vẫn giống như năm rồi, em qua nhà Đại Vi ăn cơm."

Trước khi cùng Lệ Sa chung một chỗ, phần lớn thời gian Thái Anh đều cùng Lâm Vi ở chung cùng một nơi, sau đó Thái Anh cùng Lệ Sa giao du, trong lòng Lâm Vi còn rất không thăng bằng, Phác đại tiểu thư không phải là trọng sắc khinh bạn bình thường. Quê nhà của Lâm Vi cũng rất xa, nàng hầu như không có trở về, nhà nàng trọng nam khinh nữ đến lợi hại, chỉ cần mỗi tháng đúng hạn gửi tiền về cho em trai lên đại học là được, còn tết đến có trở về ăn bữa cơm đoàn viên hay không, không quan trọng.

"Vậy thì tốt." Lệ Sa cười khẽ.

Thái Anh cố ý nói rằng, "Chị không phải muốn ghen đi?" Lúc các cô vừa mới chung một chỗ, Lệ Sa còn ăn ghen của Lâm Vi, mỗi lần Thái Anh nhớ tới đều muốn cười.

"Em tìm Lâm Vi cùng nhau chơi đùa thì có thể, nhưng không cho qua đêm." Nhà của Lâm Vi Lệ Sa có đi qua, là khu nhà ở độc thân, một phòng ngủ một phòng khách một cái giường, "Còn có, buổi tối về nhà sớm một chút."

"Biết rồi ——" Nữ vương nhà cô đã lên tiếng, đương nhiên Thái Anh sẽ ngoan ngoãn tuân thủ, "Chị không cần lo lắng cho em, mấy ngày nay nghỉ ngơi thật tốt, quãng thời gian trước còn không mệt chết đi?"

Thái Anh nói không quấy rầy nàng nghỉ ngơi, cuối cùng phiền phiền nhiễu nhiễu gọi video gần một canh giờ, mới nói ngủ ngon.

---------------------------------------------------

A thị, năm nay hiếm thấy có tuyết lớn đầy trời.

"MV mau ra teaser, qua một thời gian ngắn tôi cho chị xem."

"Tết đến tôi về H thị, hai ngày nữa lại tìm chị uống rượu."

"Đây là teaser của MV chị xem một chút đi."


...

Nhìn "Tiểu kim chủ" liên tiếp gửi tin nhắn, Lâm Vi phát hiện mình đã có một quãng thời gian không hề trả lời Dữ Lộ, cô mở ra đoạn video khoảng gần bốn phút, trong hình, cô cùng Dữ Lộ hỗ động cho nhau ăn bánh gatô, chơi đùa, trực tiếp bôi Lạp nhị tiểu thư thành ông già Noel nhỏ.

"Nhìn cái gì mà cười thành kẻ ngu si như vậy?" Thái Anh mở ra vài chai bia, rót cho Lâm Vi, đã một thời gian cô không có cùng Lâm Vi uống, Thái Anh không thích ăn cơm một mình, vì lẽ đó hai ngày nay đều ở chỗ của Lâm Vi, Lâm Vi rất hoan nghênh Thái Anh mỗi ngày lại đây, nói là ăn chực, nhưng phần lớn món ăn đều là Thái Anh làm, Lâm Vi cũng giúp hỗ trợ một chút.

Lâm Vi thoát khỏi đoạn video mới nhìn được một nửa, cầm lấy ly bia, "Mình có cười sao."

"Cười giống như đang cùng tên dã nam nhân nào đó tán gẫu vậy." Thái Anh nói bổ sung, lúc này cuối cùng cũng bắt được cơ hội trêu chọc Lâm Vi, trước đây lúc mình cùng Lệ Sa tán gẫu, Lâm Vi chính là như vậy tổn hại cô, Thái Anh uống nửa ly bia, "Lâm tiểu thư, cậu đây là có tâm sự sao?"

"Có tâm sự thì tốt rồi." Lâm Vi bất đắc dĩ nói, ăn món ăn trên bàn, "Phát hiện tay nghề của cậu tăng trưởng."

"Tay nghề của mình cũng không tệ."

"Hoặc là nói Lạp đại tiểu thư khôn khéo đây, lừa cậu đi, vừa làm ấm giường, vừa có tiểu bảo mẫu."

Thái Anh gắp một khối xương sườn nhét vào miệng Lâm Vi, chẳng muốn nói với nàng những thứ này, "Đúng rồi, lần trước nhị tiểu thư không phải tìm cậu quay MV sao, mình còn chưa xem, nhanh cho mình nhìn một chút."

"Không có gì đẹp đẽ..." Lâm Vi nhớ tới cảnh hôn cùng cảnh giường chiếu ở bên trong.

"Vai nữ chính, còn không cho mình nhìn?"

"Còn chưa có ra." Lâm Vi uống bia trả lời qua loa với Thái Anh.

Trên bàn, di động rung chấn động, Thái Anh cùng Lâm Vi đồng thời đưa mắt qua.

Biểu hiện người gọi: Tiểu kim chủ.

Thái Anh biết tiểu kim chủ là chỉ Dữ Lộ, nhưng Lâm Vi lại chậm chạp không có nghe, Thái Anh nhắc nhở, "Có chuyện làm ăn, cậu còn không nghe?"

Lâm Vi suy nghĩ một chút, để đũa xuống, cầm điện thoại lên đứng dậy.

"Chị Vi, tân niên sung sướng —— "

"Tân niên sung sướng."

"Teaser của MV ra rồi, Trương đạo nói có khả năng phải quay bù mấy cảnh, để tôi thương lượng với chị." Lúc này Dữ Lộ đang đứng dưới lầu nhà Lâm Vi, giữa bầu trời bay đầy tiểu tuyết, cô lạnh đến run rẩy, ngẩng đầu nhìn ánh đèn màu vàng ấm áp ở trên lầu, cùng Lâm Vi nói chuyện điện thoại.

Lúc sau liên lạc lại, các cô đều không nhắc tới sự tình biểu lộ ngày đó, coi như không có gì phát sinh cả, trên phương diện làm việc, hai người nên làm thế nào vẫn sẽ làm như thế ấy, Lâm Vi trong lòng cười buồn, suy nghĩ, quả nhiên đúng như mình dự đoán, không bao lâu sau Dữ Lộ tâm huyết dâng trào sẽ thối lui.

"Hai người quyết định là được." Lâm Vi đáp, thực sự muốn quay bù, cô cũng hết cách rồi, phiền phức thì phiền phức, nhưng đã ký rồi hợp đồng, tiền còn chưa thanh toán hết, trước khi MV chính thức tuyên bố, cô đều phải có cái nghĩa vụ này.

"Chị Vi, tôi lạnh quá." Một cơn gió thổi tới, Dữ Lộ ôm ôm cánh tay, oan ức nói.

"Cái gì?"

"Tôi quay về A thị." Dữ Lộ lạnh đến âm thanh đều đang run rẩy, kỳ thực ở H thị qua giao thừa, Dữ Lộ cùng trong nhà náo loạn một trận, liền giận hờn trở lại A thị, hoặc là bởi vì sự tình của ban nhạc, "Tâm tình không tốt lắm, chị có thể đi cùng tôi không? Cũng không biết đi đâu, liền đi tới dưới lầu nhà chị..."

Trở lại A thị, Dữ Lộ không muốn tới quán bar liền chạy đến nơi này. Mỗi lần tâm tình buồn bực, đều là Lâm Vi cùng cô, hiện tại vào lúc này, Dữ Lộ càng muốn cùng Lâm Vi.

Lâm Vi đi tới bên cửa sổ, từ lầu bảy nhìn xuống, vị nhị sỏa tử kia đúng là đang chờ ở dưới lầu, một bên rụt cổ lại một bên gọi điện thoại, tuyết rơi xuống cũng không bung dù.

"Cô về sớm một chút, ngày hôm nay trong nhà có khách, không tiện lắm." Lâm Vi đẩy Thái Anh ra chắn.

Khách? Còn không tiện lắm? Hiện tại Dữ Lộ cực kỳ mẫn cảm, cô biết Lâm Vi vẫn luôn là một mình ở tại A thị, Lâm Vi nói có khách còn không thuận tiện, điều đầu tiên Dữ Lộ nghĩ đến chính là tình địch, cuống lên, Lạp nhị tiểu thư cũng mặc kệ Lâm Vi có đồng ý hay không, vội vàng đi lên lầu, mặt dày mày dạn nói, "Không sao, tôi ngồi một lát, uống ly nước nóng."

"Cô..."

"Dữ Lộ?" Chờ Lâm Vi cúp điện thoại, Thái Anh hỏi Lâm Vi, trước đây lúc Lâm Vi tiếp điện thoại của Dữ Lộ, phản ứng không phải như thế này, muốn có bao nhiêu nhiệt tình liền có bấy nhiêu nhiệt tình.

"Ừm."

"Đại Vi, cậu gần đây sao vậy, có tâm sự?"

"Đúng vậy, không có tiền mua túi xách không có tiền mua giày, phiền." Lâm Vi uống bia, giả vờ bình tĩnh đáp.

Thái Anh có thể không hiểu Lâm Vi sao, hai người nói căn bản không phải cùng một chuyện, Lâm Vi đang cố ý tránh né đề tài, "Có lời gì, hiện tại cũng không chịu nói với mình?"

Leng keng! Leng keng! Leng keng! Tiếng chuông cửa gấp gáp vang lên ——

Cô vô cùng lo lắng, Lâm Vi vừa nghe liền biết là Dữ Lộ, đúng như dự đoán, tiếp theo nhận được một tin nhắn ngang ngược không biết lý lẽ của Dữ Lộ: Chị Vi, tôi đã tới rồi ~

"Ai vậy?" Thái Anh liếc nhìn Lâm Vi.

Lâm Vi đẩy Thái Anh một cái, nói rằng, "Cô em vợ nhà cậu đến rồi, mở cửa đi."

"Cô sao lại ở đây?!!!" Dữ Lộ vừa nhìn thấy Thái Anh, mở rộng tầm mắt.

Lúc này Thái Anh mới nhớ tới, Dữ Lộ hẳn là còn không biết quan hệ của cô cùng Lâm Vi, "Tôi cùng Đại Vi là bạn thân."

"Ừ..." Chẳng trách lần trước đi tụ hội, Thái Anh cùng Lâm Vi lại quen thuộc như vậy, Dữ Lộ không để ý tới Thái Anh, đưa cổ nhìn vào bên trong phòng, đánh giá một vòng, không thấy tình địch tảng đá trong lòng liền rơi xuống đất.

Thái Anh dẫn Dữ Lộ vào nhà, không nhịn được hỏi, "Tại sao cô trở về, chị cô cũng trở về sao?"

"Chị ấy phải hai ngày nữa, tôi một mình trở về." Bởi vì Lệ Sa, Dữ Lộ cũng coi như chậm rãi tiếp nhận thân phận của Thái Anh, tuy rằng vẫn có chút nhìn không hợp mắt lắm.

"Chị Vi. "

Bộ dạng da mặt dày thành như vậy, Lâm Vi cũng không thèm chấp, "Nhị tiểu thư, tôi nói rồi tối hôm nay không có thời gian."

"Không sao, dù sao mọi người đều là người quen mà." Dữ Lộ tiếp tục da mặt dày cười, còn tiện tay vòng lấy cánh tay của Thái Anh, "Đúng không, tẩu tử. "

Lạp nhị tiểu thư gọi một tiếng "Tẩu tử" gọi đến thật ngọt, không chút nào hàm hồ.

"..." Nếu không phải Dữ Lộ kéo cánh tay của chính mình, Thái Anh đều không có phản ứng lại nàng một tiếng này là đang gọi mình, tức thì cảm thấy Thiên Lôi cuồn cuộn đánh xuống.

Tình hữu nghị giữa các phụ nữ, vĩnh viễn khiến người ta nhìn không thấu.

"Chị Vi, MV tổng cộng có ba cái teaser, tôi đều mang đến, Trương đạo để chúng ta chọn một cái xem cái phong cách biên tập nào thích hợp." Dữ Lộ chỉ có thể nắm lấy chuyện công tác đến cùng Lâm Vi thấy người sang bắt quàng làm họ.

Trên gáy Lâm Vi xuất hiện ba cái hắc tuyến, Dữ Lộ sẽ không phải là dự định vào lúc này xem video đi? Lâm Vi nâng cái trán lên, sầu đến hoảng, "Hôm nào lại xem đi..."

"Làm gì hôm nào, liền hiện tại đi, mình cũng muốn xem một chút." Thái Anh thúc giục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro