Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#Chap Ten#

Chú Thắng từ trên lầu nhìn xuống , tay ra hiệu , nói thầm trong miệng : " Nó đang lên đấy " . Khánh nghe thế vội nằm xuống ,tay đặt trước bụng . Jack bước vào phòng , múc một muỗng cháo , thổi thổi rồi nói :
- Cháo tới nè :3 anh mau ăn đi , lấy sức .
Khánh ăn rồi ngẫm nghĩ : " Đây đích thị là cháo chú Quân hay nấu cho mình ăn khi nhỏ " Jack tiếp tục một rồi hai muỗng nữa , lần nào cũng ân cần thổi , đút tận miệng anh . Nhâm nhi một hồi Khánh cũng chán , anh muốn ăn món khác ... Jack hiểu ý anh , bèn hỏi :
- Anh muốn ăn gì nữa không ?
- Hừmmmm ... Tôi muốn ăn cậu .
Jack nghe vậy đỏ mặt , đang định mắng Khánh thì bị một bàn tay giữ lại , ghì chặt xuống nệm , Khánh từng phút lại gần bên khuôn mặt của người thương rồi nhẹ nhàng đặt lên bờ môi ẩm ướt , mềm mại ấy một nụ hôn lặng lẽ . Jack thẫn thờ , cậu có thể cảm nhận được sự ngọt ngào đang lan toản khắp cơ thể , cậu thật sự không muốn chống cự nữa , lấy tay ôm cổ Khánh . Người ta chỉ hôn nhau một cách tự nguyện khi trái tim họ đã thuộc về nhau mà thôi . Nguyễn Bảo Khánh , anh đã làm Phương Tuấn yêu anh rồi sao ? Câu hỏi ấy chính Jack cũng đang phân vân . Nụ hôn đầu tiên này cậu nghĩ mình sẽ trao cho Ác Quỷ vì cậu vẫn tin một ngày không xa , cậu lại gặp được duyên mệnh của mình . Cậu chưa từng rung động với bất kì ai ngoài Ác Quỷ nhưng bây giờ cậu đang tay trong tay , quấn lấy một người khác trong cảm xúc của tình yêu .
Bên dưới nhà , một bà lão gương mặt thanh tịnh , phúc hậu đang đứng chờ . Chú Thắng ra mở cửa thì vui sướng khôn xiết , ôm chầm lấy người trước mặt , giọng sung sướng :
- Bác ! Lâu lắm rồi bác mới tới đấy !
- Bác đến chỉ để xem cháu đích tôn của bác sống ra làm sao thôi !
Đi cùng với bà nội của Khánh còn có Thanh Nghi , cô là người đi đón bà của anh từ mỹ về . Đồng thời cũng là người hốt hoảng nhất khi nghe chú Thắng nói xạo là Khánh đang ốm :
- Anh Khánh ốm ạ ?! Sao chú không nói cháu ?
Cô không than vãn thêm gì nữa mà vội vàng chạy lên lầu , trong khi chú Thắng đờ người ra . Bà nội Khánh thấy Nghi sốt sắn tìm cháu mình thì phì cười , tay quàng qua vai chú Thắng , nói nhỏ :
- Chú thấy gì chưa ? Sức mạnh của tình yêu đó .
Bà Khánh năm nay gần 65 , dáng người cũng chẳng còn thẳng nhưng luôn cười đùa với những người xung quanh . Nhiều người bảo bà xì-tin , bà chỉ nhún vai đáp : " cuộc đời có bao nhiêu cái vui đâu mà không hưởng " có lẽ vì lối sống vô tư Quên tuổi tác mà bà nội của Khánh và chú Thắng như 2 người bạn , suốt ngày karaoke và uống bia cùng nhau .
- Bác nói chỉ có chuẩn , trong nhà còn bia tươi lắm mình làm miếng đi :))
- Oke luôn cháu .
Thanh Nghi bước tới phòng Khánh , chiếc phòng không đóng , mọi thứ diễn ra trước mắt như hàng nghìn mũi kim nhọn đâm vào trái tim cô , tất cả như sụp đổ . Lệ hạ bên khoé mi , cô ngồi phịch xuống . Jack và Khánh trong cơn điên tình , mút lấy môi nhau không ngừng lại càng khiến Nghi đau đớn . Cô chờ đợi Khánh bao nhiêu năm qua chỉ để nhận lại sự thật phũ  phàng : Khánh KHÔNG YÊU cô . Nghi gạt nước mắt , hét lớn :
- Khánh !!!
Tiếng hét giận giữ vang vọng khiến chú Thắng cùng bà nội của Khánh suýt sặc  . Cả hai đi lên lầu xem chuyện gì . Jack lúc này nhìn thấy Nghi vội vàng đẩy Khánh ra trước gương mắt hụt hẫn của anh . Khánh quay lại , chẳng biết nói gì thêm thì Thanh Nghi đã đi tới nắm lấy cổ áo anh , khóc lóc :
- Anh đang làm gì vậy !!!
Jack nhân cơ hội chạy ra khỏi phòng trước sự ngỡ ngàng của bà Khánh và chuyên gia tình yêu của anh . Jack rời đi rất nhanh nhưng Khánh vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt bất thần , xám tịt của cậu . Mặc cho Nghi ôm lấy cánh tay mình không buông , anh vẫn chạy theo Jack .
- Anh còn định đi kiếm cậu ta nữa à !!!
Cô bị chú Thắng giữ lại , vùng vẫy một hồi lâu , cô bắt đầu mệt , tóc tai rối bời , trong lòng khắc sâu sự thù hận với tình địch . Bà Khánh ngồi bên cạnh , vừa vuốt tóc cô vừa khuyên răng :
- Làm gì mà cháu phải khóc thế này , bọn nó con trai vật nhau tí thôi mà .
Cô im lặng . Cả một bầu không khí căng thẳng hẳn lên .
Khánh lái xe đi tìm cậu mèo của mình lòng vòng gần 30' cũng không thấy . Lòng đâm ra lo sợ vẩn vơ . Anh rẽ ngang qua một khu vui chơi cũ kĩ , anh không định vào bên trong nhưng thâm tâm lại cho anh cảm nhận được một điều gì đó . " Khu vui chơi này bỏ hoang gần 10 năm chứ đùa , cây giăng mù mịt hết lối , còn có mấy cái biển báo quái gở nữa ! " Anh cáu gắt nhưng đôi chân của anh không ngừng tiến tới . Vượt qua được những rào cản , bộ quần áo của anh nhăn nhúm và bẩn thỉu . Anh lướt qua trò chơi tàu lượn siêu tốc , vòng quay khổng lồ rồi đến đu quay ngựa thì thấy bóng dáng ai đó thân quen . Anh tiến lại gần . " Đúng là cậu ấy rồi " Khánh tiến lại ngồi cạnh Jack trên một con ngựa với những chiếc bờm sặc sỡ bị phai màu , hư hỏng . Anh nhìn vào gương mặt Jack dưới ánh nắng trưa hè rạo rực , cậu đang khóc ư ? Khánh lấy tay vuốt gò má cậu , ngại ngùng hỏi :
- Này ... ừm ... cậu ... cậu sao vậy ?
- Tôi là một người tồi .
- Tại sao ?
- Tôi đã không giữ lời hứa với người tôi cho là đặc biệt nhất với mình .
- Người đặc biệt nhất với cậu ?
Khánh hỏi lại , khó hiểu . "Nụ hôn đầu ?"
- Tôi và Ác Quỷ đã từng có những ngày thơ ấu thật đẹp , những buổi chiều rong rủi chạy nhảy ... Đó là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất với tôi , ở bên cậu ấy , tôi cảm thấy trái đất hình vuông , những con chim biết nói ... lạ lùng như vậy đó . Chắc vì tôi thương cậu ấy rồi . Tôi hằng mong ước một ngày trên con đường tấp nập , chúng tôi lại va phải ánh mắt nhau ...
Khánh nghe được những lời đó , cảm giác có một dòng suối bằng nỗi buồn chảy qua trái tim mình , cuốn đi những kí ức tốt đẹp .
- Cậu hôn tôi làm cậu buồn lắm đúng không ?
Anh nói . Đôi mắt nhìn vào hư không .
- Tôi thấy tôi đã phản bội lại những lời hứa năm xưa và sự uất hận cứ chiến lấy tôi ...
Nghe đến đây , Khánh thật sự tan vỡ từ tận sâu trong lòng . Anh đứng dậy mặc cho đôi chân không còn vững nói :
- Đi về đi , tôi chở cậu về .
Jack đứng lên theo Khánh vào xe , đi về căn hộ của mình trong sự im lặng . Nụ hôn đầu của cả 2 , ban đầu thì ngọt , cuối cùng lại phá tan mối tình này sao ? Khánh không còn tâm trí để nghĩ về điều đó . Về nhà , cậu tránh ánh mắt của Thanh Nghi rồi đi ngay .
- Em cần một lời giải thích Khánh à .
-...
-Khánh ! Anh có nghe em nói không !
- Anh đang mệt lắm , em có thương anh thì để anh nghỉ một lát đi !
Khánh đáp rồi leo lên giường , gục xuống , mắt nhắm mong chìm vào giấc ngủ , anh nằm đến trưa thì được chú Thắng gọi dậy .
- Dậy Khánh ơi !
- ... cháu mệt lắm , cháu không ăn trưa nổi đâu !
- Mày có mệt đến mấy thì ngồi ngay ngắn lại cho ra dáng đàn ông nào !
Nói rồi chú dùng sức kéo người Khánh dậy , đôi mắt anh lim dìm cũng mở toan ra .
- Này , chuyện sáng nay là sao ?
Khánh buồn rầu kể lại , thêm cả cuộc nói chuyện bi kịch kia . Chú Thắng lắng nghe , gật gật vài phát rồi bảo :
- Con Nghi nó về rồi , mày tìm lúc nói chuyện với nó đi , mà này , thế thì sao , thằng Jack nó nói thế thôi chứ có đuổi mày ra khỏi vùng "yêu đương" đâu mà !
Khánh càu nhàu :
- Gì chứ !! Cháu mất cơ hội rồi !!!
- Haiz , mày nên nhớ trong tình yêu thằng nào dai thì thằng đó thắng , mày dai thêm vào !
- Khônggggg đâuuuuu !!
Khánh vẫn chưa bình tĩnh được .
- Mày cứ như thế này thì ra chuồng gà mà kiếm người yêu , nhá !
- Con bắt một con gà mái về yêu cũng được , chú ra ngoài đi !!!
- Tao không làm ngơ chuyện này được ! Đến cả người mày yêu mà mày còn không dám nắm lấy thì mày làm sao mà điều hành nhà hàng được ?!!
- ...
- Thích thì phải nhích , tao tin là thằng Jack nó cũng sẽ cảm động trước tấm chân tình của mày thôi !
-...
Khánh vẫn không nói gì nhưng cậu bắt đầu tươi tỉnh hơn , suy nghĩ về những điều chưa Thắng nói .
- Nếu cậu ấy không yêu con thì cậu ấy đâu có hôn con đúng không chú !
- Đúng rồi ! Mày ít nhất cũng đã chiếm được phần nào trong tim nó rồi .
Khánh Tổng Tài đã quay trở lại , tự tin , soái ca hơn bao giờ hết :
- Jack ơi em sẽ là của tôi !
—————————————————-HẾT——————————————————————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro