Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

France x Uk (2) : chỉ cần nến và hoa ...

Từ bao giờ ... hình ảnh quý ông anh quốc lịch lãm ... đi bên cạnh là người con trai duyên dáng của Pháp đã trở thành thứ quá đỗi quen thuộc đỗi với mọi người ... anh sau khi chạy dealine đêm để hoàn thành xong việc bèn đến chỗ Paris với một bức thư trên tay và khuôn mặt háo hức ... Paris thắc mắc rốt cuộc là cái gì mà em gã lại cười tươi đến thế ... một bức thư dự tiệc ... lạ nhỉ ... bình thường nó đâu có thích đi dự tiệc đâu ? Sao nay lạ vậy ...? Gã lật mặt sau bức thư định mở nó ra thì thấy một con dấu sáp màu đỏ ... là của Hoàng gia Anh ... rồi ... giờ hiểu tại sao em gã lại thích thú khi nhận thư rồi ...

London , ngày 14 tháng 6 năm 1XXX 

Nhân dịp người thừa kế hoàng gia - ngài United Kingdom lên nắm giữ quyền hành ... tôi xin trân trọng kính mời ngài Paris và ngài France - thái tử của Pháp đến dự bữa tiệc chúc mừng của chúng tôi ... rất mong các ngài có thể đến để bữa tiệc hoàn thành tốt đẹp nhất có thể

- trân trọng ! -
Rya Natalin - cận vệ của Hoàng Gia Anh 

Còn một bức đằng sau ...

London , Ngày 13 tháng 6 năm 1xxx 

Xin chào ... đã lâu rồi không gặp ... ta không hay viết thư cũng chẳng hay nói chuyện với người khác ngoài cận vệ của mình nên có lẽ lời lẽ trong thư sẽ hơi khô khan ... ta nghĩ là ta không cần hỏi thăm sức khoẻ của hai người vì ta biết ... cả hai đã dựa vào nhau , tự lập lớn lên nên chắc chắn biết lo cho bản thân ...
Pháp ở bên đó thế nào ? Trời cũng đã vào đông rồi ... bên Anh khá lạnh ... sương mù rơi dày chắn hết tầm nhìn ... những cây trà của ta may là vẫn còn Natalin chăm sóc nên chúng tươi tốt lắm ... tuy vậy nhưng ta cũng bị hạn chế ra ngoài do bên ngoài tuyết rơi dày đường ... khó khăn trong việc di chuyển ... ta cũng chẳng thể ra ngoài mà ngắm nhìn đường phố như mọi khi nên ... nói thật lúc được đi cùng anh ra ngoài ... ta khá thích thú khi thấy tuyết rơi nhè nhẹ trên đường và các tán cây ... cảnh vật về đêm thơ mộng ... trong tuần tới tuyết sẽ rơi ít hơn ... chính vì vậy mà nhân dịp anh đến thăm Anh Quốc ... ta rất mong anh sẽ cùng ta lại đi dạo trên các con phố về đêm ... ta muốn anh có thể cảm nhận được vẻ đẹp của đất nước ta ... thành phố sương mù và ta yêu nó .. ta yêu đất nước của chính bản thân mình ... 
Rất mong anh có thể đến đây thăm đất nước này và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nó cùng ta ... dù chỉ một chút thôi cũng được ...

- Hoàng Gia Anh -
United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland .

Gã nhanh chóng kéo em mình đi sắp đồ rồi chuẩn bị ngày mai lên đường ... đêm đó ... anh chằn trọc mãi ... không ngủ được ... anh cảm thấy hồi hộp ... xen lẫn chút gì đó háo hức ... đã lâu rồi anh không gặp y , anh rất muốn ngày mai có thể được đến bên y càng sớm càng tốt ... lúc đó ... anh sẽ lại cùng y nắm tay đi trên đường phố London thơ mộng ... anh nhớ nụ cười dịu dàng của y ... nhớ đôi mắt to tròn màu xanh Aquamarine cùng khuôn mặt xinh đẹp của y ... anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về y .... và anh chắc chắn sẽ chết ở đó nếu y đồng ý làm người của anh mất ... 
--------------------------------------------
10h30' sáng , tại bến cảng của eo biển Dover , Anh ...

Chiếc tàu của Pháp cập bến ... nhanh chóng những người hầu của cả hai bên chạy xuống chuẩn bị cho buổi đón tiếp , Paris không nhớ rõ từ lần cuối gã tới Anh tới lúc này là bao giờ ...những hàng cây hơi se lại do gió lạnh , dãy nhà , dãy phố cổ kính của London ...gã rất muốn đi dạo một vòng trước khi đi tới cung điện nhưng có vẻ em của gã không cho phép ... anh nhanh chóng kéo gã đi thẳng tới cung điện trên chiếc xe ngựa do cận vệ của y điều tới ... ngồi trên xe ... anh háo hức mân mê lại chiếc dây chuyền mà y tặng ... lại càng vui hơn khi nghĩ tới việc sắp được gặp người mình yêu thương sau bao ngày dealine dí tụt quần ...

Chiếc xe ngựa dừng lại trước cổng của một cung điện nguy nga , tráng lệ ... cánh cổng của nó từ từ mở ra để chiếc xe tiến vào ... quả là nơi ở của hoàng gia ... xung quanh được bao bọc bởi rất nhiều hoa và cây cảnh ... gần trưa rồi nên nắng cũng lên chút ít , nhưng chỉ đủ để xua đi màn sương mỏng ... y nói đúng ... dù thời tiết khắc nghiệt nhưng những cây hoa vẫn tươi tốt ... Natalin hẳn là đã làm việc rất chăm chỉ ... nghe bảo hình như cậu ta là cận vệ trung thành của hoàng gia thì phải ... tuy không biết có thật không nhưng họ bảo với anh rằng cậu ta không chết và tuổi chắc cũng chỉ ít hơn anh và y chút ít ... 

" chào mừng hai ngài đã đến đây , cám ơn đã dành chút thời gian quý báo ... ấy nhầm ! Quý báu của hai người tới dự bữa tiệc của đất nước chúng tôi ! " 

Đấy rồi vừa nói xong , bất thình lình cận vệ của y xuất hiện ... cậu ta luôn như vậy à ? Anh tưởng như tim mình suýt rớt ra ngoài vì giật mình rồi chứ ? Cậu tươi cười đón tiếp họ bằng tiếng Pháp ... ngôn ngữ của cậu ta rất linh hoạt ... dù không giống tiếng bản địa nhưng vẫn đủ để hai người hiểu cậu nói gì ... Chàng trai có mái tóc vàng buộc đuôi ngựa ... đôi mắt đỏ như hai viên ngọc xà cừ để dưới ánh nến ... cậu trông rất trẻ nhưng mặt lại hơi hơi na con gái chút ... nếu không nhờ bộ quần áo quảng gia mà cậu mặc thì chắc anh tưởng là quý cô nào đó lạc vô đây rồi chứ ... ủa ? đâu rồi ? 

" Cho xe ra đằng sau đi , chút nữa còn đón người ! " 

Cậu ta teleport ra đấy hồi nào thế ? Anh và gã đứng từ nãy giờ bị cậu xoay như chong chóng , mãi sau cậu mới chạy ra cười cười giải thích với họ 

" Xin lỗi ... hôm nay tôi bận khá nhiều việc , bữa tiệc sẽ chính thức diễn ra vào tối nay trong 3 ngày ... trong lúc đó chúng tôi sẽ chuẩn bị phòng và đầy đủ những thứ mà hai ngài yêu cầu ... hai người có thể ra ngoài để đi dạo hoặc chúng tôi chuẩn bị xe ngựa cho ngài ... " 

" Cám ơn ... nhưng ta muốn hỏi ... liệu ta có thể gặp chủ nhân của ngươi chứ " 

Cậu ậm ừ một lúc rồi trả lời ... 

" Có thể thưa ngài nhưng ... ngài ấy hiện tại vẫn còn đang nghỉ ngơi ... hôm qua ngài ấy hơi mệt ... nhưng nếu được thì ngài có thể vào thăm ... nhưng xin hãy nhẹ nhàng đừng đánh thức ngài ấy ..."

Cậu cúi người định rời đi sau đó nhưng bị Paris giữ lại ... gã bảo gã muốn đi thăm quan thành phố và đất nước này tới gần chiều rồi về ... một phần cũng vì muốn để cho em mình không gian riêng ... cậu gật đầu theo lệnh bảo người hầu đem xe tới cho ngài ... rồi mình đi vào vườn chăm sóc những cây hoa ... 

" Tối nay chúng mày phải thật rực rỡ nhé ..." 

Cậu lẩm bẩm với mấy bông hoa , không để ý anh đã đi vào trong...

----------------------------------

Đi dọc dãy hành lang xa hoa tráng lệ , anh công nhận người hầu làm ở đây rất tốt , không một kẽ hở nào có bụi , tất cả đều rất ấm áp và mang lại cảm giác yên bình ... anh đi thêm một chút nữa tơi căn phòng cuối dãy ... tất cả các phòng đều ghi tên ... duy chỉ có căn phòng này không để biển hiệu và là căn phòng duy nhất có màu trắng vàng , cài vài bông hoa khô trước cửa ... anh đẩy nhẹ cánh cửa bước vào ... căn phòng ấm cúng với bếp lửa bập bùng , cửa sổ mở để vài cánh hoa hồng đung đưa bay theo làn gió đưa hương thoang thoảng ... nhè nhẹ ... ánh nắng vàng yếu ớt hắt lên tông sơn kem trên bục cửa ... hắt lên cả khuôn mặt của người đang ngủ gục trên chiếc ghế kia ... là y ...

Anh nhẹ nhàng đi tới , ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ của y , khẽ đưa tay vuốt nhẹ má rồi đặt nụ hôn nhẹ nhàng lên trán y ...

" um ..." 

Y khẽ động đậy hai khoé mắt , đôi đồng tử xanh từ từ mở ra nhìn anh ... phải nói là anh đã đứng hình thế nào khi nhìn y ... anh không ngờ không chỉ lúc ngủ mà lúc thức dậy y cũng xinh đẹp như vậy.. chống tay lên thành ghế định đứng lên ... nhưng y lại loạng choạng mất thăng bằng chưa đứng được ... anh nắm lấy tay y kéo y lại gần mình rồi ôm y vào lòng ...

" Xin lỗi ... ta hơi mệt nên hôm nay không đến đón anh được ... thứ lỗi cho ta ..."

" Oh , không ...chính ta mới phải xin lỗi vì đã làm phiền thời gian nghỉ của em , em không cần phải tiếp ta ... nếu mệt thì cứ nghỉ đi ..." 

Anh vẫn nhẹ nhàng như vậy , vẫn tử tế như vậy ... nhưng chỉ duy nhất với một mình em ... anh vuốt nhẹ mái tóc ra đằng sau tai của y ... rồi đặt nụ hôn lên mái tóc vàng ... khẽ cầm tay y dắt ra ngoài ... y im lặng đi theo anh ... cả hai không nói với nhau tiếng nào ...

--------------------------------------------------

Vì là mùa đông nên trời nhanh chóng tối đi ... Paris cũng trở về với túi đồ trên tay ... đúng 7h ... tất cả đèn trong cung điện thắp sáng , nến , hoa , quà , xe cộ ,... từng đợt di chuyển vào trong cung điện , gã quay lại tìm em mình nhưng không thấy đâu ... gã khác anh ... gã chỉ hiểu tiếng anh nhưng giao tiếp gã lại không rành ... Natalin cũng chẳng thấy đâu ... có lẽ cậu cũng đang bận tiếp khách ... bỗng có một bàn tay nắm lấy cổ tay gã kéo đi ... là France ... anh chờ mãi không thấy gã đâu bèn ra ngoài tìm thì bắt gặp gã loay hoay tìm đường vào ... anh kéo gã đi thay đồ rồi nhanh chóng rời đi sau đó ....

Bước vào bên trong ... cả hai chói mắt với ánh đèn xa hoa của cung điện ... sau khi được UK đưa ra ngoài ngắm cảnh , anh ở lì trong phòng không một chút động đậy chỉ chờ đến tối rồi đi dự tiệc ... nói đi dự cho có chứ thực ra cái ổng muốn là được gặp y cơ ...

Còn về phía Paris ... gã sau khi từ chối lời đề nghị của Natalin rằng dẫn người hầu theo giới thiệu thì nhanh chóng bị lạc vì chủ quan ... đến mãi chiều mới về được nhà nên chẳng biết hình dáng cái cung điện nó ra sao ... ( đúng hơn là quên sạch ) mà cũng hay thật trước khi anh và gã tới đây thì cung điện mới chỉ đang chăm sóc những bông hoa chứ chưa có làm cái gì cả ... vậy mà hết hoa , dây treo đến đồ ăn , đèn điện , bóng bay đều đầy đủ và chỉn chu ... không chỉ thế bên ngoài thành kia cũng đã sáng lấp lánh những bóng đèn đường ... có lẽ tất cả đều do một tay cậu chàng cận vệ kia chuẩn bị ... cậu ta đa zi năng thật đấy ... 

Sau 7749 cái màn dạo đầy đủ ... cuối cùng chủ nhân của bữa tiệc cũng chịu xuất hiện ... y mặc trên người bộ đồ xanh đen với áo choàng lông trắn , đầu đội mũ hải ly gắn vài bông hồng đỏ - biểu tượng của Anh Quốc ... tay cầm một cái gậy chỉ đường nhưng nhìn nó không đơn thuần chỉ là một cái gậy nhỉ ? Y đảo mắt nhìn quanh như tìm kiếm một cái gì đó ... anh nhanh chóng đi đến trước khi y xuống tới bậc thanh cuối ... đưa tay về phía y ... y cũng không ngần ngại mà nắm lấy nó bước xuống , Natalin ngạc nhiên không kém vì ít khi UK chịu để cho ai nắm  tay ... anh phải đặc biệt như nào thì y mới để cho anh là vậy ? Nhưng có vẻ không để ý nhiều ... cậu vội vã chạy ra ngoài chuẩn bị cái gì đó ...Tiếng nhạc vang lên du dương ... một lần nữa anh nắm lấy tay y ... cả hai nhay trên nền nhạc nhẹ nhàng ... từng động tác của cả hai phối hợp ăn ý đến lạ thường ... Paris ngồi tán gẫu với một số người trong khi đó Natalin cặm cụi trong vườn tối ... 

--------------------------------------------

" Ta thấy rất ngạc nhiên khi cậu lại nhảy cùng người khác đấy ..." 
Spain cũng tới đây dự tiệc ... hắn đứng nói chuyện cùng y với ly sâm panh trên tay đảo qua đảo lại ... trước đây mối quan hệ của cả hai gia tộc ... nhất là đối với Kingdom of England , Kinhdom of France và Spainish Empire ... giữa họ đã từng xảy ra chiến tranh ... có đổ máu ... có mất mát ... nhưng sau cùng thì chẳng ai thắng ... một cuộc chiến vô ích tổn thất năng lượng và mạng sống quá nhiều ... giờ đây cả ba đã cùng thống nhất hoà bình lại ... đó là với y còn hắn thì y chưa rõ ... hắn là một kẻ khá vô cảm với mọi thứ xung quanh ... tàn độc  và lạnh lùng ... trong con mắt màu trà kia không ai đối với hắn là quan trọng ...

" Còn ta không ngờ ngươi lại đến đây dự đấy mặc dù lúc đó ta gửi cho có lệ ..." 

Y cười đáp trả lại ... hắn trân thành và thật thà với cảm xúc cũng như suy nghĩ của mình ... tuy vậy tính hắn lại khá cọc chứ không dịu dàng như France ... đó cũng là một điểm trừ đối với hắn ... Hắn sau khi nghe y trả lời như vậy ... đối với người khác là tính cọc cằn nổi lên rồi đấy nhưng nay hắn lại im lặng lạ thường khiến UK ngạc nhiên ... bỗng hắn nắm lấy cô tay y ... cái nắm đó khá nhẹ nhàng chứ ko đột ngột ... hắn dùng con mắt màu trà kia nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh dương nhẹ đó rồi nói ...

" Ta muốn theo đuổi cậu ... cậu cho phép ta được chứ ...? " 

Tiếng nhạc khá to át đi tiếng của cả hai ... tuy vậy nhưng y lại nghe rõ từng chữ hắn nói ... y im lặng hồi lâu ... Y phải làm thế nào ? Từ chối hay ... nói vu vơ cho qua ... hắn không giống France ... hắn là một kẻ muốn một thứ gì đó thì sẽ cố gắng có được nó cho bằng được ... câu trả lời của y chắc chắn sẽ không đủ thoả mãn hắn ... nhưng ... dù sao y cũng không có tình cảm với hắn ... quan hệ của cả hai chỉ ở mức ngoại giao ... vậy mà đột ngột như vậy ... từ bao giờ ... hắn có suy nghĩ đó từ bao giờ ... liệu nếu hắn có được y rồi ... hắn còn hứng thú nữa không ... nhưng nếu nói vậy thì cũng chẳng tốt hơn là bao bởi France ... anh cũng là một người như vậy ... chắc khác mỗi việc là cách anh tiếp cận bằng những câu từ sến súa mà thôi ...

Hắn im lặng hồi lâu chờ câu trả lời từ y ... họng y như nghẹn lại ... y vẫn không nói được gì ... rồi ...

" Xin lỗi ... nhưng ta không ... thích ngươi ... tình yêu ... phải đến từ hai phía ... nếu yêu ta ... ngươi sẽ không có lợi gì đâu ... " 

" Tại sao lại ..."

Hắn mấp máy miệng ... có vẻ không chấp nhận câu trả lời này ... hắn tiến một bước , y lùi một bước lại thủ thế , tay cầm chiếc gậy - thực chất là một cây kiếm ở bên trong ... sẵn sàng rút ra bất cứ lúc nào ... tuy nhiên ... sự lo lắng chiếm hết cả tâm trí y ... cộng thêm việc hôm qua vẫn còn mệt khiến y loạng choạng ...

* Bộp * 
Cây gậy rơi xuống để lộ một phần kim loại của kiếm ... một bàn tay khẽ đỡ lấy người y rồi ôm y vô lòng ... 

" Ổn rồi ... cậu không sao chứ ... xin lỗi Spain ... cậu ấy hơi mệt ... " 

Spain nhìn France đỡ lấy y ... im lặng hiểu ra vấn đề ... * hoá ra là ...* Hắn mỉm cười đi tới bắt tay France rồi rời đi sau đó , tuy nhiên , lại quay lại thì thầm với Uk rồi vỗ vai France ...

" Cố gắng lên nhé ! " 

France đỡ y dậy rồi đi vào trong  ... y im lặng nhìn anh ... rồi tự bước vào ...
* Nếu cậu có người thương rồi ... ta sẽ không làm phiền ... tuy nhiên ... nếu gã ta dám phản bội hay bỏ cậu lại một mình ... ta sẵn sàng luôn ở bên cậu dù cậu không yêu ta đi chăng nữa ... *

- Còn tiếp - 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro