ii, Không đành lòng
Thể loại: Mất quyền lực lịch sử, Hoa quý mùa mưa, giá không, 1v1, đam mỹ, OE
Couple: TaiMinh
Số chữ: 658 chữ
Ngày viết: 27/11/24 ; [20/12]
Ngày đăng: 4: 45 pm. Thứ tư, 27/11/24
Ghi chú/ chỉnh sửa: Chưa cập nhật
-
Nếu như có thể, hãy để chúng ta quay về quãng thời gian ấy mãi
Trở về với hồi ức, nhưng vẫn trùng trùng lớp lớp nỗi buồn. Bởi sự hiển diện đó đã rời khỏi đây
Nếu có thể, hãy để quãng thời gian ấy dừng lại mãi
"Vạn vật sẽ trở thành thứ mà nó chắc chắn sẽ trở thành" – đó chính là định mệnh. Lựa chọn sai hay đúng, tốt hay xấu, thay đổi cuộc đời hay không đều là định mệnh đã sai khiến, sự lựa chọn chính là định mệnh đã nắm chắc. Quy định cuộc đời của mỗi người, bi kịch hãy tượng đài, tuyệt vời hay đau khổ chính là thứ gọi là định mệnh. Dù cho mọi thứ có lệch khỏi quỹ đạo bao nhiêu lần, bao nhiêu con số đi chăng nữa. Nó vẫn sẽ trở thành thứ mà nó được sắp xếp để trở thành, dù chỉ là một mặt nào đó, dù chỉ là một phần nào đó.
Định mệnh, chúng ta, giao ước.
"Thuở thiếu thời đừng gặp ai quá xuất sắc"
Liệu có phải ác ý? Định mệnh sắp đặt cho chúng ta gặp nhau quá sớm
Quá sớm để hiểu được
Quá sớm để không luyến tiếc, quá sớm để không nhớ thương
Bởi vì gặp người quá rực rỡ, chói lọi
Sau này không thể thích thêm một ai. Bởi người đến sau vĩnh viễn không thể bì được với người
Mối tính đầu của thanh xuân nguông cuồng, kiêu ngạo thuần khiết nhất. Sáng lấp lánh như dương quang, lung linh hệt như vết nắng quét qua những nỗi buồn đơn sơ đầu tiên.
Chỉ những vụn vỡ kí ức, kỉ niệm đọng lại mà người vứt bỏ để rời đi. Cũng có thể khiến người đến sau cố gắng có như thế nào cũng không sánh được. Không thể so sánh, không thể thay thế..
Bóng hình đó quá lớn, thương nhớ tâm tư đều đặt cược vào đó.
Cứ thế vô tư đắm chìm trong nắng ấm. Mơ hồ như thế bao nhiêu lâu, cũng không còn nhớ rõ.
[...]
Anh vẫn tồn tại, nơi chân trời xa vời
Anh là sự tồn tại đặc biệt nhất
Khó để hình dung, khó để thổ lộ.
Sâu thẳm trong tim, ngoài khơi hải đảo. Vạn dặm hải lí, xa vời vô cùng
Tự do như biển cả, rộng lớn như mây trời,
khiến em chìm vào sóng biển, rơi xuống mây mù
Tương tự như vậy, em hóa thành bọt biển, sóng vỗ về. Đã tan nát còn anh thì không
Khiến em luôn luôn hướng về anh, mãi mãi.
[...]
"Tôi nhớ anh, Taiwan"
Tôi đọc đi đọc lại cả nghìn lần, chỉ là vài dòng ngắn ngủi người gửi.
Chỉ là bức thư đã ố vàng.
Chỉ là thứ đẹp đẽ duy nhất mà người tặng cho tôi, khi tôi sắp tàn lụi
Không thể nhìn thấy người rực rỡ tự do, vinh quang độc lập
Không thể ầm thầm lặng lẽ nhìn thấy nỗ lực, sự thu hút của người. Chỉ là sự dư thừa mà tôi cố gắng tranh giành, cố gắng hơn thua trong phút chót. Của một thời đại sắp sụp đổ, thời đại đáng sợ mà lãng mạn của sự giao nhau
Sự giao nhau giữa phong kiến và dân chủ, tiến bộ và cổ hủ cũ kĩ, tự do và áp bức
Thời đại của những cuộc tình đau đớn bởi khói lửa, nổi tiếng phong hoa tuyết nguyệt. Là thời đại ăn thịt người được ca tụng tuyệt đẹp
"Thập Lý Dương Trường, phong hoa tuyết nguyệt. Dân quốc là thời đại mà tình yêu tràn đầy bi kịch, mỗi người đều gặp được sự an ủi dành cho mình.."
Chỉ còn những ban sơ,
hoa chớm nở.
-
Ghi chú: Thời Dân Quốc Phong Nguyệt Lệ ʕ·ᴥ·ʔ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro