Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 2 : Một ngày thú vị

Tôi mở mắt lần nữa...-
Trước mặt tôi là dòng họ của tôi cùng với một biểu cảm vui mừng khi thấy tôi tỉnh dậy
Có lẽ tôi đã mơ ?
Mơ một giấc mơ thật dài ?
Nhưng sự thật khá phủ phàng....-
Tôi đã ch^t
----------------
Bây giờ lời dẫn truyện không còn là Nhân vật nữa,bây giờ mới vào cốt truyện thật của nó nè
Chúc bạn có một trải nghiệm đọc vui vẻ❤️🌻
---------------Bỗng nhiên có một người con trai lao đến y miệng luôn kêu Mutter??
Y vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra cả??

Weimar: uhm...tôi có con rồi ư!?//không hiểu gì xảy ra//

All: làm gì có,mà cũng chắc là vậy đấy :))

Weimar:...- "thôi mị die tiếp sống khổ quá mà ;-;"

Germany: Mutter không nhớ còn ư?//giả khóc//

All:"thằng bé này diễn sâu quá"

Weimar: nhưng ta nhớ ta chưa lấy chồng mà đâu ra có con được//ôm y//

Germany:thôi không trêu Mutter nữa °^°

Weimar:"thằng này lòi đâu ra thế!?"//vẫn cười nhưng nội tâm lại một nẻo//

----------------
Về đến nhà y nằm trong phòng ngủ của y nơi này vẫn không thay đổi gì nhiều cả
Vẫn mùi hương ấy,vẫn là đồ đạc ấy nhưng chỉ khác trên đầu kệ sách của y lại có bình hoa hồng rất đẹp như ai đó đã chuẩn bị giành riêng cho y vậy

Đến bữa tối
Y lại cảm thấy lạ...


































































Bởi vì nhà bây giờ đang rất "BẤT ỔN"
Y không thể nào ngờ rằng đây là nhà mình :))
Vì lúc ban đầu nhà y không "NÁO NHIỆT" như vậy

Prussia: mày nói cái gì cơ??mày lớn tiếng với ai vậy hả !?//chỉ vào mặt người đối diện//

Nazi: tôi nói ông đó!ông đừng tưởng ông là ông nội tôi rồi thích nói gì thì nói nha :))

G.E: im lặng ăn dùm cái,nghe hai người cãi nhau hết muốn ăn

East Germany:thế thì ông nhịn đi ăn làm gì nữa :D

G.E:Ger mày xem em mày kìa,mày dạy đạo đức "kính trọng người già" như vậy à !??

Germany:sao ông lại nói cháu mà tại sao lại không nói Vater con vậy ???

Prussia:thằng cháu mất nết,tao chấp mày luôn chắc tao sợ à

Nazi:ghê vậy sao~

Weimar:trời ơi...-

Weimar:cái qq gì đang diễn ra thế này...rồi bữa cơm gia đình chấm dứt à...-
————————————————
  Sau khi hai người đó tẩn nhau xong
Mọi người trong nhà đều ai về phòng nấy
   Y ở trong phòng xem lại tấm ảnh gia đình nhưng...-
Lại không có y ở trong đó...-
   Y chỉ đành cất đi và tiến bước đến ban công ngồi bên cạnh thành cửa sổ nhìn ra
  Mái tóc đen dài của y bay theo làn gió nhẹ
Đôi mắt màu đỏ đặt trưng của nhà German
   Y ngước nhìn ánh trăng hôm nay
Ánh trăng hôm nay cũng không buồn cũng không vui
   Y nở một nụ cười hình bán nguyệt
Ở xa xa có một ánh mắt đã thu hết tất cả các hành động của y
   Người bí ẩn cảm thấy trái tim mình đã lỡ một nhịp mất rồi



































End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro