Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 1 : Quá khứ không đáng nhớ

Vẫn như bao ngày
   Tôi vẫn ngồi đây
Ngồi chỗ mà tôi quen thuộc nhất
Tại sao tôi lại không thử dổi vị trí nhỉ ?
Uhm...Do sợ chăng ? Vị trí tôi ngồi nó cũng đâu có gì đặc biệt đâu ?
Nhưng ngoài chỗ này ra chẳng còn chỗ nào cả...-
   Cánh đồng hoa cẩm tú cầu là nơi tôi cảm thấy được an tâm nhất
   Có lẽ là vậy…-
————————————————
  Tôi nhìn vào gương
    Nhìn bản thân mình
Một cô bé 12 tuổi như tôi chẳng thể nào làm được việc gì cho ra trò...-
   Anh trai tôi thì có thể
Anh ấy luôn được mọi người yêu mến mà...-
  Còn tôi chỉ là một cái bóng luôn khao khát sự quan tâm từ gia đình mà thôi...-
    Tôi ước tôi cũng được quan tâm và yêu mến như anh trai mình
Nhưng...-
Để làm gì cơ chứ...-
  Một nàng tiểu thư như tôi chẳng thể nào làm gì ngoài ngồi yên một chỗ...-
  Tôi cảm thấy mình thật dư thừa…-
   Tôi là một đứa con gái duy nhất trong nhà German...- 
  Nhưng điều tôi không muốn nhất đó chính là kết hôn mà không có tình yêu
   Điều đấy thật chẳng công bằng !
Nhưng điều tồi tệ nhất mà trong đời tôi từng phải trải qua nhất khi phải chứng kiến gia đình mình từng người một ch^t dưới tay kẻ thù
   Sau vụ việc ấy
Anh trai tôi đã trở nên khác hẳn…-
Anh ấy đối với mọi người nghiêm khắc hơn những ai không nghe lời thì kết cục rất bi thảm
  Anh ấy trở nên tàn bạo,ác độc,xấu xa,gi^t người một cách ghê rợn
  Nhưng đối với tôi anh ấy vẫn như vậy…-

Vẫn dịu dàng khi nói chuyện với tôi nhưng lại không có nhiều thời gian gặp nhau
 

Tôi thì cũng đã 18 tuổi rồi
    Cũng với như đã lớn rồi
————————————————
    Một ngày
Tôi cùng anh trai mình đi dạo trên phố
Trên đường ánh đèn thật lưng linh
Mùa đông tuyết rơi thật đẹp
  Nó khiến tôi nhớ đến hồi nhỏ khi vater với anh trai tôi cùng đưa tôi đi dạo phố
  Ôi kỉ niệm tuổi thơ thật đẹp
Năm đó tôi mới được 10 tuổi còn anh trai tôi cũng được 13 tuổi rồi
————————————————
      Bước đi trên đường phố
  Tôi là kẻ đắm mình vào tuổi thơ
      Dù biết chẳng đáng nhớ
     Nhưng vẫn thật hoài niệm
         Nhưng ôi thôi tôi rồi
      Một phát súng gi^t ch^t
       Màu tuyết nay nhuốm đỏ
          Tôi là nàng thiếu nữ
Chịu chung số phận cùng dòng họ.
———————-—————————
Nazi : Cố thêm tí nữa nhé//bế y chạy đến bệnh viện gần đó//
    Em xin lỗi...-
Em chẳng thể nào sống tiếp…-
   Có lẽ đây là kết thúc của em…-
Sự chấm hết của một sinh mệnh không đáng có
   Em ch^t trong vòng tay anh...-
Hãy tha thứ cho em...-
                             














    Người em gái của anh...-
                                            Weimar                     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro