Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#97.1: [KOFEng] First heat

Au's note: Kingdom of France là enigma nhe. Thực ra mình không rành về ABO lắm, hầu như mình đọc trên AO3 thì mới biết có Enigma - Enigma mạnh hơn Alpha, không bị ảnh hưởng bởi pheromones của A hay O nhưng mà một khi khứa đó nhả pheromones ra thì A với O cũng khó khăn lắm. Thiết lập ABO của từng tác giả sẽ có điểm khác nhau, nhưng mà nếu có chỗ nào chưa hợp lý các bạn cứ comment mình biết nha. 

~~~//~~~

Lại một cuộc khởi nghĩa nữa thất bại trong sự đàn áp của kẻ mạnh hơn. 

England tự hỏi liệu những gì y đang làm có phải thừa thãi, liệu ước mong của y là viển vông. Lẽ ra y nên tự nhận thức được bản thân chẳng là gì ngoài một món đồ của chiến tranh được quốc gia này dâng hiến cho quốc gia thắng cuộc. 

Sâu thẳm trong đôi con ngươi đỏ và sâu thẳm như đá quý vẫn luôn ấp ủ hy vọng có thể đưa đất nước của mình thành một quốc gia độc lập, y không nói mình sẽ là một vị vua anh minh, nhưng y biết y có thể làm tốt hơn những gì đang diễn ra. 

Nhưng mà nếu y thực sự là một người lãnh đạo như thế thì cớ sao đất nước của y không vượt qua sự kìm kẹp này? 

- Ngươi nên bảo chúng dừng lại đi. 

Cuối cùng England cũng để ý đến một con người vẫn luôn ở trong phòng, y đã không nhớ ra sự tồn tại ấy cho tới bây giờ. 

- Không thể đâu. Nhu cầu tự do là tất yếu. Họ sẽ không dừng lại.  - Y đáp theo những câu đơn ngắn, nhưng đủ ý. 

England có thể nói gì đó trước dân chúng nhưng y chẳng làm, y muốn để những người dân của mình quyết định vận mệnh cho họ, chỉ cần một người con của vương quốc này có ý nghĩ muốn độc lập, họ sẽ còn đấu tranh, và sẽ như thế đến khi đạt được mục đích của mình. Sức mạnh của người dân, của một tập thể, và sự tin tưởng, ủng hộ của họ dành cho England sẽ quyết định số mệnh của cả vương quốc.

- Bất cứ sự thay đổi nào bên trong quốc gia sẽ ảnh hưởng đến quốc gia đó. - Kingdom of France thở ra rồi nói. 

Y khẽ đưa mắt nhìn Kingdom of France - gã đứng ở cửa phòng, dựa lưng vào tường. Sau Danish Empire, Kingdom of France là người tiếp theo cai trị vương quốc của y.

Họ là nhân quốc, nên, như gã nói, họ sẽ chịu tác động của những gì diễn ra bên trong đất nước mình, chẳng hạn như chiến tranh khiến họ đau nhói, cơn đau thường không quá lâu, nó đến một lúc rồi dần tan biến, nhưng để lại cơn đau khó chịu dựa vào tính chất của cuộc chiến, bởi vì, y nghĩ, dù có đau thương, ý chí của người dân vẫn vượt lên tất cả, họ đứng lên sau khi ngã xuống. 

Vậy nên nếu có ai đó xứng đáng quyết định quốc gia của họ nên như nào, thì đó chính là người dân. 

Nhưng với cơ thể omega như y, những cơn đau ấy để lại hậu quả kéo dài và mệt mỏi, bây giờ y không có tâm trạng chơi trò nghe và đoán nghĩa của Kingdom of France. 

Chỉ là khi gã nói thế, y nghĩ, gã có phải quan tâm đến y không? Gã đã nhắc đến hậu quả của cuộc cách mạng thất bại, và đúng là England vẫn đang hồi phục sau khi bị một cơn đau tim đến ngã gục vào hai ngày trước. Thời gian và kinh nghiệm sẽ giúp y mạnh hơn và đủ sức chống lại những vết thương ấy, như Kingdom of France, nhưng chưa phải bây giờ.

Vậy nên, England không biết rằng liệu có phải Kingdom of France đang nghĩ cho y không? Đã một thời gian rồi y mới cho phép bản thân nghĩ như thế - rằng có ai đó quan tâm đến mình. 

- Ta sẽ ổn, ta quen rồi. 

- Ngươi cứng đầu quá đấy. 

Gã không phải người đầu tiên nói y như thế, England muốn phản bác lại rằng đó là niềm tin hơn là cố chấp. 

- Này Kingdom of France, ngươi cũng đang cứng nhắc với lựa chọn của mình, không phải sao?

Gã chưa hiểu y muốn nói gì, England cũng chỉ nở một nụ cười chua chát.

- Nếu ngươi cần vương quốc này dưới sự cai trị của mình, ngươi đã có thể đồng hóa ta. Ta sẽ chỉ chịu đựng một lần thôi. 

Y không rõ bản thân muốn gì khi nói điều đó, cảm giác như y đang trêu đùa với vận may của mình. Bất cứ quốc gia nào cũng biết về thuốc đồng hóa, nó giống như một sự ép buộc không thể chống lại và rồi ngay cả người dân của đất nước ấy cũng sẽ mất rất nhiều công sức, thời gian, chưa kể đến hi sinh để có được một tia hi vọng nào đấy. Nhưng Kingdom of France đã không nhắc đến nó từ khi gã trị vì quốc gia của y. Và y cũng đang muốn xem gã nghĩ gì, rằng gã có phải quan tâm đến y không.

- "Nhu cầu tự do là tất yếu", ngươi đã nói thế. Nếu họ vùng lên sau khi ngươi bị đồng hóa, ngươi sẽ không chịu được đâu.

England mong gã không để ý đến cách y gần như không nói được lời nào, đôi mắt mở lớn hơn chút vì ngạc nhiên. Gã có nghĩ đến y, y tin thế. Gã đến bây giờ vẫn để y làm theo ý mình, dĩ nhiên ngoài việc giành tự chủ ra. 

- Ngươi quá dễ dàng nếu muốn trở thành một người cai trị hoàn toàn, Kingdom of France. - England buột miệng, chưa kịp nghĩ nhiều. 

- Những kẻ bị treo cổ ở ngoài kia sẽ phản bác ngươi đấy. 

Ừ, phải rồi, England nghĩ lại. Nhưng thế thì tại sao Kingdom of France lại không muốn thấy y đau đớn hơn? 

- Đức vua! Cuộc họp sắp bắt đầu rồi!

Tiếng người ở ngoài cửa đã phá tan không gian riêng của hai nhân quốc. England không ghét sự xuất hiện của Kingdom of France, nhưng y thích ở một mình hơn nên y thở ra một hơi nhẹ nhõm trong lòng.

- Khoan đã! 

Englang bất chợt nhớ ra điều y muốn nhờ gã, nếu gã đồng ý, y hoàn toàn phải dựa vào gã và England ghét những lúc y như vậy. 

Kingdom of France dừng lại theo lời y, gã nhìn y với khuôn mặt không chút biểu cảm nào, từ lần đầu gặp y đến giờ, Kingdom of France vẫn chỉ mang cái nét không có cảm xúc gì ấy làm England tự hỏi tên này bị vô cảm hay sao? Hoặc cơ mặt cứng đờ không thay đổi được chăng? 

- Ừm, ngươi- ngươi mang thêm cho ta thuốc ức chế được không? Ta không còn nhiều nữa. 

England biết đó là nhu cầu bình thường của omega hoặc alpha, nhưng phải hỏi gã như vậy, y cũng ngại lắm.

- À - Gã lên tiếng - Cái đó, ngươi không cần nữa đâu. 

- ? 

Y đáp lại gã với ánh mắt khó hiểu, Kingdom of France cũng biết thế.

- Để có thời đại trị vì nền quân chủ kép này lâu dài và ổn định, ta cần nhiều hơn là hi vọng của dân chúng - Gã nói - Trừ khi ngươi định từ bỏ máu mủ của mình.

Người dân trên đảo này đặt niềm tin vào y và mong muốn độc lập, cầu mong cho sự trị vì của vị vua thực sự, England là hi vọng của họ. Nhưng thứ gã muốn không chỉ dừng lại ở đó, gã muốn có tương lai của họ - đó là một đứa trẻ có thể thay đổi vận mệnh cả hai vương quốc.

- Ng- Ngươi- Không thể đâu! - Y đứng phắt dậy, nhìn vào gã và nói lớn. 

Thuốc đồng hóa hay dập tắt cách mạng sẽ chỉ mang tính nhất thời, trước mắt sẽ là rất nhiều kết quả nhưng không có nghĩa là cánh cửa nào cũng chỉ mang lại đau thương, nhưng một đứa trẻ thì khác - nó là con của gã và y, nếu họ bảo vệ nó và đưa nó lên ngôi thuận lợi, đồng nghĩa với việc England sẽ trở thành một phần của Pháp, nó sẽ sống sót; ngược lại, nếu để mặc nó, nó có thể sẽ chết bởi lưỡi dao, mũi tên nhọn của một phe không ủng hộ.

England chưa từng nghĩ tới chuyện có con, đặc biệt là khi giấc mộng độc lập của y chưa bao giờ thành sự thật, nhưng y làm gì phải người máu lạnh có thể nhìn con mình chết như thế?

Nếu y thực sự có một đứa con với gã, tương lai của đất nước y sẽ rất khó nói. 

- Ngươi không có lựa chọn. 

Trước khi England định phản kháng thêm, y đứng lặng vì câu nói của gã - Kingdom of France luôn nói thẳng vào trọng tâm, nó tiết kiệm thời gian và cũng mang lại kết quả nhanh.

- Nhưng- nhưng ta- ta không- 

England biết y không có cách nào khác, dù y có phản kháng đến đâu, không omega nào thoát nổi dục vọng gây ra bởi kì phát tình, hoặc đó chỉ là tin tức hẹp hòi y nghe được, và rồi vào lúc đó, y sẽ buộc phải chấp nhận những gì bị áp đặt lên mình.

Sự thật là y chưa bao giờ đến kì, cha đã ngăn chặn nó ngay từ khi y còn nhỏ. 

England ngồi phịch xuống ghế, hai tay ôm lấy đầu và nhìn xuống dưới đất. Y mơ hồ nghe thấy tiếng thở dài từ Kingdom of France. 

- Ngươi nên bình tĩnh lại và chấp nhận nó đi. 

Rồi gã rời đi, để lại y trong sự sợ hãi, lo lắng và tuyệt vọng.

~~~//~~~

- Ngươi đã nói ta không có lựa chọn. - Y nhắc lại vào một buổi chiều khác. 

- Không có. Và ngươi cũng không có vị trí để thương lượng. 

England đã bỏ cái suy nghĩ rằng y rất ghét cách gã có thể thản nhiên nói ra những lời đau đớn như thế mà không dừng việc kí giấy tờ hay đóng dấu ở cuối, mắt gã chưa lúc nào rời khỏi đống các tờ giấy chi chít chữ. 

- Có lẽ ta sẽ cố gắng chấp nhận nó. - Y quay lưng về phía gã, nói. 

Bởi cái tôi của y, một người còn chưa lần nào được nếm trải sự tự do của riêng mình, quá cao, y không muốn nói ra trước mặt gã. Kingdom of France cũng chẳng trả lời. 

- Nhưng mà ta chưa bao giờ phát tình. - Y lấy hết can đảm, tiếp tục - Ta không biết nó sẽ như thế nào. 

Cuối cùng thì người đứng đầu nước Pháp đã có phản ứng rồi, y đoán, dựa trên việc tiếng bút đã ngừng lại và gã hình như đẩy ghế ra một chút.

- Chưa lần nào? - Giọng gã có phần bất ngờ. 

- Lần đầu tiên là khi ta đến tuổi, dĩ nhiên rồi, cha đã bảo ta ngăn chặn nó ngay lúc đó. Ta không nhớ rõ nó như nào nữa. 

Chỉ có một âm thanh nhỏ phát ra từ phía người đối thoại của y để báo rằng gã nghe rồi, chứ không phải y đang nói một mình. Gã không trả lời và y cũng không muốn nói gì thêm, đầu y vẫn đang lo lắng chuyện sắp tới. 

Y đã dùng thuốc quá lâu đến nỗi y sợ hãi chuyện tới kì, dù y chẳng nhớ nó ra làm sao, y biết nó sẽ đau và nóng ran, y sẽ thèm muốn, đó là bản năng nguyên thủy của omega. England biết thứ đợi y phía trước sẽ chỉ là những bước dần cho một tương lai vô định và khó khăn, bị giằng xé giữa những lựa chọn đau thương. 

Y không muốn trói buộc dân chúng, nhưng cũng không muốn bỏ rơi đứa con mà y còn chưa bao giờ nghĩ đến, cho tới khi Kingdom of France nhắc về chuyện này.

Nhưng chỉ một trong hai được sống.

- Ta sẽ xem ta làm được gì. 

Lời Kingdom of France cắt ngang những đám mây đen ngột ngạt đang bủa vây tâm trí y, nhưng England tự hỏi gã có thể làm được gì chứ? Ngoài việc đưa thuốc cho y hoặc cứ để y đến kì, rồi làm việc gã phải làm.

- Ngươi còn thuốc không?

England nhớ rằng y còn cho tháng này và tháng sau nữa.

- 2 tháng. - Kingdom of France đưa tay chống cằm như thể gã đang suy nghĩ - Chắc vẫn kịp để ngươi học được một số thứ. 

England cũng chỉ đáp lại bằng một âm thanh từ cổ họng. Y vẫn không thể thoát khỏi cơn ác mộng phía trước. Nhưng chí ít là gã hỏi, hơn là để mặc y rồi ép buộc y những gì y chưa lường tới. 

- Ngươi còn nhớ pheromones của enigma không, England? 

Làm sao y không nhớ chứ? 

England nghiến răng khi kí ức lần đầu tiên bị thứ pheromones kinh khủng đó tấn công trực tiếp, truyền thẳng lên đại não y một mệnh lệnh rằng y phải phục tùng chủ nhân của nó vô điều kiện, mà cơ thể y lại không hề phản kháng. Ngược lại, England cảm thấy bản thân bị dày vò, nỗi sợ chiếm lấy suy nghĩ, khiến England tê liệt. Y ngã gục xuống đất trong sự ra lệnh của enigma trước mặt, trước mũi giày của kẻ cai trị Vương quốc Pháp, cả người y như vừa bị thả xuống lửa rồi vớt lên, nóng đến phát bỏng, mồ hôi chảy ra trên trán cùng hơi thở hổn hển như vừa từ cõi chết trở về.

England chưa thực sự bị tấn công như vậy. Bởi số lượng omega và alpha quá ít so với beta, đại đa số những người y tiếp xúc đều là beta. Omega không thể gây hại cho y. Còn alpha thì y mới chỉ gặp vài người, hoặc là họ làm việc cho cha y, hoặc họ là một người quân chủ và đối xử với y bằng tất cả sự tôn trọng.

Nếu alpha đã ít, enigma còn là hiếm, đến nỗi có người còn không biết sự tồn tại của enigma. 

Vậy nên kí ức về lần Kingdom of France dùng pheromones bắt England quy phục trước gã đã hằn sâu vào tâm trí England - một nỗi sợ đến cực điểm, vì y biết thứ pheromones đó quá mạnh, như một chất độc có tác dụng tức thì, làm con mồi tê liệt và quy hàng. Ít nhất omega vẫn có thể chống lại sự ép buộc của alpha trong một mức độ - cái này là y so sánh chủ quan khi nghe về những câu chuyện mà người hầu cũ của y kể lúc y mới đến kì. 

- Ý ngươi là gì, Kingdom of France? - Y dè chừng. 

- Ngươi sẽ ở cùng ta trong thời gian đến kì, dĩ nhiên ngươi phải làm quen với nó, nếu ngươi không muốn có một trải nghiệm căng thẳng.

England có thể hình dung ra cảm giác ngạt thở ấy sẽ chiếm lấy y mỗi ngày rồi đấy. 

~~~~~//~~~~~ 

To be continued


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro