Chap 2- Khởi đầu tồi tệ.
-Cậu ta đã trao đổi với ngài bằng thứ gì?
-Nhan sắc? Linh hồn? Tự do?
-Không không~ Con thân yêu.
-Vậy là gì?
-Sự thành công trên người khác..
-Ý gì?
-Chỉ có thể xếp sau người khác sao?
-Không hẵn! cứ chờ xem?
-...
__________
Cơ thể tự do, hứng những tràng gió mạnh ập vào người. Chỉ với một lớp áo mỏng, cậu mệt mỏi tỉnh giấc với suy nghĩ sẽ tìm thấy thứ gì đó giúp bản thân ấm hơn.
Mí mắt vừa he hé mở, ánh sáng chói chang từ bầu trời xanh trước mắt khiến cậu khó chịu. Cái lạnh vẫn thế, cứ cuốn cuồng nhào vào người cậu. Nhưng rồi cậu nhận ra gì đó khi thị giác đã bắt đầu quen với ánh sáng.
Cậu đang rơi!
Rớt từ trên không trung xuống với độ cao chết người, cậu hoảng loạn hét lên khua tay khua chân toáng loạn, từ sau cú đáp đất không mấy suôn sẽ cậu đã đưa mặt hôn luôn mẹ đất. Tưởng bản thân đã banh xác, nhưng sau một hội nhắm mắt nằm im một chỗ trên nền cỏ. Cậu nhận ra thế quái nào mình vẫn bình an vô sự, cả người không có đến một vết xước-cảm giác vừa mừng vừa quê...
Ngước mặt dậy nhìn trời, một bầu trời xanh tươi trong lành và yên bình xinh đẹp được tô điểm những cánh chim. Cúi mặt nhìn quanh, cả một rừng cây xanh mơn mởn đung đưa ngân nga rì rào cùng làn gió mát và lũ chim ríu rít không ngừng. Ánh nắng ấm áp dịu nhẹ bên đám mây trắng tự do...
Cảnh tượng trước mắt này đã từ rất lâu rồi cậu không được nhìn thấy, không khi trong lành và cảm giác bình yên này trước đây cậu có mơ cũng không nghĩ mình sẽ được cảm nhận thêm bất kì lần nào nữa... nhưng giờ đây, chúng đều ở ngay đây, xung quanh cậu, điều mà cậu mong muốn.
Đưa tay lên cao rồi xé gió đấm cho bản thân một cú mạnh đến nỗi bất tỉnh. Sau một lúc, cậu tỉnh dậy với bên má nhức nhói, xác nhận đây không phải là mơ.
-Gì!? Rõ ràng là mình vừa bị con thỏ quái quỷ đó moi thịt đến giết chết, làm sao mà giờ lại rớt bẹt xuống đây?-Cậu hoang mang ngồi bật dậy cảnh giác nhìn xung quanh.-Hay đây chính là thiên đường... ầy!nhìn kiễu gì cũng không giống.
Nói thật thì cậu cũng có đang hoài nghi rằng liệu có phải bản thân đã sống lại hay không, quả tự hủy vừa rồi làm cậu ngộ ra chút. Hình như trước khi rơi tự do xuống nơi này cậu dường như đã nói chuyện với ai đó-nói gì ấy nhỉ?
Cậu bây giờ cần biết là rốt cuộc cậu đang ở đâu, làm cách nào mà cậu lại ở đây trong khi rõ ràng cậu đã chết trước đó. Vậy là cậu quyết định đi thăm dò xung quanh, cậu nhất định phải làm rõ chuyện này!
Mặt trời dần khuất sau đám cây rừng xa xa lúc chiều tà, chào đón ánh trăng dịu nhẹ mát mẽ cùng đêm đen và hàng ngàn vì sao lấp lánh. Trời đã về đêm, Việt Nam lúc này vẫn còn lang thang trong khu rừng rộng lớn. Nói là đi dò thám, nhưng thực chất sáng giờ cậu là đang tung tăng lượn lờ quanh khu rừng. Thưởng thức tinh hoa trong lành tươi đẹp của tự nhiên, trêu hoa bắt bướm quên hết thảy mục đích ban đầu của mình, khái niệm thời gian dường như cũng chẳng hề tồn tại với cậu lúc bấy giờ. Mãi tận đến bây giờ, khi mặt trời đã lặn hẵn, cậu mới sực nhớ ra.
-Thật là! Đường đường là một Country mà mình tự nhiên lại cứ như con nít vậy nè!!
Đang tự trách bản thân, Việt Nam bỗng nhận ra trong bụi cây cạnh mình có chút động đậy. Cậu cúi xuống định kiểm tra thì bất thình lình một con thỏ trắng từ trong bụi cây nhảy ra-cậu đứng hình. Bộ lông trắng ấy, thân hình mũm mĩm đáng yêu ấy, cặp mắt đen đang ngước nhìn cậu ấy...bao nhiêu hình ảnh đáng sợ lúc trước nhảy lên trong đầu cậu. Mắt cậu trợn to nhìn con thỏ kia, cơn đau xé da lúc trước bắt đầu hiện hữu trên lồng ngực. Thỏ cũng được, nhưng có nhất thiết phải trắng không!? Đây là đang muốn trêu đùa con tim bé nhỏ vừa trải qua tổn thương tâm lý của cậu.
Lùi lại vài bước, cậu khiếp vía chạy thục mạng khi thấy con thỏ bất ngờ bật chân sau nhảy cẫng lên. Chạy cắm đầu cắm cổ, chạy không biết trời trăng mây sao, cứ chạy như vậy rồi té cắm đầu khi tự nhiên cậu vướng chân mà xô đổ thứ gì đó mềm mền- cậu xô ngã ai đó rồi, hình như là hai người.
-Ah!! Cái gì vậy!?
-Ngồi dậy nhanh đi! Anh đang đè em đó!!
-Từ đã coi! Anh cũng đang bị tên nặng người phía trước này đè đây! tự nhiên hắn lao t-...
-Sao vậy? tự nhiên bất động!?
-M...m...m..MA!! MA !!!!!!
-Hả? Gì!? Á A A A!! MA!!! CÓ MA!!!
Thấy cậu, hai thanh niên kia vùng dậy bỏ chạy, vừa chạy vừa chết khiếp la to. Hai người kia sợ hãi như vậy cũng không phải không có lí do, thử nghĩ giữa đêm khuya rừng rậm như này mà gặp nguyên quả áo trắng xóa, mái tóc đen dài xù xù phủ kín mặt do cú ngã của Việt Nam thì bố con thằng nào mà không xách dép chạy mất vía.
-Ch...chờ đã!
-Thật là...
Việt Nam lúc này cũng đứng dậy phủi đi lớp đất cát trên chiếc áo trắng, thầm nghĩ bản thân thật 'tốt số' mà khóc ròng trong lòng. Nhưng ở đây có người, xem ra thật sự là cậu đã sống lại với thân xác cũ ở thế giới khác.
-Khó tin thật...-Ngước mặt lên trời, cậu thì thầm.
Đang chiêm bao nhìn những ánh sao, cậu quay sang hướng hai người lúc nãy chạy đi vì tiếng bước chân của nhiều người và tiếng la ó đang từ phía đó mà dần đi về chỗ cậu.
-Đó kìa! Là hắn! Con ma đã tấn công tụi em!
Ánh đèn pin bất ngờ chiếu thẳng mặt cậu khiến cậu theo phản xạ mà nghiêng tay chắn trước mặt, đôi mắt hiu lại cố nhìn. Chưa kịp định hình cuộc sống cậu ngay lập tức bị ai đó đè xuông khống chế. Người này rất khỏe, cậu giãy mãi mà chẳng thể thoát ra.
-Làm gì vậy! Mau bỏ ra!!
-Đêm hôm giả thần giả quỷ cả gan làm hại đến các con trai của ta, ngươi đúng là chán sống!
-Làm hại gì chứ? Không phải! Tôi chỉ là b_... Qing!?
Cậu mở to mắt kinh ngạc, sau lớp tóc lù xù trước mặt cậu chính là Qing, gã ta là kẻ cậu chẳng mấy ưa gì ở thế giới trước. Nguyên nhân gieo giống cho tên Tàu Lá Chuối, tên cậu ghét cay ghét đắng có mặt tại sever trái đất. Sau lưng gã là Hong Kong và Taiwan, hai thanh niên đi đêm bị cậu vô tình nhát ma lúc này đang đắc ý. Khoan đã! nếu vậy...
-Sao vậy? Sợ quá ngu luôn rồi?
Cái giọng này... quả nhiên, tên đang hiên ngang ngồi trên người cậu là tên China chó cạp đó, người góp phần không nhỏ trong pha tự hủy để đi đến kết thúc Chiến Tranh Tận Thế, cũng là một trong số các nguyên do khiến đất nước cậu bị liên lụy-Báo quá báo rồi đó thằng Tàu Khựa kia! (╯°□°)╯︵ ┻━┻
Vậy xem ra ra cậu đã sống lại tại một thế giới song song khác của trái đất. Không chắc là ở đây có Việt Nam thứ hai hay không, nhưng điều cậu hoàn toàn chắc chắn bây giờ là bản mặt hay tính nết của tên China thứ hai ở thế giới này khó ưa không kém tên trước. May mà tên còn lại Die rồi, chứ nếu không cậu sẽ chẳng biết não của mình có được bình thường nữa hay không nếu phải đối đầu với tận hai Tung Của phiên bản song sinh.
-Tôi thật ra là đang vội một chút vì lạc đường nên mới vô tình va phải do trời tối. Xin lỗi vì cách ăn mặc này của tôi đã làm hai thiếu gia đây sợ hãi...Tôi thật sự không cố ý đâu!-Việt Nam nhẹ giong xin lỗi đối phương, lòng thầm mong tên Chin Su kia cút ra khỏi người mình càng nhanh càng tốt.-Vị trên đó...có thể thả tôi ra không...?
-Ngươi nghĩ xem?-Qing nhướng mày nhìn cậu.
Gã đi đến, cúi xuống vén mớ tóc bù xù trước mặt cậu đi rồi đột nhiên nở nụ cười gian xảo. Nhìn mặt gã giờ đây trông rợn người vãi ra, cậu bắt đầu thấy ớn lạnh nơi sống lưng, cố gắng vùng vẫy mãnh liệt hơn nhưng bất thành vì tên khẩu nghiệp trên kia vẫn khư khư khóa chặt người cậu trên nền cỏ.
-Wa!! Là con gái, chị ta đẹp quá-Taiwan đỏ mặt buộc miệng lên tiếng cảm thán.
-Nè nhóc! Ăn nói cho cẩn thận vào!! Tôi là con tr_
-Ngươi có phải là có máu mủ gì với Đại Nam đúng không?-Qing ngắt lời cậu bằng một câu hỏi khiến cậu hết sức bất ngờ.
-Đại Nam!? Ý người là Papa!?
Đúng rồi, sao cậu không nhớ ra sớm hơn. Nếu như ở đây xuất hiện bản mặt của cái gia đình bất hảo này thì tất nhiên gia đình cậu và kể cả các Country khác cũng ở đây. Và cậu chắc chắn đây là thế giới khác chứ không phải là cậu đang quay về quá khứ vì mấy người này dường như không biết cậu là ai. Không ngờ cậu thật sự là xuyên không rồi.
-Quả nhiên, nhìn mặt của người rất giống Đại Nam của ta, nhất là tên Việt Minh.-Gã khúc khích.
-Anh Việt Minh!?
-Ủa mà khoan! Đại Nam nào của ngươi!? Tên dị hợm kia!
Không nói gì chỉ đáp trả cậu bằng một cái cười đầy ẩn ý, sau đó gã ra lệnh cho con trai gã-China trói cậu lại rồi vác đem về.
-Ủa!? Gì!
-Nè!? Aaaa!!! Bớ người ta BẮT CÓC!! Σ(⊙Д⊙;)!
_______________________________
Note:
Tui mới tạo cái Artbook đó, qua xem thử đi ><
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro