Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 34

Tên trùm bóng tối siết chặt thanh kiếm hắc ám, ánh mắt rực sáng đầy phẫn nộ và khinh miệt. Hắn nhấc tay lên, và từ thanh kiếm, hàng loạt tia hắc ám bay ra, như những mũi tên sắc nhọn, lao thẳng về phía nhóm của VN. Khi những tia hắc ám lao thẳng về phía nhóm, Laos ngay lập tức đứng ra, hai tay giơ cao tạo ra một lớp khiên bảo vệ kiên cố. Lớp khiên phát sáng màu xanh lam, như một bức tường rực rỡ chặn đứng những mũi tên bóng tối lao tới. Từng tiếng nổ chấn động vang lên khi các tia hắc ám đập vào lớp khiên, nhưng Laos vẫn kiên định, gồng sức chống đỡ.

"Không phải dễ dàng để tấn công bọn ta đâu !" Laos nghiến răng, mắt ánh lên quyết tâm.

Cuba đứng sau Laos, tập trung sức mạnh của mình để hỗ trợ đồng đội. Cậu giơ tay lên, ánh sáng từ lòng bàn tay tỏa ra, bao phủ lấy toàn bộ nhóm, tăng cường khả năng tấn công và phòng thủ của họ. Nhờ hiệu ứng này, mỗi người đều cảm thấy sức mạnh của mình được đẩy lên một tầm cao mới.

Italy, đứng cạnh VN, bắt đầu sử dụng kĩ năng của mình. Cô giơ tay lên, triệu hồi những dải ánh sáng màu trắng xanh từ không trung, khiến chúng chiếu thẳng về phía tên trùm. Các tia sáng rực rỡ chiếu xuyên qua bóng tối, từng đợt sóng ánh sáng dồn dập đối chọi trực tiếp với thế lực hắc ám của hắn. Tia sáng của Italy mạnh mẽ và thuần khiết, chói lòa đến mức ngay cả tên trùm cũng phải nhíu mày, lùi lại vài bước.

China nắm chặt tay, triệu hồi không gian của riêng mình, nơi cậu có thể điều khiển hàng loạt thanh kiếm sắc bén. Từ hư không, những thanh kiếm bạc xuất hiện, ánh sáng từ chúng như đâm xuyên qua bóng tối dày đặc. China phóng những thanh kiếm bay vút về phía tên trùm, tạo thành một cơn mưa kiếm nhắm thẳng vào hắn.

Tên trùm bóng tối chỉ cười nhạt khi đối mặt với cơn mưa kiếm và ánh sáng rực rỡ từ nhóm VN. Hắn không hề tỏ vẻ lo lắng, ngược lại, trong mắt hắn ánh lên vẻ thích thú, như thể đây chỉ là một trò đùa.

"Các ngươi đúng là có chút năng lực, nhưng sức mạnh đó chỉ là một giọt nước nhỏ bé giữa biển sâu của bóng tối mà thôi !" hắn nói, giọng đầy khinh miệt.

Hắn nhấc thanh kiếm hắc ám lên, và trong một động tác dứt khoát, hắn chém một đường trong không trung. Ngay lập tức, cơn mưa kiếm của China và ánh sáng của Italy đột ngột dừng lại, như thể bị đóng băng giữa không gian. Tất cả chỉ trong một khoảnh khắc, rồi bỗng nhiên, chúng xoay ngược trở lại, nhắm thẳng vào những người đã tung ra đòn tấn công.

China và Italy bất ngờ khi thấy chiêu thức của mình phản lại. Các thanh kiếm bạc lao thẳng về phía China với tốc độ đáng kinh ngạc, còn các tia sáng của Italy trở thành những đợt sóng ánh sáng sắc bén, quét về phía cô.

Laos cố gắng duy trì lớp khiên bảo vệ, nhưng không thể ngăn được sức mạnh phản ngược của những đòn tấn công. Lớp khiên của anh bắt đầu nứt ra khi các tia hắc ám dồn lực xuyên qua, tạo thành những vết rạn lớn. Dưới sức ép khủng khiếp, tấm khiên vỡ tan thành từng mảnh, đẩy Laos ngã ngửa ra phía sau.

VN lao tới đỡ lấy Laos, kéo cậu đứng dậy, ánh mắt đầy lo lắng.

"Cậu không sao chứ ? Laos ?"

Laos gắng gượng ngẩng đầu lên, thở dốc, ánh mắt lờ mờ. Cậu lau vết máu chảy từ khóe miệng, nở một nụ cười yếu ớt.

"Không... sao đâu, VN... Cậu biết mà... tôi sẽ không dễ gì bị đánh gục..." Laos nói, giọng run run vì mệt mỏi.

VN siết chặt vai Laos, nhìn đồng đội của mình mà trong lòng tràn đầy lo lắng. Cậu hiểu rằng thời gian không còn nhiều, và nếu họ không nhanh chóng lấy lại thế chủ động, mọi thứ có thể sẽ kết thúc một cách thảm hại.

Còn Italy và China thì hai người đang cố gắng dùng các khả năng của mình để chặn các đòn vừa tung ra đang bị điều khiển bởi con trùm. Giữa tình cảnh hỗn loạn, những tia kiếm bạc và ánh sáng bị phản ngược lại vẫn đang lao tới, khiến china, Italy gồng mình chống đỡ, Cuba thì liên tục hồi phục năng lượng choi họ và duy trì buff mặc cho bản thân đang dần cạn kiệt năng lượng.

Trong giữa cảnh hỗn loạn, khi mọi thứ dường như đã rơi vào thế bế tắc, bỗng từ đâu năm mũi tên rực cháy lướt qua, xuyên qua các thanh kiếm bạc và ánh sáng đang xoay chuyển, lao thẳng về phía tên trùm. Những mũi tên ấy mang theo sức mạnh của lửa, ánh sáng bùng cháy làm chói lòa không gian, vượt qua sự hỗn độn để nhắm đến chính xác vị trí của hắn.

Tên trùm bất ngờ không kịp phản ứng. Những mũi tên bắn trúng, bùng nổ thành năm ngọn lửa rực rỡ xung quanh hắn. Từng tia lửa sáng chói không chỉ phá tan lớp hắc ám bao phủ xung quanh, mà còn khiến hắn lùi lại vài bước, gương mặt biến sắc.

"Cái gì...?" Tên trùm rít lên trong sự bàng hoàng và phẫn nộ, cơ thể hắn bị bao phủ bởi ngọn lửa mạnh mẽ, đốt cháy từng mảng bóng tối xung quanh

Cả đám bất ngờ, tò mò ai đã bắn chuẩn xác thế kia và nhìn theo hướng mũi tên thì thấy người bắn là North Korea !

North Korea đứng từ phía xa, tay vẫn giữ tư thế giương cung, ánh mắt sắc lạnh không một chút lay động. Cậu đã dồn toàn bộ sức mạnh vào từng mũi tên lửa, không chỉ để tạo sát thương mà còn để phá tan lớp bóng tối đang bao trùm lấy mọi người.

"North Korea ! Tốt lắm ! " Cuba hét lên, gương mặt rạng ngời khi thấy cú tấn công bất ngờ của đồng đội đã tạo ra một cơ hội hiếm hoi cho cả nhóm.

Tên trùm bóng tối, bây giờ đang lảo đảo vì lửa cháy lan khắp người, ánh mắt đầy căm phẫn hướng về phía North Korea. Hắn nghiến răng, cất giọng đanh thép:

"Thằng nhãi ranh! Ngươi dám thách thức ta sao ?"

"Không chỉ mình tôi đâu." North Korea đáp, giọng điệu bình tĩnh nhưng mạnh mẽ. Cậu bước tới, bên cạnh VN và đồng đội, tay cầm chắc cung, sẵn sàng cho đợt tấn công tiếp theo.

VN nhận ra đây là cơ hội tốt, cậu không ngần ngại hô lớn để chỉ huy cả nhóm:

"Tất cả, chuẩn bị tấn công đồng loạt ! Đây là cơ hội của chúng ta !"

Cả nhóm lập tức vào vị trí Italy lập tức, tập trung sức mạnh của mình để triệu hồi những luồng ánh sáng trắng tinh khiết từ bầu trời đen tối, tạo thành một cơn mưa ánh sáng giáng xuống tên trùm. Cùng lúc đó, China triệu hồi thêm những thanh kiếm bạc, dồn dập lao thẳng vào kẻ thù, từng nhát kiếm lóe sáng như tia chớp giữa trời đêm. North Korea liên tục bắn những mũi tên lửa về phía tên trùm, khiến hắn không thể hồi phục và gây sát thương , đốt cháy hắn khiến hắn không thể hồi phục.

Cuba tiếp tục hỗ trợ, dùng những tia sáng từ lòng bàn tay để duy trì lớp bảo vệ và tăng cường sức mạnh cho mọi người. Cậu biết mình đang cạn kiệt năng lượng, nhưng Cuba vẫn kiên quyết không dừng lại, cố gắng tiếp sức cho đồng đội mình hết mức có thể.

Laos, sau khi lấy lại hơi thở, lại triệu hồi lớp khiên màu xanh lam của mình, lần này lớn hơn và mạnh mẽ hơn trước. Anh đứng kiên định trước mọi người, bảo vệ họ khỏi bất cứ đòn tấn công nào từ tên trù.

Trong khi đó, VN bước lên trước, nâng khẩu AK-47, tập trung toàn bộ ánh sáng từ dây chuyền vào vũ khí của mình. Khẩu súng tỏa ra một luồng sáng mãnh liệt, đối lập hoàn toàn với bóng tối của tên trùm. Với quyết tâm không hề nao núng, cậu nhắm thẳng vào hắn.

"Đây là kết thúc cho ngươi !" VN hô to, giọng đầy uy lực, rồi bóp cò. Từng viên đạn ánh sáng lao ra từ nòng súng, mỗi viên đạn như một tia sáng chói lọi, xuyên qua lớp bóng tối để nhắm thẳng vào tên trùm.

Tên trùm gào lên trong phẫn nộ và đau đớn khi bị bao vây bởi những đợt tấn công dồn dập từ mọi phía. Hắn cố gắng vung thanh kiếm hắc ám để chống đỡ, nhưng sức mạnh kết hợp của cả nhóm đã quá mạnh, vượt xa sức phòng thủ của hắn.

Tên trùm bóng tối rít lên, cơ thể hắn bắt đầu tỏa ra một luồng khí đen đậm đặc hơn bao giờ hết, cuộn xoáy quanh hắn như cơn bão hắc ám. Từng tiếng vang rền rĩ phát ra từ khối bóng tối đó, lan tỏa một cảm giác áp đảo và đáng sợ. Đôi mắt hắn cháy sáng đỏ rực, tràn ngập sự điên cuồng khi hắn vung thanh kiếm hắc ám lên trời.

"Tất cả sức mạnh của các ngươi... chỉ là những tia sáng nhỏ bé trong vực thẳm của bóng tối mà thôi !" Hắn gầm lên, giọng điệu như thể đang gào thét với cả thế giới.

Hắn vung mạnh thanh kiếm, và ngay lập tức, một cơn sóng năng lượng hắc ám khổng lồ lan tỏa ra xung quanh, cuốn phăng mọi thứ trên đường đi. Cả nhóm bị đẩy lùi, lớp khiên bảo vệ của Laos tan vỡ, những mũi tên lửa của North Korea bị cuốn trôi, các thanh kiếm bạc của China và tia sáng của Italy cũng tan biến vào hư không. Ánh sáng từ lòng bàn tay của Cuba tắt lịm, không còn duy trì được lớp bảo vệ.

Cả nhóm bị tước đoạt sức mạnh trong tích tắc, ngã ngửa ra phía sau, thở dốc vì kiệt quệ. VN cố gắng đứng lên, nhưng cảm giác kiệt sức nhanh chóng xâm chiếm lấy cơ thể. Sợi dây chuyền của cậu mất đi ánh sáng rồi vỡ tan tành, khẩu AK-47 trên tay bỗng trở nên nặng nề và vô dụng.

Tên trùm nhìn cả nhóm bị đánh gục, một nụ cười kiêu ngạo hiện lên trên gương mặt hắn. Hắn bước tới, từng bước uy nghi và lạnh lùng, khí đen cuộn quanh như một tấm áo choàng chết chóc. Hắn giơ thanh kiếm lên, nhìn vào từng thành viên trong nhóm, đôi mắt cháy sáng đầy khinh miệt.

"Bây giờ các ngươi đã thấy được sự khác biệt giữa ánh sáng và bóng tối chưa ? Không có một thứ ánh sáng nào tồn tại mãi mãi trong vực thẳm cả. Mọi thứ đều sẽ bị ta nuốt chửng !"

Hắn cất giọng đầy quyền uy và chết chóc, thanh kiếm hắc ám nhắm thẳng vào VN.

"Ngươi, kẻ có thể coi là lãnh đạo, là ánh sáng cuối cùng ta sẽ dập tắt !"

Khi tên trùm bóng tối giương thanh kiếm hắc ám, chuẩn bị giáng đòn cuối cùng vào VN, bỗng từ xa, một bóng đen xuất hiện, lao đến với tốc độ cực nhanh. Trong tay bóng đen là một cây lao bóng tối, đen tuyền và sắc bén. Không chút chần chừ, bóng đen phóng mạnh cây lao về phía tên trùm. Cây lao xé gió, mang theo sức mạnh vô hình, lao thẳng vào hắn với lực va đập đủ để làm rung chuyển cả không gian.

Tên trùm bất ngờ, vừa quay lại thì cây lao đã đâm trúng ngực hắn, xuyên qua lớp giáp bóng tối mà hắn luôn tự hào. Hắn gầm lên trong đau đớn, lảo đảo lùi lại, đôi mắt đỏ rực ánh lên sự tức giận và bàng hoàng.

"Bọn ngươi... nghĩ rằng thứ này có thể hạ gục ta sao ?" Tên trùm rít lên, nhưng bóng đen không nói lời nào. Thay vào đó, nhân cơ hội hắn bị chững lại, bóng đen nhanh chóng lao tới chỗ nhóm VN.

Cả nhóm đang nằm kiệt sức, ánh mắt mờ mịt khi thấy bóng đen tiếp cận. Nhưng bóng đen không có thời gian giải thích. Nhanh chóng, hắn đỡ lấy VN và ra hiệu cho mọi người chuẩn bị di chuyển. Dù không biết hắn là ai, cả nhóm hiểu rằng đây là cơ hội duy nhất để thoát khỏi tay tên trùm.

"Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức !" Bóng đen nói, giọng dứt khoát.

North Korea, Italy, China, Laos và Cuba gắng gượng đứng dậy, dù cơ thể họ rã rời. Tên trùm bóng tối, sau khi trấn tĩnh lại, đã nhận ra ý định của nhóm và hét lên trong sự phẫn nộ.

"Đừng hòng chạy thoát !"

Nhưng bóng đen đã nhanh chóng dùng khả năng tạo ra một màn sương dày bao quanh cả nhóm, che chắn họ khỏi tầm nhìn của tên trùm. Lợi dụng sự hỗn loạn, bóng đen nhanh chóng lấy ra con dao sắc bén, lướt nhẹ qua không gian, tạo ra một lỗ hổng hình chữ nhật giữa màn sương dày đặc. Ánh sáng từ lỗ hổng chiếu rọi vào bóng tối, tạo nên một khung cảnh kỳ lạ giữa thế giới đen tối xung quanh.

"Đi nhanh ! Đừng để tên trùm kịp thời gian !" Bóng đen thúc giục.

VN và các đồng đội gật đầu, cảm nhận được sự khẩn trương trong giọng nói của hắn. Họ không còn thời gian để do dự. Từng người, lần lượt chui qua lỗ hổng, cảm giác như đang bước vào một thế giới khác, nơi mọi thứ đều không còn áp lực của bóng tối.

Khi VN bước qua, cậu cảm thấy một sức mạnh lạ lùng cuốn lấy mình, như thể lỗ hổng này không chỉ đưa họ ra khỏi nguy hiểm mà còn làm hồi sinh chút sức lực còn lại trong cơ thể. Sau khi tất cả đã chui qua, bóng đen cuối cùng cũng bước vào, đóng lại lỗ hổng sau lưng, khiến không gian phía sau họ trở nên vững chãi hơn.

Khi mọi người nhìn xung quanh, họ thấy mình đứng ở một khu vực rộng rãi, ánh sáng vàng nhạt chiếu xuống từ những viên đá phát sáng gắn trên trần. Không khí ở đây trong lành hơn, mang đến cho họ cảm giác an toàn, như một bến đỗ tạm thời trước khi tiếp tục cuộc hành trình.

"Đây là chỗ nào ?" Cuba hỏi, vẻ ngạc nhiên hiện rõ trên mặt.

"Đây là điểm dừng chân trước khi các cậu tiến vào tầng thứ tư, nơi này sẽ giúp các cậu hồi phục và chuẩn bị cho cuộc đối đầu với tầng 4 một lần nữa. " bóng đen giải thích.

"Cảm ơn ngươi, nhưng cậu là ai ?" VN hỏi, cuối cùng cũng lấy lại được một chút sức lực, ánh mắt đầy nghi vấn.

Bóng đen im lặng một lúc, rồi quay lại nhìn VN, ánh mắt thoáng vẻ nghiêm túc.

"Tôi không thể tiết lộ danh tính của mình." hắn nói, giọng trầm lắng. Bởi vì nếu tôi làm vậy, sẽ có một người trong nhóm các cậu tỏ thái độ ghét bỏ và căm thù."

Cả nhóm nhìn nhau, sự ngạc nhiên và hoang mang hiện rõ trên gương mặt họ. Cuba là người đầu tiên lên tiếng:

"Ý cậu là sao ? Tại sao chúng tôi phải ghét bỏ cậu cơ chứ ? Huống chi, cậu vừa cứu chúng tôi ?"

Bóng đen quay mặt đi, ánh mắt xa xăm như đang cố gắng nhớ về điều gì đó đau thương. Hắn không muốn tạo ra sự căng thẳng trong nhóm, nhưng việc giữ kín danh tính lại là một cách để bảo vệ mọi người.

"Chỉ cần biết rằng tôi có lý do riêng để làm việc này." hắn đáp, giọng nói đầy nỗi buồn.

Cả nhóm lặng im, sự nghi ngờ và tò mò dần len lỏi trong lòng họ. Mặc dù bóng đen vừa cứu mạng họ, nhưng không ai có thể phủ nhận cảm giác không thoải mái khi không biết rõ danh tính của hắn. VN cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, và cậu quyết định phải làm gì đó để giảm bớt tình trạng này.

"Cậu đã cứu chúng tôi, điều đó có ý nghĩa rất lớn. Dù có lý do riêng của cậu, chúng tôi vẫn cảm ơn ngươi vì đã giúp đỡ." VN nói, giọng điệu cố gắng trấn an.

Bóng đen nhìn VN, đôi mắt lấp lánh một nỗi buồn sâu thẳm. 

"Tôi không mong các cậu sẽ hiểu, nhưng hãy tin rằng mọi thứ tôi làm đều có lý do của nó. Tôi không thể để lộ danh tính của mình ở đây, vì điều đó sẽ chỉ tạo thêm mâu thuẫn không cần thiết " hắn nói, giọng nói thấp và khàn.

North Korea, đang đứng bên cạnh, ánh mắt thận trọng. Cậu cảm thấy sự căng thẳng trong không khí, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng bóng đen đã cứu mạng cả nhóm. Nhưng một phần cậu lại cảm thấy bất an, căm ghét người vừa cứu cậu dù không hiểu lí do.

Sau khi giải thích xong, bóng đen nhìn nhóm VN rồi nói:

"Các cậu nên nghỉ ngơi để hồi phục sức lực bởi cuộc chiến này còn dài và các cậu sẽ cần tất cả sức mạnh ở trạng thái khỏe nhất và những chiến thuật tốt để có thể đánh bại hắn ta." hắn nói với giọng trầm không có biểu lộ bất kì cảm xúc nào khi nói.

VN nhìn bóng đen, nét mặt thể hiện sự cảm kích:

"Cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi. Cậu có muốn nghỉ ngơi cùng chúng tôi không?"

Bóng đen lắc đầu, đôi mắt hướng ra phía hành lang tối đen.

"Không, tôi còn có việc phải làm. Có những người khác cũng đang gặp nguy hiểm như các cậu và tôi không thể để họ chết được."

Cuba, mặc dù kiệt sức, vẫn lên tiếng với sự lo lắng trong giọng nói:

"Cậu định quay lại đó một mình sao ? Kẻ đó thật sự rất mạnh. Để chúng tôi giúp cậu..."

"Không cần, tôi chỉ là đến đó để cứu các thí sinh thôi nên các cậu không cần lo."

Bóng đen nhìn nhóm VN với ánh mắt không để lộ chút cảm xúc nào.

"Đây không phải là trận chiến của các cậu lúc này. Với lại tôi chỉ đến để cứu người, không phải để chiến đấu trực diện với tên trùm. Các cậu đã kiệt sức, cố gắng chiến đấu chỉ khiến tình hình tệ hơn thôi." hắn nói, giọng điệu điềm tĩnh .

VN và Cuba nhìn nhau, hiểu rằng bóng đen đã quyết định, nhưng trong lòng vẫn không thể ngăn được sự lo lắng.

"Nhưng... nếu cậu gặp nguy hiểm thì sao ?" Italy hỏi, đôi mắt lo lắng nhìn bóng đen.

Hắn chỉ khẽ lắc đầu.

"Tôi không cần sự giúp đỡ vào lúc này. Các cậu hãy tin tôi."

Rồi hắn ngừng một chút, như muốn nói thêm điều gì, nhưng cuối cùng chỉ nói:

"Cứ nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ trở lại khi hoàn thành nhiệm vụ của mình."

Không chờ thêm lời nào, bóng đen quay đi, thân hình dần dần biến mất vào không gian. Cả nhóm VN nhìn theo bóng đen, cảm giác lo lắng vẫn còn hiện hữu. Ánh sáng từ nơi này dường như không thể xua tan sự bất an đang bủa vây lòng họ. Hắn đã cứu họ, nhưng lại giữ kín danh tính và tiếp tục dấn thân vào hiểm nguy một mình.

"Cậu ấy thật kỳ lạ..." Cuba lẩm bẩm, nét mặt băn khoăn.

"Nhưng dù sao, hắn cũng đã giúp chúng ta. Chúng ta phải tôn trọng quyết định của cậu ấy."

Italy gật đầu, nhưng ánh mắt cô vẫn hướng về hành lang tối đen nơi bóng đen vừa biến mất, lòng trĩu nặng những suy tư.

VN đập nhẹ tay lên vai Italy, cố gắng động viên cô và cả nhóm.

"Chúng ta nên làm theo lời cậu ấy và hồi phục sức lực. Chắc chắn cậu ấy đã chuẩn bị kỹ lưỡng và sẽ không để bất cứ chuyện gì bất trắc xảy ra đâu."

China, dù vẫn còn nghi hoặc, không nói gì thêm mà chỉ im lặng ngồi xuống, nhắm mắt để hồi phục.

Ở phía bên kia, bóng đen lướt đi trong hành lang tối om. Hắn đã nghe thấy tiếng la hét từ xa, âm thanh của các cuộc chiến đấu và những tiếng nổ lớn. Tên trùm vẫn đang chiến đấu với các thí sinh khác và dường như đa số đều đã gục ngã hoặc đã chết.

Bóng đen di chuyển nhẹ nhàng và nhanh chóng, không để lại chút dấu vết nào. Tiếng vang của cuộc chiến xa xa mỗi lúc một rõ hơn, xen lẫn tiếng hét đau đớn của những thí sinh đang phải đối mặt với sức mạnh khủng khiếp của tên trùm bóng tối. Hắn không hề do dự, bước chân vẫn chắc chắn dù biết rằng phía trước là hiểm nguy.

Khi tiến gần đến khu vực chiến đấu, bóng đen thấy một nhóm thí sinh, trong đó có những người đang cố gắng cầm cự trước những đòn tấn công tàn bạo của tên trùm. Một thí sinh vừa tung ra một luồng sáng mạnh, nhưng sức mạnh của cậu ta bị tên trùm hất văng một cách dễ dàng. Những đợt sóng năng lượng của tên trùm đen kịt như bóng đêm bao phủ không gian, khiến cả khu vực chìm trong bóng tối ghê rợn.

Không chần chừ, bóng đen giơ tay, tung ra một màn sương dày đặc bao quanh nhóm thí sinh để che giấu họ khỏi tầm mắt của tên trùm. Lợi dụng lúc hắn đang bận đánh với các thí sinh khác, bóng đen tiếp cận một người vừa ngã gục, hơi thở yếu ớt nhưng vẫn còn sống. Hắn nhanh chóng nâng thí sinh đó lên, kiểm tra tình trạng của cậu.

"Cậu có thể đứng dậy không ?" bóng đen hỏi, giọng trầm, cố gắng giữ cho cậu ta tỉnh táo.

Thí sinh đó, mắt nhắm chặt vì kiệt sức, chỉ khẽ gật đầu. Bóng đen gật đầu đáp lại, rồi nhìn xung quanh xem ai khác còn có thể được cứu. Thấy thêm một người nữa nằm gần đó, hắn lập tức di chuyển đến, đặt tay lên vai người đó và truyền vào một chút năng lượng đồng thời cũng hồi phục cho người đó một ít để người đó có thể gượng dậy.

Nhưng ngay lúc đó, một đợt sóng năng lượng mạnh từ tên trùm lao tới với tốc độ nhanh chóng và kinh hoàng. Bóng đen không có thời gian để suy nghĩ nhanh chóng tạo một lớp khiên bảo vệ cho những người trong tầm mắt của hắn.

Bóng đen cảm nhận được sức mạnh hủy diệt đang lao tới, và không một giây chần chừ, hắn tạo ra một lớp khiên năng lượng mạnh mẽ bao quanh những người đang nằm dưới mặt đất. Đôi tay hắn chuyển động nhanh chóng, ánh sáng từ đôi bàn tay bừng sáng lên như một ngọn hải đăng giữa bóng tối.

Khi đợt sóng năng lượng ập đến, âm thanh vang dội như tiếng sấm rền, lớp khiên va chạm với sức mạnh của tên trùm, tạo ra một cú nổ lớn. Hắn cảm thấy sức ép từ sóng năng lượng làm cho cơ thể mình lảo đảo, nhưng khiên vẫn đứng vững. Những người bên trong cảm thấy một luồng khí mát lạnh, một sự bảo vệ từ kẻ bí ẩn họ chưa từng biết tên.

Nhưng bên ngoài, sức mạnh của đợt sóng không hề có dấu hiệu ngừng lại. Những thứ không được bảo vệ, những mảnh vỡ và thịt vụn của những thí sinh khác bị xé toạc, văng tứ tung như những viên đá nhỏ bị ném vào không trung. Những tiếng kêu gào đau đớn vang lên, khiến lòng bóng đen như bị bóp nghẹt. Hắn biết rằng thời gian không còn nhiều, và sự sống của những người bên cạnh mình đang rất mong manh.

Sau một lúc, âm thanh từ cú va chạm của lớp khiên và đợt sóng năng lượng dần dần lắng xuống, nhưng bóng đen biết rằng sự yên tĩnh này chỉ là tạm thời. Hắn không có thời gian để nghỉ ngơi hay cảm nhận, và phải ngay lập tức hành động để cứu lấy những thí sinh mà hắn đã bảo vệ.

Nhìn xung quanh, bóng đen nhận thấy những người mà hắn đã che chở vẫn còn đang nằm bất động, nhưng hơi thở của họ đã mạnh mẽ và ổn định hơn. Hắn thở phào nhẹ nhõm, nhưng không thể để cảm giác đó làm chậm trễ hành động của mình.

"Các cậu hãy theo tôi," hắn nói, giọng trầm và quyết đoán.

"Tôi sẽ mở lối thoát."

Bóng đen rút con dao chặt từ bên hông, lưỡi dao sáng loáng như ánh trăng, phản chiếu lại ánh sáng yếu ớt từ những nguồn năng lượng xung quanh. Hắn nhắm tới một góc của cung điện bóng đêm này rồi chặt một nhát vào đó để tạo ra một lối thoát cho các thí sinh. Sau khi đã có một lối thoát kết nối đến chỗ vừa nãy và hắn nhanh chóng ra lệnh:

"Đi nào ! Mọi người hãy nhanh lên !" bóng đen hối thúc, chỉ vào khoảng trống mà hắn vừa tạo ra. Hắn biết thời gian không còn nhiều, và bất kỳ sự chần chừ nào cũng có thể dẫn đến cái chết.

Những thí sinh, mặc dù vẫn còn kiệt sức và chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng ánh sáng từ lối thoát đã khơi dậy trong họ một sức mạnh mới. Người đầu tiên, một thí sinh với đôi mắt lo lắng, nhanh chóng bò qua lối thoát, theo sau là những người khác. Họ chạy với tất cả sức lực còn lại, sự sống còn thôi thúc từng bước chân của họ.

Khi các thí sinh đã bò qua lối thoát, bầu không khí căng thẳng bỗng chốc nặng nề hơn. Một cơn gió lạnh lẽo lướt qua, mang theo sự hiện diện đe dọa mà họ đã quen thuộc từ trước. Bóng đen vừa hoàn tất việc tạo ra lối thoát thì bất ngờ, một tiếng động vang lên như sấm sét, khiến hắn quay lại.

Tên trùm bóng tối xuất hiện ngay bên cánh cửa, đôi mắt đỏ rực như lửa địa ngục. Hắn cầm một thanh kiếm lớn, được chế tạo từ bóng tối, phát ra những làn sóng năng lượng đen tối, như muốn nuốt chửng mọi ánh sáng quanh đó.

"Không ai được thoát!" tên trùm gào thét, vung thanh kiếm về phía lối thoát. Những luồng năng lượng đen tối quét qua không gian, tạo ra những vệt bóng đổ đáng sợ, chặn đứng con đường sống của các thí sinh.

"Chạy ! Nhanh lên !" bóng đen hét lên, nhưng hắn biết rằng sự xuất hiện của tên trùm có thể làm hỏng tất cả mọi thứ.

Không một giây chần chừ, bóng đen tập trung sức mạnh của mình. Hắn hít một hơi thật sâu và dồn năng lượng vào tay, hình thành nên một hình dạng khổng lồ từ ánh sáng và sức mạnh của chính hắn. Đó là một người khổng lồ, cao ngang bằng với hắn, được tạo ra từ ánh sáng chói lòa, như một khắc tinh của bóng tối. Người khổng lồ này có đôi mắt sáng như sao và mái tóc ánh vàng như ánh nắng ban mai.

"Ngăn hắn lại !" bóng đen ra lệnh, chỉ tay về phía tên trùm đang sẵn sàng tấn công.

Người khổng lồ gật đầu, bước lên phía trước và đứng chắn giữa tên trùm và lối thoát. Khi thanh kiếm của tên trùm lao tới, ánh sáng từ người khổng lồ phát ra như một bức tường kiên cố. Một cú va chạm mãnh liệt xảy ra, tạo ra những âm thanh vang dội như tiếng sấm rền, nhưng thanh kiếm của tên trùm không thể xuyên thủng lớp ánh sáng đó.

Khi người khổng lồ ánh sáng đứng chắn giữa bóng đen và tên trùm, không khí xung quanh như ngưng đọng lại. Từng đợt sóng năng lượng từ thanh kiếm bóng tối của tên trùm tạo ra những vệt đen tối, tỏa ra sức mạnh đáng sợ. Tuy nhiên, ánh sáng từ người khổng lồ vẫn vững vàng, như một lá chắn bảo vệ cho những thí sinh đang tìm cách thoát ra.

"Ta sẽ không để ngươi nuốt chửng bọn họ !" bóng đen gào lên, giọng nói tràn đầy quyết tâm.

Khi thí sinh cuối cùng vừa kịp chui qua lối thoát, thì người khổng lồ ánh sáng bị thanh kiếm bóng tối của tên trùm đánh trúng. Một tiếng nổ vang lên như sấm sét, ánh sáng chói lòa của người khổng lồ lập tức bị nuốt chửng bởi làn sóng năng lượng đen tối. Những mảnh vụn của ánh sáng vỡ tan ra, tạo nên những tia sáng lấp lánh như những vì sao tắt ngấm giữa bầu trời đen kịt.

Bóng đen nhìn thấy người khổng lồ ánh sáng của mình bị tiêu diệt trong một khoảnh khắc, và trái tim hắn như bị siết chặt lại. Ánh sáng tỏa ra từ người khổng lồ lập tức biến mất, và tên trùm bóng tối chỉ cười khẩy, vui vẻ khi thấy sức mạnh của mình lại một lần nữa giành được ưu thế.

"Ngươi không thể chống lại ta !" tên trùm gào lên, ánh mắt lạnh lùng và kiêu ngạo.

Không thể để cho tên trùm có thêm cơ hội, bóng đen ngay lập tức lao về phía cánh cổng mà hắn vừa tạo ra. Mỗi bước chân đều tràn đầy quyết tâm, dù cho sự sợ hãi và bất an đang dâng trào trong lòng. Hắn biết rằng không còn thời gian để có bất kì cảm xúc ngoài luồn khác.

Với tốc độ nhanh như chớp, bóng đen quay lưng về phía tên trùm, lao về phía lối thoát mà hắn vừa tạo ra. Không còn đủ thời gian để đánh lạc hướng hay chiến đấu; lúc này, việc thoát thân và đảm bảo an toàn cho bản thân hắn. Khi khoảng cách giữa hắn và cánh cổng thu hẹp dần, hắn cảm thấy một luồng khí lạnh phía sau lưng — tên trùm bóng tối đang lao tới, quyết không để hắn rời khỏi đây.

Ngay khi chỉ còn cách cánh cổng vài bước, bóng đen dồn toàn bộ sức mạnh còn lại vào đôi chân, tăng tốc thêm lần cuối cùng. Cánh cổng ánh sáng rực lên như một lối thoát duy nhất trong bóng tối vô tận, mời gọi hắn lao vào. Không chút do dự, hắn phóng mình vào cánh cổng, cơ thể hắn hòa vào dòng năng lượng tỏa ra từ lối đi.

Ngay khi bóng đen vừa chạm vào cánh cổng, một đợt sóng năng lượng bóng tối khổng lồ từ thanh kiếm của tên trùm ập đến phía sau, đuổi theo hắn với tốc độ khủng khiếp. Bóng đen vừa kịp chui vào lối thoát, cảm giác làn sóng bóng tối như những ngón tay lạnh lẽo cố vươn tới để kéo hắn lại. Nhưng hắn đã kịp thời thoát thân — trong tích tắc, cánh cổng đóng sầm lại phía sau, chặn đứng mọi ảnh hưởng từ thế lực hắc ám kia.

Hắn gục xuống, thở dốc, tay siết chặt lấy ngực để điều hòa nhịp tim đang đập loạn. Hắn quay lại nhìn phía sau, nơi cánh cổng đã biến mất. Đợt sóng năng lượng bóng tối của tên trùm đã dừng lại, nhưng bóng đen vẫn có thể cảm nhận được sự đe dọa ẩn chứa phía bên kia, như một con quái vật đang chực chờ cắn nuốt hắn bất cứ lúc nào.

Hắn nhìn quanh, ánh mắt nhanh chóng tìm kiếm những thí sinh mà hắn vừa cứu. Một số người đang cố gắng ngồi dậy, còn những người khác vẫn nằm bất động vì kiệt sức. Từng hơi thở của họ nặng nề, nhưng chí ít họ vẫn còn sống, và đó là điều quan trọng nhất lúc này.

"Các cậu ổn cả chứ?" bóng đen hỏi, giọng nói trầm tĩnh nhưng không giấu nổi sự quan tâm. Một vài thí sinh yếu ớt gật đầu, ánh mắt ánh lên sự cảm kích.

Một thí sinh cố gượng dậy, hơi thở hổn hển.

"Cảm ơn... Cậu đã cứu chúng tôi... Nếu không có cậu, chắc chúng tôi đã chết dưới tay hắn rồi."

Bóng đen chỉ gật đầu, đôi mắt lạnh lẽo nhưng lại có chút dịu dàng trong khoảnh khắc đó.

"Đừng cảm ơn tôi. Việc cứu các cậu là điều cần thiết. Nếu còn sức, hãy kiếm chỗ nào đó nghỉ ngơi đi , còn ta về lều nghỉ ngơi đây."

Dứt lời, bóng đen đứng dậy, vẫn với phong cách , dần biến mất vào không gian. Sau khi bóng đen rời đi, các thí sinh ngồi dựa vào nhau, cố gắng lấy lại sức. Vài người trong số họ vẫn còn run rẩy nghĩ về sức mạnh của con trùm, sợ hãi trước sức mạnh của hắn.

Còn cách đó không xa, có một căn lều nhỏ đơn sơ với một bếp lửa trại đã cháy hết từ lâu với một số thức ăn như kimchi, một hộp kimbap đang ăn dở, một bịch bánh gạo cùng một số thứ khác. Hắn mệt mỏi đi vào căn lều, cởi bỏ bộ áo choàng trên người , để lộ ra sau chiếc áo choàng ấy không phải là một người đàn ông mà là một cô gái có mái tóc màu trắng và có chút đen ở vài sợi. Cô ta mệt mỏi nằm xuống, tận hưởng sự nghỉ ngơi sau khi đã tiêu hao một lượng lớn năng lượng để cứu những thí sinh kia khỏi con trùm đầy mạnh mẽ kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro