14/01/2019
"Nếu ai đó hoàn thành được ước mơ của mình, họ sẽ trở thành ước mơ của những con người khác" - RM
Tôi muốn hỏi rằng các cậu đã thực hiện được ước mơ của mình hay chưa?
Nhưng thật sự các cậu đã trở thành ước mơ của rất nhiều người và hơn hết là đã dẫn lối cho biết bao con sóng đang lạc giữa đại dương. Không đơn giản vì các cậu đứng ở đỉnh cao, không đơn giản vì thành tích trên các bảng xếp hạng hay những con số lợi nhuận đáng ao ước, mà nó nằm ở cách các cậu trân trọng ước mơ, các các cậu ngược gió bay lên trời cao, cách các cậu tôn trọng hoài bão của nhau.
Nếu hỏi tôi thích hình ảnh nào của các cậu nhất, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời tôi thích hình ảnh các cậu đứng trên sân khấu nhất. Nơi hoàn toàn thuộc về các cậu, nơi tiếng hát các cậu hoàn quyện với ánh sáng, nơi mà các cậu đã bỏ ra biết bao nhiêu công sức, đỗ bao giọt mồ hôi, nước mắt, nơi tôi nhìn thấy cậu chân thật nhất.
Nếu hỏi tôi tiếc nuối hình ảnh nào nhất có lẽ cũng chính ở nơi rộng lớn ấy, nơi mà chúng tôi chỉ có thể thấy các cậu tỏa sáng, rực rỡ như ánh dương nhưng lại không thể thấy được phía sau sân khấu đó là những gì, là những lần bước chân như không thể cất bước, là những lần tay ôm lấy ngực đè nén những tiếng thở nặng nề, là những lần rõ ràng tâm trạng đang rối bời nhưng vẫn cố tỏ ra bình thản, hay những lần rõ là rất đau, những vẫn không nỡ bỏ lại chúng tôi. Là nơi chúng tôi chỉ thấy được nụ cười nhưng không thể thấy được nước mắt, nơi mà chỉ thấy ánh sáng nơi cậu nhưng không thể thấy những ngày tăm tối cậu phải trải qua. Nơi gặp gỡ rồi cũng từ nơi ấy mà xa nhau.
Tôi vẫn thường hay nhắc lại những chuyện các cậu đã trải qua, không phải nhắc lại để người khác thương hại, đồng cảm mà nhắc lại để thấy quý trọng các cậu của ngày hôm nay. Những chàng trai hào nhoáng nhưng thật chất lại mang đầy vết thương lòng. Nhưng mà có làm sao đâu giông tố, mưa bão, hoàng hôn rồi chúng mình lại ngồi cạnh nhau ngắm nhìn bình minh, ngắm nhìn sa mạc nay đã hóa thiên hà.
"Ngày mai sẽ tươi sáng hơn ngày hôm nay, và rồi cả những ngày sau đó nữa". Tôi nhớ thương các cậu những chàng thiếu niên phi thường, tôi chẳng biết có lúc tôi lại có thể dịu dàng mà yêu thương như vậy, cũng có lúc dù biết chẳng làm được gì những rồi vẫn lấy chân thành đối đãi, lấy lòng thành kính mà trân quý, đặt trọn niềm tin vào một ngày kề cạnh bên nhau. Không cần quá hoa mỹ, rực rỡ hay quá cầu kì, tráng lệ chỉ cần cùng đứng về một phương hát lên câu hát từ tận trái tim.
So show me
I'll show you
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro