20
Chương 220 chân chính tiên tử
Nàng thì cũng đang nhàn rỗi. Mà nàng lại là 1 con người thích những nơi náo nhiệt. Nghĩ vậy, nàng liền nói với Lương Nguy Chi " Được, ngươi đi cùng với ta, đến Bạch Ngọc Các"
...
Hôm nay Bạch Ngọc Các trong ngoài đều chật kín người.
Nếu nhìn lướt qua vài chỗ, thì sẽ thấy đều là một vài bức sinh động như mỹ nhân đồ.
Các mỹ nhân đó, hoặc nằm hoặc ngồi, tư thái đều rất tùy ý.
Nhìn vào liền làm người ta thấy vui vẻ thoải mái.
“Trường hợp như vậy, thật sự là đã lâu mới xuất hiện !” Lầu hai trên cùng, Dung Triệt đứng cạnh Bạch Ngọc Hằng, nhẹ giọng cảm khái một câu.
Kỳ thật cho tới nay kinh thành đều rất náo nhiệt, hắn nói một câu ‘đã lâu mới xuất hiện ’, thật sự là đương không thượng.
Bất quá Bạch Ngọc Hằng lại hiểu được ý tứ của hắn.
Từ khi Chu Lăng Thần cùng Hoa Ngu và bọn họ tiến kinh, trong kinh chết chóc không ngừng, trên dưới ỷ người.
Kinh thành bây giờ cũng coi là khá yên tĩnh, nhưng không còn như trước vì bị cái tên Hoa Ngu giảo hoạt kia làm cho long trời lở đất.
Cái khác thì không nói, Chu Viêm ở kinh thành cũng được coi là công tử ca, cái danh cực kỳ nổi tiếng cùng với chủ nhân của nó, nhưng trước mắt danh có người không.
Rất nhiều người trong lòng đều có chút quái dị.
Ở cái thời điểm nhạy cảm thế này, Bạch Ngọc Các lại có thể có mị lực lớn như vậy, mời nhiều người tới như thế vây tụ ở bên nhau.
Cho nên Dung Triệt mới có thể phát ra những tiếng cảm khái như vậy!
“Lại nói tiếp, Dương Thải Y hôm nay cũng sẽ đến, vì giành được nụ cười của người, Dương gia đại tiểu thư này cũng hao hết tâm tư!”
Dung Triệt thậm chí còn có chút tâm tình, trêu chọc Bạch Ngọc Hằng kia một tý.
Bạch Ngọc Hằng mắt lạnh quét hắn một chút, sắc mặt lạnh băng.
“A! Ngọc Hằng mau xem! họa tiên tử của người tới rồi !” Không đợi Bạch Ngọc Hằng mở miệng nói cái gì đó, Dung Triệt bỗng nhiên mặt đầy hưng phấn mà nhìn về phía dưới.
“Xôn xao ——” phía dưới giữa đại sảnh , lúc này cũng cực kỳ náo nhiệt.
Bạch Ngọc Hằng giương mắt nhìn xuống, liền thấy được Giang Tố Vân kia lãnh đạm cùng nha hoàn bên cạnh, thong thả ung dung đi đến.
Phải biết rằng, trước mấy họa tiên tử kia, chính là Tĩnh Vinh Thái Hậu, trong cung thi Quý Phi Thi Nhược Vân.
Hai người đều là khuynh quốc khuynh thành tuyệt sắc!
Giang Tố Vân dung mạo so với mấy người kia thì kém hơn một chút, nhưng ở phương diện nào đó, lại là nhân tài xuất chúng !
Nào là nói nàng cả người kia khí chất cao quý, hơn nữa một đôi lại có đôi mắt to vô tội mắt.
Thanh thuần tuyệt diễm, đại khái chính để tả người này.
Không chỉ như thế, Giang Tố Vân còn cực kỳ rõ ưu thế của mình, cứ khi nào xuất hiện, nhất định cùng các nữ tử khác so sánh.
Ăn mặc thuần tịnh, ngay cả đeo trang sức, đa số cũng đều là một ít oánh nhuận trân châu cùng bích ngọc.
Nàng khí chất xuất trần, tức khắc tô đậm tới rồi thập phần!
Xuyên một thân xiêm y tuyết trắng, quần áo kia cảm thấy bình thường, nhưng mà khi mặc trên người nàng, lại như là kia khởi tử lưu động đám mây giống nhau.
Dung Triệt liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, đây là giá trị của nguyên liệu thiên kim vân lụa tinh vân.
Nguyên liệu này dù ra giá cũng không có người bán, ở kinh thành bán đã có giá trên trời.
Thậm chí còn dùng cái này làm nguyên liệu, như vậy một thân phiêu phiêu dục tiên xiêm y.
Từ xa nhìn lại, thật sự không gì sánh được!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro