Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

   Triều nhà Thanh, thời đại vua Thuận Trị.
   Ðối với Quận Chúa Tân Nguyệt, năm xảy ra "biến cố Kinh Châu", giống như một lưỡi dao sắc nhọn cắt cuộc đời nàng ra làm hai mảnh một cách khốc liệt, tàn nhẫn. Mười bảy năm nay, những ngày tháng nhung lụa, quyền quý, cao sang, vui vẻ, hạnh phúc... tất cả toàn bộ đều trở thành quá khứ. Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, nàng mất phụ thân, mất mẫu thân, mất di nương (thứ thiếp của cha), mất hai người huynh trưởng và căn nhà êm ấm mà nàng đã lớn lên suốt mười mấy năm trời. Tất cả đều không còn nữa, tất cả đều không tồn tại nữa. Ðón tiếp nàng là nỗi đau thương vĩnh viễn không ngừng và một tương lai mịt mờ không biết trước được. Giây phút vĩnh biệt phụ mẫu, lúc nào cũng rõ ràng như thể mới xảy ra ngày hôm qua.
   Hôm đó, thành Kinh Châu  đã rối loạn như mớ bòng bong. Dân chúng chạy tứ tán, trong thành dậy lên tiếng kêu khóc vang trời, phía ngoài thành tiếng chém giết vang dội, đại quân của Ngô Thế Xương đã tấn công lên tới mặt thành. Ðoan Thân Vương lúc đó cả chiến bào đã nhuộm đầy máu, vội vàng, hấp tấp chạy vào chính phòng to lớn của vương phủ đưa đệ đệ ruột của Tân Nguyệt là Khắc Thiện cho nàng, giọng ông ra lệnh vừa trầm khản vừa cấp bách:
- Tân Nguyệt! Phụ thân và các ca ca của con đều sẽ chiến đấu đến cuối cùng, huyết mạch cuối cùng của nhà ta chỉ còn lại mình con và đệ đệ! Bây giờ, phụ thân đem cái trách nhiệm trọng đại này giao toàn bộ vào tay con! Hai tỷ đệ con phải cải trang thành dân chạy nạn, lập tức chạy trốn ra khỏi thành bây giờ!
Tân Nguyệt gọi lên thật to, thật kịch liệt:
- Không! Con muốn được ở lại cùng với phụ mẫu và các ca ca, sống cùng sống, chết cùng chết!
Phước Tấn nắm lấy bờ vai của Tân Nguyệt, nói một cách cương quyết:
- Tân Nguyệt con phải nghe mẫu thân, con phải đưa đệ đệ an toàn thoát khỏi nơi này.
Tân Nguyệt kêu lên:
- Mẫu thân! Nếu đi, thì chúng ta cùng đi!
Gương mặt của Phước Tấn mang đầy vẻ bi thương:
- Con biết rõ là không thể! Mẫu thân đã thề nếu phụ thân con sống thì ta nếu hắn chết thì ta chết. Tình thế rất khẩn cấp con mau đưa Khắc Thiện chạy đi, coi như mẫu thân cầu xin con!
Đoan Thân Vương lúc này quát to:
- Mãng Cổ Thái! Vân Na!
Thị vệ Mãng Cổ Thái và nha hoàn Vân Na đang đứng hầu một bên vội vàng lên tiếng ứng hầu:
- Dạ!
- Các ngươi phụ trách bảo toàn tính mạng quận chúa Tân Nguyệt và tiểu thế tử Khắc Thiện ra khỏi thành! Ðây là mệnh lệnh!
Mãng Cổ Thái và Vân Na đồng thanh quỳ dưới đất nhận lệnh:
- Vâng!
Sau khi dặn dò Mãng Cổ Thái và Vân Na, Đoan Thân Vương liền rút từ bên hông một cây lệnh tiễn và một cái dao găm nhét vào tay Tân Nguyệt:
- Tân Nguyệt! Nếu như trên đường đi gặp được viện binh của Bát Kỳ Quân chúng ta, con chỉ cần đưa cây lệnh tiễn Ðoan Vương của ta, họ sẽ tận lực bảo vệ các con! 

Nói đến đây dừng một chút, đôi mắt ông đỏ lên nhìn thẳng vào gương mặt diễm lệ của nữa nhi:

- Nếu như trên đường đi gặp phải địch nhân con dao này,... Tân Nguyệt,... 

- Phụ thân, nữ nhi hiểu!

Tân Nguyệt vội đáp một câu, chỉ vọn vẹn mấy chữ nhưng trong lòng nàng như đang rỉ máu.

Khuôn mặt tuấn của phụ thân như già đấy mấy tuổi, người nam nhân cường hãng luôn che mưa chắn gió cho nàng ngay lúc này hốc mắt đang phiếm hồng, giọng nói vẫn mạnh mẽ nhưng lại ẩn chứa bi thương. Nàng muốn được ở bên phụ mẫu và các ca ca nhưng giờ nàng hiểu rõ đó là  không thể nào, không có thương lượng tất cả đều đã được an bày sẵn như thế.

Đoan Thân Vương đưa tay đẩy Tân Nguyệt và Khắc Thiện ra phía cửa:
- Ði đi! Ði mau! Nếu là con của ta, thì con nhất định phải đưa đệ đệ sống sót rời đi!

Nàng và đệ đệ được Mãng Cổ Thái cùng Vân Na hộ tống rời đi, ngoái đầu nhìn lại bóng dáng phụ mẫu mà lệ rơi không ngừng. Phụ thân nàng, Đoan Thân Vương một thân tài hoa xuất chúng chiến công hiển hách; mẫu thân nàng, Phước Tấn một thân mỹ nữ đệ nhất kinh thành; hai ca ca của nàng, một văn một võ song toàn người người ngưỡng mộ. Đáng lẽ ra bọn sẽ sống hạnh phúc bên nàng, đáng lẽ ra họ phải có cuộc sống an nhàn thảnh thơi. Nhưng giờ, người thân của nàng đang tắm máu nơi thành trì Kinh Châu, một thân sắc đỏ bảo vệ người dân Kinh Châu này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #công