Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

☆ Chương 14 ☆

Tay Phác Trí Nghiên chạy trên cơ thể Hiếu Mẫn khiến nàng cảm thấy khác thường nhưng lại không ghét loại cảm giác này, trái ngược lại còn muốn nhiều hơn. Dưới sự khiêu khích của Phác Trí Nghiên, thân thể Hiếu Mẫn nhiễm một màu hồng phấn xinh đẹp. Hiếu Mẫn cảm giác được thân thể nóng như lửa, không nhịn được mà nhẹ nhàng cọ xát với cơ thể Phác Trí Nghiên.

- Mẫn nhi, thật là đẹp - Phác Trí Nghiên si mê nhìn cơ thể Hiếu Mẫn, tay nhẹ nhàng lướt qua từng tấc da thịt.

- Ân... Trí Nghiên... - Tay vừa lướt qua đầu ngực đỏ sẫm kia, Hiếu Mẫn chỉ cảm thấy một cỗ điện lưu chạy khắp thân thể.

- Đẹp quá, thật là đáng yêu - Phác Trí Nghiên nói, tay vuốt ve ngực của Hiếu Mẫn, cúi đầu hôn liếm nhưng lại cố ý bỏ qua hai điểm mẫn cảm kia.

- A... Trí Nghiên... ân - Hiếu Mẫn rên rỉ, tay ấn đầu Phác Trí Nghiên, cong người lên, khiến cho mình cùng Phác Trí Nghiên nhanh chóng dán hợp một chỗ.

Phác Trí Nghiên đem đầu chôn sâu giữa hai ngực, hôn liếm lên nơi rãnh ngực mẫn cảm, mặt không ngừng cọ xát hai bầu ngực. Bỗng nhiên, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua một bên đầu ngực. Thân thể Hiếu Mẫn run lên, một cảm giác tên dại mạnh mẽ truyền khắp cơ thể, hít một hơi thật sâu, cảm giác này... Ngón tay giống như vô tình gảy lên đầu ngực đang đứng thẳng. Phác Trí Nghiên hôn Hiếu Mẫn, cuốn lưỡi Hiếu Mẫn vào miệng mình chơi đùa.

- Muốn ta ngậm nó, mút nó, hay dùng lưỡi khiêu khích nó? - Phác Trí Nghiên thở gấp, cười tà nói. Hiếu Mẫn nghĩ tới cảm giác điện giật khi Phác Trí Nghiên dùng đầu lưỡi lướt qua đầu ngực của mình, tâm nhất thời ngứa ngáy khó chịu.

- Trí Nghiên... - Hiếu Mẫn kêu lên thâm tình mà lại quyến rũ.

Phác Trí Nghiên cười xấu xa, dùng môi khiêu khích tiểu anh đào, lúc Hiếu Mẫn khó chịu vặn vẹo thân thể, Phác Trí Nghiên đem ngậm vào trong miệng. Hiếu Mẫn chỉ cảm thấy khoái cảm tới hoa mắt chóng mặt, một cỗ nhiệt lưu bừng lên dưới hạ thân. Trước khi xuất giá đã được nói qua về phương diện này, Hiếu Mẫn tất nhiên biết đó là cái gì, nhất thời cảm thấy mặt nóng bừng.

- Có chuyện gì vậy? - Nhìn ra Hiếu Mẫn có biến động, Phác Trí Nghiên ôn nhu hỏi, Hiếu Mẫn lắc lắc đầu. Vẫn là không thể nói cho Phác Trí Nghiên biết, hạ thân của mình ướt a. Lời đáng thẹn như vậy nàng không thể nói nên lời.

Nhìn đầu ngực dính nước bọt của mình mà trở nên tươi ngon mọng nước không khỏi kích thích trong lòng Phác Trí Nghiên nổi lên một tầng dục vọng. Phác Trí Nghiên cười xấu xa, nhẹ nhàng thổi một hơi lên nơi đỏ sẫm kia. Hiếu Mẫn chỉ cảm thấy trong nháy mắt tim mình co rút mạnh mẽ.

- A, Trí Nghiên - Hiếu Mẫn kinh hô, muốn mở mắt nhìn Phác Trí Nghiên nhưng lại bị Phác Trí Nghiên hôn trụ, đầu lưỡi chui vào miệng Hiếu Mẫn chơi đùa, hai tay lại không ngừng khiêu khích hai đầu ngực của Hiếu Mẫn.

Hiếu Mẫn không nhịn được tách hai chân ra, có chút ngứa ngáy khó chịu, nhu cầu cấp bách cần được âu yếm. Động tác này rất nhỏ lại khiến cho Phác Trí Nghiên cảm nhận được gì đó. Mở mắt ra, tà tà nhìn Hiếu Mẫn, rời khỏi đôi môi mềm mại kia, khiến cho nàng thở gấp cùng rên rỉ. Phác Trí Nghiên liếm mút trên từng tấc da thịt của Hiếu Mẫn, dần dần dời xuống phía dưới.

Hưởng thụ từng trận hôn môi của Phác Trí Nghiên, Hiếu Mẫn cũng không mở mắt. Bỗng nhiên, Hiếu Mẫn cảm thấy Phác ngừng hôn, mở to mắt vừa nhìn liền phát hiện Phác Trí Nghiên đang si ngốc nhìn nơi tư mật của mình. Hiếu Mẫn nhất thời xấu hổ muốn bốc hơi, vội muốn khép hai chân lại nhưng lại bị Phác Trí Nghiên ngăn lại.

- Trí Nghiên... - Hiếu Mẫn kêu, hai tay nâng đầu Phác Trí Nghiên lên, muốn kéo nàng ra xa.

Lẫn trong bụi cỏ có vài giọt sương đáng yêu, khiến cho hoa viên đặc biệt xinh đẹp động lòng người. Đóa hoa đỏ lại có thêm vài giọt sương càng thêm nổi bật mê người. Theo bản năng của cơ thể, Phác Trí Nghiên vươn đầu lưỡi khẽ liếm một cái, nơi ẩm ướt kia khiến Phác Trí Nghiên mê luyến, máu huyết cả người sôi trào. Nàng cũng cảm nhận được sự rung động, muốn lui lại của Hiếu Mẫn. Tựa như lang sói đang đói thấy được thức ăn, Phác Trí Nghiên một hơi ngậm lấy nơi tư mật của Hiếu Mẫn, điên cuồng dùng đầu lưỡi liếm mút.

- A... Trí Nghiên... ân... a - Hiếu Mẫn không chút cố kỵ mà rên rỉ thành tiếng, khoái cảm mãnh liệt dường như đang nhấn chìm nàng.

Phác Trí Nghiên đem lưỡi chui vào giữa đóa hoa của Hiếu Mẫn khiến cho nàng điên cuồng, không ngừng chảy ra mật dịch dính ướt mũi và cằm của Phác Trí Nghiên. Bỗng nhiên, đầu lưỡi đụng trúng một điểm nhô lên, Hiếu Mẫn run một cái, một cỗ nước lũ nóng bỏng trút xuống.

- Trí Nghiên - Hiếu Mẫn thẹn thùng kêu lên. Nhưng sự tò mò của Phác Trí Nghiên cũng không vì vậy mà biến mất, đẩy ra bụi cỏ, Phác Trí Nghiên tìm được tiểu đậu đậu đáng yêu kia.

- A... Trí Nghiên - Thử liếm một cái dò xét, Hiếu Mẫn rên rỉ thành tiếng. Phác Trí Nghiên liền biết đây là chìa khóa để mở ra cánh cửa khoái hoạt của Hiếu Mẫn. Phác Trí Nghiên ngậm một cái bao ở trong miệng, bắt đầu mút lấy lúc mạnh lúc nhẹ, dùng đầu lưỡi gảy, hoặc là dùng răng nanh nhẹ nhàng ma xát.

- Trí... ân... Trí Nghiên... a... a... không cần... Trí Nghiên... - Tay Hiếu Mẫn nhanh chóng nắm chặt lấy sàng đan dưới thân, miệng nói không cần, nhưng là không kìm hãm được nhấc mông không ngừng đưa về phía Phác Trí Nghiên. Càng thêm mãnh liệt khoái cảm khiến cho Hiếu Mẫn gần như hoa mắt chóng mặt, nàng cảm thấy mình như một chiếc thuyền con ở giữa biển rộng, bị sóng biển đánh vào mãnh liệt mà nghiêng ngã.

- A... a... a... a... Trí... ân... aaa... - Một tiếng thét chói tai, thân thể Hiếu Mẫn bỗng nhiên căng cứng, một cỗ nước ấm bắn ra, làm ướt mặt Phác Trí Nghiên.

Chờ tới khi cảm nhận được cơ thể Hiếu Mẫn buông lỏng xuống, Phác Trí Nghiên mới tách miệng ra, trèo lên người Hiếu Mẫn, cười vui vẻ nhìn nàng. Hiếu Mẫn đang hít thở từng ngụm từng ngụm không khí, nhìn thấy mật dịch của mình trên mặt Phác Trí Nghiên, không khỏi thẹn thùng quay đầu đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro