Chương 4: Ban hôn Nhị công chúa (1)
Ngọc Hân Kỳ trước giờ vẫn thủy chung trầm mặc, nghe Hoàng Hậu châm chọc, Kiều quý phi than thở, bỗng mặt mày thoáng vẻ nhẫn nhịn lên tiếng
"Quý phi nương nương cần gì phải lo lắng như vậy. Nhi thần cũng không truy cứu nữa, chỉ là nhi thần muốn nhận một lời xin lỗi"
Ngọc Hân Kỳ từ đầu đến cuối không nói Kiều Như sai nhưng thực chất lại là đổ hết lên người Kiều Như. Lại còn tỏ vẻ uất ức khiến Hưng Hòa càng thêm khẳng định
"Ngươi còn bao che cho nàng ta! Nàng ta đã hại Kỳ nhi bị thương đến như vậy, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua"
Thấy Hưng Hòa đế giận đến như vậy, Hoàng Hậu tự nhiên là có chút không quen nhìn. Biết không thể giết Kiều Như, chỉ còn cách đưa nàng ta ra ngoài. Đương nhiên với một người thông minh như Hoàng Hậu thì cách để đưa Kiều Như ra ngoài không thiếu. Nhưng để danh chính ngôn thuận thì chỉ có thể ban hôn, Hoàng Hậu liền mở lời
"Hoàng thượng, thần thiếp thiết nghĩ nên nể tình Kiều đại nhân mà tìm cho Như nhi một hôn sự tốt đi"
"Nhi thần cũng nghĩ như vậy. Năm nay nhị biểu tỷ cũng đã mười lăm tuổi rồi, nếu không nhanh tìm một hôn sự tốt cho biểu tỷ thì e rằng sau này muốn gả đi cũng khó"
Kiều phi sợ hai mẫu tử nhà Hạ thị chèn ép cháu gái mình trong chuyện hôn sự nên vội vã nói
"Hoàng thượng, thần thiếp thân là cô cô của Như nhi nên hôn sự của Như nhi có thể cho thần thiếp làm chủ?"
"To gan, việc hôn sự của nữ nhân trong hậu cung là do mẫu hậu định đoạt, khi nào đã đến quý phi nương nương bao đồng! Vả lại mẫu hậu cũng đã nói là sẽ tìm một gia đình tốt, quý phi nương không cần phải lo lắng"
Thấy Ngọc Hân Kỳ lãnh đạm lên tiếng, không chút khiêm nhường trước mặt Hưng Hòa đế, liền đến quỳ trước mặt Hưng Hòa đế, tỏ vẻ ủy khuất. Nhưng Hưng Hòa đế lại có thể quan tâm? Lạnh nhạt truyền khẩu dụ cho Châu công công
"Châu Tĩnh, truyền ý chỉ của trẫm, ba ngày sau sẽ tổ chức yến hội tuyển phò mã cho nhị công chúa"
Thu lại vẻ tức giận trên mặt, Hưng Hòa đế hướng hoàng hậu nói
"Làm phiền nàng lo chuyện này giúp ta. Nàng cũng nên quan tâm Kỳ nhi một chút, vết thương đó không được để lại sẹo. Nàng hiểu rồi chứ?"
...........................
Chớp mắt đã ba ngày trôi qua
Hoàng hậu được lệnh phải chuẩn bị yến tiệc tuyển phò mã nên dạo này đến cả Ngọc Hân Kỳ cũng không thể gặp.
"Xì xào... Xì xầm..."
Trước cửa cung, các thiếu gia của các gia tộc quyền thế, các quan viên trẻ tuổi đều đến đầy đủ. Phải nói lần tuyển phò mã này, hoàng hậu đã tốn không ít công sức. Lần này đến cả Ngọc Trường Quân- Thái tử đương triều thường ngày đều đi kết giao tứ phương tám hướng cũng về dự hội.
Các vị tiểu thư, thiếu gia, quan viên đang bàn luận xôn xao thì cổng thành mở, Châu công công bước ra truyền lời
"Các vị tiểu thư, thiếu gia, các vị đại nhân, hoàng hậu nương nương cho mời các vị vào trong"
"Làm phiền Châu công công"
Tất cả khách khí nói đáp trả Châu công công. Châu Tĩnh mặc dù chỉ là phận nô tài, nhưng đã theo hầu hạ Hưng Hòa đế từ nhỏ. Vả lại, bây giờ Hưng Hòa đế đã là bậc đế vương, nên Châu Tĩnh cũng như nước lên theo thuyền
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro