Chương 32: May vá
Cảm giác như có ngọn lửa xẹt qua làm tâm tình Kawaori Rino vui sướng như nở hoa vậy.
"Có hơi ngọt quá." Scotch cúi đầu, lộ ra vành tai ửng đỏ như bị ánh hoàng hôn nhuộm lên. Hắn nhấp môi, đầu lưỡi đưa qua khoé miệng: "Có vẻ như cho hơi nhiều đường bột."
Nhưng là Kawaori Rino cảm giác hoàn toàn không đúng.
Hắn đại khái không phải là nói chocolate ngọt đâu......
Kawaori Rino cười hắc hắc, cảm giác chính mình không làm cái gì thật sự quá lãng phí.
Vì thế...... Ánh mắt cô dịch xuống phía dưới Scotch.
Vermouth lần trước nói cái gì ấy nhỉ?
Ngoài việc dùng miệng nói những lời yêu thương ngọt ngào và những nụ hôn nồng nàn, còn cần phải chiếm được nơi đó.
Cô cảm thấy khó khăn quá.
Nghe nói nơi này của đàn ông rất mẫn cảm, làm không tốt sẽ bị phản tác dụng mất.
Lý thuyết không bằng thực hành, xem nhiều 'phim tình cảm' cũng không bằng tự mình ra trận.
Tầm nhìn của xạ thủ không phải là chuyện đùa, tiếp thu được vị trí tầm mắt của Kawaori Rino, Scotch liền bắt đầu cảm thấy không thích hợp.
Vì cái gì mà cô ấy cứ nhìn chằm chằm bụng mình vậy?
Kawaori Rino thật nghiêm túc mà suy nghĩ, vì cái gì sờ bụng đàn ông thì họ sẽ cảm thấy rối loạn, cô trước đó đều sờ qua bụng mình rất nhiều lần, một chút cảm giác cũng làm gì có đâu? Chẳng lẽ bụng của đàn ông nhạy cảm lắm sao? Nhưng cô cũng đã thọc nhiều bụng của mấy tên khác cũng chẳng thấy có gì lạ mà?
Scotch thấy ánh mắt của cô như sói như hổ, bất đắc dĩ mà chỉ điện thoại di động bên cạnh: "Có điện thoại kìa."
"Ai?"
"Của cô."
Hắn gỡ bao tay nilon xuống, cầm lấy điện thoại của Kawaori Rino từ trong đống nguyên liệu rối loạn trên bàn đưa cho cô: "Kêu thật lâu, cảm giác giống như có việc gấp gì đó, cô mau nhận đi."
Kawaori Rino khoanh tay lấy lại điện thoại, kẹp giữa tai và bả vai.
Kỳ lạ.
Điện thoại gọi cho Orianko chỉ có giao nhiệm vụ mới hoặc là khi cô gây chuyện mới có người gọi đến.
Hiện tại cô lại không có gây chuyện, cũng không có muốn tiếp nhận nhiệm vụ mới, rốt cuộc là kẻ nào không có mắt vậy.
Kawaori Rino bực tức: "Có chuyện nói mau lên."
Nghe xong cô còn muốn cùng Scotch nghiên cứu một chút 'phim tình cảm'.
"Orianko, từ sau khi nhiệm vụ về tổ chức Sharei kết thúc, cô an phận đến mức có chút không bình thường."
Scotch nhìn thấy trên mặt cô hỏa khí cuồn cuộn, toàn bộ biểu tình đều căng chặt thành một loại trạng thái cảnh giác dị thường, trầm mặc một giây sau đó hừ nhẹ một tiếng, đối với di động nói: "Ôi chao, ngài 'rồng một mắt' vĩ đại rốt cuộc cũng nhớ tới người bị lưu đày như tôi rồi sao. Tôi không an phận ông cũng mắng tôi, an phận ông cũng hạnh hoẹ âm dương quái khí, ông có bệnh à?......"
Rồng một mắt? Rum?
Scotch yên lặng mà đi đến cái bàn bên kia, bắt đầu thu thập đồ vật, bên tai nghe Kawaori Rino cáu giận nói chuyện.
"...... Nếu ông cảm thấy tôi an phận là một tội lỗi, tôi đây liền sám hối xin lỗi, tôi hôm nay liền đi tìm chút chuyện này. Gần đây mấy người mới của tổ chức càng ngày càng chả ra gì, một tên có thể đánh nhau cũng chả ra đâu, như mấy loại tôm tép vậy, cũng không biết Vermouth đang làm cái gì. Mặc kệ người nào đi vào tổ chức có cái bí mật gì, thật là...... Lớn tuổi thì nhanh về hưu đi. À đúng rồi, nghe nói Gin dưỡng thương không sai biệt lắm, lần trước bọn tôi còn chưa đánh xong đâu, ông giúp tôi hẹn anh ta một cái thời gian đánh lại đi? Lại nghe nói tổ hành động mới có một tay bắn tỉa mới, gọi là Rye đúng không? Anh ta cũng thực không tồi, rất cường tráng, thật muốn đánh thử, mấy ngày nay tôi ngứa tay muốn chết......"
Rye.
Cái tên này Scotch nghe Bourbon thường xuyên nhắc tới, trước khi Bourbon cùng hắn đạt được mật danh, Bourbon và Rye đã hợp tác qua vài lần, đều không thoải mái.
Cảm giác giống như là trời sinh tương khắc. Bourbon đánh giá Rye kém đến mức tận cùng.
Orianko đánh giá Bourbon cũng kém đến mức tận cùng.
Rum mặc kệ cô: "Hơn hai ngày nữa cô phải đến 'Seraph', đi theo cô còn có ba thành viên mới, trong đó hai tên mới vừa đạt được mật danh, các người cũng đã hợp tác qua. Cái kẻ tên Scotch kia thế nào?"
Một giây trước đó Kawaori Rino còn đang mắng đến hăng hái đột nhiên thu hồi lại, đại não như trở nên trống rỗng.
Không sai.
Chính là khoảng thời gian này.
Ở lần đầu tiên trọng sinh mà đến cô cũng sắp quên mất, chính là vào khoảng thời gian này, Rum gọi điện thoại cho cô nói kẻ có mật danh Scotch thân phận có chút không thích hợp.
Lần đó là Campari cùng Scotch đi chấp hành nhiệm vụ về tổ chức Sharei, Scotch làm nhiệm vụ này hoàn thành đến vô cùng hoàn hảo, cũng không phát sinh chuyện Kawaori Rino rút dây động rừng.
Hoàn toàn chính là dựa theo tổ chức công đạo, để Campari đi quyến rũ Shareikawa lấy dấu vân tay của ông ta, Scotch phụ trách sao chép thông tin.
Xong việc, hai người cũng hoàn thành nhiệm vụ trở về báo cáo.
Lần này Kawaori làm nhiệm vụ đó, thật ra là có cố ý gây rối loạn bên trong.
Cô muốn đem mọi phát sinh đều hướng vào mình, bởi vì Vermouth và Boss khẳng định sẽ cưng chiều cô, không làm khó cô.
Trước kia Kawaori Rino cũng không phải chưa từng gây ra mấy sự việc như vậy, liền nói muốn trừng phạt thì cô cũng có thể ra nước ngoài trốn mấy ngày, chờ Boss nguôi giận lại trở về.
Những năm gần đây, Kawaori Rino đem chế độ điều lệ của tổ chức đều vi phạm qua ít nhất một lần.
Trừ bỏ hành vi nghiêm trọng nhất là bỏ trốn, thật sự ở lần thứ tư sống lại thiếu chút nữa để cho Rum giết chết cô ở ngoài, Boss tuyệt đối sẽ không bỏ qua cô.
Não dùng cũng lâu rồi, cũng có điểm linh quang, Kawaori Rino nhanh chóng phản ứng lại.
Kiếp đầu tiên, nguyên văn lời nói của Rum là --【 Cái tên Scotch này có vấn đề, cô chú ý hắn ta một chút. 】
Nhưng lúc này lại nói là --【 Cái tên Scotch kia như thế nào? 】
Cảm giác hình như là không có nghiêm trọng như kiếp đầu.
Scotch có vấn đề gì hay không đều dựa vào một câu nói lúc này của Kawaori Rino mà thôi.
Scotch nhìn cô gỡ bao tay nilon trên tay xuống, cầm lấy điện thoại đi ra ngoài, giống như không muốn cho mình nghe được nội dung câu chuyện. Scotch cũng không giống Bourbon nổi lên lòng hiếu kỳ tìm hiểu tình báo, chỉ yên lặng thu xếp lại đồ vật trong phòng bếp.
Kawaori Rino đắn đo thái độ trước đây của mình, đem nguyên văn câu nói ở kiếp đầu tiên mà đối đáp lại với Rum y chang: "Ông hỏi tôi về một tên đàn ông? Có phải hỏi sai người rồi hay không? Tôi đối với sinh vật giống đực luôn là không có hứng thú chú ý, bất quá, muốn nói về vấn đề này...... Rất nhàm chán, với tôi mà nói chính là vấn đề lớn nhất, tôi đánh nhau với anh ta khiến anh ta không đứng dậy được. Như thế nào? Ông muốn tôi nhìn chằm chằm anh ta sao?"
Rum ở đầu đấy bên kia trầm mặc một chút: "Thân phận Talisker là tuyệt mật, lần này đi 'Seraph' cùng hắn giao tiếp, trừ bỏ cô, ở ngoài nếu có bất luận kẻ nào ý đồ dò hỏi thân phận của Talisker, mặc kệ cố ý hay vô tình đều trực tiếp xử lý không cần hội báo."
"......" Kawaori Rino.
Trực tiếp xử lý.
Đây là lần đầu tiên Rum cấp cho Kawaori Rino quyền lực lớn đến như vậy.
Kawaori Rino đứng ở chỗ ngoặt khu dạy học, cả người dựa vào tường, bức tường lạnh lẽo cọ xát trên da cô khiến cô như thanh tỉnh, cô ra vẻ nói giọng nhẹ nhàng: "Ha, tuyệt mật như vậy sao? Nếu là tôi đây không cẩn thận nhìn thấy mặt của Talisker, chẳng phải là cũng rất nguy hiểm sao?"
Rum phi thường ghét bỏ cười: "Với chỉ số thông minh của cô, tìm không thấy Talisker. Người trong tổ chức gặp qua Talisker cũng chỉ có Boss và Vermouth. Đến cả tôi còn chưa bao giờ gặp qua, cô? Ha hả. Cười chết tôi"
"?"Kawaori Rino giận tím mặt. "Ông lặp lại lần nữa!?"
"Talisker là thành viên bí mật mà tổ chức bồi dưỡng, gần đây hắn cung cấp tình báo cho Vermouth nói, bên phía hồng phương kia không rõ vì cái gì mà điều tra thân phận ngoài sáng của hắn, chứng tỏ gần đây mấy kẻ mới đạt được mật danh có nghe qua tên của Talisker. Mà mấy thành viên chủ chốt của tổ chức không nhiều lắm, có mấy tên tôi đã phái người đi nhìn chằm chằm, dư lại chính là hai người Scotch và Bourbon, cho nên muốn đem cho cô xem quản."
Rum một hơi nói xong, cũng lười lãng phí việc đấu võ mồm đến cùng với Kawaori Rino: "Orianko, an phận mà hoàn thành nhiệm vụ lần này, tôi sẽ cho phép cô trở về tổ hành động. Thân phận của Talisker không phải nói đùa, đây là chìa khoá mở ra cánh cửa địa ngục, sau khi mở ra tuyệt đối không phải là một chuyện tốt."
Sau đó.
Cái ông già tính tình nóng nảy này trực tiếp đem điện thoại cắt đứt liên lạc, để lại Kawaori Rino cầm điện thoại tâm tình phức tạp.
Có thế lực hồng phương điều tra Talisker?
Ôi trời.
Là cảnh sát Nhật Bản sao?
Bọn họ như thế nào biết thân phận ngoài sáng của Talisker?
Hoàng hôn dần tắt.
Màn đêm buông xuống.
Toàn bộ hành lang ánh sáng mờ mờ nhìn không rõ có bao nhiêu cái bậc thang.
Kawaori Rino mơ hồ nhìn thấy dưới tầng có bóng dáng của ai đó, nhìn theo thấy có một bà lão lưng gù chống gậy đi lên trên tầng.
Bà lão run rẩy đứng ở dưới bậc thang, cùng Kawaori Rino khoa tay múa chân, nói mấy câu Kawaori Rino nghe không hiểu.
Scotch thu thập xong phòng bếp, xách theo chocolate đã được làm đông của Kawaori Rino đi ra, cười tủm tỉm mà cùng bà lão Aika nói: "Quần áo kia đã không mặc được, kỹ thuật của tôi còn quá kém."
"?"Kawaori Rino, hai người các ngươi là có cái phương thức giao lưu gì đặc biệt sao?
Mấy chữ mà bà lão này nói, cô một chữ cũng nghe không hiểu, như thế nào Scotch liền nghe hiểu?
Bà Aika "úc úc" hai tiếng, lại ô lạp ô lạp mà nói mấy chữ.
Scotch hơi cúi đầu giữ phép tắc: "Các bạn nhỏ đều rất thích cô ấy sao? Lúc về còn cùng ngài khích lệ sao, ha ha. Bất quá cô ấy ngày mai không tới được, tôi cũng muốn xin nghỉ mấy ngày, muốn đi ra ngoài xử lý chút việc, thật xin lỗi."
Bà Aika gật gật đầu, từ trong túi lấy ra một cái cái hộp nhỏ đưa cho Kawaori Rino, nói duy nhất một câu Kawaori Rino có thể nghe hiểu: "Tặng cho cháu."
Kawaori Rino nhìn đến bên trong là một vật trang trí làm bằng gốm sứ to cỡ bàn tay.
Cô mở hộp, đem đồ vật từ bên trong lấy ra phát hiện vậy mà lại là một con búp bê cầu nắng.
Cái đầu tròn vo cùng khuôn miệng tươi cười rạng rỡ, xua tan đi tâm trạng u ám.
Áo choàng phía dưới rũ xuống một chuỗi chuông gió nhỏ, theo biên độ dao động trên tay Kawaori Rino va chạm vào gốm sứ, phát ra âm thanh 'đinh linh' vô cùng dễ nghe.
Cái chuông búp bê cầu nắng này có chút độc đáo, cảm giác không giống như là được bán nhiều trên thị trường.
Bên trên bề mặt có chút hơi sần, có vẻ như là đồ thủ công phơi khô không bao lâu.
Kawaori Rino đuôi mắt đảo qua phần tay áo đã được Scotch hạ xuống, trước đó bởi vì muốn làm chocolate mà vén lên mới khiến cô phát hiện, hiện tại buông xuống cô mới nhìn thấy tay áo dính một chút bùn xanh xanh trắng trắng.
Hoảng hốt một lát.
Thời điểm đi theo Scotch ra khỏi trường học, Kawaori Rino mới phản ứng lại.
Bà Aika nói câu đầu tiên là: "Lần trước quần áo làm cho cháu mặc có hợp không?"
Ôi trời ơi.
Nói chính xác là bộ quần áo nhân viên ở【 Trung tâm nghỉ dưỡng - Đêm Tường Vi】kia sao?
Chiếc áo được sửa lại kín đáo dày dặn kia sao?
Cô có chút khiếp sợ, tay cầm hộp đựng chuông gió, lại nhìn về phía Scotch tay xách chocolate.
Không khí có chút ẩm ướt.
Trời dường như sắp mưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro