Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 132: Con gái

Nhiệt độ không khí lạnh lẽo.

Giống như đem toàn bộ thế giới đều nhuộm thành màu trắng.

Khi đội tuần tra của hải cảnh đến đến cùng với tàu cứu hộ và trực thăng, nửa giờ đã trôi qua kể từ vụ nổ.

Hàng chục nghìn người trên tàu đã thoát nạn an toàn dưới sự chỉ huy của lực lượng công an và hải cảnh.

Nhưng có một người lại ở lại đây mãi mãi.

Khi Kazami Yuya đến, anh nhìn thấy Hiromitsu đang im lặng trước cửa kính, quay lưng về phía mọi người.

Hiromitsu không nói một lời, ánh sáng mờ ảo gần giống như ánh trăng biến hình dáng của anh thành một thứ gì đó hư ảo, giống như một cái xác biết đi không còn linh hồn. Chỉ có sự run rẩy chứng tỏ anh dường như vẫn còn hô hấp.

Trên sàn kính có âm thanh như tiếng vỡ.

Dư chấn của đợt sóng vừa rồi vẫn chưa tiêu tan.

Cảm giác chỉ cần bước một bước lên tàu cũng có thể khiến con tàu bị lật hoàn toàn.

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.

Dưới tình huống như vậy…... Không gian kín như vậy, khả năng sát thương mạnh mẽ như vậy.

Hoàn toàn không có cơ hội sống sót.

Có người nhìn Morofushi Hiromitsu ngồi đó không nói một lời, rất cẩn thận hạ giọng hỏi: "Người phụ nữ đó là ai?"

Một số người biết chuyện đoán rằng: "Có vẻ như... cô ấy là vợ sắp cưới của cảnh sát Morofushi."

Dường như có thứ gì đó đang rung chuyển phát ra âm thanh thê lương.

Morofushi Hiromitsu nhìn vào lòng bàn tay trống rỗng của mình.

Anh không nắm tay cô, lại đánh mất cô vào thời điểm quan trọng nhất.

Khi mở tay ra, cô nói với Hiromitsu.

——【 Ở thế giới này, không cần yêu em. 】

Đời người như bọt khí nổi lên từ biển sâu.

Sau khi nổi trên mặt nước, nó sẽ dễ dàng vỡ ra, sau đó biến thành những gợn sóng rất nhẹ và biến mất trên mặt biển.

Xung quanh Hiromitsu là sự im lặng không thể xâm phạm, khiến mọi người đứng gần đó không biết phải nói gì hay làm gì.

Thẳng đến khi nhìn thấy Sharei Kiri, cảm xúc của Hiromitsu mới có thay đổi.

Anh nắm cổ áo Sharei Kiri, đánh liên tục vào mặt hắn bằng nắm tay trầy xước của mình.

Âm thanh của nắm đấm va chạm với da thịt biến thành một loại phát tiết cùng tức giận từ trong xương.

Khuôn mặt của Sharei Kiri sau vài cú đòn đã đầy máu.

Hắn cảm thấy xương mũi, khóe miệng và khóe mắt đều bị tổn thương, màng nhĩ phồng lên khó chịu như muốn nứt ra.

Bản thân Hiromitsu cũng có vết thương ở tay, trong nhất thời không thể phân biệt được trên mặt Sharei Kiri là máu của hắn ta hay của Hiromitsu.

Những nắm đấm dùng hết sức lực xen lẫn những tiếng bước chân rải rác, Amuro Tooru không thể xuất hiện trước mặt nhiều người như vậy vì thân phận của mình. Kazami Yuya nhận được chỉ thị từ cuộc điện thoại của Amuro Tooru phải chạy tới để kiểm soát tình hình.

Kazami Yuya cũng nhìn Sharei Kiri trên mặt toàn là máu, nhanh chóng nói với mấy công an ở phía sau: “Nhìn cái gì nữa? Còn không mau tới ngăn lại!”

Còn đánh nữa là đánh chết luôn mất.

Mấy người muốn qua can đều bị Hiromitsu ném ra, anh đẩy Sharei Kiri xuống đất, đầu gối áp vào bụng hắn, bàn tay siết chặt cổ họng Sharei Kiri nhìn bộ dáng run rẩy không có ý thức của hắn, hai mắt đỏ ngầu.

“Mày đã nói gì với cô ấy?” giọng Hiromitsu trầm thấp như thú.

Ý thức của Sharei Kiri mơ hồ trong cơn gió lạnh, mỗi hơi thở đều đầy máu. Khi nói chuyện, nướu răng của hắn vỡ vụn, máu tràn vào cổ họng, mỗi âm tiết đều trở thành tiếng rên rỉ.

“Mày đã làm cái gì với cô ấy!” Tay Hiromitsu dùng sức ấn mạnh, chặn khí quản và động mạch trong cổ họng hắn.

Cảm giác ngột ngạt trong đầu đã xua tan mọi ý thức.

Sharei Kiri không tự chủ được cười khùng khục.

Nhìn người mình yêu chết đi.

Loại cảm giác này rất khó chịu đúng không?

Công an —— Nhật Bản.

Nhật Bản không có tử hình.

Cho nên Sharei Kiri đã trở lại với loại thuốc của riêng mình, hắn đã tìm rất nhiều đối tượng thí nghiệm ở nước ngoài.

Những đối tượng thí nghiệm đó đều là thí nghiệm để hắn tuyên chiến với công an Nhật Bản.

“Đây đều là phúc báo của công an chúng mày.” Sharei Kiri cười cợt.

Máu tươi nhiễm đỏ hàm răng hắn trông giống như ma quỷ.

“Chúng mày đều cho rằng tác phẩm nghệ thuật của tao là giết người sao?” Sharei Kiri làm càn cười to, khiêu khích trên tôn nghiêm của tất cả công an cảnh sát ở đây.

Không.

Đó là sự đau đớn muốn chết và điên cuồng tột độ trong mắt các vị công an lúc này.

Thật là…… làm hắn quá hưng phấn.

Đây là tác phẩm hoàn mỹ nhất của hắn.

Hơi thở dần dần bị ngăn chặn mà không có chút tiến triển nào, Sharei Kiri muốn ho khan nhưng tất cả những gì hắn ta có thể làm là ngạt thở mà chết.

Khi sắp chết vì cảm giác ngạt thở quá mạnh, Hiromitsu đã bị một đống côn an kéo ra.

Hiromitsu nhìn Sharei Kiri điên cuồng cười to, lần đầu tiên anh cảm thấy bất lực trước luật pháp Nhật Bản.

Luật pháp Nhật Bản không có tử hình, nhưng…… nước Mỹ có.

“Đem hắn giao cho CIA.” Hiromitsu ra lệnh này cho cấp dưới của mình, anh quay người lên tàu cứu hộ của hải cảnh.

Morofushi Hiromitsu không nói nhiều.

Huyết tích của anh trải khắp boong tàu.

Trên bờ biển là những người sống sót sau chuyến tàu, dày đặc đầu người, mỗi một mạng sống đều tồn tại khoẻ mạnh.

Nhưng nền tảng của sự sống này đều dựa trên cái chết của một người

Mưa to đã ngừng.

Nhưng thành phố này trở nên ướt đẫm.

Morofushi Hiromitsu kéo động cơ van khí và thiết bị lặn cứu hộ, buộc bình oxy vào người rồi nhảy xuống biển.

Cho dù là xương cốt cô có thành mảnh nhỏ.

Anh cũng phải tìm cho ra.

Con người sau khi chết sẽ như thế nào?

Sẽ phân hủy và biến thành xương, khiến người ta khó nhận ra khi người đó còn sống trông như thế nào.

Sau khi Kawaori Rino chết, tất cả mọi người cho rằng Morofushi Hiromitsu đại khái sẽ không gượng dậy được trong một khoảng thời gian, nhưng anh đã dồn toàn bộ sức lực và thời gian cho công việc của mình.

Trong bốn năm.

Morofushi Hiromitsu không cho mình một ngày nghỉ nào.

Kazami Yuya cũng cho rằng sếp Furuya đã là một người cuồng công việc rồi, không nghĩ tới Morofushi Hiromitsu chỉ có hơn chứ không kém.

Bốn năm trước Morofushi Hiromitsu đã dẫn đầu đội hải cảnh tìm kiếm trên biển thật lâu, cho đến bây giờ vẫn chưa bỏ cuộc.

Nhưng đừng nói một mảnh xương nhỏ, đến cái khoang tàu cũng chưa tìm được.

Bản thân khoang ngầm ban đầu được làm bằng kính nên các mảnh thủy tinh đã bị chôn vùi từ lâu dưới biển sau vụ nổ, hơn nữa bản thân loại bom này là vũ khí có lực sát thương cao, không có khả năng tồn tại bất cứ thứ gì.

Tất cả mọi người biết, ở tình huống đó không còn khả năng sống sót nào cả, nhưng lại không đành lòng trực tiếp nói cho Morofushi Hiromitsu bảo anh từ bỏ.

Công việc và tìm Kawaori Rino đã trở thành hai phần không thể thiếu trong cuộc sống của Morofushi Hiromitsu.

Bốn năm trước, sau khi cha con Kanda bị đưa ra truy tố, Kanda Sosu bởi vì bao che tội phạm cùng tiêu hủy chứng cứ bị phán xử 5 năm tù có thời hạn, mà Kanda Chizawa vẫn đang bị áp giải và thẩm vấn ở nhiều quốc gia khác nhau do có nhiều nghi ngờ liên quan đến nhiều vụ án khác nhau.

Nhưng là bởi vì Kanda Chizawa bị bỏ tù, không ai có thể đủ vì tổ chức tiếp tục tìm kiếm nhóm máu P nữa.

Mizunashi Rena với Amuro Tooru bên kia truyền đến tình báo nói, hoạt động nghiên cứu và phát triển thuốc của tổ chức đã bước vào giai đoạn khó khăn.

Bốn năm trước sau khi bị bắt đã được Gin cứu ra ngoài.

Bởi vì bốn năm qua Ông Trùm của tổ chức ngày càng sa sút nên về cơ bản mọi việc trong tổ chức đều do Gin và Rum xử lý.

Vermouth bốn năm trước sau khi chạy thoát khỏi con tàu cũng không rời khỏi tổ chức mà vẫn tiếp tục ở trong đó.

Cái chết của Kawaori Rino đồng nghĩa với việc Orianko hoàn toàn biến mất khỏi tổ chức.

Nhưng Vermouth thì không.

Amuro Tooru với Mizunashi Rena chỉ biết Vermouth càng thích độc lai độc vãng, không hay nhận nhiệm vụ mà tổ chức giao cho nữa, nhưng…… Thường xuyên có một người có giọng nói lạ cung cấp cho công an Nhật Bản một số thông tin liên quan về tổ chức.

Trong lòng Amuro Tooru rõ ràng, người này tám phần là Vermouth.

Có lẽ là bởi vì biết bản thân đã hiểu nhầm người mình mong nhớ lâu đến như vậy, rồi anh còn bị tổ chức giết chết mà cô không hay biết.

Đây là một loại trả thù của riêng Vermouth.

Với sự giúp đỡ của nhiều thông tin khác nhau.

Tốc độ công phá tổ chức của hồng phương ở các quốc gia đã nhanh hơn nhiều.

Tuy nhiên, do sự cố "tàu thủy" bốn năm trước và sự cố nhân viên tình báo CSIS mười lăm năm trước, mọi người trong tổ chức đều trải qua một sự thay đổi lớn, nhiều thành viên của tổ chức đã được thanh lọc và dạy dỗ cẩn thận. Ngay cả các thành viên mật danh cũng không còn tin tưởng nhau nhiều như trước nên sau bốn năm thế lực hồng phương với sự chống cự ngoan cố của tổ chức vẫn luôn giằng co, cục diện lập tức đảo ngược sau khi xuất hiện một thám tử trung học.

Có người vừa sinh ra đã là vai chính.

Cậu ấy đưa ra cho công an một ý tưởng, đó là bắt đầu với Talisker.

Talisker dù sao cũng là thành viên nòng cốt khi mới thành lập tổ chức, chắc chắn ông ta sẽ biết nhiều thứ hơn một vài thành viên nòng cốt sau này.

Mà nhược điểm duy nhất của Talisker chính là con trai ông ta.

Sau khi hai cha con Kanda bị bỏ tù, bà Kanda đã thắt cổ tự sát.

Kanda Sosu sau khi biết chuyện này đã yên lặng thật lâu, nguyện ý trợ giúp công an khuyên bảo cha mình.

Talisker đã cung cấp một số nhóm và cơ sở thí nghiệm cho tổ chức.

Một khi một cánh cửa được mở ra, sẽ có nhiều cánh cửa khác được mở theo.

Bởi vì có sự xuất hiện của Kudo Shinichi khiến tổ chức gặp nhiều khó khăn, Gin nhận lệnh ra mặt giải quyết Kudo Shinichi bị công an mai phục, sau khi chiến đấu kịch liệt đã bắt được Gin.

Ông Trùm tổ chức mất đi cánh tay phải, còn cánh tay trái là Rum không phải là người quản lý giỏi do vấn đề nhân cách.

Tổ chức giống như thối rữa dần dần từ bên trong, một phát không thể vãn hồi.

Chàng trai trẻ được mệnh danh là "Cứu tinh của Cảnh sát Nhật Bản", khi ngồi đối diện với Morofushi Hiromitsu đã trả lời: "Em không biết người tên Kawaori mà anh đang nói đến."

Hiromitsu đã đoán được câu trả lời, sau khi đưa Kudo Shinichi ra khỏi Bộ Công an, anh nhìn hộp đựng nhẫn trống rỗng trên bàn không nói một lời.

Anh nghe Amuro Tooru kể cho mình nghe về chuyện tái sinh luân hồi.

Hóa ra Kawaori Rino luôn mang tâm lý này và tìm mọi cách để giữ anh sống sót trên thế giới này?

Ngón tay Hiromitsu vuốt ve mặt ngoài hộp nhẫn da lộn, quai hàm căng cứng, hơi nước đọng lại trong mắt, cuối cùng trong biến thành tiếng than khóc.

“Em lại tái sinh rồi sao?”

“Em có ở bên cạnh anh ở thế giới thứ sáu đó không?”

Trong khoảng không im lặng kéo dài, chỉ có giọng nói của chính mình hỏi không trung.

“Không cần lo lắng, mặc kệ là thế giới nào đi chăng nữa anh đều sẽ yêu em.”

Nhưng còn anh ở thế giới này thì sao?

Thế giới này anh sẽ không còn được gặp lại Kawaori Rino.

Có tiếng gõ cửa, một nữ công an cấp dưới vừa mới nhận nhiệm chức bước vào.

Cô ấy rất trẻ và xinh đẹp, nghe nói cô ấy là người đứng đầu trong kỳ thi đặc biệt này.

Tay cô xách theo một cái hộp giấy màu hồng nhạt, từ phía sau lấy ra, gương mặt ửng đỏ: “Morofushi-senpai…… Nay, hôm nay là Lễ Tình Nhân…… Cái này là em……”

Hôm nay là Lễ Tình Nhân.

Morofushi Hiromitsu nghiêng đầu liếc nhìn cuốn lịch trên bàn bên cạnh.

Ngày tháng trôi qua quá nhanh.

Cảnh tượng cô chết rõ ràng giống như mới ngày hôm qua mà thôi.

Morofushi Hiromitsu mỗi thời mỗi khắc không hề mệt mỏi, luôn cảm thấy thời gian cô rời đi càng ngắn thì cơ hội tìm lại cô càng lớn.

“Cái này tự em làm, mong anh nhận lấy!” Cô gái trẻ cầm hộp quà bằng cả hai tay, lấy hết can đảm để nói ra lời tỏ tình này.

“Xin lỗi.” Hiromitsu đứng dậy, nở nụ cười thân thiện với cô. “Tôi đã kết hôn rồi.”

Sắc mặt cô bối rối, không thể tin được: “Nói dối…... Em đã xem hồ sơ trong phòng dữ liệu, rõ ràng là anh chưa lập gia đình. Hơn nữa, rất nhiều tiền bối đều nói rằng anh không có bạn gái...... Chẳng lẽ là vì từ chối em sao......"

“Đây không phải là cái cớ để từ chối cô. Thông tin trên chỉ thể hiện sự công nhận về mặt pháp lý của cuộc hôn nhân này. Nhưng đối với tôi, quan hệ vợ chồng giữa tôi và cô ấy chỉ cần tôi tán thành. Nhân tiện, tôi muốn cảm ơn cô đã nhắc nhở, tôi muốn đi đưa chocolate cho vợ tôi.” Hiromitsu vòng qua cô đi về phía cửa, lúc đi ngang qua cô, anh cúi đầu nghiêm túc. “Mặt khác, lén kiểm tra thông tin của cấp trên xử phạt một lần, chuyện này không có lần sau.”

“……” Nữ công an bị ánh nhìn nghiêm khắc của anh nhìn chằm chằm đến nỗi không dám ngẩng đầu, cắn môi khom lưng xin lỗi. “Thật xin lỗi……”

Trung tâm mua sắm đông đúc người.

Đối với những người bảo vệ đất nước này, mỗi khuôn mặt tươi cười đều được đổi lấy từ máu thịt của chính họ.

Ông Trùm của tổ chức không có nguồn cung cấp nhóm máu phù hợp nên không có khả năng đi lại hay trốn thoát.

Nghe nói CSIS bên Canada cùng CIA đã nắm giữ thể vị trí cụ thể chuẩn bị thu võng.

Công an đã bắt giữ toàn bộ thành viên còn lại của tổ chức đang lẩn trốn tại Nhật Bản.

Khi sương mù dày đặc tan đi, tâm trạng sẽ trở nên dễ chịu.

Hiromitsu ngẩng đầu nhìn tin tức mới nhất phát trên màn hình trung tâm thương mại.

——【 Ngôi sao điện ảnh và truyền hình Hanaya Yuna đã chuyển sang lĩnh vực khiêu vũ và ca hát kể từ khi kết hôn và giành được nhiều giải thưởng như đàn em Okino Yoko……】

——【 Vì dùng thuốc trong những năm khi còn trẻ, Hanaya Sanshiro đã từ chối sinh con vì vợ không thích hợp để mang thai. Bốn năm trước, hai vợ chồng nhận nuôi một cô con gái, gia đình ba người có một cuộc sống yêu thương và hòa thuận. 】

Chuyện này Hiromitsu cũng biết.

Nghe nói là một cop bé được nhận nuôi từ trường tiểu học Raigufirudo.

Bất quá do vấn đề công việc nên Hiromitsu không đến tìm vợ chồng Hanaya để tránh gây rắc rối cho họ.

Nhưng Matsuda Jinpei lại thường xuyên sang thăm.

Hiromitsu đứng trước quầy chocolate, nhờ người phục vụ ôm hết đồ xuống, sau đó tìm một chiếc xe đẩy để chở xuống bãi đậu xe.

Trong đám đông, một gia đình ba người cũng đang nhìn chocolate.

Hanaya Yuna trong tay dắt một cô bé, khom lưng hỏi ý kiến “con gái”: “Cô xem cái này được không? Mua cái này đi, cái kia vị quá đắng, loại này ngon hơn.”

“Tùy tiện tùy tiện, mua nhanh lên, nơi này toàn người là người, trong chốc lát cô bị nhận ra lại bị một đống fans vây quanh.” Cô "con gái" 12 tuổi học sinh tiểu học mặt đầy không kiên nhẫn. Thuận miệng nói.

(* Ở Nhật Bản 12 tuổi học lớp 6 vẫn là tiểu học, 13 tuổi là học sơ trung ngang với THCS, 16 tuổi học cao trung ngang với THPT ở Việt Nam
** Ở Nhật sau khi kết hôn thì thường vợ sẽ đổi tên sang họ của chồng)

Hanaya Yuna liên tục nói được, vui vẻ ôm một đống chocolate, lôi kéo “con gái” chuẩn bị đi trả tiền.

Đôi mắt cô bé nhìn chằm chằm vào đám đông

Vừa rồi…… Giống như nhìn thấy anh ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro