Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 127: Cha con

Con tàu lắc lư trong gió mưa.

Người nên tới đã tới, không nên tới cũng đều có mặt.

Một bóng đen hiện trên nền gạch xanh.

Bóng đen này sau khi nhìn đoàn người lên tàu không thấy được người mình cần tìm, tâm trạng như một ngôi nhà gạch cũ bắt đầu nứt nẻ sau khi bị mưa cuốn trôi.

Kanda Sosu biết vì sao mẹ anh bị công an đưa đi, thực ra hôm nay khi đến đây, trong lòng anh đã có chuẩn bị sẵn.

Sau khi bị tách khỏi ba người đó, trên đường về, Kanda Sosu cũng đã suy nghĩ rất nhiều.

Kể từ khi anh có thể nhớ được.

Cách cha mẹ hòa hợp với nhau có thể gọi là cặp đôi kiểu mẫu trên đời.

Dù là cha hay mẹ thì trình độ học vấn của anh đều được mọi người công nhận là xuất sắc.

Đối với Kanda Sosu, nửa đầu cuộc đời anh vô cùng tốt đẹp.

Mỗi lần bị mẹ mắng, cha sẽ đóng vai trò là người hòa giải. Anh thích ra ngoài chơi bóng chày với cha trong những ngày nghỉ.

Lúc ấy…… Một nhà ba người đứng trong sân bóng chày.

Chơi đùa, chạy nhảy, té ngã và cười to trên sân bóng chày thơm mùi cỏ xanh.

Đối với Kanda Sosu mà nói, đó chính là khoảng thời gian đẹp nhất.

Nhưng…… Tất cả đều là giả.

Đều là một tổ chức phi pháp để hòa nhập vào thế giới này và có một cuộc sống bình thường ở thế giới này đã ẩn náu và cung cấp những người dân vô tội cho những tổ chức khủng khiếp đó......

Khoảng thời gian này của cuộc đời anh với mẹ thì là cái gì?

Vô luận như thế nào.

Kanda Sosu đều muốn chính miệng nghe được cha nói điều này.

Từ sau khi Kanda Sosu bước lên con tàu này, anh vẫn luôn cảm giác giống như có một đôi mắt ở góc tối nhìn chằm chằm vào mình.

Cái ánh mắt này Kanda Sosu phi thường quen thuộc, đó là ánh mắt luôn dịu dàng nhìn anh trong suốt thời thơ ấu và thậm chí cả khi trưởng thành. Nhưng lúc này, ánh mắt này trộn lẫn những yếu tố mà anh không hiểu được.

Kanda Sosu không tìm ra nguồn gốc của cái nhìn này trong đám đông, cũng không biết có phải do thiên tính của cha con hay không, nhưng anh có thể theo hơi thở của người này đi đến phòng kiểm tra ở boong phía sau.

Nơi đó có mấy chiếc thuyền cứu sinh treo trên vách tường.

Mà có một người đang đứng trong góc tối.

“Là ba sao?” Kanda Sosu nghe thấy giọng nói khô khốc của chính mình khi nói chuyện với người ở trong bóng tối, anh chỉ nhìn thấy một vài dư ảnh lướt qua, bên tai chỉ nghe thấy âm thanh của dòng điện lẹt xẹt.

Một cảm giác tê dại và chua chát ập đến, đánh thẳng vào bụng của anh.

Trước khi ngất đi sau khi bị dùi cui điện đánh trúng, Kanda Sosu thấy được gương mặt ngược sáng kia.

Đó là khuôn mặt mà anh đã nhìn thấy vô số lần ở nhà, khuôn mặt mỉm cười hiền lành và dịu dàng với mẹ và anh, nhưng vào lúc này, nó lại mang vẻ cứng ngắc và thờ ơ đặc trưng khi mà Kanda Sosu ngất đi dần chìm vào bóng tối.

Kanda Chizawa nhìn đứa con trai bị mình đặt xuống, vẻ mặt u ám không thay đổi, trong căn phòng trống rỗng và bóng tối như vực thẳm phát ra một tiếng thở dài yếu ớt.

Bữa tiệc sinh nhật bắt đầu rồi.

Kawaori Rino thay một chiếc áo sơ mi đen kiểu hải quân cổ tròn thoải mái hơn và mặc vest thắt eo. Khi đi theo Vermouth, cả hai đều có mái tóc dài màu vàng nhạt, liếc mắt nhìn cũng biết là "mẹ và con gái".

Vermouth trò chuyện với vài người quen và giới thiệu "con gái" của mình với họ: "Đây là nữ của ngày hôm nay, con gái của tôi. Chris, hãy đến gặp chú Imie và phu nhân của chú ấy......"

Kawaori Rino bước tới và gật đầu chào hỏi.

Vermouth mỉm cười trước cái gật đầu của cô giải thích: "Con gái tôi đã sống ở nước ngoài từ khi còn   nhỏ, gần đây tôi mới đưa con bé tới Nhật Bản, tiếng Nhật nói chưa tốt nên mong hai vị thông cảm.”

Những người trong giới quan chức vừa mới nói chuyện vui vẻ với Vermouth nên đương nhiên sẽ không so đo với "con gái" Vermouth.

Kawaori Rino khó chịu vì những lời nói lịch sự cao ngạo như vậy khi đứng sau Vermouth, bước đi của cô rõ ràng nặng nề hơn rất nhiều.

Vermouth đã chú ý đến tâm trạng của chó điên nhỏ này, quay lại nói: "Đừng tỏ ra sốt ruột như vậy. Đám người Scotch không biết đã lên tàu hay chưa đâu."

“Tôi cảm thấy thay vì lo lắng về việc công an có lên tàu hay không, cô nên lo lắng về việc Ông Trùm ở Đảo Đen khi nào tắt thở thì hơn.” Kawaori Rino châm chọc nói. “Lộ trình của chuyến tàu này tình cờ đi ngang qua Đảo Đen, đến nơi sẽ dừng lại. Những người sẵn sàng tuân theo sự sắp xếp của tổ chức sẽ được đưa đến Đảo Đen để chữa trị cho Boss. Những người không muốn nghe theo sự sắp xếp của tổ chức sẽ bị phá hủy cùng con tàu này. Các phương tiện truyền thông bên ngoài sẽ chỉ cho rằng vụ tai nạn xảy ra khi chiếc tàu đang di chuyển, và nhân tiện, còn có thể thủ tiêu một số quan chức chính phủ đang trên tàu sẽ có thể kiểm soát được tình hình hiện tại ở Nhật Bản ở một mức độ nhất định, phải không?”

Vermouth có chút thổn thức.

Trải qua nhiều như vậy, đồ ngốc này tựa hồ có đầu óc hơn hẳn.

Nhưng là vẫn là phải nhắc nhở một câu với Kawaori Rino: “Cô tốt nhất đừng đứng trước mặt Rum nói mấy lời này.”

Kawaori Rino hừ lạnh một tiếng, đi theo Vermouth dạo ngang qua cái được gọi là tiệc sinh nhật.

Chiếc tàu "All Gods" này có mô hình hoạt động tương tự như "Seraph" trước đây nhưng sang trọng xa xỉ hơn nhiều so với "Seraph".

Chiếc tàu sang trọng này được xây dựng bằng những bức tường hợp kim ở khắp mọi nơi và trông giống như ngôi nhà ma thuật của phù thủy trên mặt trăng. Khi nhìn lên có thể thấy toàn bộ bức tường có màu xanh đậm sáng như những vì sao, có lẽ còn được sơn nhiều hoa văn đẹp đẽ.

Kể từ khi Kawaori Rino đào thoát khỏi tổ chức lần trước.

Vì không có máu tươi cung cấp cho Boss nên chức năng cơ thể của Boss suy giảm về mọi mặt.

Điều này cũng chứng tỏ.

Nếu không cung cấp máu P, Boss có thể không đợi được đến ngày thuốc được nghiên cứu thành công.

Gin và một số thành viên của tổ hành động đang ở cùng với Boss trên Đảo Đen, mà sau khi chiêu mộ thêm được nhà khoa học mới Sharei Kiri cũng không cải thiện được quá trình nghiên cứu phât triển thuốc.

Rum rất sốt ruột, cũng đã nổi giận với một số thành viên có liên quan.

Vermouth vốn không có tính cách nóng nảy như vậy cũng có chút lo lắng.

Là một người ở bên ngoài để giúp tổ chức tìm ra nhóm máu P và cung cấp dược liệu đặc biệt, Talisker mấy năm nay đã trở nên có phần bị động.

Kawaori Rino không thể không tán thưởng, Bourbon thực sự đã châm ngòi thành công.

Khi Vermouth và Rum đang nói chuyện điện thoại, Kawaori Rino liền ở bên cạnh nghe, tình cờ nghe được một phần cuộc trò chuyện: "Kể từ khi TesTalisker từ chối giết người phụ nữ đó hơn hai mươi năm trước, trọng tâm dường như đều đổ dồn vào cái 'gia đình' nực cười đó, cái vai người cha này, hắn ta diễn cũng thật vui vẻ."

Talisker và Kawaori Rino giống nhau, đều là lớn lên ở trong tổ chức.

Tổ chức đã sắp xếp mọi danh tính và lý lịch cho Talisker, chuẩn bị đầy đủ để Talisker làm việc ngoài xã hội.

Chuyện gì đã xảy ra với Talisker ở thế giới bên ngoài.

Kawaori Rino cũng không biết, nhưng sau khi nghe lén cuộc điện thoại, cô đoán rằng nó có thể giống với những gì Amuro Tooru và Matsuda Jinpei đã suy luận ban đầu.

Một linh hồn tà ác sinh ra trong bóng tối, sau khi được làm cha, một sự mềm mại nào đó trong xương tủy dường như bị chạm vào.

Kanda Sosu bị đánh thức bởi một âm thanh máy móc ồn ào.

Âm thanh này hỗn tạp, hòa lẫn với tiếng sóng hỗn loạn, anh nhìn thấy một người đàn ông đứng dưới ánh đèn đang thổi phồng một chiếc thuyền cứu sinh.

Khi luồng không khí bên trong thuyền cứu sinh đủ lớn, nó cũng chỉ có thể chở được một số người.

“Ba……”

Kanda Chizawa nghe được nghe được giọng nghẹn ngào phía sau, cũng không quay đầu lại.

Người đàn ông này gần như đã sắp qua trung niên, thân hình không có to lớn như những gì Kanda Sosu nhớ lại thời thơ ấu, nhưng nó chưa bao giờ bị xóa bỏ khỏi trái tim anh.

“Ba thật sự…… Là cái người thuộc tổ chức kia sao?” Kanda Sosu ôm một tia hy vọng, rất muốn đứng lên hỏi cha.

Tuy nhiên, anh phát hiện tay mình bị trói, dưới người được đặt một chiếc đệm mềm, căn bản không có khả năng đứng lên được.

Cha anh quay lưng về phía anh, giọng nói có chút già nua.

“Con đã biết hết rồi sao.”

Không thừa nhận cũng tương đương với thừa nhận.

Ý thức Kanda Sosu sụp đổ, giọng run rẩy: “Vì sao? Vì sao lại làm những chuyện như vậy?! Ba, ba không phải là người như vậy mà! Rốt cuộc vì sao!”

Hay mọi cảnh tượng ở nhà khi xưa, toàn bộ đều là do cha ngụy trang?

Nếu là ngụy trang, vậy cái nào là thật sự? Rốt cuộc cái gì mới là thật sự?!

“Thực xin lỗi vì đã để con dính vào chuyện này.” Cha bước tới cánh cửa trượt bên cạnh, kéo tấm ván thuyền ra, bọt sóng biển bên ngoài bị gió biển thổi vào.

Kanda Sosu nhìn cha đem cái thuyền cứu sinh đó ném xuống biển rồi bắt đầu buộc các giá đỡ và thang, giọng anh khàn khàn cầu xin: “Ba, đừng làm như vậy nữa. Mẹ đã bị công an mang đi, cùng con đi tự thú đi……”

Anh cũng có ý định từ bỏ công việc pháp y.

Sau khi một người phải trả giá cho những gì mình đã làm, anh và mẹ sẽ đợi ngày cha trở về......

Cha anh không quay đầu lại: “Con suy nghĩ quá đơn giản. Một khi con bước đi trên con đường này sẽ không thể quay lại được nữa.”

Kanda Sosu ngóng nhìn ánh mắt của cha mình trong bóng tối, xa lạ và thờ ơ, hoàn toàn khác với cách ông thường an ủi bệnh nhân trong bệnh viện. Sự hòa nhã trước đây đã được thay thế bằng một kiểu lạnh nhạt và khô khan khác, như thể có hai tâm hồn trong một cơ thể.

“Một lát nữa con hãy lên chiếc thuyền cứu sinh này rời đi đi.” Ông vừa nói với con trai vừa chỉ vào chiếc thuyền cứu sinh đã được ném xuống biển nhưng dây vẫn chưa bị cắt. "Trên con tàu này có những điều khủng khiếp. Đừng lo lắng, ba sẽ đối phó với những kẻ phiền phức này."

“Vì cái gì? Ba còn muốn làm cái gì với những người trên con tàu này?” Đôi mắt Kanda Sosu vỡ vụn, giọng nói của anh dù có cuồng loạn đến đâu cũng bị nhấn chìm bởi những con sóng lớn.

Kanda Chizawa hơi ngẩng đầu, tháo chiếc kính trên mũi bỏ vào túi.

“Từng ấy năm tới nay, ba đã tiếp xúc quá nhiều nhiệm vụ trong tổ chức này, Ông Trùm của tổ chức này sẽ không bao giờ cho phép tự tiện rời khỏi tổ chức. Điều quan trọng nhất là con đã bị những người trong tổ chức biết đến. Nhưng không sao cả, hôm nay là một cơ hội tuyệt vời. Nhiều thành viên cốt cán của tổ chức, bao gồm cả những người đã gặp ba, đều có mặt trên con tàu này.”

Vermouth, Rum.

Hai kẻ duy nhất biết Talisker là ai, cũng ở trên con tàu này.

Trong đó, bao gồm cả những người đang cố gắng điều tra xem Talisker là ai cũng có mặt ở đây.

Ban đầu tổ chức dự định tập hợp nhóm chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực y học ở nơi này, đồng thời cũng để tiêu diệt kẻ phản bội Scotch đã thâm nhập vào tổ chức với tư cách là một gián điệp, vì vậy một bữa tiệc gọi là sinh nhật đã được chuẩn bị trên con tàu khổng lồ này.

Nhưng bọ ngựa bắt ve chim sẻ rình mồi.

Chỉ cần tất cả người biết Talisker là ai đều đã chết, ông ta vẫn có thể trở lại bạch đạo một cách đường hoàng.

Khi nhìn lên.

Biểu cảm trên khuôn mặt của cha anh dường như bị bao phủ bởi một làn khói lớn, nó dần dần trở nên rõ ràng khi một ý cười được thể hiện rõ lúc hai đầu lông mày giãn ra. Ông trông giống người cha trong ký ức của Kanda  Sosu hơn.

“Sosu, ba thừa nhận lúc trước kết hôn với mẹ con là vì để hoàn thành nhiệm vụ mà tổ chức đã giao, ba cũng thừa nhận đã từng muốn giết chết mẹ con sau khi lấy được bệnh viện, nếu không phải ngày đó vừa vặn thấy được que thử thai để ở trên đầu giường, đại khái con cũng sẽ không sinh ra.”

Một bác sĩ sát nhân và nham hiểm, một con rối đã được tổ chức truyền bá tư tưởng “trung thành với tổ chức” từ khi còn nhỏ, sau khi nhìn thấy hai vạch đỏ trên que thử thai, từ sâu trong tâm hồn ông như được chạm vào làm rung động.

Lúc ấy Talisker hoảng hốt, ý nghĩ mang tên tình thương của cha lại khuấy động trong lòng ông.

Nếu làm một người cha, có được một đứa con của mình thì cuộc sống sẽ như thế nào?

Ý tưởng này ông chưa bao giờ nghĩ tới.

Mà hiện tại, ông có thể nghĩ về điều đó.

“Từ lúc con được sinh ra, nở nụ cười đầu tiên với ba thì ba đã biết. Cuộc đời của ba từ nay về sau, chỉ vì con.”

Con của ba.

Ông sẽ loại bỏ bất cứ ai cản trở tất cả những điều này.

Cho dù là tổ chức chính mình đã từng nguyện trung thành, Vermouth, Rum, hay kể cả là mấy tên công an vẫn luôn điều tra mình.

Sau khi mọi người đều biến thành xác chết.

Talisker cũng sẽ biến mất theo khỏi thế giới này.

Ông vẫn như cũ có thể trở thành một người cha tốt.

Kanda Sosu phát hiện, bản thân thật sự không quen biết người đàn ông này, cha anh. Ẩn dưới lớp da của một bác sĩ cứu người là một tên đao phủ.

“Vậy mẹ thì sao? Vợ của ba thì sao……” Giọng Kanda Sosu phát run, đồng tử phóng đại nhìn từng biểu cảm trên khuôn mặt cha mình, khiến niềm tin của anh hoàn toàn tan vỡ.

“Cô ấy với ba mà nói, chỉ là công cụ giúp ba duy trì hanh phúc gia đình trong cuộc đời của con. Có thể vì ba sinh ra con, đây là công lao của cô ấy, đáp lại, ba đã tha chết cho cô ấy, hơn nữa ở trước mặt cô ấy sắm vai người chồng tốt hơn hai mươi năm”

Cảm xúc của Kanda Sosu bị giằng xé rồi bùng cháy, cuối cùng vỡ vụn như bị sóng biển vô biên cuốn trôi.

Đối với mẹ mà nói, người chồng mà bà vô cùng yêu quý chẳng qua chỉ là một ban ân từ bóng tối.

Kanda Sosu bỗng nhiên hiểu vì sao công an muốn anh lên tàu.

Công an mang mẹ anh đi làm “con tin”, mà Kanda Sosu đối với Kanda Chizawa cũng là một “con tin”.

“Vèo ——”

Viên đạn được giảm thanh làm cho im lặng xuyên qua bả vai của Kanda Chizawa.

Người đó sử dụng bộ giảm thanh Aishen nhập khẩu từ Đức. Âm thanh bị trộn lẫn với tiếng sóng và hoàn toàn không nghe thấy được.

Một người đàn ông mảnh khảnh bước ra từ bóng tối, mái tóc vàng trông giống như những vì sao trong ánh sáng mo g manh.

“Talisker, ông tính toán cũng quá nhiều. Nhưng nếu suy tính quá nhiều, chính mình cũng sẽ trở thành người trong võng đấy.”

Lúc trước có thể dựa vào Campari tìm được Kawaori Rino.

Hiện tại là có thể dựa vào Kanda Sosu tìm được Talisker.

Một chiêu dụ rắn ra khỏi hang bị Amuro Tooru chơi đến hoàn mỹ.

Con người chỉ cần có nhược điểm.

Sẽ không còn là bất khả xâm phạm nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro