Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 116: Thần lửa

Thời gian rảnh rỗi những ngày này dường như là một giấc mơ tuyệt vời.

Khiến Kawaori Rino như trôi nổi giữa đỏ và đen, cuối cùng bị một cuộc điện thoại của Mizunashi Rena kéo cô trở về hiện thực.

"Boss vô cùng tức giận, dù tôi đã gia nhập tổ chức khá lâu...... À không, nghe các thành viên khác trong tổ chức nói đây là khoảng thời gian tồi tệ nhất. Vermouth bởi vì phóng túng để cô rời đi mà không cho nhân viên phòng thí nghiệm kịp thời báo cáo nên đã bị Boss trách mắng cùng trừng phạt, hiện tại không biết bị nhốt ở chỗ nào. Mặt khác, tôi nghe nói Boss hạ đạt mệnh lệnh, yêu cầu tất cả các thành viên chủ chốt lấy mục đích chính là tìm được cô, không tiếc trả giá đại giới...... Phàm là người hay đoàn đội nào giấu cô, tất cả đều phải săn giết rửa sạch......"

Ánh bình minh nơi chân trời tựa như một khung cảnh bị cắt ngắn, thoáng qua giữa hai màu đen trắng.

Giọng Mizunashi Rena trong điện thoại nâng cai: "Này? Này? Orianko, cô có đang nghe không?"

Kawaori Rino đứng ở bên cửa sổ, nhìn đám mây đen ngưng tụ ở cuối bầu trời, dần dần tụ lại hình bóng trước cơn mưa.

Tiếng súng vang lên từ đâu đó phía xa đã đánh thức ký ức của Kawaori Rino về kiếp thứ tư của cô.

Không sai, chính là như vậy.

Ở kiếp thứ tư, bởi vì Kawaori Rino trốn chạy khỏi tổ chức, Boss nổi trận lôi đình ám sát rất nhiều sĩ quan công an, cuối cùng lây lan sang các sĩ quan cảnh sát khác trong Sở Cảnh sát Tokyo.

Cảnh sát giao thông, hình sự, nhân viên an ninh đều không có ngoại lệ.

Lời tuyên chiến đồng quy vu tận này giống như một tiếng tù và sấm sét, phát động chiến đấu trực diện đầu tiên của tổ chức và cảnh sát.

Kể từ đó, mặc dù tổ chức này đã để lộ một số manh mối dưới mí mắt hồng phương nhưng nó cũng mang lại tác động và thảm họa chưa từng có cho cảnh sát Nhật Bản.

Đó là một cuộc tàn giữa sát chó săn và thợ săn.

Hiện tại...... Lại muốn xảy ra một lần nữa sao?

Kawaori Rino vốn dĩ cho rằng, tổ chức sẽ nghĩ Hiromitsu là CIA, có thể sẽ giúp công an Nhật Bản tạm thời không bị tổ chức theo dõi.

Nhưng trong khoảng thời gian Hiromitsu chuẩn bị phục chức lại xảy ra những việc này, chỉ có thể chứng minh suy đoán lúc trước của Hiromitsu và Amuro Tooru bọn họ là đúng.

Talisker chắc chắn có nhãn tuyến ở trong Sở Cảnh sát Tokyo.

Khi Hiromitsu trở về đã là rạng sáng ngày hôm sau.

Ban ngày anh đi một chuyến đến Nagoya, buổi chiều và buổi tối vẫn luôn ở trong Sở Cảnh sát Tokyo xử lý các vấn đề chất đống do công an thu thập được.

Bởi vì nhiều đồng nghiệp bị thương hoặc đơn giản là xin nghỉ phép nên sổ án của Bộ Công An chất đống, mọi việc đang tiến hành đều bị kéo xuống và gián đoạn.

Mọi người bận rộn đến đầu óc choáng váng, Amuro Tooru ở tổ chức cũng tạm thời không thể phân thân trở về, cũng không biết tin tức bên kia như thế nào.

Nhưng Kazami Yuya đã đi theo Amuro Tooru lâu như vậy cũng biết khi không liên hệ được với Amuro Tooru liền biết khẳng định là có chuyện lớn xảy ra mới như vậy.

Thấy đèn trong phòng bật sáng

Cô ấy không ngủ.

Động tác trên tay Hiromitsu từ rón ra rón rén đến khi xác định cô còn chưa có ngủ nên đã hơi phát ra một chút tiếng động, Kawaori Rino nghe được anh đã trở về nhưng không có xoay người, cảm thấy đầu giường bên kia chìm xuống, sau đó Kawaori Rino cảm thấy mí mắt mỏng manh của mình bị che đi nguồn sáng một chút.

Anh đại khái muốn xem cô đã ngủ hay chưa

"Em ngủ rồi sao?" Hiromitsu nhẹ giọng hỏi.

Kawaori Rino không có trả lời, cô nhắm chặt con mắt giả vờ ngủ, cũng không có nhìn thấy trong tay Hiromitsu nắm một cái nhẫn da lộn màu đỏ nhung.

Nếu cô mở mắt ra, chiếc nhẫn hẳn là đã đeo lên ngón áp út của cô.

Nhưng......

Một đêm yên giấc.

Không có việc gì phát sinh.

Kawaori Rino cũng không nhớ rõ bản thân ngủ khi nào, chỉ nhớ rõ Hiromitsu vươn tay cánh tay ôm cô thật lâu thật lâu, đến tờ mờ sáng ngày hôm sau, Hiromitsu bị điện thoại của Sở Cảnh sát Tokyo gọi đi, Kawaori Rino cũng tỉnh dậy theo.

"Anh đi giải quyết một số chuyện." Hiromitsu thấy cô xoa mắt, hôn lên má cô một cái, một bên ăn mặc quần áo một bên đi ra ngoài phòng.

Kawaori Rino ngồi ở trên giường hoảng hốt hồi lâu, nghe được nồi cơm điện bên ngoài phòng bếp phát ra một tiếng "đinh".

Hình như là trước khi Hiromitsu ra khỏi nhà đã giúp cô làm ấm bữa sáng.

Kawaori Rino từ trên giường ngồi dậy, sửa sang lại váy ngủ trên người, nhìn trong nồi cơm điện là bánh ngó sen, bánh đường cùng kimbap.

Mặt trên rắc thêm chút vừng giã nhuyễn, trộn đều nước sốt cà chua chua ngọt với nước sốt salad để thêm màu sắc.

Nhưng cô không có cảm giác thèm ăn.

Một mình ngồi ở trước bàn, nhìn nước sốt cà chua đỏ bắt đầu nhỏ xuống vì nóng.

Giống như những lần tái sinh trước đó, vết máu từ trong ngực Hiromitsu chảy ra.

Linh hồn Kawaori Rino như là bị thiêu đốt trong lửa nóng.

Loại cảm giác dày vò này khiến Kawaori Rino hoảng hốt, phảng phất như trở lại kiếp thứ tư khi ngồi trong phòng giám sát ở Bộ Công An.

Lúc ấy, cô cũng ngồi yên bên cạnh bàn như thế này.

Bên tai nghe thấy tiếng bước chân đi tới đi lui ở bên ngoài hành lang cũng như tiếng trò chuyện giữa họ, nói về nghi phạm được Morofushi Hiromitsu đưa về phòng này.

Sàn nhà bên ngoài phòng giám sát của Sở Cảnh sát Tokyo được lát bằng đá cẩm thạch, họ thích đi những đôi giày da đắt tiền, khi đi sẽ phát ra tiếng "tí tách".

Nó giống như một chiếc đồng hồ đang trôi qua hoặc một chiếc đồng hồ đang quay.

Bóng tối dày đặc bao trùm thành phố, những hạt mưa không rơi mà biến thành mây đen và tụ tập ở bên kia bầu trời.

Ở trong phòng giam của Sở Cảnh sát Tokyo, nhiều người ra vào như muốn dừng lại một lúc cạnh cửa chỗ cô.

Sau đó, một số tin đồn sẽ lọt qua khe cửa và rơi vào tai Kawaori Rino.

Kawaori Rino lúc ấy không thích ngồi ở bên cửa sổ, cô tổng cảm thấy khi nhìn ra không trung nơi xa, có vô số cặp mắt từ phía sau đám mây đang nhìn chằm chằm vào cô.

Cái cảm giác áp lực này được chiếu sáng bởi mặt trời đỏ như máu đến chóng mặt.

Trong thời gian đó, những người khác trong Sở Cảnh sát Tokyo đã có nhiều cuộc thảo luận khác nhau, điều này khiến Kawaori Rino biết được hoàn cảnh của mình.

Cũng biết rằng nhiều sĩ quan cảnh sát ở Sở Cảnh sát Tokyo và Bộ Công An đã bị tổ chức ám sát bởi vì cô ấy.

Đoanh thời gian đó.

Những bông hoa anh đào của thành phố này nhuốm màu đỏ của máu.

Amuro Tooru lần đầu tiên cãi nhau với Hiromitsu vì sự tồn tại của Kawaori Rino. Đây cũng là lần đầu tiên trong rất nhiều lần tái sinh, Kawaori Rino tình cờ nghe được cuộc cãi vã giữa hai người họ.

Đó là bởi vì Kawaori Rino tồn tại mà phát sinh tranh cãi.

Amuro Tooru nói với Hiromitsu: "Cậu có biết người cậu muốn cứu là ai không? Cô ta không đơn giản như cậu nghĩ! Cô ta đang lừa dối cậu. Tổ chức hiện đang nhắm vào lực lượng công an Nhật Bản và danh sách những người đã hy sinh đều ở đây, tất cả là bởi vì cô ta!"

Kawaori Rino rất không muốn thừa nhận những gì Amuro Tooru đã nói lúc ấy là đúng.

Cô quả thật "lừa gạt" Hiromitsu, giả vờ rằng cô ấy chỉ muốn dựa vào thân phận của Hiromitsu và quay trở lại tổ chức.

Lúc ấy...... Hiromitsu hẳn là đã rất thất vọng với cô phải không?

Bởi vì cô mà khiến cho người bạn thân nhất thất vọng.

Kết quả......

Kawaori Rino trơ mắt nhìn đồ ăn trong nồi cơm điện từ nóng hôi hổi bắt đầu trở nên lạnh băng, sau đó mới như là một con rối gỗ trở về phòng thay quần áo, đeo khẩu trang cùng một chiếc mũ che khuất mái tóc đỏ, cầm di động gọi cho Mizunashi Rena.

-- "Kir, giúp tôi điều tra một chuyện. Không phải về thuốc của tổ chức, mà là về một người Canada tên là Vadik Loggins, thông tin của anh ta có thể không dễ lấy được. Nhưng tôi đã nghĩ kỹ. Chỉ có CIA mới có thể làm được điều này......"

Trước đây, Vermouth đã nhiều lần yêu cầu Kawaori Rino nhuộm lại tóc, cho rằng tóc đỏ quá dễ bị lộ và không dễ để mỗi lần giúp Kawaori Rino thay đổi diện mạo.

Kawaori Rino vẫn chưa coi trọng việc này, nhưng giờ nghĩ lại, có vẻ như đúng là như vậy.

Với kiểu tóc đặc biệt, một bên dài, một bên ngắn, được nhuộm màu đỏ bắt mắt, dù đi đến đâu chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể dễ dàng nhận ra cô.

Trong gương, cô dùng một chiếc khẩu trang che đi khuôn mặt có chút hốc hác vì thiếu ngủ cùng hốc mắt xanh nhạt.

Kawaori Rino nhét mái tóc đỏ mềm mại của mình vào một chiếc mũ, đồng thời đội một bộ tóc giả màu đen dưới mũ, cố tình để lộ phần tóc giả nhằm ngụy trang.

Sớm biết rằng khi còn nhỏ Vermouth nói muốn dạy cô dịch dung, Kawaori Rino không có từ chối bởi vì phiền toái thì tốt rồi.

Khi đi ra ngoài, cô đi đến Sở cảnh sát Tokyo nhưng đứng ở một nơi khá xa, chỉ nhìn tòa nhà màu bạc kia, tuyết chất đầy trên cành cây khô héo bị gió lay bay.

Có một tờ báo mới nhất bị để quên trên chiếc ghế dài bên cạnh.

Phía trên phủ đầy tuyết khiến tờ báo bị ngấm nước và toả ra mùi mực.

Kawaori Rino nhìn thấy dòng tiêu đề mới nhất được viết trên đó, với câu "lớn nhất" được viết bằng phông chữ đậm và lớn.

--【 Một vụ cố ý đốt phá vườn quốc gia của Akechi Mori Takawei ở tỉnh Yamanashi 】

--【 Có thông tin cho rằng người dân gần đó đã nghe thấy tiếng nổ trước khi đám cháy bùng phát 】

--【 Ngọn lửa này được xếp vào loại hỏa hoạn lớn, với 15 người bị thương nặng và 21 người bị thương nhẹ......】

Ngày hôm qua Morofushi Takaaki và Hiromitsu ở trên bàn cơm cũng nói qua chuyện này, nhưng họ không đi sâu vào chi tiết.

Tức là đã xảy ra hai vụ nổ rất kỳ lạ. Morofushi Takaaki đã đến Tokyo để kiểm tra các thông tin liên quan và trao đổi kinh nghiệm với một số tiền bối trong việc giải quyết vụ án.

Ban đầu, Kawaori Rino không để tâm đến chuyện này khi nghe về nó.

Bởi vì tỉnh Yamanashi nằm cạnh tỉnh Nagano, lại vì tỉnh Yamanashi nhỏ và lực lượng cảnh sát yếu nên tỉnh Nagano đã cử một số cảnh sát đến hỗ trợ.

Cùng lúc với vụ nổ xảy ra ở Công viên Quốc gia Akechi Mori Takawei, tại Nhà máy Tơ lụa Tomioka ở tỉnh Gunma cũng xảy ra điều tương tự.

Tỉnh Yamanashi và tỉnh Nagano nằm ngay cạnh nhau, địa điểm xảy ra hai vụ việc cũng rất gần nhau, quá trình xảy ra của hai vụ tai nạn giống hệt nhau nên hai tỉnh và các cơ quan liên quan đã cùng nhau điều tra vụ việc.

Nhật Bản là đất nước xảy ra hết quả bom này đến quả bom khác, nhưng cuộc điện thoại cô gọi cho Mizunashi Rena khi vừa rời khỏi nhà đã khiến Kawaori Rino biết rằng tất cả đều do tổ chức thực hiện để thử nghiệm kết quả cho loại bom mới nhất.

Boss còn đặt cho loại bom này một cái tên hay.

Gọi là --【 Vulcan Vulka 】

Ở thời kỳ La Mã cổ đại.

Người ta gọi việc núi lửa cháy là sự giận dữ của thần lửa.

Đúng như tên gọi, vụ nổ với phạm vi rộng hơn sẽ không đơn giản bị phá hủy. Thay vào đó, nó sẽ bùng cháy với ngọn lửa dữ dội do đốt cháy một số chất dễ cháy bên trong và lan rộng nhanh chóng theo mọi hướng.

Vụ nổ là sóng xung kích và ngọn lửa đang giết chết.

Vật liệu dễ cháy bắn tung tóe tách ra ở nơi rộng nhất, giống như thần lửa gầm thét khiến mặt đất rung chuyển.

Mizunashi Rena đã nói với Kawaori Rino rất nhiều điều qua điện thoại, trong đó có việc Vermouth được Boss thả ra khỏi phòng trừng phạt.

Nghe nói Vermouth đang trong tình trạng tồi tệ, một mình ngây người thật lâu.

--【 Boss đã biết Scotch chính là công an Nhật Bản, cũng đoán được nhất định là anh ta đã mang cô đi. Cho nên...... Boss muốn 'săn giết' tất cả những người liên quan đến Sở Cảnh sát Tokyo, bất kể cái giá nào......】

Bàn tay cầm điện thoại của Kawaori Rino có chút lạnh và tê dại, giống như dây thần kinh đã đông cứng của cô.

Cho nên...... mấy ngày nay Hiromitsu vẫn luôn bận rộn bởi những việc này sao?

Không có sai, giống y như kiếp thứ tư, mọi thứ cũng đều như vậy.

Bởi vì cô mà nhiều sĩ quan cảnh sát Nhật Bản đã thiệt mạng hoặc bị thương.

Sự tức giận của Boss đã đạt đến mức độ chưa từng có. Vì sự đào tẩu của Kawaori Rino, cấp độ lần này chắc chắn sẽ không đơn giản như lần tái sinh trước.

Mizunashi Rena nói rất nhiều, nói đến khi những ngón tay cầm điện thoại của Kawaori Rino đã chuyển sang màu đỏ do gió lạnh.

Cuối cùng, Mizunashi Rena chỉ là thở dài bổ sung nói.

-- "...... Tôi kiến nghị cô và anh ấy đều cân nhắc đề nghị cuối cùng của cha tôi và cùng CIA đến Mỹ. Chẳng phải Scotch trước đây đã muốn đến căn cứ quân sự Arkansas để học sao? Hoàn toàn có thể tiếp tục tiến hành chuyện chưa hoàn thành lúc ấy, chờ đến khi bên này bình ổn một chút...... Ừm, ít nhất phải chờ tới khi tổ chức tìm không thấy hai người, chuyện này dần dần phai nhạt rồi tính sau."

Lời đề nghị này của cha con cô quả thực là một gợi ý không tồi.

Nhưng hết thảy đều không còn kịp rồi.

Hiromitsu sẽ không bỏ rơi những đồng nghiệp đang bị tổ chức nhắm tới.

Tổ chức không tìm thấy nhóm máu P Orianko, sẽ tiếp tục tìm kiếm người có nhóm máu P tiếp theo.

Bóng tối vẫn tiếp tục và sự giết chóc sẽ không dừng lại.

Phía sau cô, có người đang dẫm trên tuyết đi về phía cô. Bước đi chậm rãi và đều đặn, nhưng trọng tâm hơi hạ xuống cho thấy người đó đang có tâm sự.

Khi Kawaori Rino quay lại, cô nhìn thấy đôi mắt xanh như được nhuộm bởi lá bạc hà. Bộ ria mép của anh không khoa trương như một số bộ phim truyền hình mà trái lại khiến khí chất của người đàn ông trở nên đáng tin cậy.

Anh lên tiếng trước, giọng nói như ngọc trên núi tuyết vỡ thành từng mảnh.

"Kawaori-san, tôi có chuyện muốn nói với cô một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro