Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Ánh nắng thu vàng dịu ấm áp trải đều khắp sân thể dục của Học viện cảnh sát, cùng với đó là làn gió nhẹ thoảng qua.

Thời tiết dễ chịu như thế khiến cho những học viên vừa bắt đầu huấn luyện buổi sáng có phần lười biếng.

"Lớp Onizuka, nghiêm!" Lớp trưởng Date Wataru hô to.

Onizuka Hachizo, huấn luyện viên của lớp Onizuka, đứng ở phía trước hàng ngũ, ông khoanh tay, trầm giọng nói: "Xem ra tinh thần của các cậu ngày hôm nay không tốt lắm nhỉ. Toàn thể chú ý, xếp thành hai hàng, chạy quanh sân ba vòng!"

"Rõ!"

Học viên lớp Onizuka lúc này cũng không dám thất thần, ai nấy đều đồng loạt hô vang.

Một màn như thế này lại càng làm nổi bật lên một người trong số sáu học viên được Onizuka Hachizo và những người khác đặc biệt chú ý đến. Một thanh niên thiếu sức sống, đôi mắt thâm quầng rõ ràng đến như thế.

Giữa đám thanh niên hơn hai mươi tuổi đều mặc đồng phục giống nhau, chàng trai này lại trông đặc biệt nổi bật. Mái tóc màu nâu sẫm hiếm thấy, đôi mắt xanh nhạt tựa ngọc thạch, nhưng gương mặt lại đậm nét Á Đông.

Người này cố nén cơn ngáp, cố gắng chạy theo kịp đội hình. Cậu ta cùng một người khác trong nhóm sáu người chạy ở cuối hàng, mỗi lần vô tình nhìn qua những người khác, cậu lại không nhịn được mà cau mày.

【 A đây rồi, tập mới của câu chuyện hằng ngày ở Học viện cảnh sát! 】

【 Hahaha, hôm qua tui thức đến 3 giờ sáng để cày lại phần tiền truyện, giờ trông chả khác gì Kari luôn. 】

【 Aotori Kari mãi đỉnh yêu yêu! Vợ yêu ới, định mệnh của cuộc đời tôi ơi! Phần tiền truyện này vẽ Kari còn đẹp hơn trong hồi tưởng nữa! 】

【 Trong Kari không ổn một tí nào, Hiromitsu và Tooko bọn họ đều bình thường mà? Chẳng lẽ có tình tiết mới được thêm vào phần hồi tưởng này? 】
*Tooko: Furuya Rei, fan bên Trung Quốc hay gọi ảnh như vậy, mấy bộ tiểu thuyết khác cũng ghi tên ảnh vậy á. Mình cũng không biết nguồn gốc của biệt danh đó.

Thanh niên xoa xoa đôi mắt thâm quầng của mình, không quan tâm mấy đến những "Làn đạn" quen thuộc cứ xuất hiện trước mắt mình mấy ngày nay.
*Làn đạn: bão bình luận, kiểu nó cũng là cuộc hội thoại giữa những người dùng khác khi video vẫn đang chiếu ấy. Kiểu bình luận trực tiếp rồi chữ sẽ chạy trên màn hình. Ảnh minh họa sẽ chèn ở cuối chương để mọi người rõ hơn nhé!

【 Cả nhà đừng quên tên của bộ truyện mới này nhé! Đây là phần tiền truyện để bổ sung bối cảnh cho Aotori Kari. Tại Kari quá nổi tiếng bên phần truyện chính, nhưng đều chỉ xuất hiện trong hồi tưởng, nên tác giả đã cho ra lò phần truyện này. Kari rất thông minh, tôi cảm giác cậu ấy đang suy nghĩ chuyện gì rất quan trọng. 】

【 Hả..? Những người từ diễn đàn trực tiếp vào xem đều ngơ ngác... Đây không phải phần truyện chính hả? Tui xem trực tiếp thì có thể hiểu được không? 】

【 Xem trục tiếp vẫn có hiểu được. Người anh em vừa nói trên kia khuyên nên xem xong bộ này xong rồi hẵng cày phần truyện chính, còn có thể trải nghiệm "dao" rõ ràng và đau đớn gấp đôi đấy. 】

【 Tui thấy bạn và tác giả đều đang muốn đâm tui một nhát thật đau đấy nhá!】

Trong khi làn đạn đang thảo luận rất sôi nổi, thanh niên với đôi mắt thâm quầng tên Aotori Kari được được Morofushi Hiromitsu ở kế bên vỗ vai.

"Cậu sao vậy, Kari?" Morofushi Hiromitsu vừa chạy vừa lo lắng nhìn cậu bạn cùng lớp, "Tối qua cậu không ngủ được sao?"

"Không hẳn là vậy." Aotori Kari ngáp một cái, đồng tử cậu co lại khi nhìn Morofushi Hiromitsu, rồi lại nhanh chóng hướng mắt về phía trước, cố nặn một nụ cười bình thường, "Chỉ là thức khuya xem anime thôi."

"Ê Kari, nhìn ánh mắt vừa nãy của huấn luyện viên đi, ổng muốn 'đâm' cậu lắm rồi đấy!" Matsuda Jinpei quay đầu lại, cười khẩy nhìn Aotori Kari, "Hôm nay chỉ có mình cậu ngáp thôi."

Thông thường, mấy tên không đứng đắn thế này ít nhất cũng phải có hai thằng cùng nhau làm "nền" nhỉ?

Aotori Kari nhướn mày, phản bác: "Rõ ràng người muốn bị 'đâm' là cậu, lần trước cậu mang chiếc Mazda bị hỏng một nửa trả lại cho huấn luyện viên xem, rồi còn nói là không có vấn đề gì, chính là cậu đấy, bạn học Mazda!"

Date Wataru chạy phía trước cũng quay đầu lại, cười nói: "Haha, tuy chuyện đó mọi người đều cùng giải quyết, nhưng huấn luyện viên vẫn để mắt đến Matsuda vì vụ chiếc xe đấy!"

Matsuda Jinpei không phục nói: "Hả?! Còn không phải vì vết lõm nghiêm trọng nhất trên nóc xe là do cái tên khốn kia đã đá bay cửa xe tải đấy sao!"

Furuya Rei và Hagiwara Kenji cũng bật cười theo.

Sáu người bọn họ, từ những ngày đầu xa lạ khi mới vào học viện cảnh sát, giờ đã trở niên vô cùng thân thiết. Cùng nhau trải qua bốn, năm sự kiện, hai ngày trước còn vừa thoát ra khỏi một vụ nổ. Trải qua những khoảnh khắc kinh hoàng như vậy, họ đã cùng nhau vượt qua thời khắc "Thập tử nhất sinh". Nên dù có cãi nhau ầm ĩ thì tình bạn của họ vẫn rất tốt.

Khi sáu người đều cười đến sắp không kiểm soát được, ánh mắt "tử thần" của Onizuka Hachizo đột nhiên phóng đến.

Aotori Kari giật mình, vội vàng cùng mọi người chỉnh lại tư thế, giả vờ hô vang "một hai một."

【 Cảnh tượng này thật đẹp, ước gì phần truyện thường ngày này dài đến một trăm tập, mọi người vẫn là học viên cảnh sát, chưa mất đi bạn học, ai cũng có thể cười thật vui vẻ. 】

【 Ai mà không ước chứ? Cái phần truyện chính đó, ừm... 】

Aotori Kari thấy làn đạn bị cắt ngang vì không được tiết lộ nội dung truyện, trong lòng vô cùng sốt ruột, hận không thể chạy vào hỏi ngay những người biết rõ tình huống của cậu trong phần truyện chính.

Tương lai cậu sống hay chết vậy?

Nhắc đến chuyện sinh tử, Aotori Kari thở dài thườn thượt, bất lực nhìn Morofushi Hiromitsu bên cạnh, không nhịn được nhỏ giọng nói: "Hiromitsu, cậu biết không? Tớ đọc được một bài báo khoa học nói rằng để điện thoại gần tim sẽ sinh ra bức xạ làm tăng nguy cơ ưng thư đấy!

Morofushi Hiromitsu sững sờ: "Thật sao?"

"Thật đó, nó còn có thể gây ra bệnh tim mạch vành và tắc nghẽn hệ thống tim mạch, dẫn đến chứng mất trí nhớ sớm nữa, khủng khiếp lắm... Tớ nhớ cậu có thói quen để điện thoại trong túi ngực, nhớ bỏ đi nhé."

Aotori Kari nói với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Morofushi ngẫm nghĩ, vẫn thấy có gì đó sai sai, nghe thế nào cũng thấy giống như mấy bài viết lừa người già trên mạng vậy.

Nhưng vì đó là ý tốt của bạn thân, Morofushi Hiromitsu vẫn cười nói: "Ừm, tớ nhớ rồi."

【 Đây là đang ám chỉ cái chết của Scotch trên sân thượng nhỉ? Còn dùng Aotori Kari để "đâm" vào một Scotch 26 tuổi, cố ý phát đao thì không nói đạo lý ở đây nha! 】

【 Lầu trên đã xem phần truyện chính rồi hả? Đừng nói với tôi là Scotch cũng không có trong phần truyện mới nhé, nếu vậy tôi sẽ giết lão 73 đó! 】
*73: Tác giả Gosho Aoyama

【 Bình tĩnh đi người anh em, Scotch vẫn ổn mà. Có Kari ở đó rồi, bạn xem Kari kìa, cậu ấy không phải đang thay đổi tình tiết chiếc điện thoại kinh điển đó sao. 】

【 Nhiều lúc tôi nghi ngờ Aotori Kari có năng lực tiên tri, nhưng cậu ấy là nhân vật trong sách thì làm sao có thể ha. Nhưng mà mọi lời nói và hành động của cậu ấy đều trở thành bước ngoặt cứu lấy nhóm học viện cảnh sát. 】

【 Lần trước cũng vậy, cậu ấy đã để ý đến việc Hagiwara Kenji chẳng để tâm mấy đến bộ đồ bảo hộ lúc huấn luyện phòng chống bom. 】

【 Kari là người như vậy mà, cậu ấy luôn chu đáo quan tâm đến đồng đội, lúc nào cũng nghĩ cho người khác... Vợ tôi đẹp trai quá đi mất thôi!! 】

Sau đó làn đạn bị một loạt "t-t" cùng những tiếng gào thét "Kari ơi" chạy lướt qua trước mặt.

Aotori Kari nhìn thấy những gì làn đạn nói, trong lòng la hét điên cuồng: Tương lai tôi thật sự chết sao?! Đừng mà, nói chuyện tiếp đi! Mấy người đừng vội đi viếng mộ tôi! Cái người cố tình đưa ảnh lễ tang ra kia, ngồi xuống cho tôi mau!

Aotori Kari lau mặt, tự nhủ mình phải tập làm quen dần.

Cậu cũng không định nói xong rồi quẳng chuyện đi, nhất định phải thay đổi thói quen đó của Morofushi Hiromitsu.

Giống như việc nhìn Hagiwara Kenji mặc bộ đồ chống bom, cậu ta muốn thay đổi kết cục của bốn người bạn trong nhóm họ.

Cái kết cục đáng ghét chính là nguyên nhân khiến Aotori Kari tối qua bị mất ngủ.

Aotori Kari năm nay hai mươi hai tuổi, nếu tính cả kiếp trước thì không rõ. Có thể là do xuyên không đến một thế giới khác nên ký ức của cậu có phần mơ hồ, không nhớ rõ tuổi thật của mình trước khi chết.

Kể cả lúc mới xuyên không thành một thiếu niên mười bốn tuổi, cậu thậm chí không biết bản thân đã đến một thế giới khác. Mãi cho đến khi học lịch sử và nghiên cứu pháp luật hiện thành thì mới phát hiện ra.

Cậu thấy việc mình không xuyên qua mấy thế giới giả tưởng hay thế giới chiến đấu nguy hiểm nào, mà là một thế giới bình thường không có bất kỳ sự kiện huyền bí nào nên đã quyết định nằm yên làm cá mặn. Đi theo con đường của cha nuôi, một cựu cảnh sát. Sau khi tốt nghiệp đại học, cậu thi vào Học viện cảnh sát với mục đích có một "bát cơm sắt"
*Bát cơm sắt: Một công việc ổn định, thu nhập ổn định.

Lúc cậu hớn hở mang hành lý bước chân vào cổng trường, trong đầu đột nhiên vang lên tiếng "Leng keng".

【 Tiến hành trói buộc người dùng... Đang xác nhận tín hiệu... 】

【 APP "Hướng dẫn khoa học" đã được cài đặt trên điện thoại của bạn. Chúng tôi chân thành mong rằng mỗi người yêu thích 《 Thám Tử Lừng Danh Conan 》đều có trải nghiệm tuyệt vời nhất với ứng dụng mới này. 】

Aotori Kari cầm điện thoại lên, ngơ ngác nhìn. Trên màn hình điện thoại thật sự là có một ứng dụng không thể xóa, biểu tượng là một cậu nhóc đeo mắt kính, tên là APP "Hướng dẫn khoa học".

Aotori Kari không hoảng loạn. Dựa trên kinh nghiệm tham khảo từ các vị tiền bối vĩ đại trong các tiểu thuyết và phim ảnh thể loại xuyên không, cậu quyết định nhấp vào nghiên cứu một phen.

Vừa mở lên, cậu chưa kịp xem kỹ, một tin nhắn thông báo đột nhiên hiện lên.

【 Dịch vụ chăm sóc khách hàng của APP luôn sẵn sàng phục vụ bạn. Thân gửi người xuyên không Aotori Kari, bạn đã nhận được APP "khoa học". APP mời bạn tham gia vào hệ thống xếp hạng nhân vật nổi tiếng. Phần thưởng cuối cùng là sẽ hồi sinh bạn ở thế giới trước khi xuyên không. Tuy nhiên, nếu bạn có thứ hạng quá thấp, thời gian tồn tại của bạn ở thế giới này cũng sẽ biến mất. 】

Dựa theo lời của Dịch vụ chăm sóc khách hàng của APP, trong dự án truyện tranh mới dựa trên nguyên tác 《 Thám Tử Lừng Danh Conan 》. Aotori Kari sẽ trở thành một nhân vật trong truyện.

Cậu cần tự mình viết tiếp cốt truyện và hoàn thành nó. Mục tiêu là để độc giả dành cho nhân vật Aotori Kari này sự yêu thích cao nhất và giành chiến thắng trong cuộc bình chọn cuối cùng. Nếu đạt được, cậu có thể ước một điều với hệ thống.

Được hồi sinh tất nhiên là một giấc mơ, cho dù thế giới này có biến thành một thế giới giả tưởng thần kỳ đi chăng nữa.

Hơn nữa, nếu Aotori Kari không cố gắng kiếm thêm giá trị nhân khí, dù có muốn nằm yên làm cá mặn ở thế giới này, cậu cũng sẽ sớm bị đá đít.

Vì vậy, cậu buộc phải nỗ lực hết mình.

Dịch vụ chăm sóc khách hàng của APP đã nói, học viện cảnh sát là một điểm cốt truyện quan trọng, và yêu cầu cậu tận hưởng cuộc sống học đường tốt đẹp trước. Các tính năng và nhiệm vụ của APP sẽ dần được được mở khóa đến khi cậu tốt nghiệp, sau đó toàn bộ mới được mở khóa hoàn toàn.

Tính năng "Làn đạn" đã được mở khóa vào một tuần trước. Dựa theo tình huống lúc đó, chương đầu tiên của phần tiền truyện này bắt đầu với việc cậu theo học tại học viện cảnh sát.

Còn về tương lai của năm người bạn thân còn lại, đến tối hôm qua khi cậu mở khóa được quyền truy cập vào nguyên tác "Thám tử lừng danh Conan" thì mới biết được.

Trong lúc cậu đang suy nghĩ, cả lớp Onizuka đã về đích.

Cả lớp đều thở hổn hển đi về chỗ Onizuka Hachizo. Một số người thoạt nhìn trông như linh hồn sắp bay khỏi cơ thể đến nơi.

Aotori Kari và thanh niên con lai tóc vàng da ngăm Furuya Rei lại trông nổi bật giữa đám đông một cách lạ kỳ. Không chỉ không thở gấp, mà Kari còn không đổ mồ hôi nhờ thể chất trời sinh đặc biệt.

Để tránh bị huấn luyện viên chú ý, Aotori Kari và Furuya Rei nhìn nhau, liền hiểu ý nhau chỉ trong vòng vỏn vẻn hai giây.

Aotori Kari: Diễn không?

Furuya Rei: Diễn.

Hai người lập tức khoác vai nhau, diễn cảnh như sắp chết đi qua.

Onizuka Hachizo nheo mắt nhìn sáu tên đã gây ra cho mình không ít rắc rối kể từ khi vào học viện.

"Được rồi, khởi động đủ rồi thì về lớp đi," may mắn là Onizuka Hachizo không quá để tâm, chỉ vẫy tay rồi bỏ đi, "Đừng có đến trễ!"

"Rõ!"

Sau khi huấn luyện viên đi đến một nơi không thể nghe thấy mọi người nói chuyện, cả đám lập tức vui vẻ hẳn lên.

Hagiwara Kenji thuận tay khoác vai Aotori Kari, cười nói: "Aotori-chan, cậu thật là... không làm khó thần kinh của huấn luyện viên thì không thể chịu được mà."

Aotori Kari phản bác: "Đâu có đâu, tớ với Zero diễn đạt quá mà đúng không?"

Cậu và Furuya Rei đập tay với nhau, Furuya Rei cười nói: "Chỉ cần qua mắt được huấn luyện viên là ổn rồi."

Onizuka Hachizo là người nghiêm túc chính trực, không đời nào sẽ vì mấy chuyện nhỏ nhặt thế này mà làm khó người khác. Nhưng mà học sinh thì luôn có bản năng sợ hãi giáo viên nhỉ...

Morofushi Hiromitsu nói: "Đến căng tin ăn sáng trước rồi vào lớp sau đi, vẫn còn nhiều thời gian lắm."

Date Wataru đặt tay lên vai Morofushi Hiromitsu: "Vậy đi thôi, chạy mấy vòng đúng là đói thật."

"Đi không, Jinpei-chan?"

Matsuda Jinpei chậm lại một bước, ánh mắt đảo qua một quả bóng Tennis đang lăn trên sân thể dục. Anh cúi người nhặt nó lên: "Này Hagi, ai đánh rơi vậy?"

Matsuda Jinpei quay đầu lại nhìn, tiện tay ném quả bóng Tennis về phía họ.

Aotori Kari do thức khuya quá mức, đầu óc chưa phản ứng kịp, nhưng cơ thể cậu lại run lên khi nhìn thấy hình ảnh của quả bóng.

Hagiwara Kenji giơ tay định bắt bóng, bỗng có một cơn gió mạnh thổi qua làm anh bắt hụt: ???

Sau khi vung tay, Aotori Kari ngạc nhiên, chớp chớp đôi mắt: "Hả?"

Ánh mắt của năm người còn lại hoàn toàn trái ngược với Matsuda Jinpei, anh hít một hơi thật sâu, chỉ tay về phía sau: "Ê trời, huấn luyện viên!"

Quả bóng Tennis bay đến bên cạnh Onizuka Hachizo. Nó găm chặt vào bức tường của khu dạy học như một viên đạn, để lại những vết nứt khủng khiếp xung quanh.

"Trời đất..." Morofushi Hiromitsu chảy mồ hôi lạnh nói, "Ông tổ hủy diệt Kari lại online rồi à...?"

---

Ảnh minh họa làn đạn:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro