Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8 : Cùng tắm mưa

Hôm nay là trận tranh tài quyết định giữa Tokyo Spirits và Big Osaka. Mọi người ai cũng hào hứng rủ nhau đi xem bóng đá, ai ai cũng hồi hộp muốn xem trận cầu nghẹt thở giữa hai kì phùng địch thủ: Higo và Hide. Lượt đi Tokyo Spirits đã thắng nên lượt này Big Osaka quyết tâm cao lắm. Higo đã phát biểu trên báo thể thao rằng Big Osaka quyết không thua trận này với một đội hình vững chãi. Tiến sĩ Agasa đã hứa là dẫn đám nhóc lớp 1B đi trận này. Ở nhà, Conan phấn khích níu tay Ran:
-Chị Ran, em đi xem bóng đá với bác tiến sĩ Agasa, chị đi cùng chúng em chứ?
Ran nhìn chiếc vé Conan đưa, cười hiền:
-Em thích lắm hả? Chị sẽ đi, nhưng nếu có Shinichi ở đây chị sẽ nhường cho cậu ấy. Cậu ta rất thích xem bóng đá.
Conan đỏ mặt, không ngờ Ran lại nhớ đến cậu như thế, cậu nhóc quẹt quẹt mũi che giấu niềm xúc động.
-Chị nhớ anh Shinichi lắm hả?
-Sao cơ…? Ừ…chị nhớ.
Ran bối rối, nhưng ánh mắt đượm buồn
-Chị muốn được đi xem đá bóng với Shinichi, chị thích nhìn gương mặt hào hứng của cậu ấy.
Conan thầm nghĩ “Cố gắng lên Ran, tớ hứa sẽ trở về với cậu sớm thôi.” Bỗng Ran chuyển đề tài:
-Bé Ai sao rồi Conan? Cô bé có đi chơi với bọn mình không?
Conan lắc đầu:
-Không ạ, Haibara bảo không có hứng thú.
Và cậu lầm bầm: “Bởi vì cô nàng ủng hộ Big Osaka kia mà, đảm bảo ngồi ở nhà ôm ghì cái tivi.” Hôm nay trời mưa nhẹ lất phất. Haibara ngồi ở sopha trong khi tất cả mọi người đã đi vắng. Mở tivi lên xem trận đấu trực tiếp qua màn hình. Higo của Big Osaka hôm nay tràn đầy sức sống, cô không thể đi theo hội Conan và đám nhóc lớp 1B để cổ vũ cho đội khách được. Cô giật mình khi một cốc cacao nóng được áp sát vào mặt cô.
-Không đi xem bóng đá sao?
Jeff nhướn đôi lông mày rậm rạp hỏi, nhưng Haibara không trả lời, thậm chí còn không nhìn mặt anh chàng. Cô đỡ lấy cốc cacao nóng hổi, vừa uống vừa hồi hộp xem bóng đá, trận đấu đã bắt đầu… Ngoài trời mưa đã to hơn, trận đấu cũng đã kết thúc với tỉ số 2-1. Haibara khẽ thở dài, bấm tắt tivi.
-Sao thế? Đội em thích thắng chứ? Haibara không trả lời Jeff, Big Osaka đã thắng, nhưng Higo đã chấn thương nặng đến mức bất tỉnh trên sân cỏ. Lẽ nào…? Muốn chiến thắng trận đấu thì phải hy sinh một ai đó sao? Trong trận chiến nào cũng thế sao? Thế còn trận chiến với phe tổ chức áo đen ấy, lẽ nào phải hy sinh một người? Cô ước gì người đó là cô, vì cô không còn gì để lưu luyến.
-Nghe nói em thích Big Osaka, sao em không vui khi đội mình thích đã thắng?
Jeff ngạc nhiên trước vẻ u buồn của cô bé, Haibara đáp:
-Thắng nhưng đã phải chịu 1 sự hy sinh quá lớn, niềm vui ấy có trọn vẹn không?
Mặc kệ vẻ ngạc nhiên của Jeff, Haibara đứng dậy và lại nhìn mưa. Như một nỗi buồn vô hình, ngoài mưa, Higo đã đấu 1 trận thật dũng cảm và đã chịu chấn thương. Big Osaka đã hy sinh cầu thủ trụ cột, còn cô? Nếu cô hy sinh như thế thì chắc cũng không đến nỗi khủng khiếp đâu nhỉ? Sẽ không ai thương tiếc cô như người ta thương tiếc Higo, và Higo sẽ trở lại sau chấn thương, còn cô, cô sẽ có thể không bao giờ trở lại nếu đụng độ bọn chúng. Âu thế cũng tốt cho số phận của mình...
-Này, đi tắm mưa chứ?
Jeff hỏi, anh cũng đang nhìn mưa. Haibara hỏi lại:
-Sao?
-Chẳng phải em thích tắm mưa lắm sao? Em hết bệnh rồi đó, ta cùng đi tắm mưa chứ?
-Ta?
-Phải, em tưởng tôi sẽ để em vui đùa dưới cơn mưa kia 1 mình sao?
Jeff mỉm cười, rồi anh nắm tay cô kéo đi. Haibara lót tót chạy theo lực kéo của anh chàng. Mưa lúc này đã nặng hạt, trên đường phố Beika đã có 1 số người đi xem bóng đá về với vẻ mặt thất thiểu, Tokyo Spirits đã thua, nhưng là một trận thua trong danh dự, họ đã thi đấu rất hay, rất đẹp mắt, nhưng những cầu thủ của Big Osaka đã phối hợp quá ăn ý, cuối cùng những nỗ lực của Higo đã được đền đáp xứng đáng. Haibara nhắm mắt lại, cảm giác cơn mưa trôi dần trên mặt, mát rượi. Cô khẽ mỉm cười, bao giờ đứng giữa cơn mưa cô cũng thấy buồn và cô đơn lạnh lẽo, nhưng riêng hôm nay cô không khóc, nhìn Jeff vui đùa dưới mưa như một đứa trẻ ngây thơ, cô tự hỏi: “Con trai ở Mỹ ai cũng có bàn tay ấm như thế này sao ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro