Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Chuyện cũ quá khứ (2)

Minh Triết lúc ấy có lẽ thật sự rất mệt nên mới nhờ Lăng Lan dìu mình về lúc đó. Không nghĩ tới khi anh vào trong nhà một lúc lâu vẫn thấy cô ôm đứa bé kia trên tay ngồi trước cửa. Minh Triết không biết vì sao mình đưa cô vào trong, anh biết cô là con Hồ Tuyết nhưng vẫn không nỡ, Minh Triết thấy như mình điên rồi.

"Triết nhi, con vừa về sao?"

Ông Lâm vừa từ trên phòng đi xuống nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Minh Triết liền bị dọa cho sợ hãi, dù chỉ là con trai nuôi nhưng ông luôn xem anh như con ruột mà nuôi dưỡng, chỉ là Minh triết không muốn nhận ân tình này mà thôi.

"Ba, có thể cho hai chị em cô ấy ở lại đây một ngày được không? Hình như đứa bé trong ngực cô ấy rất đói, nó cứ khóc suốt".

Khi Minh Triết nói ra câu này làm Lăng Lan có chút bất ngờ, cô không nghĩ tới anh biết cô đi theo anh cả một đoạn đường thế kia.

"Được rồi, con đưa con bé lên phòng trên lầu đi, căn phòng cạnh phòng con đó".

"Con cảm ơn ba".

Dù nói lời cảm ơn hay từ trước tới giờ Minh triết cũng sẽ không quá dùng tình nghĩa của mình, vẫn là kiểu lạnh lùng xa cách kia, nhưng ông Lâm cũng biết cậu con trai nuôi này của ông sợ bị tổng thương mà thôi.

Lúc đầu muốn cho Lăng Lan cùng đứa bé kia ớ lại một hai ngày gì đó, kết quả ông Lâm lại phát hiện con trai nuôi của ông rất chú ý cô bé kia. anh vốn không bao giờ quan tâm ai kể cả ông, vậy mà lại chú ý đến hai chị em này nên ông liền làm theo ý mình, giữ hai chị em này lại.

Hai tháng, ông Lâm cũng cho người tìm cha mẹ cho hai chị em Lăng Lan, phải mất khoảng một thời gian nữa ông mới biết Lăng Lan và em trai cô là con gái của Hồ Tuyết và chồng trước của cô ta. Bây giờ đáng ra Lăng Lan phải ở bên cạnh cha ruột của cô mới phải, tại sao lại lang bạt khắp nơi thế này.

Rất nhanh sau đó ông Lâm liền minh bạch mọi chuyện vì cha ruột của Lăng Lan cho người đến bắt cô để bán cho người ta làm vợ lẽ, mà người đó còn là cháu ruột kêu ông Lâm bằng chú.

Ông Lâm dù chỉ ở bên cạnh Lăng Lan mấy tháng này nhưng ông cũng rất yêu thích cô, từ cách cô đối sử với mọi người xung quanh, hay Minh Triết vẫn luôn làm ra bộ mặt ghét bỏ nhưng Lăng Lan vẫn luôn quan tâm anh.

Những người đó lúc đầu nhắm tới Lăng Lan nên ông lâm ít khi ra khỏi nhà, vậy mà ông chỉ ra ngoài một chút khi về lại không thấy cô đâu, cả Minh Triết cũng biến mất, chỉ còn đứa bé khóc không ngừng.

Một tuần sau khi hai người mất tích, cảnh sát báo tìm thấy một chiếc giày dính đầy máu của Minh triết ở một ngôi nhà trọ giữa thành phố.

Một tháng sau đó, cảnh sát lại tìm thấy cái kẹp tóc của Lăng Lan dính máu, nhưng vẫn là máu của Minh Triết ở một chung cư bỏ hoang.

Hai lần này đều là người dân gần đó vô tình phát hiện, ngoài những thứ đó ra không còn gì khác.

Ngày thứ một trăm lẻ bảy, cảnh sát tìm thấy Minh Triết và Lăng Lan ở một ngôi biệt thự ở vùng ngoại ô - cùng với hung thủ của vụ án này, ba người - mà có lẽ sau này Minh Triết muốn quên cũng không quên được.

Lăng Lương là cha ruột của Lăng Lan, cùng với Lâm Khánh Dương muốn cướp gia sản của ông Lâm liền bắt cóc Minh Triết, sau đó Hồ Tuyết biết được lại đưa hai người rời khỏi đó, bi kịch của Minh Triết và Lăng Lan cũng vừa mới bắt đầu.

Không ai biết Hồ Tuyết đã làm gì Minh Triết và Lăng Lan, nhưng khi cảnh sát tìm thấy họ lúc ấy họ liền muốn giết chết Hồ Tuyết.

Trên người Minh Triết toàn đầy vết thương, chân bị gãy, có một số chỗ huyết nhục còn không rõ ràng, mất nước cùng suy yếu nghiêm trọng. Lăng Lan thì khá hơn rất nhiều, cô chỉ bị thương nhẹ nhưng tinh thần lại rất hoảng loạn, sau đó vì mệt mỏi mà ngất đi. Đến ngày thứ ba mới tỉnh lại nhưng không nhớ được bất cứ thứ gì liên quan đến Minh Triết cùng mẹ cô lúc đó. Đoạn thời gian mà Lăng Lan nhớ được chỉ đến năm bảy tuổi, cô còn không nhớ được mình có một người em trai. Bác sĩ nói đây là mất trí nhớ có chọn lọc, có thể vì lúc đó có việc gì đã khiến Lăng Lan không thể tiếp nhận được nên mới như vậy.

Ba người kia bị bắt giữ, vốn dĩ là cùng chịu phạt nhưng vì Hồ Tuyết được chuẩn đoán là tâm thần không ổn định nên được đưa vào bệnh viện điều trị.

Khi Minh Triết tỉnh dậy dù không muốn nhưng vẫn xác nhận rằng tinh thần Hồ Tuyết không tỉnh táo, thêm cả việc cảnh xác không thể tìm thấy lý do Hồ Tuyết ra tay với Minh Triết nên càng không có lí do bắt giữ.

Khi Minh triết biết được chuyện Lăng Lan mất trí nhớ, liền không quản vết thương của mình, muốn qua tìm cô một lần, nhưng không nghĩ tới lại nhìn thấy Vương Dư Thiên ở đó, đôi tay nắm lấy nạng càng xiếc chặt hơn, anh vẫn không dám đối mặt với ông ấy.

Vương Dư Thiên đến đón Lăng Lan cùng đứa bé kia, ông Lâm không hề phản đối. Không nghĩ tới Minh Triết lại muốn ông nhận đứa bé kia làm con nuôi, anh luôn không nói lý do thật sự, chỉ bảo mình rất thích cậu bé. Ông Lâm thật sự đề nghị với Vương Dư Thiên như vậy, ông ấy cũng rất vui vẻ nhận lời.

Những tin đồn về ông Lâm Vương Dư Thiên cũng nghe không ít, nên cũng không nói gì thêm mà chỉ dẫn Lăng lan rời đi. Về sau nghe nói ông Lâm đặt tên cho đứa bé kia là Khúc Du, tên này không ai biết ý nghĩa thật sự, không có họ, chỉ như thế

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro