Chap 2
Sau một tuần đầu đi học , tôi tưởng tôi đã thích nghi được với môi trường mới . Nhưng không tôi đang dần tách ra với mọi người chứ không thích nghi được . Cô bạn ngồi cùng bàn tưởng dễ ăn , má cô bạn đó nói ít vô cùng .
Hôm nay là cuối tuần nên giáo viên sẽ xếp lại chỗ ngồi . Thật ra thì rút thăm chỗ của mình , tôi cầu nguyện làm ơn cho tôi một chỗ ngồi thật tốt .
Ông trời có thù với Linh hay gì má ơi nhìn cái chỗ ngồi . Mẹ ơi con muốn chuyển trường .
Linh sốc , sao cô lại ngồi giữa hai thằng đực rựa vậy . Nhưng điều sợ hơn đó là nhan sắc của hai thằng ngồi cùng cô . Kiểu này thì có bị mấy em đánh không ? May rằng phía trên vẫn có hai đứa con gái .
Tôi lủi thủi đi về phía chỗ ngồi , vài phút sau thì hai thằng kia cũng về chỗ . Fuck mấy đứa con gái bắt đầu nói về tôi , thích thì ra mà ngồi nè trời tôi cũng muốn lắm đâu .
Đột nhiên Minh Tuấn quay lại phía tôi .
" Ể ! Con nhóc cho tao đi nhờ ô nè . "
Cùng lúc đó Quang Dũng phía trên cũng quay xuống . Nhìn chằm chằm vào tôi .
" À ! Con bé mày kể da trắng phát sáng rồi tốt bụng là đây hả ? "
Tim tôi như muốn nhảy ra ngoài vẻ mặt cợt nhã của hai thằng này thật khiến tôi khó chịu . Làm ơn làm phước đừng quan tâm tới tôi nữa .
Dũng tươi cười vẫy tay chào tôi .
" Đúng là da trắng thật , bạn học à làm quen nhé . "
Tôi không nói gì chỉ gật đầu cho lịch sự .
" Bạn học ít nói nhỉ ? Không sao dần sẽ khác thôi . "
•
•
•
Đã được hai ngày kể từ khi tôi ngồi đây , cảm giác ư ? Không biết tả làm sao . Tôi tự hỏi rằng sao mấy thằng này học giỏi vậy .
Thằng Tuấn nằm ngủ 3 tiết đầu còn 2 tiết sau ngồi thả thính mấy bạn gái xung quanh . Đây là cách học của thủ khoa hả ?
Thằng Dũng phía trên ngồi nói chuyện như đít vịt . Thằng Quân ngồi cạnh cả ngày nghịch điện thoại . Hai thằng phía sau lôi cả bàn cờ ra đánh .
Đờ phắc tôi đi nhầm lớp à ? Ai đó nói tôi biết đây là lớp chọn ban tự nhiên dùm tôi đi trời . Thật ra tôi cũng muốn ngồi chơi như chúng nó nhưng sợ bị đánh giá đành phải học thôi vậy .
Nhưng thực sự hôm nay ba tiết văn liên tiếp khiến mắt tôi không thể mở nỗi . Thế mà thằng Tuấn mọi khi ngủ hôm nay lại tỉnh táo như vậy .
Tôi ngồi lấy đại tờ giấy A4 ra vẽ đại gì đó . Ngồi vẽ một hồi không hiểu sao tôi lại đi vẽ trường mình . Tuy nét có vẽ không rõ nhưng nhìn rất đẹp không bị rối .
Cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn mình , tôi liếc mắt qua . Mắt tôi dừng lại trên người cậu ta . Tuấn đang nằm dài ra bàn quay đầu nhìn về phía tôi đang vẽ .
" Bay ơi , bạn cùng bàn là thiên tài hội họa . "
Linh đơ người . Cùng lúc đó mấy thằng con trai cũng liếc lại nhìn bức tranh của tôi .
Dũng thốt lên : " Bạn học mới vẽ giỏi nha "
Quân quay qua gật đầu : " Sau này không phải đi in tranh về nộp nữa rồi . "
Khánh và Huy ở dưới cũng liếc nhìn tranh của tôi : " Đm đẹp vl , bạn học có gì sau này giúp đỡ . "
Tôi không hiểu kiếp trước tôi ác lắm sao ? Tôi chỉ muốn bình yên một chút thôi mà .
" Mà tên bạn là gì thế . "
Thằng Quân nhếch môi cười nhìn thằng Khánh : " Bạn học cùng lớp được gần hai tuần rồi mà đéo nhớ tên . "
Thằng Khánh đáp lại vẻ mặt khinh thường : " Mày cũng biết đếch đâu mà nói nhiều thế "
Thằng Tuấn quay qua : " Bay quá non , nhóc này là Khánh Huyền . "
Tôi đơ ×2 . " Khánh Huyền " ai vậy ? Má có biết không vẽ nữa , giờ thành điểm nhấn luôn rồi .
Linh lắc đầu khẽ nói : " Không phải , là Bảo Linh "
Giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo khiến bọn con trai chết lặng . Vài giây sau mới bắt đầu cười ha hả nhìn về phía Tuấn .
" Tuấn à ! Khánh Huyền là con người yêu mới à ? Hay người yêu cũ mà nhớ nhầm thế . Người ta là Bảo Linh , tưởng thế nào . "
Thằng Dũng vừa nói xong bị Tuấn đập một cái vào đầu . Tuấn quay qua nhìn tôi .
" Xin lỗi , tôi nhớ nhầm . "
Tôi gật đầu . Ngoài gật đầu thì tôi không biết làm như thế nào . Nhưng dường như tôi thích bọn họ nói chuyện như vậy . Nó khiến tôi thoải mái hơn .
Tuấn đưa tay chạm nhẹ vào tay tôi . Tôi khá bất ngờ không biết cậu ta muốn làm gì .
Tuấn vừa nói vừa chỉ vào mặt mình : " Cậu vẽ đẹp như thế thì vẽ tôi được không ? Tôi đẹp trai thế này cơ mà . "
" Xin lỗi nhưng tôi không biết vẽ động vật nhất là vẽ chó....À xin lỗi tôi... "
Đm cô vừa nói tuột ra tiếng lòng của mình khiến mặt Tuấn đơ ra như cứt ngâm .
Mấy tên kia nghe được liền cười ha hả .
" Bạn học mới hài hước nha . Khiến trap boy Tuấn đơ người luôn kìa . "
" Quê quá Tuấn ơi ! Hình như trình độ thả thính của mày không khiến Linh rung động rồi về nhà tập thêm đi nhé . "
" Bạn học nói câu nào mày đều xịt keo luôn kìa . "
" Chị Linh à ! Hãy nhận em là đàn em . "
Tuấn trở lại vẻ mặt như bình thường , nhếch môi cười nhìn tôi .
" Miệng lưỡi nhanh nhẹn thật . "
Linh cúi đầu không nhìn mặt Tuấn :
" Xin lỗi . "
Hình như Linh vừa để lại ấn tượng cho bọn họ nhưng không biết là ấn tượng tốt hay xấu . Giờ mới nhận ra rằng nói chuyện với con trai dễ nói hơn với các bạn nữ .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro