nghỉ ngơi sao ? điều đó là mơ ước của tôi
Cuộc sống màu hồng đâu
Sao có trắng đen vậy, bao nhiêu thứ phải suy
Mẹ ơi! , con mệt rồi
Cuộc đời khó khăn thế , khăn quàng trên nếp cổ
Con muốn từ bỏ thôi
Đôi vai con nặng quá , muốn nhẹ dịu tâm hồn
Đi học sao vất vả
Như đi chiến trường nam xa
Bạn bè đẩy con xuống
Những nụ cười xấu xa , lòng con vẫn nhớ mãi
Bóng hình con tan nát
Không được nghỉ ngơi rồi, con mệt quá mẹ ơi!
Vực sâu đâu ,đợi mình
Ta cùng đi chơi nhé , đến một nơi kì diệu
Chỉ có bạn và tôi
Tránh khỏi nơi xứ người , tránh khỏi những người bạn
Thân đến mấy là cùng
Rồi họ lại lừa dối , tôi và bạn mà thôi
Mik biết mấy bn sẽ ko thik bài thơ này ( có thể cho mik xin ý kiến dc ko ạ)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro