chương 6: Di tình biệt luyến
Mộc Cẩn Hiền nhìn chằm chằm vào Trác Hạo Hi, giống như là lần đầu tiên quen biết người này,"Hạo Hi, cậu uống nhầm thuốc hả ?"
Trác Hạo Hi lắc lắc đầu,"Tôi không bệnh, uống thuốc gì chứ!" Trác Hạo Hi xúc một thìa cơm chiên, đưa vào miệng.
Mộc Cẩn Hiền nhìn dáng ăn của Trác Hạo Hi, cười cười:"Hạo Hi, lúc trước tôi không biết cậu có thể ăn được nhiều như vậy đấy."
Trác Hạo Hi bĩu môi, giống như là con gái ở trước mặt người người mà mình thích lúc nào cũng phải giữ thục nữ hình tượng, Trác Hạo Hi ở trước mặt Mộc Cẩn Hiền, cũng chưa bao giờ dám buông ra bụng ăn cái gì,
"Đó là anh thiển cận."
Hàn Lâm mở to mắt, nhìn chằm chằm vào Trác Hạo Hi, Trác Hạo Hi có chút không vui, bị đôi mắt giống như ma trơi này nhìn chằm chằm, Trác Hạo Hi cảm thấy da đầu như run lên, người này mỗi lần nhìn hắn, đều giống như sợ chính mình cướp người yêu của hắn, kỳ thật hắn mới là người bị cướp a ! là hắn a !
Tiểu nhân này thủ đoạn ngoan độc, đầy bụng ý nghĩ xấu, có lòng dạ đen tối không hề phù hợp với gương mặt, cùng Mộc Cẩn Hiền cực kỳ hợp nhau, kỳ phùng địch thủ, trời sinh một đôi, nào có đường sống cho chính mình chen chân.
"Xem ra, tôi vẫn chưa thực sự hiểu cậu." Đôi mắt của Mộc Cẩn Hiền lộ ra ánh sáng lạnh sau đôi kính mắt nạm vàng.
Trác Hạo Hi trong lòng rùng mình, âm thầm cảnh giác, ai, đáng lẽ hắn không nên quá mức nóng vội đá Mộc Cẩn Hiền. Phải biết, Mộc Cẩn Hiền người này thoạt nhìn nhân hậu hào phóng, kì thực bụng dạ hẹp hòi, tâm nhãn còn nhỏ hơn cả lỗ kim, chính mình bãi hắn như vậy một đạo, đầy đủ người này ghi hận hắn một đời .
Trác Hạo Hi ngượng ngùng cười cười,"Kỳ thật, tôi không có gì cần phải hiểu, các ngươi nhận thức đã bao lâu." Trác Hạo Hi đối với Mộc Cẩn Hiền hỏi.
Mộc Cẩn Hiền suy nghĩ một chút,"Có hai tháng ."
"Hai tháng a !" Trác Hạo Hi gật gật đầu, mười mấy năm không so nổi hai tháng, quả nhiên, cảm tình thứ này là cần duyên phận , nếu có thì rồi sẽ có, không có cũng không cần ép buộc.
Trác Hạo Hi nhìn Lâm Hạ Y chưa ăn được mấy miếng cơm chiên, nhíu nhíu mày,"Cậu vì sao sao không ăn a !"
Lâm Hạ Y có chút ngượng ngùng nói:"Mình cũng không đói lắm." Nàng có thể nói, vì nàng quá mức sợ hãi cho nên không ăn nổi sao?
"Cậu cố gắng ăn nhiều một chút đi, cậu gầy như vậy, không ăn cơm thực dễ dàng sinh bệnh ." Trác Hạo Hi thuận miệng nói.
Lâm Hạ Y mặt lập tức đỏ.
Trác Hạo Hi nhìn Lâm Hạ Y đỏ bừng mặt, có chút ngượng ngùng, hắn lời này nói , như thế nào giống như có điểm ái muội, hy vọng tiểu cô nương người ta không cần hiểu lầm a !
"Hạo hi, cậu chừng nào thì bắt đầu thích nữ hài tử ?" Mộc Cẩn Hiền có chút ngữ khí không tốt hỏi.
"Tôi từ nhỏ cũng rất thích nữ hài tử a !" Trác Hạo Hi thẳng thắn nói.
Mộc Cẩn Hiền nhíu nhíu mày,"Cho nên, cậu từ nhỏ liền tại đùa giỡn tôi sao?"
Trác Hạo Hi sửng sốt, như vậy đỉnh đầu chụp mũ khấu xuống dưới, Trác Hạo Hi cảm giác sâu sắc chính mình nghiệp chướng nặng nề,"Tôi từ nhỏ liền thích chị của tôi."
Những lời này truyền đến trong tai Trác Phi Dương, Trác tiểu thư rơi lệ đầy mặt, cảm khái mới trước đây vì giảm béo, cấp Trác Hạo Hi ăn kẹo quả nhiên không có mất không.
Mộc Cẩn Hiền biểu tình trầm tĩnh lại, tựa vào dựa vào ghế, trên cao nhìn xuống hỏi:"Hạo Hi, cậu khi nào thì thay lòng đổi dạ ."
Trác Hạo Hi chớp ánh mắt, hình như người thay lòng đổi dạ không phải là hắn a, Mộc thiếu gia khí tràng luôn luôn cường đại, trong căn tin từ lúc Mộc Cẩn Hiền sắc mặt thay đổi thì liền chạy sạch sẽ, Mộc Cẩn Hiền làm hội trưởng hội học sinh đúng là không phải làm không, còn học sinh nào không muốn sống mà ở lại chỗ nàykhông khéo ngày mai Mộc Cẩn Hiền sẽ khiến hắn khổ sở sống không bằng chết a.
Trác Hạo Hi sờ sờ mũi,"Tôi không có thay lòng đổi dạ a! Chỉ là tôi cảm thấy chúng ta không thích hợp."
"Hạo Hi, cậu hiểu lầm cái gì phải không?" Mộc Cẩn Hiền lộ ra một nụ cười đạm nhạt mê người,"Tôi cùng Hàn Lâm chỉ là bạn học bình thường mà thôi."
Trác Hạo Hi trong lòng khẽ run lên, quả nhiên, hắn đá Mộc Cẩn Hiền là không sáng suốt , người này bị hắn kích thích đã muốn bắt đầu ăn nói lung tung, đổi trắng thay đen , khi Mộc Cẩn Hiền nói lời này ra khỏi miệng, Trác Hạo Hi thấy được hung quang trong mắt Hàn Lâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro