Chương 4: Cái tên có liên quan
Trác Hạo Hi híp mắt, làm một người đàn ông tốt của thế kỷ mới, hẳn chắc là phải lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, đánh thắng được tiểu tam, đánh được cả sắc lang......
Trác Hạo Hi nghĩ nghĩ, hắn miễn cưỡng có thể xuống bếp, nấu mì ăn liền gì gì đó...... Cũng miễn cưỡng có thể cùng bà chị đùa giỡn vài chiêu, mặc dù có thời điểm, bị tấu có thể là hắn, nhưng là ít nhất bà chị cũng không để ý, người nào từng đánh chính mình, liền tính là cao phú soái cũng giống nhau, miễn cưỡng cũng coi như thượng là đánh được sắc lang đi.
Nhưng là tiểu tam, tiểu tam này quá độc ác, kiếp trước Mộc Cẩn Hiền lấy gia nghiệp nhà hắn, hiến cho tiểu tam này làm sính lễ, hiện tại Trác Hạo Hi nhìn đến Hàn Lâm ngượng ngùng tươi cười như cậu em nhà bên,cảm thấy lông tóc dựng ngược, người này không tốt sống chung, tính nguy hiểm rất cao, cần rời xa.
Lâm Hạ Y nhìn Trác Hạo Hi:"Trác đồng học, cậu muốn đi qua sao?"
Trác Hạo Hi quay đầu nhìn Lâm Hạ Y,"Cậu không phải nói muốn cùng mình ăn cơm sao? Chúng ta cùng nhau đi qua đi."
"Được thôi !" Lâm Hạ Y nhìn Mộc Cẩn Hiền, cúi đầu, trên mặt lộ ra nụ cười ngượng ngùng."Chúng ta đi thôi." Lâm Hạ Y nắm tay Trác Hạo Hi, định đi qua.
Trác Hạo Hi có chút bất đắc dĩ nhìn Lâm Hạ Y,"Lâm đồng học, mình còn không có mua đò ăn ."
Lâm Hạ Y buông tay đang nắm Trác Hạo Hi,"Thực xin lỗi a ! mình quên mất."
Trác Hạo Hi thở dài,"Thường nghe nói, tú sắc khả cơm, kỳ thật xem vẫn là xem không ăn no ." Trác Hạo Hi đang nói xong câu nói kia sau, gọi một phần cơm chiên, một phần mì xào, năm phần đồ xào, hai phần đồ uống.
Lâm Hạ Y có chút đứng ở một bên có chút kinh sợ nói:"Trác đồng học, gọi nhiều như vậy, chúng ta ăn không hết."
Trác Hạo Hi mê hoặc đối với Lâm Hạ Y nháy mắt mấy cái,"Sẽ không a ! đây là để một mình mình ăn , cậu muốn ăn, chính mình gọi a !"
Lâm Hạ Y:"......"
Trác Hạo Hi ngồi xuống đối diện Mộc Cẩn Hiền, Hàn Lâm giống như chim nhỏ nép vào người tựa vào Mộc Cẩn Hiền.
Mộc Cẩn Hiền nhìn Trác Hạo Hi nói:"Tôi xem cậu gọi rất nhiều đồ ăn, tôi cùng Hàn Lâm đã muốn nếm qua , cậu không cần gọi nhiều như vậy."
Trác Hạo Hi ngồi nghiêm chỉnh,"Tôi không có gọi cho anh a ! đều là tôi chính mình muốn ăn ."
Mộc Cẩn Hiền:"......"
Gọi món ăn trở về Lâm Hạ Y nghe câu như thế, nhất thời tâm lý cân bằng , nguyên lai Mộc Cẩn Hiền học trưởng cũng là loại đãi ngộ này.
Trường học phòng bếp tốc độ rất nhanh, chỉ chốc lát liền lục tục đưa đồ ăn đi lên, thất thất bát bát đôi một bàn.
"Vị này là ai a?" Mộc Cẩn Hiền liếc liếc mắt nhìn Lâm Hạ Y một cái hỏi.
Trác Hạo Hi trong lòng chợt lóe khinh thường, sai phái người khác làm việc, cư nhiên ngay cả người mình sai phái là ai cũng không biết, đáng thương kẻ bị sai phái , còn hí ha hí hửng , Mộc Cẩn Hiền người này chính là tốt số."Anh không biết cô ấy là ai chăng? Anh không biết sao?"
"Không biết a ! vị đồng học này thực lạ mặt." Mộc Cẩn Hiền thản nhiên nói.
Trác Hạo Hi có chút thương hại liếc mắt nhìn Lâm Hạ Y , nha đầu kia thật đáng thương, bởi vì kiếp trước chính là nha đầu này mang đến tin tức không tốt cho chính mình, cho nên Trác Hạo Hi nguyền rủa nha đầu chết tiệt này thật lâu, hiện tại xem ra hoàn toàn không cần đúng không?
"Mộc học trưởng, buổi sáng là anh nhờ em nói cho trác đồng học chuyện gặp anh vào buổi chiều ." Lâm Hạ Y nhắc nhở nói.
"Thì ra là em à ! khó trách nhìn quen mặt." Mộc Cẩn Hiền lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, đối với Lâm Hạ Y lộ ra một nụ cười thân sĩ.
Vừa rồi là ai nói Lâm Hạ Y lạ mặt vậy? Trác Hạo Hi trong lòng toát ra ba cái dấu hỏi lớn.
Mộc Cẩn Hiền nhìn Trác Hạo Hi, ánh mắt thản nhiên lưu chuyển ,"Nghe nói cậu mấy ngày nay lên lớp luôn thất thần, cậu suy nghĩ cái gì?"
Trác Hạo Hi ở trong lòng thở dài, Mộc Cẩn Hiền tên khốn này, đều phải chia tay , lạị còn phải giả vờ quan tâm hắn, người này thực sự dối trá a !"Tôi nghĩ, có người ngũ hành thiếu thủy, liền gọi là miểu, ngũ hành thiếu mộc, gọi là sâm lâm, cha mẹ anh chắc là cảm thấy anh thiếu cẩn thận cùng hiền lành, nên mới gọi là cẩn hiền......"
Mộc Cẩn Hiền:"......"
"Hẳn là không phải, cha mẹ tôi hy vọng tôi thận trọng từ lời nói đến việc làm, làm người hiền đức." Mộc Cẩn Hiền từng câu từng từ nói, trong mắt toát ra ánh sáng lạnh, căn cứ kinh nghiệm, biểu tình này là điềm báo người này đang tức giận.
Trác Hạo Hi trong lòng tán thưởng một tiếng, Mộc Cẩn Hiền chính là Mộc Cẩn Hiền, bị hắn khiêu khích như vậy, vẫn giữ được vẻ trầm ổn bình tĩnh.
"Là như thế này a !" Trác Hạo Hi gật gật đầu,"Tôi luôn luôn nghĩ, người như anh cẩn thận có thừa, hiền lành không đủ, kỳ thật có thể đổi tên thành mộc hiền."
Mộc Cẩn Hiền:"......"
Trác Hạo Hi:"Của tôi đồ ăn đến đây."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro