CHAPTER 2
****
Sáng hôm sau, gia đình tôi thức dậy và tiễn cha của tôi đi săn, trời trong xanh và mặt trời mới bắt đầu lên cao trên ngọn cây. Chúng tôi dắt ngựa tới cho ông ấy, ông ta leo lên ngựa, đeo bao chứa mũi tên vòng qua qua cổ, sau đó lên đường cùng với những người còn lại đi về phía ngọn núi lửa.
Khi cha tôi đang đi, chúng tôi nghe thấy một người phụ nữ hét lên trong hoảng loạn. Mẹ, chị gái tôi và tôi vội vã nhìn xem chuyện gì đang xảy ra, khi chúng tôi đi vòng qua góc cua, chúng tôi thấy những người lính kéo một người phụ nữ trên đường về phía một cái bệ gỗ lớn dùng để hành quyết. Trước khi mẹ tôi có thể nói bất cứ điều gì, Micha chạy đi xem điều gì họ sẽ làm, và tôi tự nhiên chạy theo em ấy, một phần vì tôi không muốn lạc mất em của tôi, phần nữa vì tôi cũng muốn xem điều gì sẽ xảy ra.
Chúng tôi đã đi đến trước phần lớn mọi người, vì vậy chúng tôi đứng ở hàng đầu tiên. Họ đợi cho đến khi một đám đông lớn hình thành, rồi bắt đầu trói người phụ nữ vào cột gỗ.
"Jane Reiner đã bị kết tội vì những cáo buộc sai trái chống lại một người bảo vệ của nhà vua. Cô ta tố cáo láo một người bảo vệ đã tấn công tình dục cô ta và vì thế, cô ta sẽ bị kết án tử hình."
Một người lính đứng trước mặt người phụ nữ đang vật lộn và la khóc.
"Không. Không. Xin hãy nghe tôi. Hắn ta đã cố gắng cưỡng hiếp tôi. Xin hãy nghe tôi." Cô ấy la khóc trước mặt đám đông đang đứng xem.
Người đàn ông được giao nhiệm vụ thực hiện vụ hành quyết bước về phía trước với một thanh kiếm lập tức đưa thanh kiếm cắt vào cổ cô ấy. Sau đó, máu trên cổ cô ta bắt đầu phun ra. Hắn ta cắt những sợi dây thừng đang trói cô ấy và để cơ thể của cô ngã xuống sàn. Cơ thể cô ta ngã xuống đất và vùng vẫy một lát trong khi máu tràn trên mặt đất và trút hơi thở cuối cùng.
Micha và tôi chỉ nhìn vào đó mà không cảm thấy ngạc nhiên. Đó chắc chắn không phải là lần đầu tiên chúng tôi thấy một số người bị giết theo cách đó. Tôi cũng thấy quá nhiều thứ như vậy rồi. Ngay sau đó mẹ của tôi bắt kịp chúng tôi và chỉ thở dài khi nhìn thấy máu lên láng trên mặt đất.
"Đi nào các cô gái. Hãy rời khỏi nơi này." Mẹ của tôi nói.
Chúng tôi nhanh chóng đi ra và tiến về ngôi nhà của chúng tôi. Đó là nơi thường xuyên xảy ra các vụ hành quyết những người có hành vi chống đối lại nhà vua. Thật là một sự điên rồ khi tôi nghĩ đến việc sở hữu một con rồng.
Nhưng không thể biết chắc rằng tại sao những con rồng đã chết lại không để lại một quả trứng nào. Dù sao, nếu tôi tìm thấy một quả trứng. Tôi sẽ đem nó đi trong một ngày hoặc lâu hơn một xíu trước khi con rồng nhỏ bên trong chết.
Chúng tôi trở về nhà và vào trong để thư giãn. Thực tế là chúng tôi chưa bị ai giết chết.
Ngay sau đó, mẹ tôi nhìn ra cửa sổ phía trước.
"Ôi không! Một cơn bão đang kéo đến chỗ ngọn núi lửa." Mẹ tôi nói.
"Nhưng đó là nơi cha đang đi đến." Micha hét lên.
"À, con không cần phải lo lắng. Cha của con đã từng vượt qua những con bão còn tồi tệ hơn cơn bão nhỏ xíu này." Mẹ tôi trả lời.
Tối hôm đó, gió rất mạnh, cây cối bị đổ ngã, các tòa nhà bị hư hại và tôi lo lắng cho cha tôi suốt đêm, hy vọng rằng ông có thể tìm được nơi trú ẩn trong rừng cùng với những người khác.
Sáng hôm sau, chúng tôi thức dậy và đi ra ngoài để nhặt những cái cây ngã trên đường, có một người đã ngã xuống một ngôi nhà và bị kẹt trên mái nhà. Micha bám sát mẹ tôi, tôi có thể nói rằng em ấy đang lo lắng cho cha của chúng tôi.
Tuy nhiên, tôi đã thấy ông ấy trở lại sau cơn bão còn tồi tệ hơn nhiều so trận bão tối hôm qua, vì vậy tôi không cảm thấy lo lắng. Mặc dù có thứ gì đó tôi cảm thấy kỳ lạ, giống như mọi thứ sắp thay đổi cùng một lúc .....
****HẾT****
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro