Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chỉ là thích cậu trai ấy

Tôi thích cậu ấy nhiều lắm, phải nói là cực thích cậu con trai tên là Thiên Tỉ.
Lần đầu tiên nhìn thấy cậu vừa đen nhẻm, vừa lùn, cùng với quả đầu dưa hấu vô cùng buồn cười à còn cặp răng thỏ của cậu nữa chứ. So với hai vị đồng đội có lẽ cậu là người trông cỏ vẻ không được "đẹp" cho lắm. Lại nói ấn tượng của cậu có lẽ còn không bằng Lưu Chí Hoàng trong mắt tớ, muốn Chí Hoành cùng hai vị đồng đội kia tạo thành tổ hợp ba người. Ừ là vậy đấy, lúc đó suy nghĩ của tớ chính là vậy. Suy nghĩ có chút lệch lạc khiến cho mỗi lần nghĩ lại chỉ muốn quay lại tìm mình lúc đó, cầm một sấp ảnh của cậu vả vào mặt mìn mà hét to Thiên Tỉ mới chân nghe chưa mà thôi, haha nghe có chút buồn cười
Ngày TFBoys debut tớ cũng không quan tâm chỉ vào xem cũng không có cảm xúc gì mấy, hờ hững và tớ đã bỏ qua nhóm nhạc tên TFBoys khoảng một thời gian dài sau đó.
Khi nhóm cậu đã được nhiều người biết đến và trên facebook của tớ hiện lên nhiều thông tin về cậu trong đó có cả thông tin anti thành viên Dịch Dương Thiên Tỉ và tớ bắt đầu tìm hiểu cậu.
Thật là lạ nhỉ, khi hầu như những thông tin anti cậu nổi lên rầm rầm thì tớ lại quay ra thích cậu. Càng tìm hiểu tớ càng không hiểu mục đích của bọn họ anti cậu là gì, một con người tài năng như vậy, một người dường như đã phải mất rất rất nhiều công sức để có thể hoàn thành kì vọng của cha mẹ, để tự nỗ lực bản thân không hề nói lấy một câu mệt mỏi mà thay vào đó lại là "Em quen rồi". Xin hỏi cậu ngốc ấy như thế nào là quen rồi? Một cậu nhóc thì biết cái gì là quen chứ? Sao cậu không như những đứa trẻ khác khi cảm thấy mệt thì nói với bố mẹ là mình muốn bỏ cuộc?... Nhưng có như vậy thì mới có cậu ngày hôm nay phải không? Tớ thực không hiểu antifan, cái gì mà là người thứ ba chứ? Cái gì là người thừa chứ? Xin lỗi, cậu ấy chỉ là đứa trẻ thôi cả ba cậu ấy chỉ là ba đứa trẻ thôi được chứ?
Khi vụ việc lắng xuống, tớ bắt đầu chăm chỉ xem các show của ba người các cậu thì lúc đó tớ mới cảm nhận sâu sắc được rằng thế nào là người thứ ba. Bởi tớ không thấy cậu được tỏa sáng, được trả lời những câu hỏi, tớ thấy cậu ngồi đó thực sự rất lặng lẽ, ánh mắt chỉ thủy chung nhìn vào camera. Ừ lúc đó tớ cũng chẳng nghĩ gì nhiều đâu vì dù sao lúc đó tớ cũng chỉ là cô bé kém cậu hai tuổi mà thôi . Nhưng về sau khi tớ nhớ lại lúc đó tớ lại cảm thấy thương cậu.
À...! rồi tớ bắt đầu nhận ra hóa ra lúc đó dõi theo bóng cậu chỉ là vì thương cảm cậu mà thôi, vậy mà tớ lại ngộ nhận đó là thích. Tớ thương cậu vì cậu cũng chỉ là đứa trẻ như tớ, tớ thương cậu vì nhìn thấy cậu vất vả khi đi trên con đường nghệ sĩ này, thấy cậu đổ mồ hôi ướt đầy lưng áo tớ thấy thương cậu lắm. Nhưng tớ biết được rằng Jackson của tớ không cần ai thương cảm cả, cái cậu cần chính là sự công nhận những nỗ lực cũng như nỗi vất vả mà cậu đã phải làm quen từ khi còn nhỏ.
Và rồi không biết vì sao lại trở nên thích cậu, thích lúc nào không biết, thích một chàng trai có trái đầu dưa hấu, chàng trai nhỏ bé với cơ thể gầy gò nhưng không hề ốm yếu chút nào cả, theo bước chân trưởng thành của cậu qua từng năm tháng thấy cậu trưởng thành, thấy cậu đã không còn là chàng trai nhỏ bé trước kia nữa mà đã trở thành một thiếu niên nhiều người mến mộ.
Cậu biết cậu quá đáng lắm không Thiên Tỉ? Càng lớn cậu càng đẹp trai lên đó. Tớ không phủ nhận là tớ đã thích cậu hơn khi cậu trở nên 'soái' như vậy, nhưng đâu phải tôi vì nhan sắc mà thích cậu đâu, có biết bao thiếu niên đẹp hơn cậu nhưng mà tớ lại chỉ hờ hững lướt qua, có đôi ba câu cảm thán vì cái 'đẹp' của họ nhưng tớ lại thủy chung với cái 'đẹp' của cậu hơn Thiên Tỉ à. Trân trọng tài năng của cậu, trân trọng sự cố gắng của cậu, thích mái đầu hay trung phân ấy, thích nhìn thấy cậu cười để lộ chiếc răng nhỏ và đôi đồng điếu, thích ánh mắt màu hổ phách của cậu dưới nắng sớm của buổi sáng, thích con người của cậu, thích tính cách dở dở ương ương có đôi lúc thật nhoi có đôi lúc lại thật nghiêm túc, thích nhiều lắm đâu thể kể hết được, tôi chẳng biết tôi thích cậu đến nhường nào nữa đâu.
À thích cả cách cậu yêu thương em trai cậu nữa chứ. Tớ nhớ lần đầu tiên khi nghe cậu hát bài "Bảo bối", nhìn thấy ánh mắt cưng chiều của cậu khi nghĩ về em trai, cả nụ cười dịu dàng của cậu khi hát nữa, nụ cười đó thực sự rất đẹp, khiên tớ không thể rời mắt đi được. Có đôi khi tớ nghĩ Ước mình em gái của cậu nhỉ? Bởi tớ cũng muốn biết cái cảm giác mà được cậu cưng chiều là như thế nào, muốn được biết cái cảm giác khi mà được cậu dỗ dành ra sao, nhưng nghĩ lại thì tớ muốn làm người thương của cậu hơn. Tớ muốn trở thành một Hạc Mập trở che cho cậu, đừng đằng sau cậu cổ vũ, trở thành người mà cậu có thể dựa vào mỗi lúc mệt mỏi khi không biết phải tâm sự với ai. Ừ là vậy đấy.
Thích cả cái cách cậu quan tâm Thiên Chỉ Hạc, cậu yêu thương bọn tớ bằng cách mang đậm phong cách của Dịch Dương Thiên Tỉ, cậu chẳng bao giờ quên tiểu đội Hạc Mập cả, nhưng hành động ủng hộ cậu của bọn tớ cậu luôn giữ nó ở trong lòng hết, vì cậu biết fan sẽ luôn bên cậu mà, vì có Hạc Mập mà mới có cậu cậu ngày hôm nay nhưng cậu cũng nên nhớ rằng vì có cậu thì mới có chúng tớ của ngày hôm này, nhờ có cậu là mới có biển đỏ ngày hôm nay. Trong mắt cậu luôn chưa đựng một biển đỏ.
Tớ thích cậu, chằng trai mang tên Dịch Dương Thiên Tỉ. Đôi khi thấy các chị, các cô, các bạn khác đều viết những lời tâm sự, những lời tỏ tình rằng thích cậu đến nhường nào tớ lại tự hỏi tớ đã đủ thích cậu hay chưa? Tại sao khi thích cậu mà chẳng có lời nào muốn nói với cậu cả như vậy? Điều đó làm tớ thực sự khiến mình thất vọng. Rồi tớ nghĩ thích cậu thì đâu cần gì nói ra, đâu cần phải lúc nào cũng nói lời yêu thương với cậu. Tớ thích cậu theo cách riêng của tớ mà và thích là thích đơn giản chỉ thế thôi.
Sắp sinh nhật cậu rồi vậy nên đã viết một dòng dài ơi là dài kể lể cảm xúc các kiểu, hây u, thực sự muốn cậu đọc những dòng này lắm đấy nhưng chắc chắn và việc bất khả thi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tâm#yyqx