Chương 1: Nhiệm vụ cuối cùng
Tối nay chính là lúc tiến hành nhiệm vụ. Bộ 3 đang từ từ xâm nhập vào toà nhà với Crow lo bắn yểm trợ từ sân thượng toà nhà kế bên trong khi Mitra và Scarlet leo lên tầng 30 nơi mục tiêu đang ở.
"Crow, tình hình sao rồi ?"
"Có 10 tên ở tầng trên tất cả đều được trang bị vũ khí và giáp, chà bọn chúng có vẻ khó xơi đấy"
Hiện tại cậu đang ở tầng 20, theo thông tin thu thập được có 1 máy phát điện ở trong tầng này nên cậu định phá hủy nó để gây hỗn loạn và phóng một mạch lên tầng 30.
"Scarlet"
Như hiểu ý cậu Scarlet gật đầu và đi xử lí máy phát điện. Trong khi đó cậu ngồi đếm.
"5..4..3..2..1"
Vừa đúng lúc đó tất cả đèn đều tắt.
"Huh ? Gì vậy ???"(Lính 1)
"Chuyện gì xảy ra với những bóng đèn vậy"(Lính 2)
"Chết tiệt ! Chúng ta nên đòi thêm tiền cho việc này"(Lính 3)
Trong khi bọn chúng đang mù tịt thì đang có một người đang nhìn chúng với ánh mắt như đang nhìn những con mồi đáng thương. Không phải tự nhiên cậu có biệt danh Sói Bạc, từ nhỏ đôi mắt của cậu đã sắt bén hơn người thường cộng thêm những năm tháng tập ngắm bắn nên ban đêm đối với cậu vẫn sáng như ban ngày. Ngay lúc đó cậu nở một nụ cười quỷ quyệt.
Xiu.......Xiu......Xiu(x9)
"Cái gì vậy ? Hình như có gì đó vừa bay ngang qua mặt tao ?!"(Lính n)
Một tên lính bất ngờ lên tiếng hỏi nhưng không ai đáp lời hắn cả mà thay vào đó là hai bàn tay lạnh nắm chặt đầu hắn.
Rắc
Và tên cuối cùng ngã xuống như con rối dứt dây với cái đầu quay ngược về phía sau.
"Vẫn tàn độc như mọi khi nhỉ bạn hiền"
Crow người đang quan sát mọi việc từ xa bằng kính hồng ngoại cười khổ nói.
"Thường thôi"
"À mà tớ thấy lạ là từ tầng 22 trở lên không còn một bóng dáng lính canh nào nữa, chúng đã rút lui hết lên tầng 30 và đang cố thủ ở đó. Cậu xử lí được không ?"
"Tất nhiên là không rồi ! Tớ là người bình thường chứ có phải quái vật đâu, nhưng mà.."
Tới đây cậu nở một nụ cười quỷ quyệt và nhìn Crow qua cửa sổ tầng 21
"Nếu có ai đó trợ giúp thì không vấn đề gì hết"
"Haizz.... được thôi, như mọi khi nhé cậu nợ tôi 1 chầu đấy"
Sau khi chạy tới lên tới cửa cầu thang ở tầng 30 thì cầu thấy Scarlet đã đứng sẵn đó chờ cậu
"Ngoài hành lang có 6 tên đang chỉa súng vào cửa, ngay khi cậu vừa đạp mở ra thì thứ chào đón cậu sẽ là một cơn mưa đạn đấy !"
Giọng của Crow phát ra từ bộ đàm.
Cậu không đáp lại mà quay qua nhìn Scarlet sau đó ra hiệu bằng tay cho cô. Scarlet đáp lại bằng cái gật đầu như muốn nói rằng cô đã hiểu
Sau đó thì...
BAMMM
Cánh cửa bị đạp bay đi
"Bắn !!!"
Nghe hiệu lệnh cả 6 tên bắt đầu xả súng như đang cắn thuốc, mặc kệ có trúng hay không bọn chúng vẫn điên cuồng bắn vào lối đi hành lang. Một tên còn điên hơn là hắn chọi hẳn một trái lựu đạn vào lối đi lun
BÙMMMMM
Vụ nổ làm rung chuyển cả tầng 30 và chỉ khi đó bọn chúng mới dừng bắn. Thấy hành lang trở nên yên tĩnh trở lại tên lính ở gần lối đi nhất mở miệng hỏi.
"Bọn chúng chết chưa ?"
Nhưng trước có người trả lời hắn thì một quả cầu màu đen bay thẳng vào mặt hắn
Bang
Nó phát nổ trước khi chạm vào mặt hắn vả cả một cái hành lang sáng bừng lên giống như có một mặt trời mini vừa mọc lên vậy
"Mắt tao !!"(Lính n)
"Tao không thấy đường !!!"(Lính n)
Mặc kệ lũ lính đang la hét Mitra ra hiệu cho Scarlet
"Đến lượt em rồi đó"
"Vâng"
Xoẹt
Cùng lúc đó một cái đầu rơi xuống
Xoẹt xoẹt xoẹt
Từng tên một bay đầu và ngã xuống như những con rối đứt dây và chỉ trong chớp mắt hành lang đã được nhộm một màu đỏ với 6 xác chết rải rác.
Mặc dù đã xử gọn hết đám mai phục ở hành lang nhưng cậu biết rằng mọi việc vẫn chưa kết thúc. Phía cuối hành lang là cánh cửa dẫn đến phòng họp, nơi cố thủ cuối cùng của bọn chúng và cũng là nơi nguy hiểm nhất.
Vẫn là vở kịch cũ cậu đạp bay cửa và kèm theo đó là một quả bom sáng nhưng mà lần này hiệu quả kém hơn ban đầu vì bọn chúng đã nhanh chóng che mắt lại khi thấy cậu ném.
"Giết chúng cho tao !!!"
Một gã đàn ông trung niên với râu quai mép đứng hàng cuối ra lệnh, chỉ cần lướt qua cậu cũng nhận ra được hắn, đây chính là mục tiêu ám sát của cậu.
Bang
Tiếng súng đầu tiên vang lên nhưng nó không phải của tụi lính đánh thuê hay của cậu.
Bịch
Một tên lính ngã xuống với máu chảy ra từ cái lỗ trên đầu.
"Chừa cuộc vui cho tôi với, nãy giờ ngứa tay lắm rồi"
Crow vui vẻ nói qua bộ đàm. Không cần nói cũng biết tác phẩm vừa nãy là do cậu ta gây ra. Do phòng họp này được thiết kế để có thể nhìn hết cả thành phố nên bao quanh toàn là cửa kính. Đấy là lí do mà Crow mới có cơ hội bắn tỉa như thế này
"Nằm xuống ! Có bắn tỉa ! Tụi bay kéo bàn ghế lại dựng chỗ nấp đi"
Gã trung niên vẫn bình tĩnh ra lệnh cho tụi lính dựng chỗ nấp khỏi bắn tỉa. Lợi dụng ngay khoảng thời gian đó Mine và Scarlet lập tức áp sát đối phương.
Bang Bang Bang (×n)
Xoẹt
Thế là phòng họp trở thành một bãi chiến trường nơi bên Mitra đang chiếm ưu thế. Bên phía bọn lính đánh thuê vừa phải đối mặt với Mine và Scarlet ở chính diện vừa phải coi chừng Crow bắn tỉa nên bọn chúng chỉ có thể bị động mà thôi.
Bang Bang
Xoẹt
"Chết đi !!!!"
Canh lúc Scarlet vừa chém một tên đồng bọn của mình thì một tên khác đã lén áp sát cô với một con dao trong tay.
Vì khoảng cách quá gần và quá bất ngờ nên cô không kịp phản ứng và ngay khi con dao chỉ còn cách ngực cô vài cm thì..
Bang
Nó dừng lại và tên lính ngã xuống với một cái lỗ xuất hiện ngay giữa trán
"Không được lơ là trong một trận chiến"
Mitra không thèm ngó nhìn cô một giây nào nữa và tiếp tục đấu súng với bọn lính đánh thuê.
"Vâng ạ"
Và cứ thế bộ 3 đã tiêu diệt hết bọn lính đánh thuê trong 5p và chỉ còn lại mỗi gã trung niên, Mitra chỉa súng thẳng vào người hắn và lạnh lùng tuyên bố.
"Kết thúc rồi Michael"
Hắn ta nhìn xung quanh toàn là xác thủ hạ của mình sau đó thở dài. Hắn giơ hai tay lên trời biểu hiện rằng mình đã đầu hàng, khi thấy trong tay hắn không còn vũ khí nào hết thì Mitra thả lỏng cảnh giác của mình.
Vèo
Một mũi kim bay ra từ ống tay hắn và ghim vào ngực Mitra. Sau đó hắn nhanh chóng đưa tay xuống dưới bàn và bấm nút khẩn cấp
"Chết tiệt"
Scarlet hét lên và lao tới chém đôi hắn
"Mũi kim có độc.."
Chất độc nhanh chóng xâm nhập phổi của cậu và phá hủy nó.
Khụ
"Đội Trưởng !!!"
Thấy cậu ho ra một ngụm máu Scarlet vội chạy lại đỡ nhưng bị cậu vẫy tay dừng lại.
"Tôi không sao"
Cùng lớp đó toà nhà bắt đầu rung lắc dữ dội, Mine nhìn vào xác tên quan chức thì thấy đồng hồ trên tay hắn đang đếm ngược còn 3p.
"Tệ rồi đây"
Cậu lẩm bẩm rồi lấy bộ đàm ra
"Crow...cậu mang trực thăng tới đây"
"Rõ ! Tớ sẽ đến trong 2 phút"
Nghe thấy giọng nói yếu ớt của đội trưởng mình Crow không dám chậm trễ một giây nào cả
Trong khi đó thì Scarlet cố cầm máu cho cậu, vì chất độc rất mạnh nên không thể hút nó ra được nên cô chỉ có thể lấy băng gạc quấn chặt vết thương để làm chậm quá trình lây lan. Mặc dù đỡ được phần nào nhưng nếu cứ như vậy thì 2p sau nó vẫn sẽ lan đến tim cậu. Thấy thế cậu từ từ rút khẩu súng ra và.
Bang. Bang. Bang (×n)
Cậu bắn cho đến khi không còn viên đạn nào nữa, một khẩu súng khi bắn nhiều quá thì đầu súng sẽ trở nên cực kì nóng, nhiều khi nhiệt độ có thể bằng với một cục than hồng. Cậu không do dự mà đẩy thẳng nó vào ngực mình.
Xì~~~~~
Ta có thể ngửi thấy cả mùi thịt cháy nhưng cậu là một đội trưởng, cậu không thể để lộ sự yếu đuối của mình trước mặt cấp dưới. Nên cậu chỉ cắn răng chịu đựng chứ không hề la lấy một tiếng.
Scarlet nhìn cậu tự hành hạ bản thân vậy trong lòng cô đau xót vô cùng nhưng vì đó là cách tốt nhất hiện tại nên cô không cản cậu.
2 phút sau tiếng cánh quạt vang lên và một chiếc trực thăng xuất hiện bên ngoài cửa kính. Scarlet dìu cậu đi nhưng vừa đi được một đoạn thì cậu dừng lại. Bởi vì cậu nghe được tiếng chân, không phải của một mà là rất nhiều người đang chạy trong hành lang. Có vẻ đó là tiếp viện của gã trung niên kia và số lượng không hề nhỏ đâu.
"Đội trưởng ?"
Thấy cậu dừng giữa chừng như vậy cô có một cảm giác không lành.
"Có vẻ như không kịp rồi nhỉ.."
Pa
Cậu lấy chút sức còn lại trong người mình ẳm cô lên và ném vào trực thăng. Crow nhanh chóng chụp lấy cô và nhìn cậu với khuôn mặt tối sầm lại, Crow hiểu cậu định làm gì.
"Crow... đây là mệnh lệnh cuối cùng của tôi....rút lui trong khi tôi cầm chân kẻ địch"
"Khoan !! Anh định làm gì ?!..không..!.. thả tôi ra !! ĐỘI TRƯỞNG !!"
Mitra nhìn cô và lắc đầu, sau đó một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của cậu.
"Độc đã ngấm vào tim anh rồi.....ít ra thì anh cũng có thể câu cho hai đứa thêm chút thời gian"
Crow cắn răng giữ chặt Scarlet đang bắt đầu rơm rớm nước mắt và cậu ra lệnh cho trực thăng bay đi.
"Tất cả rút lui"
"Thả tớ ra Crow !...đó là đội trưởng đấy..!!...là..hức...là đội trưởng của chúng ta đấy...hức... Mitra !! Chúng ta sẽ thoát cùng nhau..... đừng bỏ tụi em lại !! không...KHÔNG... Đội trưởng !..... ĐỘI TRƯỞNG !!"
Bang Bang. Bang
Ngay lúc đấy bọn lính đánh thuê bắt đầu ùa vào và tiếng súng đạn vang vọng khắp căn phòng.
Bang. Bang.
Phập
Một viên đạn ghim vào tay cậu.
Phập
Một viên nữa ghim vào chân cậu.
"ĐỘI TRƯỞNG !!!!"
Dù đã bay xa rồi nhưng Scarlet vẫn có thể thấy rõ cậu liên tục trúng đạn làm cho cô còn vùng vẫy mạnh hơn nữa để thoát khỏi tay Crow. Nước mắt cô chảy thành hàng nhưng cô vẫn đưa tay về phía Mitra như một đứa trẻ vừa bị cướp đi thứ quý giá của mình. Hình ảnh cuối cùng mà cô nhìn thấy chính là đội trưởng của mình quay lại mỉm cười với mình và...
BÙMMMMMM
Sau đó căn phòng tầng 30 bị nhấn chìm trong vụ nổ và biển lửa, bao chùm luôn cả hình bóng của một vị đội trưởng đáng kính của cô.
"KHÔNG !!!!"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
P/s : remake
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro