con đường
Con đường hạ buôn vài chiếc lá
Buông rơi đi ánh chiều tà
Lấp ló dưới những tán cây
Làn gió nhẹ cuốn trôi tất cả
Mùa hạ em buôn câu từ biệt
Cuốn theo tâm niệm nơi nào
Dần khuất bóng tựa làn gió
Nhẹ nhàng tới rồi lặng lẽ ra đi
Ánh nắng khẽ len lỏi từng tán cây
Như lời chào dịu dàng mà đau lòng làm sao
Để lại mảnh hồn dần đi theo làn gió
Ánh nắng mỏng manh xoa dịu tâm tình
Kẻ đơn độc người chẳng đâu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro