Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TRẠI GIAM Z30D

  Z - 30D là một trong những trại giam lớn, có diện tích rộng nhất nước, với gần 8.000 phạm nhân. Trước đây, mỗi lần lên thăm phạm nhân, người nhà của họ ở những nơi xa gặp rất nhiều khó khăn về thời gian, đi lại. Nhằm chia sẻ những khó khăn này, trại đã có nhiều cải tiến mang tính đột phá, đem lại sự dễ dàng thuận lợi cho các thân nhân. Thượng tá Trần Hữu Thông cho biết: "Tại Z - 30, kể cả ngày nghỉ thứ bảy, chủ nhật, lễ tết, trại cũng bố trí cho người nhà phạm nhân lên thăm gặp. Đây là thời gian gia đình thân nhân rảnh rỗi, có thể sắp xếp được công việc để lên thăm phạm nhân". 

  Nhiều phạm nhân có quê ở rất xa, như Cao Bằng, Lạng Sơn... ở ngoài Bắc. Với họ, nhu cầu đến thăm, ở lại vài giờ với phạm nhân là rất bức thiết, tình cảm. Để được như vậy, ngoài việc xét duyệt hồ sơ, phạm nhân còn phải chứng tỏ trực tiếp bằng bản thân quá trình phấn đấu của mình. Theo quy trình công bằng, nghiêm minh như vậy, phạm nhân sẽ có nhiều "nấc" để phấn đấu. Lúc đầu, được bố trí thăm gặp 1 giờ, 2 giờ; từ 3 giờ trở lên phải có ý kiến Ban giám thị.

Khi đã cải tạo có thành tích tốt, phạm nhân mới được đề xuất, bố trí cho thăm gặp 24 giờ ở buồng hạnh phúc. Trường hợp cải tạo đặc biệt xuất sắc hoặc gia đình ở quá xa, ban giám thị sẽ xem xét cho thăm gặp 48 giờ. Thượng tá Hùng cho biết: "Từng phân trại tại đây đều có các khu thăm gặp, trong đó mỗi phân trại lại có hàng chục căn buồng hạnh phúc" 

Ở trại giam Z - 30D (tỉnh Bình Thuận), nếu cải tạo tốt, phạm nhân còn được ở lại qua đêm với vợ hoặc chồng của mình tại những "căn phòng hạnh phúc".


Trại giam Z30D có 7 phân khu, mỗi nơi đều có một thư viện với tổng số sách báo khoảng 3.000 cuốn do trại tự trang bị. Nhưng thêm một lượng sách lên đến 3.000 cuốn (tương đương một thư viện nhỏ) được tặng từ dự án OneBook - sách cho vùng khó, các phạm nhân đã nhận được một món quà nhiều ý nghĩa . Các phạm nhân cũng cho biết, họ không phàn nàn gì về mặt vật chất ở trại giam, thậm chí được ăn uống ngon từ những con cá do chính họ nuôi dưới hồ, rau trồng trong vườn, gia súc từng đàn... Nên sách chính là quà thăm nuôi giúp họ "no" tinh thần. Ngoài thời gian học tập, lao động, phạm nhân nào muốn đọc sách báo thì đăng ký để vào thư viện đọc .

NGƯỜI MẪU HÀ TÂN VÀ ĐÀO THỤC ANH.

Bi kịch một chuyện tình

Nguyễn Hà Tân sinh năm 1976, là con trưởng trong gia đình trí thức ở Bảo Lộc. Khi công việc kinh doanh trà và cà phê của gia đình Tân đang phát đạt, ba anh quyết định dời nhà đến TP.HCM. Tân theo học phổ thông trung học ở quận 3. Tiếp đến, anh thi đậu vào trường du lịch. Đẹp trai như tài tử điện ảnh, sẵn gia đình khá giả và được cưng chiều, Tân muốn gì được đó. Hàng chục cô gái trẻ đẹp sẵn sàng lao vào Tân như con thiêu thân. Tân tận hưởng cái cảm giác mình là ngôi sao cho đến lúc anh gặp T.A., con gái rượu của một nghệ sĩ nổi tiếng.

T.A. đẹp như thiên thần, sống mũi cao, mang nét đẹp cổ điển của phụ nữ châu Âu. Ngay ngày đầu tiên gặp cô, Hà Tân đã yêu như say như ngây. Lúc này, Tân đang là phó chủ nhiệm Câu lạc bộ người mẫu Bến Thành, T.A là học viên mới và anh được phân công kèm cặp cô học viên xinh đẹp này.

Yêu cô, Hà Tân biến thành con người khác. Anh từ chối những mối quan hệ qua tay, từ chối cả những lần săn đón của nhiều cô gái khác. T.A. cũng yêu Hà Tân nhiều như thế. Hơn một năm trôi qua, cả hai tính đến chuyện kết hôn. Tân và T.A. đã đi hỏi giá tiệc cưới ở các nhà hàng, chỉ chờ ngày tốt là nên duyên. Nhưng chuyện đời mấy ai ngờ, trong một lần đi ăn với mẹ người yêu, không hiểu giữa họ nảy sinh mâu thuẫn gì, mà khi về đến nhà mẹ T.A quyết định cấm con gái mình quan hệ với Hà Tân.

Không được yêu đương công khai, cả hai chuyển sang hẹn hò lén lút. Cứ thậm thụt vậy gần một năm trời, Hà Tân cảm thấy bế tắc. T.A. ra đường là mẹ mình cử người theo giám sát, theo dõi... Những buổi hẹn hò chớp nhoáng ở hiệu sách, quán cà phê, siêu thị... khiến T.A. lẫn Hà Tân đều có cảm giác cùng quẫn. Những dịp lễ tình nhân hay hội hè, T.A. đều bị mẹ giam chân trong nhà. Nhiều phương án đã được hai người vạch ra, nhưng chung quy vẫn chỉ là bỏ nhà trốn đi hoặc cùng nhau tự vẫn. T.A. nói với Hà Tân rằng nếu mẹ cô biết cô còn quen với anh, mẹ cô sẽ tự vẫn. Rằng chỉ có cái chết mới khiến T.A. cảm thấy nhẹ nhàng. Không còn ở cái tuổi để làm những chuyện bốc đồng, nhưng nếu người yêu muốn chết, Tân sẽ cùng chết. Đã hơn một lần anh nói với cô như thế và cũng hơn một lần T.A. mua thuốc độc để cùng anh quyên sinh.

Gặp T.A. ở hội chợ triển lãm khi có mặt rất đông người, Tân đưa con dao cho người yêu thấy và nhắc lại lời "thỉnh cầu" của cô. T.A. bảo với Hà Tân là hãy để cô tự đâm mình, Tân lạnh lùng đáp: "Anh là thanh niên, anh có sức khỏe hơn em". Dứt lời, Tân đâm liên tiếp vào người T.A. Hàng trăm người bàng hoàng đến căng cứng khi chứng kiến thảm cảnh đó. Khi T.A. ngã xuống là lúc Hà Tân trở mũi dao, dùng hết sức đâm mạnh vào người mình. Một nhát, hai nhát... tổng cộng tám nhát. Nhát đâm cuối cùng lưỡi dao cấn xương, gãy gọn.

Lúc này, người bảo vệ hội chợ mới hoàn hồn, tước dao trong tay Hà Tân và báo công an. Cả Hà Tân lẫn T.A được chuyển đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa Tân Bình, rồi nhanh chóng chuyển sang khoa cấp cứu Bệnh viện Chợ Rẫy. Các bác sĩ kết luận T.A. đã chết, Hà Tân chết lâm sàng. Sau ba lần dùng máy giật tim, Hà Tân mới trở về từ cõi chết.

Tân kể cái cảm giác trước khi chết khủng khiếp lắm. Không còn biết gì, không còn có thể nghĩ được đến ai. Cả bầu trời đang sáng như thế bỗng chuyển dần sang màu xanh ngắt, rồi vàng nhạt, vàng đậm và cuối cùng là tối sầm lại. Sau thời gian ở bệnh viện chữa trị, Tân được các chiến sĩ công an di lý sang tạm giam tại trại giam Chí Hòa, quận 10, TP.HCM. Chàng người mẫu hào hoa ngày nào giờ cảm thấy sợ hãi khi đối diện với bốn bức tường.

Những ngày sau đó, Hà Tân lâm vào trạng thái stress, mất ngủ triền miên. Cho đến giờ, gần 10 năm ngồi sau song sắt, Hà Tân vẫn bị chứng mất ngủ hành hạ. Tòa tuyên án Hà Tân mức chung thân. Đó là cái giá mà anh phải trả cho lỗi lầm của mình. Câu nói cuối mà Hà Tân nói trước tòa là xin phép gia đình T.A. cho anh xem T.A. như vợ mình.

Ánh sáng cuối con đường

Những ngày Hà Tân nhập trại, mẹ anh gần như phát điên. Cả ngày, bà chỉ mang những vật dụng sinh hoạt của Tân ra ngồi lau chùi, dọn dẹp. Trong căn phòng riêng của Tân ăm ắp những kỷ niệm liên quan đến T.A., có cả một lọn tóc của T.A..

Sau vài tháng tạm giam ở trại Chí Hòa, Hà Tân được chuyển về trại giam Z30A để thụ án. Mức án chung thân là nỗi ám ảnh khủng khiếp trong suy nghĩ của Tân. Hôm chúng tôi xin phép được tiếp xúc với Tân, các cán bộ quản giáo ồ lên khi nhắc đến tên anh: "À! Tân người mẫu hả?". Giữa hàng ngàn con người đang thụ án tại nơi này, Tân vẫn nổi bật bởi sắc vóc và chuyện tình kỳ lạ của mình. Và lần này là với một người con gái khác.

Cái thời Nhà văn hóa Bến Thành tuyển lớp thời trang, cô bé Kim Quyên năm đó vừa 16 tuổi xin đăng ký làm học viên. Hà Tân được phân công kèm cặp lớp học viên mới này. Kim Quyên yêu Hà Tân ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tuy nhiên, trong mắt Hà Tân chỉ có mỗi T.A.. Rồi bẵng đi nhiều năm, mối tình đơn phương của Quyên vẫn vậy, ngay cả khi Hà Tân gây án rồi bị tuyên phạt mức án chung thân.

Ngày tòa tuyên án Hà Tân, Kim Quyên ngồi nơi hàng ghế cuối lặng lẽ khóc. Hà Tân chuyển trại, hoảng loạn với nỗi cô đơn sau song sắt, Tân năn nỉ cha mẹ mình thuê người viết thư tâm sự với anh để anh đỡ cô đơn. Biết chuyện, Kim Quyên tình nguyện đều đặn viết thư cho Tân. Tân nói những bức thư của Kim Quyên bao giờ cũng để kết thúc mở, không có đoạn cuối, như là sự chờ đợi anh điền vào đó đoạn kết. Rồi Kim Quyên xin gia đình Hà Tân cho phép cô được vào thăm anh. Lần đầu tiên gặp nhau, trong ký ức của Hà Tân hình ảnh Quyên khá nhạt nhòa, vì có bao giờ anh để ý đến cô học trò ngày xưa đâu. Cho đến tháng 3-2003, khi Kim Quyên vào thăm anh cùng gia đình, Hà Tân chỉ lặng lẽ nói: "Anh cần em". Nói gần như là cầu may, bởi lẽ mấy ai ở trong hoàn cảnh của Hà Tân mà dám mong có người yêu mình. Nghe Tân nói, Kim Quyên không đáp lại lời nào.

Về lại TP.HCM, Quyên bắt đầu tiếp xúc với gia đình Hà Tân nhiều hơn, từ những chuyện nhỏ nhặt nhất. Dĩ nhiên, gia đình anh nhanh chóng chấp nhận người con gái hết lòng yêu thương con trai mình. Nhưng phía gia đình của Kim Quyên có chấp nhận mối tình này hay không là cả một vấn đề. Quyên tốt nghiệp đại học kinh tế, lại là con cả trong nhà, có bậc cha mẹ nào lại muốn con mình yêu một người tù có tội danh giết người. Vậy mà Kim Quyên vẫn thuyết phục được gia đình mình. Đó là một chặng đường dài mà chỉ có tình yêu mãnh liệt mới giúp Quyên làm được chuyện đó.

Sau hơn nửa năm kể từ ngày Hà Tân nói với Kim Quyên câu "Anh cần em", một bữa cơm đạm bạc được tổ chức ngay trong phòng thăm phạm nhân của trại giam để hai gia đình chứng kiến "lễ cưới" đặc biệt của Tân và Quyên. Thương mối tình của cô gái này, các cán bộ trại giam cho phép Hà Tân thay áo phạm nhân bằng áo sơmi, nhanh chóng chụp bức ảnh gọi là ảnh cưới. Thêm một khoảng thời gian ngắn ngủi gọi là động phòng. Vậy là Hà Tân và Kim Quyên thành chồng thành vợ.

Một ngày cuối tháng 3-2004, trong lần lên thăm nuôi chồng, Kim Quyên báo với Hà Tân rằng mình có thai. Không ai có thể hiểu hết niềm vui của Hà Tân lẫn gia đình anh. Trong hoàn cảnh ấy, chưa bao giờ Hà Tân dám nghĩ đến chuyện mình có vợ chứ đừng nói là có con. Bé gái Nguyễn Hồng Ân ra đời như sự kỳ diệu của cuộc đời dành cho Hà Tân và Kim Quyên. Rồi những lần gần gũi ngắn ngủi kế tiếp, năm 2006, bé trai Khánh Toàn ra đời trong niềm phấn khích tột độ của gia đình Tân và bản thân anh.

Chúng tôi hỏi Tân từ ngày anh lên chức bố đến giờ, có gì thay đổi trong Tân không. Lặng im rất lâu Tân mới trả lời rằng mình như được tái sinh lần nữa từ khi có bé Hồng Ân ra đời. Gần như anh không còn biết đau đớn hay tức giận nữa mà chỉ đau đáu ngày được trở về để dạy dỗ con mình, để chăm sóc Kim Quyên, để báo hiếu với cha mẹ. Bỏ lại sau lưng những ngày tuyệt vọng vì nghĩ đời mình lâm vào ngõ cụt, Hà Tân học cách tin yêu cuộc sống, dù anh vẫn rất sợ bóng đêm.

Vào tù vì tội giết người khi còn là thanh niên, nhưng khi ra tù cựu người mẫu Hà Tân có 1 vợ 2 con đã khôn lớn. Tất cả là nhờ "buồng hạnh phúc" trong nhà giam.

Được trả tự do vào đầu tháng 9 năm ngoái, Hà Tân đã tìm được công việc làm là quản lý cho một quán bar tại Dầu Giây, Đồng Nai. Mỗi chủ nhật, chị Nguyễn Thị Kim Quyên, vợ của anh, lại đón xe từ Sài Gòn lên Đồng Nai thăm chồng. Họ là nhân vật chính của một câu chuyện tình kỳ lạ gắn với bản án chấn động giới giải trí và dư luận một thời.

Dành trọn tuổi xuân cho người mang án chung thân

15 năm trước, Nguyễn Hà Tân yêu người mẫu Đào Thục Anh (con gái của đạo diễn điện ảnh Đào Bá Sơn) khi cả 2 cùng làm người mẫu của Trung tâm IDECAF. Họ đã tính đến hôn nhân thì gia đình Thục Anh đổi ý và cô cũng chủ động chia tay chàng người mẫu này.

Một buổi trưa giữa tháng 3, trong cơn cuồng hận vì tình yêu bị từ chối, Tân dùng dao Thái Lan đâm 3 nhát vào người Đào Thục Anh khiến cô bị thủng tim, chảy máu trong lồng ngực đến chết. 

Còn Hà Tân cũng tự dùng dao đâm nhiều nhát vào người mình tự sát nhưng anh đã được cứu sống. Vụ án kinh hoàng này đã gây chấn động dư luận cả nước trong một thời gian dài. Tòa tuyên Nguyễn Hà Tân án chung thân.

Nguyễn Thị Kim Quyên vốn là học trò của Hà Tân tại lớp người mẫu của quận Bình Thạnh, đã thầm yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Khi ấy cô mới 19 tuổi.

Đọc báo hay tin Hà Tân gặp chuyện dữ, cô đều đặn viết thư thăm anh. Đến năm 2002, cô đã xin gia đình Tân cho được vào thăm anh. Sau khi tốt nghiệp đại học, Kim Quyên thuyết phục gia đình đồng ý cho cô yêu và cưới cựu người mẫu đang ở trong tù.

Đám cưới của họ được tổ chức đơn sơ tại phòng thăm phạm nhân ở phân trại I, trại giam Z30A. Sau đó một đám cưới khác được tổ chức tại nhà hàng, ra mắt gia đình hai bên nhưng chú rể lại là Hà Tiến, đóng giả anh mình để gia đình Kim Quyên không phải khó xử trước bà con dòng họ.

Cuối năm 2003, vợ chồng Hà Tân và Kim Quyên có bé gái Hồng Ân, đến năm 2006 họ có thêm con trai tên Khánh Toàn. Tất cả đều nhờ sự cảm thông của cán bộ trại giam Z30A cho họ có được cơ hội gần gũi nhau tại "căn phòng hạnh phúc" của trại giam.

Sáu ngàn đêm chờ đợi

Do công việc ở quán bar thường kết thúc vào tận 2 - 3h sáng nên Hà Tân thường thức dậy muộn. Riêng Chủ nhật thì khác, dù tối qua ngủ muộn đến thế nào, mệt đến thế nào, bao giờ anh cũng dậy từ rất sớm để đón vợ.

Mặt tươi rói, Hà Tân chạy xe máy ra quốc lộ chở vợ vào căn nhà trọ anh đang ở nằm trong con hẻm cách quán bar chỉ mấy dãy phố. Ở người đàn ông này, dấu vết người mẫu vẫn phảng phất ở cái dáng dong dỏng cao, đôi mắt sáng, cặp lông mày rậm và đường sóng mũi thẳng tắp. Chỉ có khác ở nét ưu tư trên gương mặt góc cạnh nam tính và những vết chai trong lòng bàn tay.

Một năm làm người tự do, hòa nhập lại với xã hội, Hà Tân nói anh vẫn còn mang cảm giác chông chênh. Chông chênh bởi ngày về của anh thật chẳng giống ai, đó là anh đột ngột trở thành chồng, rồi làm cha của 2 đứa con đã lớn phổng phao.

Hà Tân phải đối diện với thực tế bây giờ là trụ cột của cha mẹ già và vợ con đùm đề, trong khi anh tay trắng mà tuổi tác thì đã ở con dốc 40. Bố mẹ của Hà Tân, sau lần sẩy đứa con trai mà ngày thường đến con kiến cũng không dám giết lại đường đột gây án tày trời, luôn muốn bảo bọc anh trong vòng tay an toàn của gia đình.

Nhưng anh vẫn quyết định rời nhà để thoát khỏi nỗi mặc cảm ăn bám bố mẹ, để làm chủ cuộc đời mình, tạo lập tiền đề nhằm sớm có thể lo toan cho gia đình bằng chính mồ hôi nước mắt của mình ngay khi có người tin tưởng giao việc.

15 năm trong tù, dù muốn dù không nó đã trở thành một phần máu thịt trong cuộc đời Hà Tân, như thói quen suốt đêm nằm ngủ đặt hai cánh tay dọc bên hông thẳng đơ mà đến giờ anh chưa bỏ được.

Từ một gã tù tuyệt vọng tận cùng, chán sống đến mức mấy lần thách thức bạn tù giết mình, một mình đánh lộn với mấy chục phạm nhân khác, chỉ khi tình yêu của Kim Quyên chạm đến, anh bỗng như được hồi sinh.

Một con đường duy nhất anh vạch ra cho mình: Cải tạo thật tốt. Sau 10 năm cật lực cải tạo, Hà Tân được ra "lô", được giao cho nhiệm vụ chăm lo cho bầy heo và đàn gà sao của trại.

Từ một công tử ăn trắng mặc trơn, anh trở thành người chăn heo thứ thiệt. Tất tật mọi thứ liên quan đến bầy heo, từ ăn ngủ, bệnh tật, chích thuốc cho chúng qua tay anh đều gọn ghẽ. Anh còn tổ chức thi văn nghệ, thi đá bóng, dựng chuyện như phim kể cho bạn tù khuây khỏa, viết sách dạy nấu ăn... 

Nhưng đó là việc của ban ngày, đêm về mới thật là kinh khủng. Gần 6.000 đêm là quá đủ cho nỗi day dứt và ăn năn về hành động rồ dại năm nào. "Ai ở tù thì mới hiểu một điều đơn giản mà tôi đã nghiệm ra, đó là chỉ có chính tội lỗi của mình mới đủ sức khiến mình thành tâm chấp nhận tù đày", Hà Tân chia sẻ.

Hỏi rằng Kim Quyên có phải là may mắn trong cuộc đời anh hay không, Hà Tân phật lòng nói ngay: "Phải nói vợ tôi là phép màu dành cho tôi mới đúng". Đến nỗi lần đầu nhận lá thư động viên chân thành của Kim Quyên, anh cứ tưởng bố mẹ... thuê người viết thư an ủi mình. Ngày bố báo vợ mình có bầu, anh rụng rời chân tay. Nhìn ảnh con gái, anh sung sướng khóc như đứa trẻ.

Từng sống sát bên một dãy tử tù, chứng kiến những cơn khủng hoảng của họ khi về đêm, thấy mình bước qua họ chỉ một bước chân mà đã trở thành ranh giới sống chết, vậy nên Hà Tân nói ngoài hạnh phúc có thật là gia đình thì đối với anh, từ lâu mọi thứ khác đều là phù du, kể cả thế giới người mẫu ở một thời mà anh từng vụt sáng.

Có những thời điểm khủng hoảng nhất trong gia đình, mẹ như người mất trí khi anh bị bắt và bị tuyên án chung thân, khi em trai đột ngột chết, bố vì buồn đau mà đột quỵ hoặc vợ hai lần mang nặng đẻ đau... đều vắng anh, nay anh ra sức bù đắp.

Một năm qua, Hà Tân đã đón đêm giao thừa sum họp đầu tiên với bố mẹ và vợ con sau mười mấy năm gia đình ăn tết hiu quạnh. Anh trả lại cho Kim Quyên những ngày mặn nồng chồng vợ. Anh trả lại cho hai con nỗi tự hào về người cha, để chúng không phải nói dối: "Bố con đi công tác" hay "Bố con đi du học" mỗi khi có người hỏi đến bố mình. Anh đưa đón hai con đi học. Anh gỡ rối cảm xúc tuổi mới lớn cho con gái Hồng Ân, anh rèn cho Khánh Toàn cách ngồi học đúng tư thế...

Hiện tại công việc của Hà Tân ở quán bar đã tương đối vào guồng. Tiếng là "quản lý" nhưng Hà Tân bảo anh đối xử với toàn bộ nhân viên của quán như anh em ruột rà bởi anh thương những con người tứ xứ cùng về đây, cùng cực nhọc kiếm chén cơm manh áo.

Mọi khâu do anh giám sát vì vậy đều được mọi người đồng lòng làm tốt, từ đi chợ, lên thực đơn, thủ quỹ, tiếp viên, xử lý những vị khách hung hăng... Anh chạnh lòng: "Tôi bây giờ khởi nghiệp không khác một sinh viên ngành du lịch năm thứ ba như trước khi tôi chịu án". Nhưng anh đồng thời cũng đặt niềm tin cho tương lai gần.

Ngoài động lực chính là gia đình, còn có lý do anh muốn mình là tấm gương hội nhập xã hội tốt cho nhiều bạn tù mà anh hiểu rõ rằng họ cũng rất hoang mang về công ăn việc làm sau khi được trả tự do như anh.

"Con dâu tôi có một hòn vọng phu trong cốt cách và tâm hồn"

Có ai như chị, người phụ nữ nhỏ nhắn với đôi mắt to đượm buồn và đôi môi đầy ấy đã không tìm chồng ở chốn ba quân mà lại vào nhà tù lấy chồng? Đổi lại sự chọn lựa là cô đơn đằng đẵng, buộc phải lấy chờ đợi làm hạnh phúc.

Ông Nguyễn Văn Tấn - bố của Hà Tân từng xúc động bật ra câu cảm thán: "Tôi nghĩ con dâu tôi cũng như hầu hết phụ nữ Việt Nam, đều có một hòn vọng phu ở trong cốt cách và tâm hồn".

Trong hơn 10 năm chờ đợi Hà Tân, chị gánh vác cả giang sơn nhà anh, từ làm nội trợ, nuôi dạy hai con, chăm lo sức khỏe bố mẹ chồng, đi thăm nuôi chồng hằng tháng đến quản lý việc buôn bán của nhà chồng...

Có bằng tốt nghiệp ĐH Kinh tế TP.HCM và nói tiếng Anh như gió nhưng chị chỉ tạm thu xếp được công việc nhà chồng để đi làm ở một công ty nhập khẩu thực phẩm của Anh gần một năm nay.

Và đến nay, chị lấy chồng hơn 10 năm nhưng chỉ mới sống đời vợ chồng vài tháng ngắn ngủi, bây giờ lại tiếp tục xa cách và hẹn hò với chồng giống hệt tình nhân. Chỉ có ai trông thấy chị mộc mạc khi ở trong nhà chồng, giản dị khi đến công ty nhưng lại trang điểm rạng rỡ thế nào trong mỗi chuyến đi thăm chồng sẽ hiểu người phụ nữ này chỉ muốn mình đẹp nhất trong mắt người đàn ông của mình.

Chỉ có ai chứng kiến mắt ánh tha thiết rạng ngời chị lặng lẽ ngắm Hà Tân, sự chăm lo cho miếng ăn tấm áo của anh tại nhà trọ, vẻ thẹn thùng khi bị chồng trêu đùa mới thấy tình yêu của chị dường như chưa từng già đi, trái tim không chịu già đi. Với chị, dường như chỉ cần yêu và được yêu đã là quá đủ, không có chỗ cho sự so đo thiệt hơn phần mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: