Chương 86: Khuyển quỷ
Tục ngữ nói gừng càng già càng cay, tuy rằng giá trị vũ lực của khuyển quỷ rất mạnh, nhưng những mặt khác lại không so sánh được với A Hoàng đã thành tinh, A Hoàng già dặn và sành sỏi nhanh chóng dỗ dành Tạ Phi đơn thuần vui vẻ ngất trời, cười ha ha.
Đa Đa tức giận đến mức muốn xé xác con mèo mập xấu xí không biết xấu hổ này thành từng mảnh.
Khi mèo mập chơi chán rồi, cũng thành công nạp thêm một fan, nó tự hào quay trở lại ngủ trong cái ổ thoải mái của mình, cảm giác đánh mặt chó thật tuyệt vời!
"Mặt chó bị đánh" chuẩn bị phớt lờ người anh trai ngốc nghếch của nó cả đêm nay.
Tạ Phi vẫn đắm chìm trong niềm vui khi có thể nhìn thấy mọi thứ bằng đôi mắt của mình, cậu năn nỉ Đông Sinh đừng tắt TV, trước đây cậu chỉ "nghe" được TV, nhưng bây giờ cậu có thể xem nó rồi, cậu muốn xem nhiều hơn, càng nhiều càng tốt.
Quỷ không cần ngủ, Đông Sinh đồng ý không chút do dự.
Tạ Phi từ trước tới nay thích nhất là "nghe" phim hoạt hình, A Hoàng mở cho cậu xem một trong những bộ phim hoạt hình yêu thích của nó, Tạ Phi nhìn các nhân vật hoạt hình trên TV không chớp mắt, cố gắng hoà hợp chúng nó với hình ảnh trong trí tưởng tượng trước đây của mình.
Tạ Phi chưa từng có một ngày nhìn thấy ánh sáng, trí tưởng tượng của cậu rất hạn chế, thậm chí có thể coi là cằn cỗi, trong mắt những đứa trẻ cùng tuổi, việc Tạ Phi thích xem hoạt hình thực sự rất ấu trĩ, nhưng Tạ Phi lại xem đến vui vẻ.
Bởi vì Tạ Phi thích "nghe" TV nên Đa Đa luôn ở bên cạnh cậu, nó không những có thể xem TV mà còn có thể sử dụng điều khiển từ xa. Tuy nhiên, Đa Đa cũng chỉ biết đổi kênh, điều chỉnh âm lượng và bật tắt TV, không giống như A Hoàng - có thể trực tiếp tìm kiếm các chương trình yêu thích thông qua Internet.
Căn hộ của Trịnh Quân Diệu là một căn Duplex, phòng của anh và Đông Sinh ở tầng trên, còn phòng của dì Lư ở tầng dưới. Người lớn tuổi hay đi tiểu đêm. Dì Lư đã quen với việc đi ngủ sớm, khi đám Đông Sinh quay về, dì Lư đã ngủ rồi. Sáng sớm bà dậy đi vệ sinh, nghe thấy tiếng động từ phòng khách bên ngoài, tưởng là Trịnh Quân Diệu trở về, liền mặc quần áo đi ra xem.
Trịnh Quân Diệu vài tháng qua đi xã giao rất nhiều, thường xuyên về nhà rất muộn trong tình trạng nồng nặc mùi rượu. Dì Lư nếu nghe tiếng anh về, nhất định phải đi ra ngoài xem mới yên tâm, nếu như Trịnh Quân Diệu uống say, không cần biết là đã khuya đến mức nào, bà đều sẽ nấu cho anh canh giải rượu.
Khi dì Lư đến phòng khách, bà thấy áo khoác của Trịnh Quân Điệu và Đông Sinh treo ở cửa ra vào, bà sờ vào thì thấy quần áo đã lạnh, vậy tức là hai người đã về một lúc lâu rồi.
"Chắc là A Hoàng lại quên tắt TV rồi." Dì Lư đã quen với việc A Hoàng thông minh, lần đầu tiên nhìn thấy A Hoàng khéo léo sử dụng điều khiển từ xa, dì đã nghĩ thật không thể tin nổi, nhưng bây giờ thì không còn ngạc nhiên nữa.
Khi Đông Sinh không ở nhà, A Hoàng sẽ không thành thật tự tu luyện mà đi ngủ rất sớm, nó thường cuộn mình trên ghế sô-pha và xem TV cho đến khi ngủ thiếp đi.
Dì Lư đi đến bàn cà phê, cầm điều khiển từ xa lên và tắt TV, thậm chí còn rút phích cắm.
Tạ Phi: ...
Đa Đa: ...
Màn hình TV vừa tắt, xung quanh tối đen như mực, Tạ Phi ngồi trong bóng tối một lúc liền cảm thấy nhàm chán. Cậu thực ra còn muốn lẻn về nhà xem ba mẹ em trai, nhưng để ngăn chặn khuyển quỷ nhân cơ hội trốn thoát, Đông Sinh đã ký quỷ khế khá nghiêm khắc với Tạ Phi, hiện tại Tạ Phi không thể rời xa cậu quá 1km.
Nhà của Tạ Phi và căn hộ của Trịnh Quân Diệu không ở cùng một hướng, cách nhau hơn 10km, Đông Sinh đã hứa ngày mai sẽ dẫn cậu về nhà.
Tạ Phi muốn tiếp tục xem TV. Nhưng cậu không thể chạm vào đồ vật, vì vậy cậu chỉ có thể nhờ Đa Đa giúp cậu bật TV. Đa Đa vẫn chưa quên lúc nãy anh trai đã vui vẻ như thế nào với con mèo mập chết tiệt kia, mặc kệ nó, bây giờ lại quay ra nhờ vả nó ... hừ, để cho anh xin xỏ thêm mấy câu nữa đi.
Đa Đa là một chú chó lớn khôn ngoan!
Tạ Phi nói rất nhiều lời hay, Đa Đa mới chậm rãi đi tới, cắm phích cắm và bật TV, nhưng sau khi TV được bật lên, Đa Đa có chút sững sờ, tại sao không phải là bộ phim hoạt hình vừa nãy?
Đa Đa không muốn bị so sánh với con mèo mập phiền phức kia nên chỉ có thể cố gắng loay hoay với chiếc điều khiển từ xa, rất lâu sau cũng không tìm được bộ phim hoạt hình vừa xem.
"Quên đi, chúng ta xem cái này đi." Thấy Đa Đa lo lắng đến mức vò đầu bứt tai, Tạ Phi rất thấu hiểu nói.
Đa Đa có chút nóng nảy hất điều khiển từ xa đi, nằm trên thảm, ủ rũ cụp đuôi gục đầu.
Cũng may Đa Đa rất ngoan ngoãn và dễ dỗ, Tạ Phi gãi cằm, xoa bụng, sờ tai một lúc, Đa Đa đã vui vẻ trở lại.
Hai người họ chơi đến vui vẻ, đến phiên dì Lư lại là người sợ hãi. Bà đã quen với việc ngủ sớm dậy sớm, 5 giờ sáng bà đã dậy rồi, sau đó thấy TV trong phòng khách vẫn đang bật.
Tối hôm qua, rõ ràng là bà đã tắt nó rồi mà, còn rút cả phích cắm!
A Hoàng còn đang ngủ trong ổ chưa dậy, vậy là không phải nó làm, chẳng lẽ là Quân Diệu hay Đông Sinh?
Chuyện này không thể cẩu thả, chốc nữa phải hỏi cho kỹ, kẻo trộm vào nhà lúc nào không biết.
Khi hai "tên trộm" thấy TV lại một lần nữa bị tắt không thương tiếc, đồng loạt dẩu môi.
Lúc này, Trịnh Quân Diệu đang ôm Đông tể ngủ ngon lành.
Đêm qua, Đông Sinh muốn tìm hiểu xem liệu sinh khí tăng thêm có liên quan gì đến Trịnh Quân Diệu hay không, cả lúc đi tắm cũng suy nghĩ tí nữa tìm cái cớ gì để ngủ chung với Trịnh Quân Diệu, kết quả lúc cậu tắm xong ra ngoài định sấy tóc thì đã thấy Trịnh Quân Diệu nằm ở trên giường vừa lật xem sách tranh vừa chờ cậu.
Vì đã khuya nên hai người xem được hai bức tranh liền đi ngủ.
Đông Sinh vốn định đợi Trịnh Quân Diệu ngủ say rồi mới tìm hiểu, nhưng cậu không biết rằng "lò sưởi lớn" bên cạnh có thể phá vỡ ý chí của cậu quá nhanh, trong tích tắc, Đông tể đã ngủ thiếp đi. Sau đó, cậu quấn lấy "lò sưởi lớn" một cách ngang ngược y như một con bạch tuộc.
Lại, lại thế nữa rồi!
Đồng chí lão Trịnh vừa đau vừa sướng, nhân lúc Đông Sinh ngủ say, anh vội vàng hôn lên trán cậu một cái, hôn xong mà vẫn chưa thỏa mãn, cúi đầu nhìn hàng mi dày và dài của Đông Sinh, giống như phiến quạt phe phẩy vào lòng anh đến ngứa ngáy.
Hôn một lần là hôn, hôn hai lần cũng là hôn!
Trịnh Quân Diệu "gan to biến tà ác", sau đó nhanh chóng hôn lên mí mắt Đông Sinh hai lần.
Một lúc lâu sau, Đông Sinh vẫn không có động tĩnh gì, ánh mắt của Trịnh Quân Diệu cuối cùng cũng rơi vào đôi môi tái nhợt của Đông Sinh.
Nhịp tim, không thể kiểm soát bắt đầu tăng tốc điên cuồng...
Trịnh Quân Diệu chưa bao giờ thích ai, Đông Sinh là người đầu tiên khiến anh rung động.
Sau khi khôi phục ký ức, anh nhớ rất rõ ràng, thời điểm là sinh hồn mười bốn mười lăm tuổi kia, trái tim anh đập thình thịch, tình cảm ngọt ngào thầm lặng nảy sinh mà anh thậm chí không hề hay biết.
Tình cảm ngây ngô và thuần tuý.
Vô số lần anh muốn nói thẳng với Đông Sinh những gì anh muốn, nhưng anh thậm chí không thể xác định được xu hướng tính dục của Đông Sinh là gì, anh sợ rằng anh sẽ khiến Đông Sinh sợ hãi, anh càng sợ rằng khi đó đến cả việc làm bạn bè cũng không thể duy trì.
Yêu thầm lúc nào cũng mang theo sự hèn mọn.
Trịnh Quân Diệu chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ thích một người đến mê muội như thế, mà không, phải là yêu mới đúng.
Trong tiếng tim đập như sấm, Trịnh Quân Diệu cẩn thận hôn lên đôi môi lạnh giá của Đông Sinh.
Trong giấc ngủ say, Đông Sinh cảm thấy có thứ gì đó ấm áp dán vào mặt mình, cậu không kiềm chế mà dụi lại.
Người trong ngực đột nhiên động đậy, Trịnh Quân Diệu sợ tới mức vội vàng giả chết, đợi một lúc lâu Đông Sinh cũng không có động tĩnh, anh mới yên lòng, lại tham lam hôn thêm một cái nữa, rồi mới mỹ mãn nhắm mắt lại.
Là một người đàn ông có sinh lý bình thường, thân thể phát triển bình thường, ôm người trong lòng ngủ đã định là ngủ không ngon.
Sau khi làm một giấc mộng "phim heo" cả đêm, sáng sớm hôm sau đồng chí lão Trịnh đã lẻn ra khỏi giường, phi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, trước khi Đông Sinh thức dậy.
Thu thập xong xuôi anh xuống nhà để chuẩn bị tập thể dục, dì Lư liền kể lại những gì đã xảy ra với cái TV tối hôm qua, Trịnh Quân Diệu nhân tiện nhận lỗi giùm Tạ Phi và Đa Đa.
Đông Sinh 8 9 giờ sáng mới thức dậy, giống như ngày hôm qua, cảm thấy rất ấm áp. Cậu trước tiên kiểm tra vòng cổ cá linh, sinh khí của nó lại tăng thêm một chút rồi.
Chẳng lẽ thật sự có liên quan đến Trịnh Quân Diệu?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro