
Phần 25 END
3 ngày liên tiếp trôi qua, Lisa luôn đến nhà Chaeyoung và ở đó cho tới tối khuya mới về. Phu nhân Park nhiều lần đuổi cô đi nhưng chẳng lần nào hiệu quả. Cô rất cứng đầu.
Và hôm nay cũng vậy. Cô lại đến tiếp lần nữa. Nhưng hôm nay không chỉ có Park Chaeyoung và ông bà Park thôi đâu. Còn một vị khách đặc biệt nữa. Có lẽ...cô quen anh chàng này.
" Cháu lại tới nữa hả...?"
Đúng! Lalisa lại tới đây. Cô tới đây để chứng minh tình yêu của cô dành cho em đây. Không ai ngăn cản cô được đâu. Cô làm tất cả mọi việc mà ông bà Park muốn làm. Cô không ngần ngại thể hiện tình cảm với em trước mặt ông bà Park. 3 ngày liền cứ như vậy. Trong gia đình Park ai cũng quen với cảnh này rồi. Kể cả người hầu làm.
Quay lại với vị khách kia. Một anh chàng trẻ tuổi, tướng mạo cao ráo, gương mặt trong rất ổn. Cô đã gặp ở đâu đó rồi.
Vì lẽ lịch sự nên cô lại chào hỏi anh ta một chút.
" Chào anh! Tôi là Lalisa. Còn anh là? "
Anh nhìn cô rồi đứng dậy bắt tay lịch sự với cô.
" Chào cô! Tôi là Ricky. Hình như tôi gặp cô ở đâu rồi. Có phải là cô gái mấy hôm trước đã hỏi chỗ ở? "
Đúng rồi! Là anh ta. Là người là chỉ đường cho cô tới khách sạn Royal. Và cô còn biết thêm thông tin Royal chính là của nhà họ Park này.
" Ồ ra là anh. Rất vui được gặp lại. Hôm trước thật tình cám ơn. "
" Ồ không có gì. Giúp được thì giúp thôi mà. "
Cô chỉ cười nhẹ gật đầu. Rồi đồng ý là anh ta giúp cô. Nhưng anh ta ở đây làm gì? Cô có dự cảm chẳng lành.
Phu nhân Park đi lên ngồi nhẹ xuống sofa. Chủ tịch Park cũng ngồi theo. Cô và em ngồi đối diện hai người đó và Ricky ngồi bên cạnh.
" Được rồi! Hai đứa quen nhau nhưng tôi vẫn giới thiệu lại. Đây là Ricky! Chồng sắp cưới của Chaeyoung. "
Điều em không muốn cuối cùng cũng đã tới. Thật tình đây là lần đầu gặp mặt anh ta, em đã không có chút cảm tình gì.
Còn cô thì sao? Mấy ngày qua cô vẫn cố chứng minh rằng cô yêu Chaeyoung thật lòng. Đừng nói là phu nhân Park không hề để ý? Gì chứ? Giờ còn là chồng sắp cưới? Tai cô ù đi rồi.
" Bác...hahaa bác khéo đùa. "
Cô cười gượng. Phu nhân Park! Làm ơn!! Hãy nói đây chỉ là trò đùa đi. Chỉ là thử lòng cô thôi mà? Đúng không?
" Sao tôi phải đùa cháu? Chaeyoung sẽ không cần qua Hàn học tiếp cấp 3 nữa. Nó sẽ ở đây. Ra tết lễ cưới sẽ tổ chức. Tôi mong cháu đừng phá đám hạnh phúc của nó. "
Tim cô thắt lại rồi. Phu nhân Park đã trực tiếp bóp nghẹn nó. Khó thở quá.
Cô lắc đầu thật mạnh. Cô dãy dụa một hồi rồi quỳ xuống nền gạch lạnh.
" Xin bác! Làm ơn! Cháu xin bác! Cháu yêu Chaeyoung. Đừng chia cắt cháu với cậu ấy. Cháu xin bác..."
Em ngồi nhìn cô. Thật đau lòng. Nếu giờ em nhúng tay vào sẽ hỏng hết chuyện. Hết cách rồi. Để cô tự giải quyết vậy. Nhưng...khoé môi em khẽ vẽ lên nụ cười. Không phải hạnh phúc mà là nụ cười của sự buồn cười nhưng phải nhẫn nhịn.
Phu nhân Park vẫn thế. Gương mặt bà thật sự nghiêm túc. Chẳng có dấu hiệu gì là cợt nhả cả. Chủ tịch Park ngồi cạnh cũng thấy xót cho đầu gối của cô. Trời đang rất lạnh.
" Suốt 3 ngày liền cháu đều làm điều vô ích. Chẳng lung lay được lòng ta. Vì thế! Ta quyết định cho con bé lấy Ricky. Cháu cầu xin vô ích. "
Nước mắt cô không tự chủ được mà rơi xuống. Lòng cô như bị móng tay cứa mạnh vào tim. Nó sắp rách ra rồi. Hít thở thật sâu, cô muốn nói nữa. Cô muốn chứng minh tình yêu đúng đắn của mình với em. Tình yêu của hai người không hề sai trái.
" Cháu biết bác không ưa cháu. Nhưng bác ạ...cháu yêu con gái bác. Lalisa yêu Chaeyoung là thật. Không có chút lừa dối gì ở đây. Nếu bác để cậu ấy lấy chồng. Cháu sẽ không ngần ngại chuyển hộ khẩu sang đây sống để phá đám cưới và hạnh phúc của bác sắp xếp cho cậu ấy đâu."
Phu nhân Park nhận được câu trả lời liền gật đầu ưng ý. Bà khẽ mỉm cười. Cả ông bà Park, Chaeyoung và Ricky nhìn nhau cười lớn. Riêng Lisa vẫn chưa hiểu gì.
" Cháu đứng lên đi. Nãy giờ là ải của vợ ta dành cho cháu. Cháu vượt qua xuất sắc rồi đấy. Chúc mừng! "
Ông Park lên tiếng giải thích cho cô.
Chuyện này là sao? Sao giờ não cô load chậm quá vậy? Như này là như nào?
" Vậy...có nghĩa là..."
" Bọn ta đồng ý cho hai đứa quen nhau. Nghe nói ba mẹ cháu không chấp nhận? Họ đùa cháu đấy! "
Whattt???? Cái éo gì đây? Nghĩa là sao? Chuyện này là thế nào?
" Thế còn Ricky? Anh là..?"
" Tôi là anh em họ hàng xa với gia đình Park. Nói gì chứ tôi có vợ rồi. "
Đợi 5 phút cho cô load lại câu chuyện một chút.
Vậy tất cả là sự sắp đặt của phu nhân Park sao? Ricky là bà ấy nhờ tới chỉ cần ngồi yên một chỗ. Bà trò chuyện với cô để xem phản ứng của cô ra sao. Bà sớm động lòng rồi sao?
Cô cười ngây ngốc. Thế là...em là của cô rồi đúng không? Không ai dành được em từ tay cô nữa.
Còn ba mẹ cô? Bà Park nói ba mẹ cô đùa với cô? Là sao? Cô cần gọi điện cho ba mẹ gấp.
Rút máy ra tính gọi điện thì bà Park nói.
" Không phải gọi điện để giải đáp thắc mắc đâu. Ta giải thích cho. Ba mẹ cháu muốn xem cháu có thật yêu con gái ta không. Muốn biết hai đứa yêu nhau tới nhường nào nên đã lên kế hoạch cả rồi. Ngay từ đầu chẳng có ai nổi nóng khi con gái mình yêu con gái cả. "
" Mẹ con và bác quen nhau? "
" Bọn ta là bạn thân thời còn trẻ đó nha! "
" Thế những vết đánh trên người Chaeyoung? "
" Là ta nói con bé hoá trang. Mấy lần đánh roi đó cũng chỉ đánh nhẹ. Sau thấy xót con gái quá nên ta nói thật cho con bé biết luôn. "
Lisa ngớ người ta? Cô còn nhiều điều thắc mắc lắm. Cô nhìn em, chớp chớp mắt.
" Mày là diễn kịch cho tao xem à? "
" Hihi tao xin lỗi. Bất đắc dĩ nên tao phải làm vậy. Aaaa đi lên phòng đi Lisa~"
Gì chứ? Giờ cô khác gì con lừa không? Ai cũng gạt cô. Làm cô đau tim muốn chết huhuhu.
Em kéo cô lên phòng. Cả hai ngồi ngay ngắn trên cười rồi. Em nhớ lại những câu nói của cô mà mỉm cười. Lần này là cười hạnh phúc.
" Cười cái gì? Thấy người ta bị lừa vui lắm sao?"
Em khẽ lắc đầu. Đưa tay gạt đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên má cô.
" Không có! Cười vì lời nói của mày. Cười vì hạnh phúc. "
Bao uất ức khi bị lừa liền tan biến. Hành động của em làm người cô nóng dần lên.
Bắt lấy cái tay của em, cô kéo em vào nụ hôn sâu. Gặm nhấm đôi môi mềm vị cherry đó. Em khẽ hở miệng để chiếc lưỡi không xương của cô len lỏi vào càn quét sạch hơi thở của em.
" Hưmm...Lisa. "
Hơi thở dần cạn kiệt. Nắm lấy cổ áo cô vò nhăn nhúm lại. Vỗ vỗ nhẹ vsi cô ra hiệu hết sinh khí. Cô hiêu ý liền rê môi xuống phần cô trắng nõn. Bàn tay không yêu phân liền chui vào bên trong chiếc ao thun rộng của em.
Ô~không mặc áo ngực. Hư hỏng quá đi~như thế cũng tốt. Dễ hành sự hơn nhiều.
Cảm giác có bàn tay ấm nóng chạm vào nơi đồi núi nhạy cảm làm em khẽ rùng mình. Cả cơ thể mèm nhũn ra.
" Aa...Lisa...ở đây...không được"
Lời nói của em chẳng thèm lọt vào tai của cô. Cô lột phăng chiếc áo thun em ra. Đôi gò bông trắng mịn lộ ra trước mắt cô.
Cô nhìn đến ngây người nên hành động đã dừng lại làm em có chút bứt rứt trong người. Em cần giải toả. Dù việc này thật đáng xấu hổ nhưng em không chịu được nữa rồi. Cầm tay cô đặt lên hai bầu ngực của mình mà xoa nắn.
" Tzi...hư hỏng~"
Cô bóp đều một bên, còn một bên thì ngậm trong miệng mà mút mát ngon lành. Khẽ cắn nhẹ một cái làm em run lên.
" A...Lisa àh...ư ư... "
Nâng một đùi lên cà nhẹ lên xuống nơi tư mật của em qua lớp quần vải mỏng. Nơi ấy đã ướt thấm qua cả quần rồi.
Tay cô dần mò xuống cởi chiếc cần vướng víu ra. Cởi luôn mảnh tam giác còn lại trên người. Giờ em đang loã thể trước mặt cô.
Luyến tiếc rời bỏ đôi gò bông đã cương cứng, cô mò xuống nơi động mê người.
" Quá đẹp! "
Cô nhìn chằm chằm vào nơi đó rồi phán một câu đỏ mặt. Mà da mặt em đâu có dày đâu. Giờ nó đỏ chín lên rồi.
Cô cúi xuống liếm lấy nước tình tràn ra làm em giật mình.
" Hmm...Lisa aa...không phải chỗ...đó...bẩn lắm...aggh"
Cô như bỏ ngoài tai câu nói. Vẫn tiếp tục nuốt dâm dịch chảy ra ngoài. Đầu lưỡi trườn nhẹ qua rạch khe, đá nhẹ hạt đậu rồi tiến vào chiếc lỗ nhỏ đang ép nước ra ngoài kia.
Một cảm giác mới lại dâng lên trong người em.
" Ưgggg.....Lisa à...aaa..ahhh"
Ra vào thật nhiều. Tay em không tự chủ một ôm đầu cô ấn vào sâu hơn nữa, hông đẩy lên cao để cô chạm được nơi sâu nhất. Nhưng bỗng nhiên cô dừng lại. Rút lưỡi lại rồi ngồi dậy nói
"Tự giải quyết đi. Thử...thẩm du cho tôi xem. "
Chuyện này không phải quá xấu hổ sao? Tự nhiên cô đổi luôn cách xưng hô làm em không tiếp thu kịp được.
Nhưng phía dưới em đang rất khó chịu. Nó cần được thoả mãn gấp. Em ngồi đối diện trước mặt cô với cái tư thế nửa ngồi nửa quỳ. Dần đưa hai ngón tay xuống phía dưới xoa nhẹ lên âm hộ. Em là chưa bao giờ làm việc này.
" Ư~"
Ấn nhẹ lên hạt đậu đã nhô cứng, em rên nhẹ một tiếng. Cô vẫn ngồi đó quan sát từng hành động của em.
Nước tình đã nhiều tới nỗi ướt thấm một mảng ở ga giường. Em không nhịn được nữa. Chuẩn bị đưa hai ngón vào lỗ xuân tình thì cô giữ tay em lại, lật một vòng. Giờ là em đang ngồi trên người cô. Ngón tay của cô từ khi nào đã ở trong lỗ nhỏ đó rồi. Nhưng là chưa sâu, ngón tay đang bị một màng mỏng cản trở. Cả hai đều biết đó là cái gì.
" Chaeyoung à.. "
Cô khẽ gọi tên em. Giọng cô đã khàn đi nhiều rồi.
Em ngại ngùng gật nhẹ đầu. Đây là sự chứng minh cho tình yêu. Em tình nguyện trao thân cho cô. Cái quý giá nhất của đời con gái. Là em tin tưởng cô.
Cô nhận được sự đồng ý liền đưa ngón tay vào sâu hơn, đâm thủng màng trinh mỏng đó. Cái ấm nóng có màu đỏ chảy ra. Sự đau rát bắt đâu kéo tới. Em khẽ nhăn mặt đau đớn.
" A...đau quá... "
Ngón tay cô chẳng dám động đậy. Sợ chỉ động một cái em sẽ khóc mất.
Đợi cơ mặt của em dãn ra. Xác định là em đỡ đau rồi nên cô đẩy nhẹ ngón tay vào sâu hơn.
" Ư...aaa... "
Hông em cũng theo đó nhún xuống để ngón tay chạm vào nơi sâu nhất.
" Ư ư....Lisa à... "
" Gọi tôi là daddy! "
" Aaaa daddy... ~"
Hài lòng hơn, một tay kia rảnh rang nên cô luồn theo chiếc eo lên đôi gò bông mà nắn.
Những tiếng rên xấu hổ phát từ miệng mình, em ngại ngùng đưa hai tay che gương mặt đỏ hồng của mình, cư nhiên hông vẫn di chuyển mạnh mẽ. Hình ảnh đó đập vào mắt cô. Thật dễ thương quá đi~
" Lisa ahhh....."
" Park Chaeyoung. "
Cả hai thay phiên gọi tên nhau. Cô ra vào mạnh mẽ bên trong em. Vùng bụng dưới khẽ rung chuyển. Cô hiểu ý em sắp ra rồi. Ấn ngón tay sâu bên trong hơn nữa.
" Lisa Aaaaaaaa... "
Nơi đó tiết ra một dòng dịch trắng đục. Em xụi lơ ngã vào lòng cô. Cô rút nhẹ ngón tay ra.
" Ưm.. "
Cô ôm em vào lòng, đắp chăn kín lên cổ cho cả hai. Em vì mệt quá nên đã thiếp đi mất rồi. Phía dưới hẳn rất đau. Cô đã cố gắng kiềm chế lắm rồi.
Vuốt nhẹ mái tóc ướt gáy của em. Hôn nhẹ lên mái tóc hương hoa hồng đặc trưng ấy. Cô thì thầm.
" Lisa yêu em! "
__________________________________
Happy ending 💘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro