CHAP 11
Lên xe tôi bày linh kiện điện thoại ra xem có thể lắp được không, thấy anh ta chăm chú lái xe tôi cũng không tiện làm phiền.
Đến khi đèn đỏ tôi nhanh tay giơ một thứ hình elip lên hỏi anh ta:
“Anh biết cái này là gì không, lắp vào đâu?”.
Anh ta nhìn một cái rồi nói:
“Không biết”.
“Thế sao?”.
Haizz, anh ta thở dài, lấy điện thoại của tôi và tháo sim ra, sau đó lắp vào điện thoại của anh ta và đưa cho tôi
“Không cần”.
Tôi cảm thấy ngại ngùng khi phiền người ta.
“Của anh thì sao?”.
“Tôi còn cái khác, tối tôi đón cô rồi đổi lại”.
“Vậy cảm ơn”.
Tôi cũng không biết cảm ơn điện thoại của anh ta hay cảm ơn tối anh ta đón tôi nữa.
Tới công ty anh ta hỏi tôi:
“Vẫn là chín giờ?”.
Tôi không dám nửa đêm canh ba gặp anh ta nữa nên vội nói:
“Không cần, năm giờ là được rồi”.
Anh ta cười và lái xe vụt đi.
Tôi cảm thấy bản thân mình thực sự ngu hết thuốc chữa, làm sao phải tỏ vẻ sốt sắng chờ đợi thế chứ, trong mắt anh ta tôi vẫn là vợ chưa cưới của người khác cơ mà. Thế mà còn khao khát hẹn hò với tên dâm phu.
Ngốc là một chữ, tôi chỉ nói một lần!!!
Lần sau nhất phải từ từ xử lý tốt các đoạn đối thoại của chúng tôi. Thể hiện phong cách của một cô gái hiện đại thời nay, thay đổi hình tượng khá thất bại gần đây của tôi.
#còn
{Nay viết hơi ít do có việc bận ấy ạ mong mọi người thông cảm}
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro