Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 15: CHIẾN TRANH MỸ-BRITANNIA: BÁO THÙ VÀ BƯỚC TIẾN MỚI

Khoảng tối ngày 25/7/2017, ở Bệnh Viện Đa Khoa Portland, Portland, Oregon, Hoa Kỳ.

"Patterson"

"Anh yêu ơi!"

"Cha ơi!"

"Dậy đi, đồng chí Patterson ơi. Bây giờ chưa đến lúc anh phải ra đi. Nước Mỹ vẫn cần người lãnh đạo của mình"

Tổng Thống Hartman Miller Patterson từ từ mở mắt nhìn vào phòng bệnh. Vợ ông Emily và con trai Alex đang ở bên cạnh ông. Một bác sĩ đứng trước giường ông.

"Đồng chí tổng thống đã tỉnh rồi" Bác sĩ nói một cách thực tế.

"Cho đồng chí hỏi là bây giờ mấy giờ rồi?" Justin hỏi.

"Khoảng 10 giờ tối. Đồng chí đã bất tỉnh kể từ khi bị bắn là khoảng tám tiếng rồi" Xavier nói.

"Và nói thật, đồng chí tổng thống phải nói là thật may mắn khi còn sống và khá khỏe mạnh. Viên đạn bắn đồng chí chỉ cách động mạch chủ có vài milimet thôi" Bác sĩ nói.

"Về người đã bắn anh..." Vợ của Patterson nói kiểu lo lắng trước khi nói tiếp 

"...Cảnh sát điều tra đã tìm thấy một lá cờ của Đế Quốc Tân Britannia và ký hiệu của Cơ Quan OSI của Britannia được xăm trên lưng gã đó" Vợ của Patterson đã nói thêm

"Anh đã đoán điều đó loại bỏ mọi nghi ngờ về những kẻ đứng sau chuyện này"
Tổng Thống Patterson nói. Ông chỉ tay về phía điện thoại. 

"Đưa điện thoại cho anh. Anh phải liên lạc với USAF (Không Quân Hoa Kỳ) về việc này" Patterson nói lý do lấy điện thoại.

Alex và Emily nhìn nhau một giây. Con trai của Tổng Thống sau đó đưa điện thoại cho Patterson, người đã nhanh chóng quay số của Michael Hood, Bộ trưởng Không Quân Hoa Kỳ.

"Đồng chí Mike!  Bọn khốn nạn Đế Quốc Tân Britannia đó đã cố ám sát tôi" Patterson nói.

"Đồng chí đã biết. Các đồng chí ở mọi cơ quan chính phủ và quân đội đã có tin tức về hình xăm của kẻ đã xả súng. Và đó là bọn khốn nạn 
Đế Quốc Tân Britannia đã ly khai khỏi Thánh Quốc Britannia đang chiếm quần đảo Hokkaido của Nhật Bản" Bộ Trưởng Không Quân Hoa Kỳ đã trả lời lại.

"Chúng ta không thể để lũ khốn nạn đế quốc đó thoát tội được. Nói với người của đồng chí rằng Chiến dịch Báo Thù Đỏ đã được cho phép từ bây giờ trở đi. Và đồng chí hãy bắt đầu Chiến Dịch đó luôn đi!" Patterson nói với giọng gầm gừ.

Rạng sáng ngày 26/7/2017, ở quần đảo Hokkaido/Đế Quốc Tân Britannia...

Lúc đó là 3 giờ sáng tại Lunebelg (Sapporo). Hầu hết các công dân của Tân Britannia (Trừ những người lính) đều đang ngủ say trên giường. Khi tiếng còi báo động không kích vang lên, họ cựa mình trong giây lát, rồi lại ngủ tiếp. Rốt cuộc, trung tâm đông dân của Thành phố-Thủ Đô Tân Britannia vẫn tương đối nguyên vẹn trong khi Không Quân Hoa Kỳ (USAF) tập trung các cuộc ném bom vào các cơ sở hải quân và các cơ sở quân sự khác ở trên Quê Hương và các Khu Vực từ 1 đến 9 và New Zealand bây giờ. Điều đó sắp thay đổi hoàn toàn.

Một phi đội gồm 20 máy bay ném bom B-2 Spirit đang hướng đến thành phố.  50 máy bay tiêm kích F-350 Saber, 100 máy bay tiêm kích F-120 Oswald McBride và 6 Mech F-22 Raptor bay trước các máy bay ném bom, được giao nhiệm vụ tiêu diệt hệ thống phòng không của đối phương và Mech của Britannia. 

Chiến dịch Báo Thù Đỏ đã có hiệu lực. Ban đầu chiến dịch này có tên là Chiến Dịch Elijah, được hình thành trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, lúc còn chống lại các phe phái Tư Bản như Europia và Trung Quốc, nhưng rồi kế hoạch này đã bị chỉ trích là quá vô nhân đạo bởi nhân dân Mỹ và bị gác lại. Tuy nhiên, hoàn cảnh gần đây đã xóa bỏ mọi sự ức chế của người dân Mỹ nên có thể thực hiện được kế hoạch này.

Việc sử dụng máy bay ném bom B-2 Spirit chắc chắn là phù hợp, xét đến tải trọng của chúng. Trên những quả bom, phi hành đoàn đã khắc câu Kinh thánh đặt tên ban đầu cho chiến dịch này, 2 Kings 1:10:

Và Elijah nói với viên chỉ huy năm mươi người "Nếu tôi là người của Chúa, xin lửa từ trời giáng xuống thiêu rụi anh và năm mươi người của anh" Và thế là lửa giáng xuống thiêu rụi viên chỉ huy và năm mươi người của ông.

Khi những chiếc máy bay ném bom B-2 Spirit đã bay qua Lunebelg, họ bắt đầu thả bom cháy đặc biệt của USAF. Chỉ trong vài phút, nửa dưới của thủ đô Tân Britannia đã bị nhấn chìm trong một ngọn lửa khổng lồ. Những công dân vẫn còn ngủ giờ đã phải trả giá vì đã phớt lờ lời cảnh báo khi họ bị thiêu sống trên giường. Gần 160.000 người Britannia sẽ chết theo cách này. Các đám cháy ở Lunebelg sẽ cháy trong ít nhất thêm mười hai giờ nữa. Những người sống sót sau đó mô tả một "biển lửa" bao phủ các tòa nhà và đường phố, thiêu rụi các tòa nhà chọc trời và biến đường phố và vỉa hè thành những dòng dung nham. 

May mắn cho người Nhật/"Mười Một", họ bị cấm đến Thủ Đô của Tân Britannia và phải ở ngoài khu ổ chuột ở cách xa tận 10 dặm (16 km) tính từ bán kính thành phố Sapporo cũ, và cũng vì điều đó nên dễ dàng sống sót. Người Nhật ở khu vực đó đã chứng kiến biển lửa ở thành phố Sapporo cũ, nơi cũng thắp sáng ánh sáng hi vọng cho 1 nước Nhật mới.

Sau khi thả bom, các máy bay Mỹ quay về phía bắc và quay trở lại nhà. Một vài chiếc Arthur S-5 lao ra và cố gắng bắn hạ bọn họ. Một chiếc F-120 Oswald McBride bị trúng tên lửa và rơi xuống dòng sông, nhưng những chiếc còn lại vẫn tiếp tục trên đường trở về nhà. Người phi công của máy bay tiêm kích đó may mắn được Hắc Kỵ Sĩ bắt gặp và cứu trước khi lính Tân Britannia bắt được.

Đối với Hoàng đế bù nhìn Callis al Britannia và Tướng Norland von Lunebelg, cả hai cùng các cận vệ và quân lính đặc biệt sống sót do đang ở tầng hầm sâu. Nhưng cả nhóm người đứng đầu Tân Britannia không biết rằng Hắc Kỵ Sĩ và người Mỹ đang đổ bộ lên Hokkaido với quy mô lớn, đặc biệt là sau khi họ bị đánh chặn thông tin liên lạc.

Người dân của Thủ đô Tân Britannia sẽ không phải là những người cuối cùng cảm nhận được cơn thịnh nộ của Chiến dịch Báo Thù Đỏ. Toàn bộ các khu định cư dành cho Đế Quốc Tân Britannia đều chịu chung kết cục như thủ đô, với Quân Đội và Hải Quân Hoa Kỳ đã đổ bộ lên Hokkaido.

Chiến dịch Giải Phóng Nhật Bản đã được bắt đầu.

Khoảng 6h sáng, ở đâu đó tại Bắc Hokkaido,...

Sau hơn 3 giờ đổ bộ và chạy lên đất của Nhật Bản, người Mỹ, người Nhật của cả hai thế giới và Hắc Kỵ Sĩ đã truy đuổi lính Tân Britannia. Điều đó cũng để lại 1 hậu quả là cả nước Nhật đã nổi dậy tập thể với quy mô lớn, kiên quyết chống Britannia đến cùng. Sự chịu khổ đã đến mức giới hạn, cũng như Hoa Kỳ được các phe phái kháng chiến chống Britannia của Nhật giúp đỡ, nên họ đã dễ dàng tiến sâu vào bên trong quốc gia. Và toàn bộ Hokkaido đã bị Mỹ và Hắc Kỵ Sĩ Đoàn chiếm gần hết. Nếu có bản đồ, thì Mỹ cùng Hắc Kỵ Sĩ Đoàn đã nuốt trọn gần hết Hokkaido, với các lãnh thổ còn lại của Nhật Bản cũng đang trong quá trình nổi loạn tập thể.

Bản đồ Nhật Bản sau 3 tiếng kể từ khi Hokkaido/Đế Quốc tân Britannia bị Mỹ ném bom và nổi loạn.

Và khi 1 đại đội Đặc Nhiệm Lục Quân Hoa Kỳ truy đuổi giết đến tên lính Tân Britannia cuối cùng từ 1 trung đội lính lớn, họ đã thấy được 1 khu phức hợp lớn giống nhà tù.

Nhìn từ bên ngoài, khu phức hợp trông giống như mọi nhà tù khác. Thiếu tá John Clarence Malone luôn sẵn sàng súng trường khi bước qua cổng chính. Đại đội của ông vừa mới chiến đấu với một trung đội lính Britannia. Họ không biết mình sắp tìm thấy điều gì bên trong.

Và nó rất khủng khiếp.

Đàn ông, phụ nữ và trẻ em. Tất cả đều bị bệnh và trong tình trạng gầy yếu khác nhau. Khi Malone và đồng đội bước vào, họ dã nghe lời nói bằng tiếng Nhật và tiếng Nga, giọng nói rất yếu ớt và ốm yếu.

"Có đồng chí nào trong đội của chúng ta biết tiếng  Nhật và tiếng Nga ở đây không?" Malone hỏi những người lính của mình. 

Binh nhất Touya Mochizuki và binh nhì Viktor Granin đã bước tới. Binh nhất Touya Mochizuki đã bước tới và nói với các tù nhân Nhật.

"Mọi người ơi, giờ không sao đâu. Chúng tôi ở đây để giải thoát cho mọi người ra khỏi địa ngục trần gian này"  Touya nói bằng tiếng Nhật với những tù nhân đang kinh hãi. Binh nhì Viktor cũng gặp điều tương tự với các tù nhân gốc Nga.

Đại đội của Malone bắt đầu mở các phòng giam và hỗ trợ các tù nhân ra ngoài. Hầu hết họ đều gặp khó khăn khi đi lại mà không có sự hỗ trợ. Một số người đầy vết loét. Tất cả bọn họ trông như đang bên bờ vực của cái chết.

Malone không thể không nhìn chằm chằm trong sự sốc nặng lẫn muốn sang chấn tâm lý. Anh ta đã nghe về cuộc diệt chủng "Số và Hạ Đẳng" của Bọn Thanh Giáo Tân Britannia, nhưng anh ta chưa từng chứng kiến ​​tận mắt cho đến tận bây giờ.

"Ai đó hãy gọi một chuyến bay để đưa những người này ra khỏi đây"
Malone ra lệnh. Anh ta giơ súng trường lên khi các tù nhân bắt đầu đi ra. 

"Nhân viên an ninh dường như đã bỏ chạy, nhưng vẫn có thể có một số lính canh đã bị lạc hoặc lảng vảng xung quanh gần đây" anh ta nói.

"Chúng ta sẽ làm gì nếu tìm thấy 1 người trong số chúng?" Binh nhì Granin hỏi.

"Nếu chúng chống trả, hãy giết chúng" Malone trả lời.

"Còn nếu bọn chúng không chống trả thì sao?"
Binh nhì Granin hỏi.

Malone nheo mắt và trả lời 1 câu tuy rất ngắn gọn nhưng chắc chắn, đặc biệt khi chứng kiến những nạn nhân "Số" tội nghiệp do bọn Thanh Giáo Britannia gây ra khủng khiếp đến mức nào:

 "Giết bọn chúng luôn đi"

Ở thành phố Aomori cũ vào lúc này,...

Thiếu tướng Ali Kushayb nhìn ra ngoài cửa sổ xe của mình vào thành phố Aomori cũ đã bị tàn phá.

Người Mỹ đang di chuyển qua đống đổ nát ở phía Bắc Nhật Bản và Hokkaido để tiếp cận và chiếm các căn cứ của Britannia còn đang chống lại quân Mỹ. Cho đến nay, họ chưa gặp phải sự kháng cự nào từ người Britannia, chỉ có gặp những người Nhật đã ẩn náu từ năm 2010 và các phiến quân kháng chiến.

Khi nói chuyện với họ, Kushayb đã có được một bức tranh về những gì đã xảy ra với Nhật Bản của thế giới này. Về cơ bản là vào khoảng trước năm 2010, Britannia đã có đưa 2 anh chị em nhỏ tuổi gốc Hoàng Tộc Britannia tên là Lelouch và Nunnally zi Britannia. Cả hai anh em dường như đã chết 1 cách bí ẩn không lý do, rồi Britannia đã tiến hành đổ lỗi nặng nề cho Nhật Bản thông qua báo đài của chúng. Điều này dường như có động cơ và đã kích hoạt lòng thù hận của Britannia dành cho Nhật Bản 1 cách sai trái. Cộng thêm trước khi Nhật Bản bị biến thành "Khu Vực 11", cả Thánh Quốc Britannia, Liên Bang Trung Hoa và Cộng Hòa Thống Nhất Europia đều thèm khát các mỏ Sakuradite của Nhật Bản (Do Nhật Bản trước thời kỳ Britannia chiếm đóng là nhà cung cấp Sakuradite, loại chất quý hiếm lớn nhất thế giới). 

Vào ngày 10 tháng 8 năm 2010, Chiến tranh Thái Bình Dương lần thứ hai đã nổ ra và Britannia dễ dàng áp đảo hàng phòng thủ tương đối khá lỗi thời của Nhật Bản bằng những hiệp sĩ bọc thép tự động hình người mới được gọi là Knightmare Frames (Mech) chỉ trong một tháng. Sau cuộc chinh phạt, Nhật Bản được đổi tên thành "Khu Vực 11" và người dân của họ là "Mười Một". Britannia nhanh chóng bắt đầu xây dựng các thuộc địa và mỏ trên các đảo, tuyển dụng những người Nhật Bản trước đây làm "Người Britannia danh dự" trong khi những người từ chối gia nhập Britannia sống trong cảnh nghèo đói trong các khu ổ chuột hoặc tham gia các phong trào kháng chiến khác nhau. Mặc dù Nhật Bản đã bị đánh bại, nhưng nó không bị phá vỡ vì chính phủ Nhật Bản đã đầu hàng trước khi quân đội Nhật Bản bị phá hủy hoàn toàn, dẫn đến việc thành lập nhiều phe kháng chiến như Mặt Trận Giải Phóng Nhật Bản và các phong trào kháng chiến khác tồn tại trong nhiều năm, lên đến đỉnh điểm là Hắc Kỵ Sĩ Đoàn, hiện tại cũng đang liên minh với Hoa Kỳ để phá hủy Britannia hoàn toàn.

Còn cảnh tượng những thành phố lớn cũ của Nhật Bản, cụ thể là Aomori trong đống đổ nát đã gây ám ảnh cho Kushayb. Tệ hơn nữa, anh đã nghe những câu chuyện kinh hoàng từ các vùng lãnh thổ do Britannia chiếm giữ ở các vùng Bắc. Bọn Tân Britannia và Thanh Giáo Britannia muốn biến Hokkaido và 1 phần lãnh thổ miền Bắc Nhật Bản thành 1 "Thiên Đường cho Người Britannia thuần chủng" và tiến hành một cuộc diệt chủng có hệ thống đối với dân số địa phương Nhật Bản. Tin tức về các trại tập trung diệt chủng người Nhật đã khiến cho các binh lính Hoa Kỳ và phe kháng chiến Nhật đều xử tử hoàn toàn lính Tân Britannia và bọn Thanh Giáo một khi bắt sống được bọn chúng. Bây giờ, Kushayb và lực lượng của ông quyết tâm chấm dứt sự tàn bạo Britannia.

Cùng lúc đó ở tại Thành phố Andersonville (Stanley ngoài đời), Falkland, Tàn Dư Britannia,...

Mọi chuyện đã kết thúc. Trung tướng người Britannia George Tucker không thể phủ nhận điều đó nữa. Ông và những người lính của mình đã trụ vững trong thành phố bị bao vây sau 1 thời gian dài. Đến lúc này, lương thực và đạn dược của họ gần như cạn kiệt, và sự hiện diện liên tục của máy bay Không Quân và tàu Hải Quân Hoa Kỳ đã khiến cho việc tiếp tế cho thành phố gần như là không thể xảy ra.

Dân thường Britannia cũng đang phải chịu mọi loại đau khổ. Các cuộc ném bom liên tục đã làm hư hại hoặc phá hủy hầu hết mọi tòa nhà trong thành phố và giết chết hàng nghìn người. Nạn đói bắt đầu gây ra hậu quả. Thậm chí tệ hơn nữa là có cả tin đồn rằng mọi người phải ăn thịt đồng loại để duy trì sự sống. Các dịch vụ chăm sóc sức khỏe đã hoàn toàn sụp đổ vì không còn thuốc men, dẫn đến bệnh tật lan rộng trên khắp thành phố.

Tucker biết rằng tình hình này không thể kéo dài mãi mãi. Nhưng ông cũng biết rằng sẽ có hậu quả nghiêm trọng nếu ông đầu hàng. Trong trường hợp tốt nhất, ông sẽ bị giải ngũ một cách nhục nhã. Trong trường hợp tệ nhất, ông sẽ bị xử tử vì tội phản quốc. Biết được tính cách của Hoàng Đế Charles zi Britannia và các quý tộc, quan chức cấp cao còn sống ở Euro Britannia, Tucker chắc chắn rằng khả năng sau là cao nhất.

Với suy nghĩ đó, Tucker nhốt mình trong văn phòng, ngồi xuống và viết một ghi chú chứa những mệnh lệnh cuối cùng cho những người lính của mình, rồi đưa khẩu súng lục vào miệng và bóp cò.

Hai giờ sau, lực lượng và người dân Britannia xuất hiện từ thành phố Andersonville với một lá cờ trắng, đầu hàng Quân Đội Mỹ đã bao vây thành phố từ lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro