Chương 16 : Tranh đấu
Shiho quỳ một chân , không lạnh không nóng nói :
" Tham kiến các chủ ."
Kaito nhàn nhã cười :
" Đã lâu không gặp , Sherry lại không có nhiều thay đổi ."
Shiho nhắm mắt , khẽ nói :
" Phải .."
" Ngươi còn hay không nhớ , quy tắc lớn nhất của hộ pháp Hồng Diệp các ?"
" Vạn sự lấy tính mạng các chủ làm đầu , các chủ mệnh lệnh làm nhị , Hồng Diệp các đứng tam ."
Shiho cứng nhắc đáp .
" Hy vọng ngươi nhớ kĩ ."
Kaito quay lưng , hờ hững nói .
" Thần không dám quên ."
Một con đường dài , không ai nói gì , quan hệ giữa hai con người cuối cùng cũng rõ ràng , chỉ là làm cho người khác không nhịn được mà đau lòng ...
Ba canh giờ sau , Kazuha từ từ mở mắt , trước mặt là trượng phu lo lắng , thực muốn khóc lớn .
Hattori cười khổ , ôm nàng nói :
" Tỉnh rồi , liền theo ta đi tìm mấy người kia đi ."
Kazuha chầm chậm ngồi dậy , ngập ngừng đi theo Hattori , nhìn thấy Ran đang quỳ dưới đất , liền chạy tới hỏi thăm :
" Ran , muội bị sao vậy ?"
Ran mặt mày tái mét , xua tay :
" Không sao , mọi người đều đi vào trong kia rồi , ta không khỏe nên ở đây chờ ."
" Không khỏe ? Không khỏe chỗ nào ?"
" Không , chỉ là hơi mệt một chút ..."
Kazuha dìu tay Ran , tiến vào căn phòng , Shinichi hé hờ mắt , ngẩng đầu nhìn bọn họ , làm cho Ran chột dạ quay đầu .
" Shinichi huynh , huynh ổn chứ ?"
Vết thương ở ngực Shinichi không thể xem thường , đường đao nhanh gọn , không có máu chảy ra , vừa nhìn đã biết thuộc về Shiho .
Shinichi cười nhạt :
" Làm sao có thể ổn được .."
" Để ta giúp huynh băng bó ."
Shinichi không cự tuyệt Hattori , mặc tên da ngăm này làm vết thương rách ra rỉ máu .
" Miyano cô nương đâu rồi ?"
Hattori giật mình , bối rối nói :
" Chúng tôi tỉnh dậy liền đi tìm hai người , không biết cô ấy đi đâu .."
" Hai người bị nàng ấy đánh ngất sao ?"
" Phải ."
Shinichi liếc mắt nhìn Ran , mang đầy khinh bỉ .
Kazuha đỡ bà ớt ngồi dậy , một lão bà hơn tám mươi tuổi làm sao có thể chịu được lực đạo của Shiho , quả nhiên đã nôn ra mấy búng máu .
" Chúng ta trở về thôi ."
Dưa hấu nhỏ không phục phồng má :
" Sherry kia làm sao có thể làm thế với chúng ta chứ , thật không xem ai ra gì !"
Bà ớt lắc đầu , khó nhọc nói :
" Làm sao có thể tìm được hai người kia chứ , hơn nữa con muốn tiếp tục bị đánh sao ?"
Dưa hấu nhỏ nhớ lại cảm giác đau nhói tê liệt lúc Shiho đánh tới gáy nàng , lắc đầu nguầy nguậy .
Hattori cười cười :
" Chúng ta có thể lập bang phái của những người từng bị Shiho đánh ấy chứ ."
Shinichi lập tức giội một xô nước lạnh :
" Vậy thì Ran sẽ không được tham gia ."
Kazuha nhớ lại lúc nãy những lời Ran nói , bất ngờ :
" Ran , muội không bị đánh ngất sao ?"
Shiho và Kaito muốn quay trở lại phải theo con đường kia , Ran ở đó không ngăn cản có thể hiểu được , nhưng vì sao lại không bị hạ ?
" Đê tiện ."
Shinichi lạnh nhạt nói .
Ran cắn môi đến bật máu , vận công đánh tới Shinichi . Công lực của Ran chẳng là gì đối với chàng , một tay chặn lại , còn tạo một lá chắn , phản toàn bộ đòn lúc nãy , hướng vị trí bụng Ran .
Lực đạo của Shinichi rất cao , lại xuất chưởng lúc cảm xúc hỗn loạn , đánh Ran lùi về sau tới ba thước .
Kazuha đi tới , tức giận nói :
" Tứ hoàng tử ! Ngươi vì sao lại hạ thủ không lưu tình như vậy ?!"
" Cô thì là cái thá gì ?"
Shinichi lạnh giọng .
Kazuha tức tới điên , nếu không phả có Hattori ở bên cạnh giữ lại có lẽ nàng sẽ trực tiếp lao tới cho Shinichi một cái tát rồi .
Bà ớt từ từ đi ra ngoài , nói :
" Ra ngoài trước rồi ân oán gì nói sau ."
Sau khi rời khỏi Địa ngục ớt , đám người liền quay về hoàng cung Đại Nhật .
Cơn gió thanh đạm phấp phới tấm rèm kiệu , ánh dương rải đều khắp đất trời , hôm nay là sinh thần của cố phi Yukiko .
Đại hoàng tử Haneda Shukichi Kudo tự mình ra tiếp đón :
" Shinichi , đệ về rồi ."
Shinichi gật nhẹ đầu :
" Ừ ."
Shukichi vẫn luôn là vị ca ca mà Shinichi thân thiết nhất . Một nam nhân ôn hòa dịu dàng như vậy chính là phu quân trong lòng của các tiểu thư trong kinh .
Shukichi quay sang nhìn người đứng phía sau Shinichi , mỉm cười nói :
" Các vị đây là ?"
Hattori vui vẻ nói :
" Đại hoàng tử , ta là Nam quốc thái tử Hattori , đây là thê tử của ta ."
Kazuha cũng là lớn lên trong sự quản thúc của phụ thân , cung kính :
" Đã từng thấy đại hoàng tử ."
Ran cúi gằm mặt , mệt mỏi :
" Thần nữ tham kiến đại hoàng tử ."
Sonoko lao tới , ôm chặt lấy Shukichi :
" Đại ca , muội nhớ huynh chết rồi !"
" Nha đầu , sắp thành hôn rồi còn như vậy , muội có biết Makoto tướng quân nghe tin muội xuất cung lui tới chỗ ta hỏi thăm không dưới ba mươi lần đâu ?"
Sonoko cười :
" Ai thèm quan tâm tên đầu gỗ đó chứ , muội để đại ca nuôi cả đời còn tốt hơn ."
" Nói như vậy , Makoto tướng quân sẽ đau lòng đấy ."
Shukichi dẫn mọi người đến Càn Thanh cung của Yusaku đế , về lý thì Ran và Ayumi chỉ là lê dân , không thể đi vào , nhưng hôm nay hoàng đế phá lệ , cho phép đặt chân tới tẩm cung .
Vừa mở cửa ra , đã thấy sắc mặt khó coi của Yusaku , người tôn quý bậc nhất thiên hạ này thở dài , chỉ vào tờ giấy trên bàn . Shinichi chăm chú đọc .
' Hai mươi ba tháng mười một , sứ thần Tây quốc mang theo thập bát công chúa tới hòa thân , hiện đã đến Sendai .'
Tây quốc thập hoàng tử từng là môn đồ của Cốc Hương lâu , bây giờ bất ngờ Tây quốc đến hòa thân nhiễm nhiên liên quan đến Cốc Hương lâu .
Yusaku nhìn đứa con trai mà bản thân tâm đắc nhất , nhăn mày :
" Shinichi , ta có hai chuyện muốn hỏi .
Một là các con vừa đi đâu .
Hai là nhị ca của con đâu rồi ?"
Shinichi hít sâu một hơi , đem toàn bộ chuyện kể cho Yusaku , ngay khi chàng vừa dứt lời , Takagi tiểu tướng quân đi tới , hốt hoảng :
" Hoàng thượng , Chikage gia tộc mang hai mươi vạn binh mã đến kinh thành !"
Chikage gia là mẫu tộc của Chikage cố phi , mẫu phi của Kaito . Trong tay nắm binh mã , lâu nay không được trọng dụng .
" Bệ hạ , Miêu bang đem sáu vạn đệ tử đang tiến đến kinh thành !"
" Hoàng thượng , Cốc Hương lâu một trăm môn đồ tiến đến kinh !"
" Chuyện này là thế nào !"
Yusaku tức giận nói .
Miêu bang và Cốc Hương lâu đều có quan hệ thân cận với Shiho . Tuy không nhiều người nhưng đều là kỳ tài , nếu đám người kia nhắm vào Đại Nhật quả thực là lành dữ ít nhiều .
Nam quốc nếu không cùng tiến quân sẽ bị cô lập , nhưng Hattori Heizo từng chịu ơn Yusaku , tuyệt đối không di chuyển , Hattori bây giờ cũng là cứu bản thân lẫn quốc gia , hô :
" Bệ hạ hãy để ta ra trận !"
Shinichi biết lỗi của bản thân trong chuyện này không ít , giơ tay :
" Phụ hoàng , nhi thần sẽ cùng Hattori chiến đấu !"
Yusaku đế lay nhẹ thái dương , gằn giọng :
" Hai con còn nhỏ , không có nhiều kinh nghiệm , ta sẽ ngữ giá thân chinh ! Mấy người kia liền chờ chết đi !"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro