Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16 : Tranh đấu

Shiho quỳ một chân , không lạnh không nóng nói :
" Tham kiến các chủ ."
Kaito nhàn nhã cười :
" Đã lâu không gặp , Sherry lại không có nhiều thay đổi ."
Shiho nhắm mắt , khẽ nói :
" Phải .."
" Ngươi còn hay không nhớ , quy tắc lớn nhất của hộ pháp Hồng Diệp các ?"
" Vạn sự lấy tính mạng các chủ làm đầu , các chủ mệnh lệnh làm nhị , Hồng Diệp các đứng tam ."
Shiho cứng nhắc đáp .
" Hy vọng ngươi nhớ kĩ ."
Kaito quay lưng , hờ hững nói .
" Thần không dám quên ."
Một con đường dài , không ai nói gì , quan hệ giữa hai con người cuối cùng cũng rõ ràng , chỉ là làm cho người khác không nhịn được mà đau lòng ...
Ba canh giờ sau , Kazuha từ từ mở mắt , trước mặt là trượng phu lo lắng , thực muốn khóc lớn .
Hattori cười khổ , ôm nàng nói :
" Tỉnh rồi , liền theo ta đi tìm mấy người kia đi ."
Kazuha chầm chậm ngồi dậy , ngập ngừng đi theo Hattori , nhìn thấy Ran đang quỳ dưới đất , liền chạy tới hỏi thăm :
" Ran , muội bị sao vậy ?"
Ran mặt mày tái mét , xua tay :
" Không sao , mọi người đều đi vào trong kia rồi , ta không khỏe nên ở đây chờ ."
" Không khỏe ? Không khỏe chỗ nào ?"
" Không , chỉ là hơi mệt một chút ..."
Kazuha dìu tay Ran , tiến vào căn phòng , Shinichi hé hờ mắt , ngẩng đầu nhìn bọn họ , làm cho Ran chột dạ quay đầu .
" Shinichi huynh , huynh ổn chứ ?"
Vết thương ở ngực Shinichi không thể xem thường , đường đao nhanh gọn , không có máu chảy ra , vừa nhìn đã biết thuộc về Shiho .
Shinichi cười nhạt :
" Làm sao có thể ổn được .."
" Để ta giúp huynh băng bó ."
Shinichi không cự tuyệt Hattori , mặc tên da ngăm này làm vết thương rách ra rỉ máu .
" Miyano cô nương đâu rồi ?"
Hattori giật mình , bối rối nói :
" Chúng tôi tỉnh dậy liền đi tìm hai người , không biết cô ấy đi đâu .."
" Hai người bị nàng ấy đánh ngất sao ?"
" Phải ."
Shinichi liếc mắt nhìn Ran , mang đầy khinh bỉ .
Kazuha đỡ bà ớt ngồi dậy , một lão bà hơn tám mươi tuổi làm sao có thể chịu được lực đạo của Shiho , quả nhiên đã nôn ra mấy búng máu .
" Chúng ta trở về thôi ."
Dưa hấu nhỏ không phục phồng má :
" Sherry kia làm sao có thể làm thế với chúng ta chứ , thật không xem ai ra gì !"
Bà ớt lắc đầu , khó nhọc nói :
" Làm sao có thể tìm được hai người kia chứ , hơn nữa con muốn tiếp tục bị đánh sao ?"
Dưa hấu nhỏ nhớ lại cảm giác đau nhói tê liệt lúc Shiho đánh tới gáy nàng , lắc đầu nguầy nguậy .
Hattori cười cười :
" Chúng ta có thể lập bang phái của những người từng bị Shiho đánh ấy chứ ."
Shinichi lập tức giội một xô nước lạnh :
" Vậy thì Ran sẽ không được tham gia ."
Kazuha nhớ lại lúc nãy những lời Ran nói , bất ngờ :
" Ran , muội không bị đánh ngất sao ?"
Shiho và Kaito muốn quay trở lại phải theo con đường kia , Ran ở đó không ngăn cản có thể hiểu được , nhưng vì sao lại không bị hạ ?
" Đê tiện ."
Shinichi lạnh nhạt nói .
Ran cắn môi đến bật máu , vận công đánh tới Shinichi . Công lực của Ran chẳng là gì đối với chàng , một tay chặn lại , còn tạo một lá chắn , phản toàn bộ đòn lúc nãy , hướng vị trí bụng Ran .
Lực đạo của Shinichi rất cao , lại xuất chưởng lúc cảm xúc hỗn loạn , đánh Ran lùi về sau tới ba thước .
Kazuha đi tới , tức giận nói :
" Tứ hoàng tử ! Ngươi vì sao lại hạ thủ không lưu tình như vậy ?!"
" Cô thì là cái thá gì ?"
Shinichi lạnh giọng .
Kazuha tức tới điên , nếu không phả có Hattori ở bên cạnh giữ lại có lẽ nàng sẽ trực tiếp lao tới cho Shinichi một cái tát rồi .
Bà ớt từ từ đi ra ngoài , nói :
" Ra ngoài trước rồi ân oán gì nói sau ."
Sau khi rời khỏi Địa ngục ớt , đám người liền quay về hoàng cung Đại Nhật .
Cơn gió thanh đạm phấp phới tấm rèm kiệu , ánh dương rải đều khắp đất trời , hôm nay là sinh thần của cố phi Yukiko .
Đại hoàng tử Haneda Shukichi Kudo tự mình ra tiếp đón :
" Shinichi , đệ về rồi ."
Shinichi gật nhẹ đầu :
" Ừ ."
Shukichi vẫn luôn là vị ca ca mà Shinichi thân thiết nhất . Một nam nhân ôn hòa dịu dàng như vậy chính là phu quân trong lòng của các tiểu thư trong kinh .
Shukichi quay sang nhìn người đứng phía sau Shinichi , mỉm cười nói :
" Các vị đây là ?"
Hattori vui vẻ nói :
" Đại hoàng tử , ta là Nam quốc thái tử Hattori , đây là thê tử của ta ."
Kazuha cũng là lớn lên trong sự quản thúc của phụ thân , cung kính :
" Đã từng thấy đại hoàng tử ."
Ran cúi gằm mặt , mệt mỏi :
" Thần nữ tham kiến đại hoàng tử ."
Sonoko lao tới , ôm chặt lấy Shukichi :
" Đại ca , muội nhớ huynh chết rồi !"
" Nha đầu , sắp thành hôn rồi còn như vậy , muội có biết Makoto tướng quân nghe tin muội xuất cung lui tới chỗ ta hỏi thăm không dưới ba mươi lần đâu ?"
Sonoko cười :
" Ai thèm quan tâm tên đầu gỗ đó chứ , muội để đại ca nuôi cả đời còn tốt hơn ."
" Nói như vậy , Makoto tướng quân sẽ đau lòng đấy ."
Shukichi dẫn mọi người đến Càn Thanh cung của Yusaku đế , về lý thì Ran và Ayumi chỉ là lê dân , không thể đi vào , nhưng hôm nay hoàng đế phá lệ , cho phép đặt chân tới tẩm cung .
Vừa mở cửa ra , đã thấy sắc mặt khó coi của Yusaku , người tôn quý bậc nhất thiên hạ này thở dài , chỉ vào tờ giấy trên bàn . Shinichi chăm chú đọc .
' Hai mươi ba tháng mười một , sứ thần Tây quốc mang theo thập bát công chúa tới hòa thân , hiện đã đến Sendai .'
Tây quốc thập hoàng tử từng là môn đồ của Cốc Hương lâu , bây giờ bất ngờ Tây quốc đến hòa thân nhiễm nhiên liên quan đến Cốc Hương lâu .
Yusaku nhìn đứa con trai mà bản thân tâm đắc nhất , nhăn mày :
" Shinichi , ta có hai chuyện muốn hỏi .
Một là các con vừa đi đâu .
Hai là nhị ca của con đâu rồi ?"
Shinichi hít sâu một hơi , đem toàn bộ chuyện kể cho Yusaku , ngay khi chàng vừa dứt lời , Takagi tiểu tướng quân đi tới , hốt hoảng :
" Hoàng thượng , Chikage gia tộc mang hai mươi vạn binh mã đến kinh thành !"
Chikage gia là mẫu tộc của Chikage cố phi , mẫu phi của Kaito . Trong tay nắm binh mã , lâu nay không được trọng dụng .
" Bệ hạ , Miêu bang đem sáu vạn đệ tử đang tiến đến kinh thành !"
" Hoàng thượng , Cốc Hương lâu một trăm môn đồ tiến đến kinh !"
" Chuyện này là thế nào !"
Yusaku tức giận nói .
Miêu bang và Cốc Hương lâu đều có quan hệ thân cận với Shiho . Tuy không nhiều người nhưng đều là kỳ tài , nếu đám người kia nhắm vào Đại Nhật quả thực là lành dữ ít nhiều .
Nam quốc nếu không cùng tiến quân sẽ bị cô lập , nhưng Hattori Heizo từng chịu ơn Yusaku , tuyệt đối không di chuyển , Hattori bây giờ cũng là cứu bản thân lẫn quốc gia , hô :
" Bệ hạ hãy để ta ra trận !"
Shinichi biết lỗi của bản thân trong chuyện này không ít , giơ tay :
" Phụ hoàng , nhi thần sẽ cùng Hattori chiến đấu !"
Yusaku đế lay nhẹ thái dương , gằn giọng :
" Hai con còn nhỏ , không có nhiều kinh nghiệm , ta sẽ ngữ giá thân chinh ! Mấy người kia liền chờ chết đi !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro