2
...
Bác Park và Myungsoo đang nói chuyện, nhưng anh thật sự không để tâm xem bác ấy nói gì, mà chỉ lắng nghe câu chuyện của ba người bạn đang nói với nhau.
" Này Eunwoo cậu và Jiyeon như thế nào rồi, tiến triển tốt chứ?"
" Ừm, rất tốt!"
" Đó là em gái mình đấy nhé, nếu có chuyện gì không tốt xảy ra với con bé là chết với mình đấy nhé!"
Bữa cơm cũng đã dùng xong. Kim Myungsoo ngõ ý muốn thăm lại ngôi nhà đã lâu anh không tới, nên ba Park đã bảo Jiyeon đi cùng.Cả hai đều im lặng đi xung quanh. Từ trước tới giờ cả hai giận nhau hay cả hai đều không có gì để nói thì Kim Myungsoo luôn là người phải tìm đề tài để nói trước.
" Mấy năm qua cậu sống tốt chứ Jiyeon ?"
" Tớ vẫn rất tốt."
" Cậu... bạn trai cậu rất tử tế"
" Ý cậu là anh Eunwoo? Anh ấy thật sự là một người tốt "
Park Jiyeon không phủ nhận việc Eunwoo là bạn trai mình. Chắc là cô đang sợ anh cười chê mình tới giờ này vẫn không kiếm nỗi một người bạn trai.
Về phần Myungsoo anh không định hỏi cô về Cha Eunwoo mà anh thật sự muốn hỏi cô là có nhớ mình hay không, nhưng anh lại không dám hỏi. Anh rất muốn nói cho cô biết Kim myungsoo thật sự rất nhớ Park Jiyeon.
Tối hôm ấy Jiyeon không thể nào ngủ được, cô suy nghĩ rất nhiều, cô không nghĩ là mình còn có thể gặp lại anh. Cô cảm thấy rất đau lòng khi nhìn thấy anh, chứng tỏ cô vẫn còn rất yêu anh, nhưng mà anh từ lâu đã không còn ấn tượng gì về cô nữa rồi.
Mấy ngày nay Myungsoo rất thường hay qua nhà Jiyeon để nói chuyện với Bác Park, còn Jiyeon thì luôn tránh mặt anh.
Hôm nay là ngày mà Myungsoo nhận chức, tất cả nhân viên phải tập trung lại tiếp đón anh nên Jiyeon cũng đành phải gặp lại anh thêm một lần nữa, rồi sau đó nếu không có gì quan trọng chắc chắn sẽ không gặp lại Kim Myungsoo nữa. Trong khi đó Myungsoo lại muốn tìm Jiyeon hỏi cho ra lẽ, tại sao lại trốn anh, anh đã gọi điện trực tiếp cho bác Park để hẹn cô ra nói chuyện thậm chí là tới nhà cô vào mỗi buổi sáng nhưng vẫn không thấy cô đâu.
Tất cả đều cúi đầu chào giám đốc mới, sao đó quay về chổ làm việc.
" Jiyeon ssi cậu ta thật sự rất đẹp trai đó nha"
Jiyeon chỉ liếc nhìn Eunji một cái sau đó gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý
" Jiyeon! Chị hỏi em này, nếu chị trẻ lại một tí thì giám đốc có cho chị một cơ hội không?."
" Anh ta đã có bạn gái rồi, thế nên chị nên đi làm việc của mình, kẻo bị trưởng phòng Nam la đấy"
" Sao em lại biết là cậu ta có bạn gái, chẳng lẽ em đã bí mật điều tra anh ta?"
" Tất nhiên là không, anh ta trông tuấn tú như vậy nếu không có bạn gái, tức là có vấn đề"
" Em nói cũng phải đấy Jiyeon, không biết bạn gái cậu ta trông như thế nào, không biết có đẹp bằng Jiyeon của chúng ta không?"
" chị quá khen em rồi "
Park Jiyeon cũng muốn biết bạn gái cậu ấy trong như thế nào? Chắc có lẽ rất đẹp, rất dịu dàng nên mới có thể làm cho Kim Myungsoo sống chết cũng muốn theo. Cô đang cảm thấy rất khó chịu, rất đau lòng.
Hôm nay cô và Eunwoo có hẹn dùng bữa, Eunwoo chạy xe đến trước cửa công ty để đoán cô, cách đó không xa Myungsoo cũng định đến để đưa cô về, nhưng lại trễ một bước rồi.
Kim Myungsoo đã điều tra được Park Jiyeon không thường hay trở về nhà mà thuê một căn phòng trọ gần công ty để tiện cho việc đi làm.
Sáng hôm sau đang trên đường đến công ty Jiyeon đã đụng phải một người, trông cô ấy rất phúc hậu, hiền lành và xinh đẹp. Dường như là một tiểu thư con nhà giàu có.
" Thật xin lỗi, tôi vội quá "
Cô ấy xua tay
" không sao"
Nụ cười của cô ấy làm cho Jiyeon bị lôi cuốn, có cảm giác như nụ cười đó xóa đi mọi ưu phiền mà cô đang mang trong người.
Vừa đến công ty cô đã chạm mặt Myungsoo, hôm nay cô đi làm trễ
Còn anh thì đang đi khảo sát nhân viên.
" Xin lỗi tổng giám đốc tôi đến trễ"
Mọi người trong công ty đều rất lo lắng cho cô, vừa lúc nảy Kim Myungsoo đã sa thải hai nhân viên bên bộ phận kế toán vì lý do đi trễ. Trưởng phòng Nam cũng rất lo lắng.
" Kim tổng, cô ấy là nhân viên bên bộ phận thiết kế, rất thường hay tan ca trể, hơn nữa cũng là lần đầu cô ấy đi làm muộn, nên mong Kim tổng bỏ qua, tôi sẽ cho cô ấy viết bản kiểm điểm "
Kim Myungsoo nhìn Park Jiyeon rất lâu, làm cho cô không dám ngước mặt lên, chỉ có thể nói xin lỗi.
" Nhân viên bộ phận thiết kế Park Jiyeon, nhường như rất được lòng của các đồng nghiệp, nghe nói đây là lần đầu tiên cô phạm lỗi nên tôi bỏ qua, lần sau đi sớm một chút. Một tí nữa tự tay đem tờ kiểm điểm lên phòng gặp tôi."
" Cảm ơn tổng giám đốc, sẽ không có lần sau."
Thật ra anh nhìn cô lâu như vậy là anh đang giận, giận vì mấy hôm nay cô cứ tránh mặt anh.
Anh đi khảo sát nhân viên công ty cũng chỉ là muốn gặp cô, nhưng mà đi được một lúc vẫn không thấy cô đâu, anh rất giận, đúng lúc có người không làm đúng nội quy công ty nên anh thừa diệp mà chém thớt.
Park Jiyeon cầm tờ kiểm điểm lên gặp tổng giám đốc mà trong đầu là một mớ hổn độn, cô thật sự không muốn gặp anh, thật sự không muốn, lúc cô nghỉ mình sẽ không còn chút lưu luyến nào với anh thì lúc này anh lại xuất hiện, sau đó là Park Jiyeon khẳng định mình chưa hề quên anh. Park Jiyeon đang suy nghĩ vừa rời khỏi thang máy lại gặp ngay cô gái lúc nảy cô vừa đụng phải ở trước cửa phòng giám đốc.
" Ơ... chào cô, cô đang làm gì ở đây ?"
" Ơ... xin chào, bạn tôi làm ở đây, tôi đến đây gặp anh ấy, được thư kí dẫn đến đây, cô là nhân viên ở đây à?"
" Đúng vậy, tôi là Park Jiyeon"
" Còn Tôi là Son Naeun"
" Cô muốn gặp ai ở đây, để tôi dẫn cô đi
" Cảm ơn cô, bạn tôi ở ngay đây, thư kí bảo anh ấy có một cuộc gọi, tí nữa mới xong, bảo tôi đứng đây chờ."
" À, ra vậy, vậy không làm phiền tôi đi trước."
Park Jiyeon đi đến trước cửa phòng, cánh cửa đột ngội mở ra vừa ý Jiyeon dơ tay định gõ cửa thì Kim Myungsoo ở ngay trước mặt, xém là cô đã đánh anh.
Son Naeun trông thấy Myungsoo liền gọi lớn
" Anh "
Kim Myungsoo vừa đỡ tay của Park Jiyeon vừa quay đầu, anh nhìn thấy Naeun vẽ mặt có chút ôn nhu nhìn cô, buôn tay Jiyeon ra anh bước về phía Naeun cất giọng
" Em đến đây làm gì? "
Son Naeun vui vẻ trả lời vừa lúc dơ cao sắp tài liệu trên tay.
" Dì Song nói anh quên đem tài liệu, nhân lúc em cũng đang rảnh rổi nên mang đến cho anh."
Park Jiyeon đã nhìn thấy tất cả những hành động của anh, thì ra đó là người mà Kim myungsoo anh đã từ bỏ cô để theo đuổi. Anh thật sự đối với cô ấy rất tốt, cử chỉ và giọng nói của anh thật làm người khác ghen tị.
Park Jiyeon đang quan sát người con gái của Kim Myungsoo, cô ấy trong như thiên thần, những cử chỉ của cô ấy rất dịu dàng, khuôn mặt lại vô cùng hiền dịu, cử chỉ thì nhẹ nhàng. Không giống với Park Jiyeon cô, một chút ôn hòa cũng không có, thế nên có người không cần cũng phải.
Anh nói gì đó với người cô gái của anh, sau đó quay sang Jiyeon bảo cô vào trong phòng chờ mình. Jiyeon gật đầu sao đó vào phòng giám đốc để tờ kiểm điểm lên bàn rồi ngồi chờ, khoảng 15 phút sau anh quay lại.
" Xin lỗi vì để cậu chờ "
" Ừm... không sao, à mà sau này khi ở công ty thì đừng xưng hô như thế nữa."
" Sao lại không xưng hô như thế nữa, chúng ta là bạn mà."
" Đúng chúng ta là bạn, nhưng mà đây là công ty, tớ không muốn mọi người đàm tiếu."
" Được thôi, Park Jiyeon ssi"
" vậy tôi có thể đi thưa giám đốc?"
" Jiyeon, người lúc nảy là..."
" Giám đốc không cần phải nói đâu ạ, tôi sẽ không tiết lộ cho bất cứ ai anh cứ yên tâm, vậy tôi xin phép đi trước."
Nói rồi Jiyeon bước nhanh ra, cô đã ngắt lời của Myungsoo, cô là không muốn nghe anh nói ra hai từ bạn gái trước mặt mình.
..
Tan làm Kim Myungsoo vẫn đợi Park Jiyeon trước công ty. Anh biết hôm nay cô rất bận, vì công ty vừa có dự án mới, anh định sẽ chờ cô sau đó cùng đi ăn, nhưng giường như Jiyeon quên cả việc phải về nhà, anh đã đợi cô hơn hai tiếng đồng hồ rồi.
Không đợi nữa, Myungsoo xuống xe và đi thẳng vào công ty, anh lên thẳng lầu 9 nơi Jiyeon đang làm việc. Chỉ còn lại cô và Eunji, cả hai nghe thấy tiếng động liền ngước mặt lên vô cùng ngạc nhiên và đứng bậc dậy.
" Chào Kim tổng, cứ tưởng là sếp đã về?."
Jung Eunji không biết chuyện gì liền hỏi, nhưng Kim Myungsoo không để tâm, anh chỉ nhìn Jiyeon sau đó đi thẳng về phía cô, làm cho Jiyeon và Eunji phải mở to mắt ngạc nhiên.
" Cậu định khi nào mới trở về? Để mai rồi làm tiếp "
Jung Eunji rất sợ, sợ Jiyeon sẽ bị khiển trách vì tiến trình chậm trể liền lên tiếng:
" Giám đốc đừng lo lắng, nhất định bản thiết kế này sẽ xong vào sáng hôm sau "
Myungsoo liếc nhìn Eunji một cái rồi quay lại nhìn Jiyeon chỉ tay vào bản thiết kế.
" Khoảng bao lâu nữa nó sẽ hoàn tất?"
" Khoảng một giờ đồng hồ nữa sẽ xong, giám đốc không cần lo lắng" Park Jiyeon trả lời
" Mình không lo lắng cho bản thiết kế... mình lo lắng cho cậu"
Cầm lấy bản thiết kế trên tay Jiyeon đưa sang cho Eunji, rồi cầm tay Jiyeon lôi đi.
" Cái đó mình sẽ làm phụ cậu, còn bây giờ đi ăn với tớ"
Park Jiyeon bị lôi đi, có phản kháng cũng vô dụng.
Jung Eunji thật không hiểu chuyện gì đang xảy ra trước mắt cô cả, giám đốc và Jiyeon là mối quan hệ gì? Đây có phải là Kim tổng lạnh lùng không? Hai người họ đang qua lại? Sao Jiyeon không nói cho cô biết?
Hiện tại lúc này đầu của Jung Eunji là hổn hợp phức tạp.
Myungsoo kéo Jiyeon ra tới cửa thì bắt gặp Cha Eunwoo cũng đang đợi cô. Jiyeon vội gọi lớn.
" Anh Eunwoo !"
Kim Myungsoo đột ngột sựng lại buôn tay cô ra khi nghe Jiyeon gọi tên người đàn ông khác thân mật đến như vậy. Lúc này Eunwoo cũng quay lại khi nghe thấy tiếng gọi của Jiyeon, anh bước đến gần.
" Em xong việc rồi à?"
" Vâng, em xong rồi, chắc là anh đã đợi rất lâu, chúng ta đi thôi"
Eunwoo vui vẻ mở cửa xe cho Jiyeon, nhưng cô chưa kịp làm gì đã bị Myungsoo ngăn lại.
" Để tớ đưa cậu về "
Nói rồi quay sang Eunwoo.
" Tôi sẽ đưa cô ấy về, thật phiền cho anh vì đã đến đây một chuyến"
Jiyeon chưa kịp phản ứng đã bị Myungsoo tống vào xe.
" Giám đốc cho tôi xuống xe, cậu đang làm gì vậy?"
" Jiyeon! chúng ta cần nói chuyện"
" Giữa tôi và cậu thì còn có chuyện gì để nói nữa chứ! Ngừng xe, tôi muốn xuống xe "
" Cậu ngồi yên cho tớ "
Myungsoo vừa lái xe, vừa đưa tay ngang trước mặt cô để giữ cho cô không quậy nữa.
" Được rồi Jiyeon, cậu trả lời tớ, tớ sẽ lập tức ngừng xe."
" Cậu muốn gì?"
"Tại sao lại cố tránh mặt tớ?"
Jiyeon đột nhiên im lặng. Thật ra cô cũng không biết, tại sao mình lại có hành động như vậy, chỉ là khi nhìn thấy anh, cô lại có một cảm giác rất đau lòng, rất muốn đứng trước mặt anh để ngắm anh thật kĩ, rất muốn ôm anh và gọi tên anh. Nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa rồi, thế nên cách tốt nhất là không gặp mặt anh nữa.
" Không có, tôi không tránh mặt cậu"
" Cậu nói dối "
" Tôi không có, thật sự không có "
" Vậy tại sao khi thấy tớ trong thang máy cậu lại không vào"
" Tôi quên đồ "
" Vậy tại sao mình đến gần, cậu lại bỏ đi tìm trưởng phòng Nam?"
" Tôi bận việc "
" Vậy tại sao tớ gọi cậu đem bản thiết kế lên cho tớ, cậu lại nhờ Park Haejin đem hộ?"
" Tôi... tôi cũng bận việc "
" Cậu nói dối, tất cả điều là nói dối"
Kim Myungsoo càng nói càng tức giận lại càng to tiếng, anh là đang giận, rất giận, tại sao cô lại nói dối anh như vậy, chẳng lẻ cô thật sự không muốn gặp anh tới như vậy, cô ghét anh tới như vậy.
" Kim Myungsoo cậu dừng xe cho tớ, vì cái gì mà cậu lại nổi điên với tớ "
Kim Myungsoo lập tức dừng xe, cô hỏi anh vì cái gì mà làm như thế, buồn cười thật nếu không vì cô thì anh còn vì ai nữa bây giờ, chính cô là người đã chọc điên anh mà bây giờ lại hỏi anh vì cái gì.
Jiyeon bước ra khỏi xe không quên nói với anh
" Sau này không có việc gì cần thì chúng ta không nên gặp nhau nữa "
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro