Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1_Phản Bội

umm.....ummm .. "

" Em yeu anh "

"Anh cũng yeu em "

"Um.....ummmm.....ummmm

" Chamm thoi .....suong qua ....Quang oiii "

Trong căn phòng đầy tiếng ám muội của cẩu nam nữ kia

Bước vào trong, cô như chết lặng không dám tin vào mắt mình

Nhân vật chính gây ra âm thầm ghê tởm ấy không ai xa lạ mà chính là người yêu cô đã bên nhau 2 năm còn một người lại là bạn thân nhất của cô

" Hai người đang làm gì trong căn phòng của tôi vậy " giọng nói mang một chút run rẩy

Nghe giọng nói quen thuộc, cả hai người kia cũng ngưng động tác, quay đầu lại....họ giật mình khi thấy Minh Nhi quay về .

Tường Vy vẫn bình tĩnh ngồi dựa một góc giường, dáng vẻ như đã biết hết mọi chuyện từ trước
Còn Quang bắt đầu hốt hoảng , lo sợ .

Chẳng phải cô đi công tác rồi sao ?

" Minh Nhi sao em lại ở đây " tiếng hốt hoảng của người đàn ông vang lên

" Nhi không phải như em nghĩ đau .. em nghe anh giải thích đi " nói rồi anh chạy nhanh qua bên cô , muốn nắm tay cô để giải thích

...Nhưng cô lại lùi về sau vài bước

Cô không thể nào đụng chạm vào người đàn ông này .... vì như trên người anh ấy đang hiện rõ sự dơ bẩn

" Nhi em sao vậy , em nghe anh giải thích ..anh uống rượu say nên không biết em.... " anh càng bước lại gần cô , cô càng lùi ra xa hơn

Cô quay về phía trong góc nhỏ căn phòng kia để nhìn nhỏ Tường Vy ... Vẫn là khuôn mặt quen thuộc ấy, người đã gắn bó với bốn năm kể từ khi ra trường đại học cùng nhau trải qua những vui buồn mà giờ đây....

Cô có cảm giác như rất xa lạ

" Tại sao? "  Cô đi đến trước mặt Tường Vy , hai tay đặt trên bả vai cô ấy

" Tôi không tốt với cậu à "

" Tôi có lỗi gì à "

" Tường Vy , tôi hỏi cậu tại sao lại đối xử với tôi như .....v...a..y " nước mắt cô lả chả khắp khuôn mặt.

Cô cảm như giác như đang có thứ gì đang nghẹn ở cô họng không nói nên lời

" Tại sao ư? Cô không nên hỏi lại chính mình à ? " Tường Vy lớn tiếng

Tường Vy hất mạnh hai bàn tay đang đè nặng trên vai mình xuống khiến Minh Nhi lảo đảo vùi về sau vài bước trong khuôn mặt bờ phờ

" Minh Nhi ơi Minh Nhi..."

" Vì sao số cô lại hên đến thế lại sinh ra trong một gia đình giàu như vậy "

" Vì sao mỗi khi đi đến đau cô cũng luôn được một người yêu mến "

" Đến người tôi yêu cô cũng luôn thích cô "

" Rốt cuộc tôi có chổ nào thua cô chứ ? Sao lúc nào tôi cũng như làm nền cho cô vậy Minh Nhi? Cô trả lời đi "

" Trả lời đi "

.......

" Nhưng mà tôi cũng không để chuyện đó xảy ra nữa đâu"

" vì giờ tôi đã thắng cô rồi "

"Ha....ha....ha...ha " Tường Vy cười thật to mang chút quỷ dị đáng sợ

" Tôi với Quang qua lại với nhau cũng được một năm rồi mà cô lại không hề biết gì "

" Cô quả thật rất đáng thương"

" Ha ...ha.....ha....ha"

" Một năm ư ? " Giọng điệu Ngọc Nhi vang lên có vài phần run rẩy

" Anh xin lỗi .. là anh có lỗi với em ...anh yêu Vy "

" Anh sợ em buồn nên không dám nói ra "

" Yêu ư? Vậy còn tôi là trò chơi của hai người thôi đúng không? "

" Anh yêu Tường Vy nhưng cũng thương em "

" Thương tôi? Tình yêu của anh thật vĩ đại đấy ..."

Chát chát

" Tra nam "

" Biến khỏi mắt tôi "

" Hai người biến ra khỏi căn nhà của tôi nhanh lên "Ngọc Nhi điên cuồng xô đẩy hai người họ ra khỏi nhà

" Tôi không muốn nhìn thấy mặt các người n.......ữ.........a.." giọng nói Nhi dần nhỏ dần và cũng đã không còn chút sức lực nào nữa cứ thế mà ngã quỵ xuống sàn nhà rồi ngất đi

==================


#nhuochi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro