chap2269-2270
Chương 2269: Vị hôn thê tôi ở đó
Biên soạn: Đức Uy -
- --
Trong bữa tiệc, Tần Tung và Tư Dạ Hàn trò chuyện một vài chuyện công không quan trọng, thấy bầu không khí không sai biệt lắm, liền cố ý dẫn dắt đề tài hướng về trên người Tần Hi Viện.
"Viện Viện nhà tôi trước đó vẫn luôn đi du lịch khắp mọi nơi, gần đây mới về đến Thiên Thủy thành!" Tần Tung nói.
Lúc này, Tần Hi Viện giống như lơ đãng hỏi thăm, "Đúng rồi, Tư tiên sinh, nếu như anh là người của Thiên Thủy thành, tại sao lại vẫn cứ ở mãi tại Vân Thành?"
Ngón tay của Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng ụp lên trên chiếc ly rượu men trắng, không nhanh không chậm đáp, "Thân tôi ở nơi nào không quan trọng, quan trọng là vị hôn thê tôi ở tại Vân Thành."
Giờ phút này, Lâm Khuyết đang tò mò không thôi mà dán vào khe cửa hóng chuyện, nghe được câu này, nhất thời không khỏi sinh ra sự kính trọng trong lòng. Cửu ca trâu bò!!
Quả nhiên, nụ cười mỉm trên mặt Tần Hi Viện dường như cứng đi mấy phần, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại sự tự nhiên, dời đi đề tài tiếp tục bắt chuyện, "Thật sao? Tôi mới vừa trở về Thiên Thủy thành, các bạn bè quen thuộc không nhiều, bình thường sở thích giải trí lớn nhất chính là luyện võ, bắn tên một chút, cũng có chút nghiên cứu đối với y thuật.
Không biết Tư tiên sinh yêu thích cái gì? Dì Ân có y thuật lợi hại như vậy, chắc hẳn khẳng định Tư tiên sinh cũng là trò giỏi hơn thầy? Không biết lúc nào có thời gian rảnh rỗi cùng nhau nghiên cứu một chút không?"
Đang đứng ở góc tường nghe lén, Lâm Khuyết chậc chậc chắt lưỡi, lại bắt đầu chiêu bài “hạ thủ” từ sở thích chung rồi sao!?
Sắc mặt Tư Dạ Hàn không thay đổi chút nào, "Không có gì đặc biệt, bồi con trai luyện võ, bắn tên, đọc sách."
Tần Hi Viện: "..."
Tần Tung: "..."
K.O ——!! (Knock out – nốc ao)
Ngắn ngủi hai câu, Tư Dạ Hàn liền trực tiếp “tiêu diệt gọn” cuộc trò chuyện rồi.
Cuối cùng, một bữa cơm kết thúc ở bên trong bầu không khí đầy quỷ dị.
Tần Tung sắc mặt không vui, "Tên nhóc này, không ngờ rằng không biết phải trái như vậy!"
Ông ta cũng không tin Tư Dạ Hàn có thể không biết hôm nay ông mời khách là có ý gì.
Tần Hi Viện vậy mà lại không có vẻ tức giận, cười cười, "Thật ra con rất là yêu thích đó nha! Những thứ đàn ông kia cha giới thiệu, con gặp nhiều lắm rồi, nhìn thấy liền phát ngán! Cái người này ngược lại rất khác biệt!"
"Nhưng mà tên nhóc này, ngay cả con riêng đều có rồi, nói chuyện lãnh đạm, nhìn tính tình này tương lai cũng tuyệt đối sẽ không biết dỗ người! Con xác định là vừa ý tên nhóc này sao?"
Tần Hi Viện gật đầu, "Chẳng qua là, nghe nói vị hôn thê đó của anh ta cũng không dễ trêu chọc..."
Tần Tung lộ ra vẻ khinh thường, "Chỉ cần con gái bảo bối của cha thích, coi như là trăng sao trên bầu trời cha cũng hái xuống cho con. Huống chi bất quá chỉ là một gia tộc nhỏ bé như hạt cát ở vùng xa xôi hẻo lánh mà thôi! Toàn bộ Độc Lập 12 Châu này, mặc kệ con thích tuýp đàn ông như thế nào, cha cũng có thể làm cho hắn ngoan ngoãn nghe lời!"
Dù sao cũng không có người nào dám cùng cái vị Phó hội trưởng Trọng Tài Hội như ông tranh cướp con rể.
"Cảm ơn cha, con biết là cha tốt nhất mà! Nhớ phải tạo cơ hội giúp con nha!"
"Con đó nha, đừng có bạn trai quên mất người cha già này là được!"
"Đương nhiên sẽ không!"
...
Sau khi rời khỏi nhà hàng, Tư Dạ Hàn mới vừa lên xe, còn chưa kịp ngồi vào chỗ của mình, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, là điện thoại của Diệp Oản Oản.
Sắc mặt Tư Dạ Hàn hơi co giật, đầu tiên là khựng lại một chút, mấy giây sau, mới bắt điện thoại, ngữ khí như thường, "Alô, Oản Oản!"
"Bảo Bảo, Bảo Bảo, anh bên kia vẫn thuận lợi chứ?" Đầu kia điện thoại di động truyền tới âm thanh tíu tít của Diệp Oản Oản.
Tư Dạ Hàn gật đầu, "Hết thảy thuận lợi, không cần lo lắng."
Ngoài cửa xe là dòng xe chạy, lúc này truyền đến âm thanh mấy tiếng còi xe.
Diệp Oản Oản hoài nghi hỏi, "Hic!! Đã trễ thế này, anh còn ở bên ngoài sao?"
Tư Dạ Hàn: "Có một bữa cơm."
"Bữa cơm sao? Cùng ai vậy?" Diệp Oản Oản kéo dài âm thanh... cố ý hỏi.
Tư Dạ Hàn: "Người của Trọng Tài Hội."
Diệp Oản Oản: "Nam hay nữ vậy?"
Chương 2270: Bản năng muốn sống này thật sự là...
Biên soạn: Đức Uy -
- --
Một bên, Lâm Khuyết nghe thấy câu hỏi này, trong lòng nhất thời hơi hồi hộp một chút, nhịp tim nhất thời tăng nhanh.
Cũng không biết báo cho vị tiểu tổ tông này biết, thế là tốt hay không nữa...
Tư Dạ Hàn: "Nữ có nam có."
Diệp Oản Oản: "Ôi chao, còn có nữ nhân sao, cô ta làm cái gì?"
Tư Dạ Hàn: "Người nhà của Phó hội trưởng Trọng Tài Hội."
Diệp Oản Oản: "Ồ, lớn tuổi không? Dáng dấp đẹp mắt sao?"
Tư Dạ Hàn: "Sắp tới 40, tướng mạo cũng không chú ý!"
Dường như là cuối cùng Diệp Oản Oản cũng yên tâm, "Được rồi ~ Không có cách nào, một mình anh ở tại Thiên Thủy thành thật sự là quá nguy hiểm! Vạn nhất bị người khác nhớ thương thì làm sao bây giờ!"
Tư Dạ Hàn: "..."
Lâm Khuyết: Đã bị nhớ thương rồi!!!
Diệp Oản Oản: "A Cửu, em nói với anh này, ngày hôm qua tiểu tử Cung Húc kia gửi tin nhắn cho em, bảo em giúp cậu ta chọn kịch bản, sau đó em liền chọn ra được một kịch bản đặc biệt cẩu huyết.
Mẹ của nhân vật nam chính không thích nhân vật nữ chính, không muốn nhân vật nam chính cùng với nhân vật nữ chính ở chung một chỗ. Vì muốn giữ nhân vật nam chính lại, liền an bài vài cô gái càng xinh đẹp hơn đi cấu kết với nhân vật nam chính. Kết quả... chậc chậc, nhân vật nam chính vậy mà lại không thể chịu đựng được khảo nghiệm..."
Vểnh tai, Lâm Khuyết nghe đến đó, trái tim đền đã muốn thót lên tới cổ họng rồi, khẩn trương nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Âm thanh Tư Dạ Hàn coi như là ổn định, "Đây chẳng qua là kịch bản mà thôi, trên thực tế sẽ không có chuyện như vậy."
Diệp Oản Oản bỗng nhiên nói, "Làm sao biết được không có chứ! Mặc dù cái này là kịch bản, nội dung cốt truyện cũng rất máu chó, nhưng bất quá cũng rất có thể sẽ phát sinh, có được hay không?"
Tư Dạ Hàn: "Sẽ không có cô gái nào có thể xinh đẹp hơn em được đâu!"
Diệp Oản Oản: "..."
Lâm Khuyết: "..."
Diệp Oản Oản: "Hi hi, Bảo Bảo, em rất thích cách anh nói ra những lời thật lòng như vậy!"
Sau khi Tư Dạ Hàn dứt tiếng, đầu kia điện thoại di động, Diệp Oản Oản hoàn toàn bị vuốt lông rồi, đầy đắc ý hướng về phía điện thoại di động hôn một cái, sau đó cúp điện thoại.
Lâm Khuyết nghe đoạn đối thoại của hai người, đã xem mà than thở. Bản năng muốn sống của Cửu ca, quả thật là quá tuyệt rồi...
Mỗi câu trả lời cũng không có vấn đề, nhưng mỗi câu trả lời đều tránh nặng tìm nhẹ rồi.
Tuyệt nhất là nghe nói Tần Hi Viện đã sắp tới 40.
Nhưng Tư Dạ Hàn cũng nói, căn bản cũng không có chú ý người ta, cho nên tuổi tác không rõ ràng, cũng không ai có thể bảo rằng anh nói sai...
Một lời tỏ tình cuối cùng lại càng là nét bút đẹp, vẽ rồng điểm mắt...
Lâm Khuyết không khỏi xuýt xoa, từ sau khi nói chuyện yêu đương, phương diện nào đó của Cửu ca thật đúng là đã đột nhiên tăng mạnh.
Đợi sau khi cúp điện thoại, Tư Dạ Hàn nhéo mi tâm một cái, rõ ràng là đang thở phào nhẹ nhõm.
Bên này anh thật vất vả mới trấn an được Diệp Oản Oản, để cho nàng ngoan ngoãn ở bên kia chờ tin tức của anh, tự nhiên là không thể nói với nàng chuyện xảy ra tối nay...
Sóng gió nhỏ này rất nhanh đã kết thúc, tin tưởng rằng sau khi anh cho thấy thái độ, Tần Tung hẳn là sẽ tự biết đánh tan chút tâm tư kia.
Anh hiểu rõ, bản thân cái quyết định này sẽ khiến cho chuyện về sau của anh gia tăng độ khó, nhưng ngay từ đầu anh đã không có một chút dự định đi theo con đường “Tần Tung” này.
Nhưng mà...
Lần này, Tư Dạ Hàn không ngờ tới sau đó sẽ xuất hiện cục diện làm cho anh cảm thấy khó giải quyết.
Vừa rạng sáng hôm sau.
Cao ốc văn phòng Trọng Tài Hội, Tần Tung dẫn Tần Hi Viện đi qua thăm quan học tập.
Tần Hi Viện không chỉ nghiên cứu hệ thống pháp chế của Độc Lập 12 Châu, hơn nữa còn tinh thông luật pháp các nơi trên thế giới, cho nên lấy được danh hiệu Cố vấn cấp cao của Trọng Tài Hội.
Tần Tung rất hiển nhiên cũng rất muốn đem nàng đẩy lên vị trí quản lý viên.
Trên đường đi, Tần Hi Viện bị một đám nhân viên vây vào giữa như sao vây quanh trăng.
Bất quá, giờ phút này Tư Dạ Hàn đang ở phòng hồ sơ lầu chót, Tần Hi Viện đi một vòng cũng không gặp được anh.
Tới tận đêm khuya, Tần Hi Viện há miệng chờ sung rụng, rốt cuộc ở cửa chờ được anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro