
1101+02+03+04+05
Chương 1101: Không có nữ nhân nào đẹp hơn em
Giấu nữ nhân?
"Làm sao có thể!!!" Hứa Dịch đen mặt lại, ngay sau đó vội vàng khoát tay giải thích, "Oản Oản tiểu thư, cô còn không hiểu rõ Cửu gia sao? Cửu gia làm sao có thể làm ra loại sự tình này!"
Diệp Oản Oản: "Tôi đương nhiên hiểu mà! A Cửu nhà tôi dù cho nữ nhân khác có đẹp đến mấy cũng không thèm nhìn đâu! Đương nhiên, cũng không có nữ nhân nào đẹp hơn tôi cả!"
Hứa Dịch: "..."
Diệp Oản Oản: "Nếu không phải vậy, tại sao anh lại ngăn cản tôi?"
Hứa Dịch lau mồ hôi, biết không gạt được vị nữ chủ nhân trước mắt này, chỉ có thể thành thật trả lời: "Oản Oản tiểu thư, tôi ngăn cô là vì lo cho sức khỏe của cô thôi. Cửu gia đang ở bên trong xử lý... xử lý một chút sự tình đặc thù... Trước đây không phải là cô đã bảo tôi phải làm nội ứng cho cô, gặp phải tình huống “tương tự” phải báo cho cô hay sao?"
Con ngươi Diệp Oản Oản chuyển động, suy nghĩ.
Nhớ đến thời điểm mình vừa trọng sinh, có một lần nọ đi từ trường về, kết quả không cẩn thận gặp đúng lúc Tư Dạ Hàn đang dùng hình với người khác, kết quả suýt chút nữa đã chọc giận anh ta...
Sau đó nàng đã nhắc Hứa Dịch, bảo sau này có tình huống tương tự phải nhắc nhở mình một chút, để tránh cho nàng khỏi phải nhìn những thứ không nên nhìn.
Khó trách được nàng vừa ngửi được mùi máu tanh ở đây!!
Diệp Oản Oản bĩu môi một cái, "Vậy cũng tốt, tôi đi quanh vườn ngắm rau củ của tôi đây! Chờ anh ấy làm xong rồi, anh nhớ báo với tôi một tiếng."
Hứa Dịch nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, "Vâng, được rồi!"
Diệp Oản Oản nói xong liền quay trở lại trong vườn.
Đối với sự tình mà Hứa Dịch nói, Diệp Oản Oản không hề cảm thấy có gì phản cảm cả. Tư gia là một gia tộc lớn như vậy, không có chút thủ đoạn đặc thù, không ác một chút, làm sao có thể trấn áp được?
Nếu nàng cứ bắt Tư Dạ Hàn phải là một tiểu thiên sứ không dính máu tanh, ngược lại có chút quá gượng ép…
Thật ra thì nàng vẫn luôn biết, Tư Dạ Hàn chẳng qua là cố gắng thu liễm ở trước mặt nàng, cũng luôn cẩn thận, chưa bao giờ để cho nàng nhìn thấy những hình ảnh máu tanh kia mà thôi.
Chẳng qua là không biết tối nay là có chuyện gì…
Diệp Oản Oản vừa đi dạo ở trong sân, vừa chờ Tư Dạ Hàn làm xong. Đi lâu nên có chút đói, lại thuận tay hái một vài trái cây để ăn.
Xem đi, trồng những cây ăn quả trong khu vườn thật là tốt, còn có thể vừa đi dạo vừa ăn.
Lại đi mấy bước, Diệp Oản Oản thấy được ổ gà, vì vậy mở ra đèn pin rọi vào.
Những con gà con lúc trước đều đã trưởng thành, trở thành những chú gà to lớn.
Những con gà kia đều úc núc béo tròn, bộ lông óng mượt, có thể thấy là chúng được chăm sóc rất tốt.
Diệp Oản Oản vui vẻ tiến tới gần, đưa tay ra mò mẫm trong ổ gà, móc ra một quả trứng gà bóng loáng…
Đang một mình đi dạo trong sân, sau lưng truyền tới một loạt tiếng bước chân.
Diệp Oản Oản theo bản năng quay đầu lại, sau đó liền thấy Tư Dạ Hàn cất bước đi tới, cầm trong tay một cái áo khoác màu đen.
Diệp Oản Oản lập tức bước sang, "Anh làm xong rồi à?"
"Ừm." Tư Dạ Hàn tiện tay khoác chiếc áo khoác lên vai nàng, "Vào đi thôi, bên ngoài lạnh lắm."
Diệp Oản Oản lầm bầm, "Tại sao lâu như vậy anh mới làm xong? Này, không phải là thực sự lén sau lưng em nuôi nữ nhân nào đấy chứ?"
Tư Dạ Hàn liếc nàng một cái, "Nữ nhân khác có đẹp hơn nữa anh cũng sẽ không nhìn nhiều, huống chi, không có nữ nhân nào đẹp hơn em cả."
Diệp Oản Oản nhất thời ho khan một trận, "Khục khục khục... Anh... Người ta nói nhỏ như vậy mà cũng nghe được sao?"
Thiệt là, thính lực làm sao lại tốt như vậy...
"Nhưng mà người ta nói sự thật mà!" Diệp Oản Oản bĩu môi một cái.
Dưới ánh trăng, thần sắc người đàn ông trở nên ôn nhu xưa nay chưa từng có, đưa ngón tay thon dài trắng nõn của mình ra sờ đầu cô bé: "Ừm."
Chương 1102: Tuyệt đối không leo tường
Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên, đang muốn nói chuyện với Tư Dạ Hàn, lại đột nhiên cảm thấy có cái gì không đúng. Vì vậy, nàng chằm chằm nhìn Tư Dạ Hàn, hơn nữa cũng xích lại gần cơ thể hắn ngửi một cái.
Dưới ánh trăng, nam nhân mặc một bộ áo sơ mi trắng, khuôn mặt thanh lãnh xa cách điên đảo chúng sinh trước sau như một, sợi tóc đen nhánh dường như hơi ươn ướt…
Trọng điểm là, trên người hắn không có chút mùi máu tanh nào, toàn bộ đều là mùi thơm dịu nam tính khi vừa mới tắm xong.
"Làm sao?" Tư Dạ Hàn đón lấy con ngươi sáng như ánh sao của thiếu nữ.
"A, anh mới tắm rửa à?" Diệp Oản Oản hỏi.
Tư Dạ Hàn gật đầu: "Ừm."
Là lo mùi máu tanh sẽ hù nàng sao? Trước khi tới gặp nàng còn cố ý đi tắm một lần…
Nghĩ tới đây, Diệp Oản Oản chẳng những cảm thấy ấm áp nhờ chiếc áo khoác kia, mà con tim nàng cũng đập rộn rã.
"Những ngày qua... Có phải là anh đang xử lý sự tình của Tư Minh Lễ hay không?" Diệp Oản Oản có chút quan tâm hỏi.
Cũng không biết được người đứng sau lưng Tư Minh Lễ đã tìm ra được hay chưa, khoảng thời gian này nàng cũng đã thử để cho đám người Khương lão và Kiều Kiều thử câu thông với mạng lưới tình báo của Đường Long và đoàn lính đánh thuê Long Âm hỏi thăm một chút. Nhưng vô cùng bất đắc dĩ, quy tắc của những tổ chức sát thủ này quá sâm nghiêm, không thể điều tra ra được người đứng sau màn là ai.
Ánh mắt Tư Dạ Hàn nhíu lại: "Không cần quan tâm những thứ này, anh sẽ xử lý."
Nói xong, đôi mắt đen lay láy sâu thăm thẳm như biển hồ chăm chú nhìn cô bé trước mắt, "Oản Oản, đáp ứng với anh một chuyện."
"Chuyện gì?" Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên.
"Chuyện lần trước, không nên phát sinh lần thứ hai. Một khi phát sinh nguy hiểm, lập tức rời khỏi Tư gia, rời khỏi quốc nội, biết chưa?" Tư Dạ Hàn sắc mặt nghiêm túc dặn dò.
Diệp Oản Oản nghe vậy chân mày nhíu chặt, "Sẽ không có lần thứ hai đâu! Không phải thân thể của anh đã chuyển biến tốt rồi hay sao? Tôn thần y gần đây kiểm tra hàng ngày cũng đều nói không có vấn đề gì, anh đang hồi phục tốt vô cùng!"
Tư Dạ Hàn cũng không phản bác: "Ừm."
"Cho nên, dù anh có chuyện cần xử lý cũng không được đi ngủ trễ nha! Thức đêm rất có hại cho cơ thể, sẽ làm tổn thương gan thận, trí nhớ suy thoái, còn nữa, sẽ làm cho nhan sắc tàn phai! Nếu như nhan sắc anh biến dạng rồi, coi chừng em leo tường đấy!" Diệp Oản Oản thao thao bất tuyệt cảnh cáo.
Tư Dạ Hàn thản nhiên mà liếc nàng một cái: "Em nói cái gì?"
Diệp Oản Oản: "Em nói thức đêm có hại cho sức khỏe!"
Tư Dạ Hàn: "Không phải là câu này."
Diệp Oản Oản: "Thức đêm còn làm nhan sắc tàn phai!"
Tư Dạ Hàn: "Câu tiếp theo."
Diệp Oản Oản: "Ây... Nếu như nhan sắc anh biến dạng rồi... Em cũng tuyệt đối không leo tường! Không đúng, không đúng! Nam nhân khác có đẹp trai đi nữa em cũng sẽ không nhìn nhiều, dù nhan sắc anh có biến dạng thì anh vẫn đẹp trai nhất!"
Tư Dạ Hàn: "..."
...
Cuối cùng dưới sự theo dõi cẩn thận của nàng, Tư Dạ Hàn cũng khôi phục lại nhịp độ làm việc và nghỉ ngơi. Bài kiểm tra của nàng cũng thuận lợi kết thúc, đảo mắt đã đến buổi thử vai ngày hôm đó.
Diệp Oản Oản phụng bồi Giang Yên Nhiên cùng nhau đến địa điểm thử vai.
"Chớ khẩn trương, cứ phát huy bình thường là được rồi..." Diệp Oản Oản đang nói với Giang Yên Nhiên, điện thoại di động reo lên.
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ hoán đổi lại giọng nam, "A lô?"
"Diệp ca ca..." Đầu kia điện thoại di động không ngoài dự đoán truyền tới ma âm của Cung Húc.
"Dừng lại, đợi một lát nữa hãy gọi lại cho tôi sau, hiện tại tôi đang bận." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
"Có chuyện? Tại sao lại có chuyện gì bận được chứ! Tôi và Lạc Thần đều không có ở đấy, anh lại có thể bận chuyện gì? Anh có phải là đã lén sau lưng tôi nuôi một em tiểu thịt tươi nào khác rồi không!?" Cung Húc vô cùng cảnh giác nói.
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, cái tên Cung Húc này thật sự đúng là có trực giác của dã thú…
"Nghĩ bậy bạ gì vậy? Tiểu thịt tươi gì? Không thể nào!! Có mình cậu tôi cũng đã đủ bận rộn rồi, tôi không có ý định lại thu thêm người mới." Diệp Oản Oản tức giận mở miệng.
Lời này của nàng cũng không tính là nói dối à nha! Giang Yên Nhiên không phải là tiểu thịt tươi, cũng không phải là người mới, là nàng đã sớm thu từ trước rồi đó nha…
Chương 1103: Chỉ có thể nghe hiểu tiếng người
Sau khi nghe xong cam đoan của nàng, Cung Húc yên lòng cúp điện thoại.
Diệp Oản Oản tiếp tục dành thời gian cho Giang Yên Nhiên, bàn bạc kịch bản.
Lần thử vai lần này quy tụ những sinh viên ngành điện ảnh và truyền hình ưu tú nhất ở các trường Đại học và Cao đẳng ở Đế Đô, sự cạnh tranh quả thật rất kịch liệt.
Giang Yên Nhiên mặc dù có thành tích vô cùng ưu tú ở trường, nhưng so với những sinh viên đã sớm xuất đạo và nổi tiếng, phương diện này đem lại ưu thế cũng không lớn.
Chỉ trong một hồi ngắn ngủi, Diệp Oản Oản đã gặp hết thảy những người mới mà Hoàn Cầu và Hoàng Thiên đào được, thậm chí còn thấy được bóng người của Lương Thi Hàm.
Lương Thi Hàm đã thông qua quan hệ với Lương Mỹ Huyên và Diệp Y Y để ký hợp đồng với Hoàng Thiên Giải Trí.
Trong đám người, ánh mắt Lương Thi Hàm liếc xéo qua nhìn về phía Diệp Oản Oản, nhất thời trợn to hai mắt, ngay sau đó thần sắc cao ngạo cất bước đi tới, mặt đầy vẻ giễu cợt mở miệng, "Yo, ta thấy được ai này! Diệp Oản Oản! Ngươi sẽ không phải là cũng tới thử vai đấy chứ?"
Bởi vì Diệp Oản Oản hôm nay sau khi theo Giang Yên Nhiên thử vai xong còn phải quay về trường nhận bằng tốt nghiệp, nên để cho tiện, nàng cũng đã mặc sẵn nữ trang.
"Hừ, thật là không biết tự lượng sức mình, ngươi cho rằng là chỉ cần xinh đẹp liền có thể lăn lộn trong nghề này sao? Đây chính là bộ phim của đạo diễn Bồng Viễn Hồ đấy! Bằng vào nhà ngươi mà cũng dám tới thử vai!" Lương Thi Hàm nói liên tù tì, thấy Diệp Oản Oản không nói lời nào, giận đến giậm chân, "Này, tại sao ngươi lại không nói lời nào?"
Diệp Oản Oản lúc này mới nhíu mày, hướng về Lương Thi Hàm nhìn sang: "Thật xin lỗi, tôi chỉ có thể nghe hiểu tiếng người."
"Ngươi!" Lương Thi Hàm nổi dóa, "Đều tại ngươi, làm hại Mỹ Huyên cô cô bị trách phạt! Bất quá Diệp Oản Oản ngươi chớ vội đắc ý, cái tiểu công ty vớ vẩn của anh ngươi sớm muộn cũng sẽ mau chóng sập tiệm!"
Diệp Oản Oản không thèm để ý đến cái con não tàn này.
Gia đình cậu nàng là tuy là người một nhà, nhưng lại đem con gái của tiểu tam Lương Mỹ Huyên xem như thân nhân; lại còn bỏ đá xuống giếng đối với cha mẹ của bọn họ - những người đã từng chân chính giúp đỡ chúng. Nàng cũng đã sớm không còn coi bọn họ là người thân.
Ở bên cạnh, Giang Yên Nhiên tức giận đứng bật dậy, "Cô nghĩ cô là ai? Sao lại ăn nói khó nghe như vậy!? Oản Oản là theo tôi tới thử kính."
Lương Thi Hàm hừ lạnh một tiếng lườm, "Tôi là cháu gái gọi phu nhân Tổng Giám Đốc tập đoàn Diệp thị là cô cô, là biểu muội của Tổng thanh tra mảng Kinh tế - Nghệ sĩ của Hoàng Thiên Giải Trí Diệp Y Y. Vai diễn này khẳng định là của tôi, Giang đại mỹ nữ, tôi thấy cô vẫn nên là tiết kiệm thời gian, sớm về nhà đi!"
Lương Thi Hàm nói xong, đắc ý xoay người rời đi.
Bên cạnh, những sinh viên tới thử vai như chúng tinh củng nguyệt, vây quanh nàng ta hàn huyên đủ loại để lấy lòng…
Giang Yên Nhiên cau mày, "Cô ta chính là người biểu muội kia của cậu sao?"
"Không cần phải để ý đến nó, cứ chuyên tâm chuẩn bị thử vai. Mình đã tính toán một chút, có một số phân cảnh có độ khả thi lớn sẽ được yêu cầu, cậu tập trung chú ý nhiều hơn một chút ở……" Diệp Oản Oản nói xong, chỉ chỉ vào một vài chỗ trong tập tài liệu mà nàng đã chỉnh sửa cẩn thận.
Giang Yên Nhiên mặc dù tức giận, nhưng vẫn tập trung sự chú ý, bắt đầu nghe Diệp Oản Oản trao đổi kịch bản.
Nàng nhất định phải đem lại mặt mũi cho Diệp Oản Oản!
Rất nhanh, buổi thử vai bắt đầu, nhân viên hỗ trợ để cho mọi người rút số thứ tự để thử vai.
Bởi vì những người không phận sự không thể đi vào trong, cho nên Diệp Oản Oản chỉ có thể chờ ở bên ngoài.
Những sinh viên thử vai lần lượt từ bên trong đi ra, cơ hồ tất cả mọi người đều ủ rũ cúi đầu, có vẻ cũng không mấy thuận lợi.
Đại khái sau nửa giờ, Lương Thi Hàm đã từ bên trong đi ra, trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý như đã nắm chắc trong tay, trước khi đi còn khiêu khích nhìn Diệp Oản Oản một cái: "Nghe nói anh ngươi còn trông cậy vào việc dùng 《 Sinh Tử Một Đường 》 để đoạt giải thưởng Kim Lan đấy? Thật là ngại quá, vô luận là danh hiệu nam chính hay nữ chính xuất sắc nhất giải thưởng Kim Lan lần này, chỉ sợ là không có duyên với các ngươi rồi!"
Diệp Oản Oản nhìn theo bóng lưng Lương Thi Hàm đắc ý rời đi, khóe miệng không dễ dàng phát giác cười cười, không có duyên với bọn họ sao?
Vậy thì mỏi mắt chờ mong rồi…
Chương 1104: Nước chảy thành sông
Diệp Oản Oản cũng không lo lắng sẽ có những nhân tố khác ảnh hưởng đến kết quả buổi thử vai lần này.
Kiếp trước khẳng định cũng có rất nhiều công ty muốn nghệ sĩ nhà mình giành được vị trí nữ chính, nhưng Bồng Viễn Hồ lại chẳng thà chọn đình lại 2 năm không quay, cũng không lựa chọn nghệ sĩ mà mình không ưng ý.
Với địa vị của Bồng Viễn Hồ ở trong giới, đối với việc tuyển lựa diễn viên ông ta hoàn toàn nắm trong tay. Trừ thực lực của bản thân nghệ sĩ, không có bất kỳ nhân tố bên ngoài nào có thể ảnh hưởng tới sự lựa chọn của ông ta…
Số thứ tự của Giang Yên Nhiên rút được ở gần chót, những nghệ sĩ khác sau khi thử vai xong đều lần lượt rời đi.
Diệp Oản Oản chờ đợi đến 2 tiếng đồng hồ, Giang Yên Nhiên vẫn chưa đi ra.
Giơ tay lên liếc nhìn điện thoại di động, lúc này, một vị nhân viên mang mũ lưỡi trai, cầm trong tay kịch bản vội vã đi ra, thần sắc kích động lo lắng đảo mắt nhìn một vòng, sau đó mở miệng hỏi, "Cho hỏi, Diệp Oản Oản tiểu thư là vị nào?"
Diệp Oản Oản nghe vậy, từ trên ghế đứng lên, "Là tôi."
Nhân viên thần sắc hoài nghi quan sát Diệp Oản Oản một cái, ngay sau đó cau mày mở miệng nói, "Cô là Diệp Oản Oản?"
"Đúng thế." Diệp Oản Oản lặp lại.
Nhân viên nghe xong sửng sốt một chút, "Cô không phải là thí sinh tới thử vai sao?"
Thời điểm mới nãy khi thấy cô bé này, hắn còn tưởng rằng cũng là sinh viên qua đây thử vai đấy!
"Tôi chỉ đi theo bằng hữu tới thôi." Diệp Oản Oản trả lời.
"Bằng hữu của cô có phải là Giang Yên Nhiên hay không?" Người nhân viên kia hỏi.
Diệp Oản Oản: "Đúng thế."
"Vậy thì cô vào đi!" Nhân viên cũng không hỏi nhiều, trực tiếp mở miệng nói.
Diệp Oản Oản nghe vậy, ánh mắt lóe lên: "Được."
Người nhân viên bước chân vội vã, dẫn Diệp Oản Oản đi vào.
Chỉ thấy trong hội trường buổi thử vai, đạo diễn, phó đạo diễn, nhà sản xuất phim, biên kịch, phía đầu tư, …tất cả đều chờ tại chỗ. Giang Yên Nhiên thần sắc thẹn thùng đứng ở trước bàn giám khảo, nhà sản xuất phim đang hỏi nàng một loạt vấn đề.
"Giang tiểu thư, yêu cầu của cô đối với tiền thù lao đóng phim là bao nhiêu?"
"Giang tiểu thư, chúng tôi yêu cầu 3 ngày sau lập tức mở máy, bên cô có vấn đề gì không?"
"Giang tiểu thư, tình huống bộ phim này của chúng tôi hẳn là cô cũng đã biết, đã trễ nãi rất lâu, phần kịch bản còn lại này mong cô có thể mau chóng xem qua một chút..."
Giang Yên Nhiên hiển nhiên không giỏi đối phó với loại tình cảnh như thế này, biểu tình rất là bối rối, "Xin lỗi, những thứ này tôi không có nhiều kinh nghiệm, có thể chờ bằng hữu của tôi qua đây, các người trực tiếp trao đổi cùng nàng, được không?"
Sau khi nghe được tiếng bước chân từ nơi cửa, Giang Yên Nhiên giống như thấy được cứu tinh, nhất thời đầy kinh hỉ ngẩng đầu nhìn sang, "Oản Oản!"
Diệp Oản Oản đi tới trước mặt Giang Yên Nhiên, ôm một cái trấn an nàng.
"Oản Oản, mình thành công!" Giang Yên Nhiên kích động đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Mặc dù mới vừa nghe được nhà sản xuất phim đề cập đến những vấn đề kia, Diệp Oản Oản đã sớm đoán được; Nhưng mà, giờ phút này nghe được Giang Yên Nhiên chính mình nói ra, trong lòng vẫn rất kích động, "Chúc mừng cậu, Yên Nhiên!"
Giang Yên Nhiên vốn bởi vì gia đình có điều kiện, cộng thêm thiên phú vốn không tệ, nên từ lúc nhỏ nền tảng cũng đã rất vững chắc, mặc dù vẫn chưa xuất đạo cùng với chưa có kinh nghiệm thực tiễn, nhưng vẫn hoàn toàn là nước chảy thành sông.
"Oản Oản, hoàn toàn bị cậu đoán trúng! Mình rút được chính là cảnh nữ chính khiêu vũ dưới ánh trăng sau khi bị mất trí nhớ!" Giang Yên Nhiên kích động mở miệng.
Lúc này, ở một bên, nhà sản xuất phim nhìn về phía Diệp Oản Oản, hơi nhíu mày mở miệng nói, "Giang tiểu thư, vị này chính là vị bằng hữu mà cô nói?"
"Vâng, Vương chế tác phim!" Giang Yên Nhiên gật đầu, bởi vì có Diệp Oản Oản ở bên cạnh, giờ phút này nàng đã khôi phục lại sự bình tĩnh.
"Ngài khỏe chứ, Vương chế tác phim!" Diệp Oản Oản thần sắc thản nhiên bắt chuyện cùng nhà sản xuất phim, ngay sau đó mở miệng nói, "Vấn đề hợp đồng cùng với những thứ có liên quan đến vấn đề quay phim, ngài có thể trực tiếp trao đổi cùng tôi."
Chương 1105: Tôi tất cả đều nghe nàng
Nhà sản xuất phim nghe xong sửng sốt một chút, trong đầu nghĩ Giang Yên Nhiên đoán chừng là bởi vì vẫn chưa ký hợp đồng với công ty nào, cũng không có người đại diện, cho nên tạm thời nhờ một người bạn qua bàn chuyện hợp đồng giúp mình.
Bởi vì ở trong giới giải trí, nghệ sĩ tương đối kiêng kị việc mình trở thành một món hàng để trao đổi thỏa thuận giá cả với người khác, nên cũng không tiện để bàn bạc các điều khoản và điều kiện.
Bất quá, tìm một cô nàng tuổi đời có vẻ cũng còn rất trẻ như vậy để thỏa thuận hợp đồng, có phải là cũng có hơi quá qua loa rồi không?
Cho nên nói, hắn cũng rất không hy vọng chọn được một người hoàn toàn mới cái gì cũng không biết để diễn, đến giai đoạn đàm phán rất mất công.
Bất đắc dĩ, đạo diễn Bồng thật vất vả mới vừa ý, chọn được một nữ chính mà ông ta hài lòng. Chờ cả hơn nửa năm mới có thể tiếp tục quay, tất cả mọi người đều kích động thiếu chút nữa khóc lên. Dù cho có mất thời gian lâu hơn nữa, hắn cũng phải nguyện ý trao đổi một chút.
Nhà sản xuất phim không nhịn được, lên tiếng đề nghị: "Giang tiểu thư, tôi đề nghị chính cô tự quyết định đi, như vậy sẽ nhanh hơn một chút."
Chọn một người hoàn toàn không có kinh nghiệm để trao đổi cùng hắn, còn không bằng trực tiếp cùng trao đổi với Giang Yên Nhiên, đỡ phải nói thông qua người thứ ba vô cùng phiền phức.
Giang Yên Nhiên lắc đầu, thần sắc kiên định mở miệng: "Những thứ này tôi không hiểu, ông cứ trao đổi với bạn tôi là được rồi, tôi tất cả đều nghe theo nàng!"
Một bên, Diệp Oản Oản nghe vậy không khỏi bật cười, cô bé này cũng quá thành thật rồi, không sợ bị nàng bán đứng à, hi hi!
Sự lo âu của nhà sản xuất phim, Diệp Oản Oản hoàn toàn hiểu được. Chính là bởi vì nhìn nàng quá trẻ tuổi, cảm thấy nàng không đáng tin cậy!
Chủ yếu nàng lại không nghĩ tới tổ đạo diễn bên này sẽ xác định nhanh đến như vậy, còn tưởng là phải đợi một thời gian; ai ngờ đâu lại bàn chuyện hợp đồng ngay, đành chỉ có thể sử dụng thân phận hiện tại mở miệng nói, "Bên trường của Yên Nhiên đã thi cuối kỳ xong, đang là thời gian nghỉ hè, cho nên tùy thời có thể bắt đầu đóng phim. Hơn nữa có đầy đủ thời gian để toàn tâm toàn trí quay phim, điểm này ngài và tổ đạo diễn có thể hoàn toàn yên tâm. Về phần thù lao đóng phim, dựa theo quy tắc, Yên Nhiên hiện tại dù sao cũng là người mới, chúng tôi đương nhiên sẽ không đòi hỏi nhiều, bất quá..."
Diệp Oản Oản mạch lạc rõ ràng, nhanh chóng đem tất cả các vấn đề đều giải thích qua một lần. Sau đó lại đem các câu hỏi phía bên mình muốn tìm hiểu tất cả đều nói ra, nhà sản xuất phim ở bên cạnh nghe được, thần sắc càng ngày càng kinh ngạc.
Chuyện này... Các điều kiện đàm phán, kinh nghiệm, cùng với sự am hiểu về giá cả thị trường, là điều mà một sinh viên có thể làm được sao?
Một lát sau, biểu cảm của nhà sản xuất phim nhìn về phía Diệp Oản Oản đã hoàn toàn thay đổi, "Diệp tiểu thư, mạo muội hỏi một câu, cô bao lớn?"
"Tôi là sinh viên năm nhất của Đại Học Truyền Thông Đế Đô." Diệp Oản Oản mở miệng.
Mặc dù hôm nay sắp sửa lấy bằng tốt nghiệp rồi, bất quá vào lúc này người ta vẫn chưa nhận được à nha!
"Diệp tiểu thư, thật lợi hại, tuổi còn trẻ đã hiểu rõ như vậy đối với giá cả thị trường?" Vương chế tác phim không nhịn được suýt xoa.
"Tôi thực tập tại Chư Thần Thời Đại, cho nên cũng hơi hơi biết một chút." Diệp Oản Oản thuận miệng đáp, nói xong hỏi Giang Yên Nhiên ở bên cạnh, "Những điều mình vừa trao đổi cậu có nghe được không, có vấn đề gì thì cứ nói ra, chúng ta mau sớm thương nghị."
Ánh mắt Giang Yên Nhiên nhìn Diệp Oản Oản tràn đầy sùng bái, "Không có, không có, cậu cứ quyết định là được rồi!"
Quả thật là không có cách nào tin được, thần tượng nhà nàng đang giúp nàng đàm phán hợp đồng đó nha! Nàng làm sao còn có thể có vấn đề gì!
Vì vậy, Diệp Oản Oản lấy hiệu suất cực cao liền tại chỗ chốt thời gian quay phim và nội dung hợp đồng cùng đoàn làm phim.
Bồng Viễn Hồ nhìn thấy nhà sản xuất phim đưa hợp đồng tới, những nếp nhăn tích tụ suốt bao lâu giờ phút này đã hoàn toàn giãn ra, "Sinh thời, bộ phim này cuối cùng cũng có thể được quay rồi..."
"Đúng vậy đạo diễn Bồng! Thật đáng mừng!" Những người khác tất cả cũng đều kích động vô cùng.
Bồng Viễn Hồ đi tới trước mặt Giang Yên Nhiên, "Giang tiểu thư, thật cao hứng có thể gặp được một người mới ưu tú như cô. Cũng rất vui mừng khi cô đã quyết định đến đây dự buổi thử vai ngày hôm nay! Hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro