Phần 85+86+87
Chương 85: Cô chủ động lấy lòng (5)
Editor : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)
Beta: Mèo Hoang
Thậm chí, cô biết rất rõ ràng Lý Tình Thâm anh đã tức giận, vung tay rời đi, nếu như cô muốn tiếp tục trà trộn trong giới âm nhạc, nhất định là phải tới tìm anh!
Cô ấy thông minh như vậy, chắc chắn biết, thế nhưng vẫn chưa đến tìm anh.
Thậm chí làm anh hoãn lại hội nghị công tác quan trọng, ở lại trong biệt thự đợi cô một ngày một đêm, kết quả, cô lại có thể đi tìm Lục Niệm Ca!
Cô đi tìm Lục Niệm Ca làm gì?
Là muốn níu kéo Lục Niệm Ca?
Hay là muốn bắt đầu lại?
Hoặc là đi cầu xin người đàn ông kia trở lại bên cô?
Người đàn ông kia, tốt như vậy sao?
Cũng đã ruồng bỏ cô, không cần cô nữa, cô còn không chịu chết tâm?
Ngực Lý Tình Thâm lan tràn một cỗ tức giận nồng đậm, còn mang theo một tầng bi thương không sao áp chế nổi.
Biết rất rõ ràng, mình trở về nước là vì cô, không oán hận ở lại bên người cô, muốn trợ giúp cô. Biết rất rõ ràng, người cô yêu chính là Lục Niệm Ca, nhưng, nhưng mà, vẫn có một cỗ bực tức không nói nên lời đang thiêu đốt.
Hình ảnh trên TV đã phát hình đến đoạn Lục Niệm Ca bị Giản Thần Hi kéo bỏ đi, Lăng Mạt Mạt xoay người, chưa từ bỏ ý định còn muốn nói thêm gì đó.
Lý Tình Thâm không áp được cơn giận của mình nữa, trong lúc bất chợt liền giơ tay lên, hung hăng nhấn điều khiển ti vi, tắt TV đi. Nhưng đáy lòng vẫn còn tức giận không có chỗ phát tiết, vì vậy, vươn tay, ném mạnh điều khiển TV về phía TV.
Điều khiển TV đập vào màn hình TV, bắn ngược lại, rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Lý Tình Thâm vẫn chưa nguôi giận.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Thứ năm Lăng Mạt Mạt rời giường rất sớm.
Có lúc, con người chính là như vậy, rơi vào một chuyện, giãy giụa thế nào cũng không ra được. Nhưng một khi có quyết tâm đi làm, bất chợt có tinh thần, lại cảm thấy cũng không có gì ghê gớm.
Lăng Mạt Mạt chính là như vậy.
Cô và Lục Niệm Ca nói chia tay, tuy nội tâm không sảng khoái là bao, nhưng nội tâm uất nghẹn sự buồn bực hơn nửa năm cũng tiêu tán không ít.
Nếu như nói không hận, đó là giả.
Dù là Lục Niệm Ca, hay là Giản Thần Hi, cô cũng hận thấu xương.
Bởi vì đã từng quá yêu, cho nên bây giờ mới hận!
Cô nghĩ, cô không phải xin lỗi Lục Niệm Ca, là Lục Niệm Ca có lỗi với cô. Tuy nói trong tình yêu không người nào có lỗi với người nào, nhưng nếu như Lục Niệm Ca quang minh chính đại đứng trước mặt cô, nói với cô, anh yêu Giản Thần Hi rồi, hoặc là Giản Thần Hi tự nhiên thanh thản đứng ở trước mặt cô, nói với cô, mình cũng yêu Lục Niệm Ca. Bọn họ tâm đầu ý hợp, hai bên có tình, Lăng Mạt Mạt cũng sẽ buông tay.
Nhưng cô hận hai người bọn họ vì dùng thủ đoạn hèn mọn như vậy đối phó cô.
Giản Thần Hi đánh cắp bài hát của cô, một người thì không tính, Giản Thần Hi cướp đi Lục Niệm Ca, cô cũng có thể cho là một cây làm chẳng nên non, Lục Niệm Ca cũng có vấn đề, có thể không tính nữa.
Nhưng cô nghĩ không thông, cô phải đi tìm Giản Thần Hi, hỏi một câu cô ta tại sao làm như vậy, Giản Thần Hi lại muốn đem cô đuổi tận giết tuyệt!
Tại sao muốn hãm hại cô, tại sao muốn mang cô cùng đi tới quán bar Dạ Sắc. Sau khi chuốc say cô, tìm đến nhiều người đàn ông để chụp hình như vậy? Tại sao lại tung đống hình đó trong trường học, để cho mọi người đều cho rằng cô là gái bao?
Chương 86: Cô chủ động lấy lòng (6)
Editor : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)
Beta: Mèo Hoang
Tại sao muốn hãm hại cô, tại sao muốn mang cô cùng đi tới quán bar Dạ Sắc. Sau khi chuốc say cô, tìm đến nhiều người đàn ông để chụp hình như vậy? Tại sao lại tung đống hình đó trong trường học, để cho mọi người đều cho rằng cô là gái bao?
Lăng Mạt Mạt không phải là cô gái yếu đuối.
Chỉ là lúc đối mặt tình yêu, Lăng Mạt Mạt rất luống cuống.
Hiện tại Lăng Mạt Mạt nghĩ, tình yêu đã không còn, cô cũng không phải ăn nói khép nép cầu xin Lục Niệm Ca quay lại!
Cô có tự ái của cô.
Có thể thương tâm khổ sở, thất hồn lạc phách vì anh ta, cũng sẽ không thấp hèn đi cầu xin!
Nhưng sự nghiệp không thể không có.
Cô có thể nhường Lục Niệm Ca cho Giản Thần Hi, nhưng cô không thể nhường vinh quang của mình cho Giản Thần Hi.
Cho nên, trong nháy mắt Lăng Mạt Mạt tăng lực chiến đấu mười phần.
Cho nên ngày hôm nay, cô dậy rất sớm, đi siêu thị, chọn rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, đón một chiếc xe đến biệt thự.
Lúc Lăng Mạt Mạt tới biệt thự đã là 11 giờ, cửa biệt thự không khóa, cô nhẹ nhàng đẩy, liền tiến vào.
Trong phòng khách không có ai.
Điều khiển ti vi trên mặt đất, pin, máy móc, rơi ra bốn phía, Lăng Mạt Mạt khom người nhặt từng cái lên, lắp ráp lại, đặt trên ghế sa lon. Sửa sang, sắp xếp lại những gì vừa mua rồi cho vào tủ lạnh.
Lúc này Lăng Mạt Mạt mới rón rén lên lầu.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt có chút khẩn trương.
Cô lên phòng âm nhạc lầu ba, phát hiện bên trong không có ai, lúc này mới xoay người xuống lầu hai. Đi tới cửa phòng ngủ của Lý Tình Thâm, Lăng Mạt Mạt hít sâu một hơi, nhẹ nhàng gõ cửa, không có ai trả lời, Lăng Mạt Mạt khẽ vươn tay đẩy, phát hiện cửa bị đẩy ra rồi.
Cô nhớ Lý Tình Thâm đã nói qua, anh không cho phép, cô không được phép bước vào phòng ngủ của anh!
Bây giờ là thời kỳ mấu chốt, cô càng tuân thủ quy củ, ngoan ngoãn đứng ở cửa. Thò nửa cái đầu vào thăm dò, tròng mắt to đen nhánh quay một vòng, liền thấy một người đàn ông ngồi trước đàn dương cầm, "Thầy, em tới rồi."
Lý Tình Thâm không trả lời cô.
Ngồi ở trước dương cầm, thỉnh thoảng vươn tay, đàn hai cái, dường như cảm giác có chút không được hài lòng, liền cau mày lại, cầm bút máy, xóa xóa sửa sửa ở trên tờ giấy A4.
Lăng Mạt Mạt cho là Lý Tình Thâm không nghe thấy, liền lên giọng, "Thầy, anh đang bận rộn à?"
Lý Tình Thâm vẫn như trầm mặc như trước, mắt cũng không nâng lên nhìn cô một cái.
Lăng Mạt Mạt biết Lý Tình Thâm đang tức giận. Bình tĩnh mà suy nghĩ, cô cũng không biết làm sao khiến Lý Tình Thâm hết giận, chẹp miệng, nhỏ giọng nói: "Thầy, anh cứ làm việc trước đi, em đi xuống lầu nấu cơm trước. Chờ em làm xong cơm sẽ lên lầu gọi anh."
Lăng Mạt Mạt chờ giây lát, thấy Lý Tình Thâm vẫn dáng vẻ không nhúc nhích, liền thở dài một cái, xoay người, đi xuống lầu.
Lăng Mạt Mạt vì muốn Lý Tình Thâm hết giận, sửa soạn nấu một bàn thức ăn ngon cực kỳ công phu.
Từng món đều bày trên bàn ăn, Lăng Mạt Mạt lại lên lầu, gõ cửa, vẫn không có người trả lời, cô lại một thò đầu vào dò xét, "Thầy, em làm cơm xong rồi, anh đói chưa, có muốn ăn cơm trước không?"
Lý Tình Thâm một mực lạnh nhạt như cũ, mắt điếc tai ngơ lời cô nói.
Dường như coi Lăng Mạt Mạt thành không khí.
Lăng Mạt Mạt tự nhiên liên tục mở miệng, giọng nói mềm mại lấy lòng: "Xem ra thầy có vẻ rất bận rộn, vậy em cất những món ăn kia vào hộp giữ nhiệt trước, thầy làm xong rồi ăn."
Chương 87: Cô chủ động lấy lòng (7)
Editor : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)
Beta: Mèo Hoang
Lăng Mạt Mạt tự nhiên liên tục mở miệng, giọng nói mềm mại lấy lòng: "Xem ra thầy có vẻ rất bận rộn, vậy em cất những món ăn kia vào hộp giữ nhiệt trước, thầy làm xong rồi ăn."
Lý Tình Thâm dừng bận rộn trong tay, nghiêng đầu, ánh mắt lạnh nhạt quét tới Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt lập tức híp mắt cười với Lý Tình Thâm, lông mi thật dài hơi run rẩy trên da thịt trắng noãn, giống như cánh bướm, "Thầy, phải ăn cơm đúng giờ, như vậy thân thể mới khỏe mạnh! Thân thể là tiền vốn làm cách mạng, nếu như thầy mệt muốn chết, em sẽ rất khổ sở ."
Lý Tình Thâm chỉ yên lặng nhìn ra ngoài một hồi, vẻ mặt không có biến hóa quá lớn, anh đặt bút trong tay xuống, chậm rãi đứng lên, cuối cùng mở miệng.
"Ngày hôm qua, sao lại không tới đây?"
Lăng Mạt Mạt thấy cuối cùng Lý Tình Thâm cũng chịu mở miệng, trong lòng không nhịn được giãn ra mấy phần.
Giọng nói Lăng Mạt Mạt càng mềm nhũn : "Ngày hôm qua có chút việc, cho nên không tới."
Lý Tình Thâm lại trầm mặc.
Một đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Mạt Mạt.
Ánh mắt thật bình tĩnh.
Bình tĩnh đến doạ người.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt có chút hốt hoảng, nhìn Lý Tình Thâm, nhận lỗi trước: "Thầy, em sai rồi, về sau nếu như có chuyện em không thể tới, em sẽ gọi điện trước cho anh."
Lý Tình Thâm hơi nhíu lông mày, không mở miệng nói chuyện, chỉ vẫn nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt như cũ.
Ánh mặt trời vàng óng ngoài cửa sổ chiếu lên dung mạo anh tuấn của anh, lưu lại ánh hào quang nho nhỏ. Một màn như vậy, cực kỳ giống giấc mơ của mỗi thiếu nữ thời trung học, đẹp không thể tưởng tượng nổi.
Trong không khí tràn đầy mùi thơm nhàn nhạt, là hương sữa tắm, nhẹ nhàng khoan khoái và sạch sẽ, sâu sắc và nhàn nhạt.
Lăng Mạt Mạt không phân biệt được vè mặt lúc này của anh, là tức giận, hay là bình tĩnh.
Suy nghĩ một chút, lại tiếp tục nhẹ giọng giải thích: "Thầy, ngày hôm trước em làm xấu mặt thầy, cho nên ngày hôm qua hổ thẹn không dám gặp thầy, đã ở nhà viết kiểm điểm."
Lăng Mạt Mạt vừa nói, vừa đưa bản kiểm điểm ra.
Đương nhiên, cô sẽ không nói cho anh biết, nguyên nhân chủ yếu ngày hôm qua cô không tới biệt thự là vì đi tìm Lục Niệm Ca, xử lý phần chướng ngại cuối cùng trong tim mình.
Lý Tình Thâm chỉ là thầy của cô, cũng không phải bạn bè hay người cô thân thiết. Những vết thương kia cùng đau, cô cũng không cho người không có quan hệ biết!
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm tờ giấy trong tay Lăng Mạt Mạt, lại nghĩ tới cảnh tượng trên ti vi, chỗ sâu trong mắt bốc cháy một tầng tức giận.
Cô lừa anh! (Trời ơi đọc đoạn này bực cả 2 người luôn -_-)
Rõ ràng cô đi tìm Lục Niệm Ca, lại nói với anh là cô ở nhà viết kiểm điểm!
Bóng dáng thon dài của Lý Tình Thâm chậm rãi đi về phía Lăng Mạt Mạt. Thân thể anh lạnh nhạt và ưu nhã, toàn thân cao thấp tản mát ra khí chất tinh mỹ, làm cho người khác khó có thể nhìn thẳng.
Anh đi tới trước mặt Lăng Mạt Mạt, con người nhàn nhạt hơi giễu cợt quét qua bản kiểm điểm trong tay cô, mở miệng, "Đã cho em cơ hội, nhưng em lại không nắm lấy, em đi đi. Sau này không được tới nữa!"
Lăng Mạt Mạt không nghĩ tới, kết quả sẽ nghiêm trọng như thế.
Lý Tình Thâm lại đuổi cô đi, không để cho cô làm học trò của anh.
Trong mắt Lăng Mạt Mạt có vẻ hốt hoảng rõ ràng, cô mở to miệng theo bản năng, muốn nói gì đó, mà Lý Tình Thâm đã hung hăng đóng cửa.
Lăng Mạt Mạt không rời đi, cô vẫn đứng trước cửa phòng Lý Tình Thâm, cô biết lần này Lý Tình Thâm thật sự tức giận!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro