Xin Hãy cứu Em
Vào buổi tối lạnh lẽo . Có 1 đứa bé xin ăn tầm 14tuổi . Cô đã xin ăn rất nhiều nhà nhưng ai thấy cố cũng đuổi đi . Rồi cô ặp phải bọn giang hồ , họ thấy cô ngứa mắt quá nên định chặt bài ngón tay cô thì có 1 người đàn ông xuất hiện với bộ mặt lạnh lùng . Rồi mấy bọn giang hồ đứng ngiêm nói :
- chào lão đại !
Rồi người đàn ông kia nói :
- Mấy ngươi đang làm gì thế.
Mấy bọn giang hồ đáp :
-Dạ chúng em chỉ định 'chặt vài ngón tay' của nhỏ thôi ạ.
Rồi cô chạy lại ôm chân anh và nói :
- Xi..xin...an...h cứu....e..m .
Cô nói trong sự run dẩy , thì anh ta đáp :
- đi theo tôi .
Và cô đi theo anh , rồi đến một căn nhà rộng lớn . Người hàu ai cx ngạc nhiên khi thấy anh dẫn một đứa bé về nhà . Rồi anh nói Anh ta nói :
-Em đói không
Cô:
-dạ....c...ó
Anh ta nói lớn :
- Quản gia kim đâu ! Dọn bữa!
Quản gia :
- vâng ạ !
Anh ta nói : em tên gì?
Cô không nói gì cả mà chỉ lắc đầu. Anh ta lại hỏi tiếp :
- Nhà em đâu? Em bao nhiêu tuổi?
Cô ấy nói :
- em k có nhà ạ . Em bị phụ h...à không , em bị cha đuổi ra nhà đc 3 năm rồi . Bây giờ em được 14 tuổi rưỡi.
- Thế còn anh?
Anh đáp cô : Nay em là Mai Hồng Nhĩ. Anh 20 tuổi . Tên là Lâm Hoắc Giao, gọi anh là hoắc giao là được .
10p trôi qua thì cô ngửi được mùi thơm , thì ra là món đã được làm xong
Cô thấy rất ngạc nhiên trên bàn rất nhiều món ăn cô hỏi :
- sao nhiều món thế anh ? Hai ta ăn hết không ?
Anh không ăn . Em ăn đi
Cô nói : em không ăn hết được đâu để nhiều lãng phí lắm.
Anh nói :
- không sao em cứ ăn đi.
Cô ăn xong mất 15 p rồi anh đưa cho cô 1 bộ váy hồng , anh nói :
- em lên lầu tắm đi . Ở phòng bên trái thứ 2 !
Cô bảo :
- Được sao anh . Em cảm ơn anh .
Cô tắm xong rồi . Cô bước xuống cầu thang ai ai cũng nhìn cô đắm đuôi , ngạc nhiên . Kể cả anh cũng thế , anh so sánh vs cô con hái mà anh vừa gặp thì khác xa nhiều quá . Bộ tóc màu vàng xấu xí của cô trở thành bộ tóc màu vàng long lanh, vết bẩn trên tay biến mất thì mới thấy tay cô trắng trẻo hồng hào . Đôi chân thon của cô hồng hào và rất dễ thương . Đôi mát to long lanh rất trong sáng , hiên hậu . Anh nói :
- May quá cái váy này rất vừa với em nhỉ Hồng Nhĩ ?
Cô nói :
- Dạ vâng . Mà anh sẽ nuôi e ư !
Anh nói :
- ừ thật đá ! Phòng em kế cạnh phòng anh, em cứ coi đâu là nhà mình nha đừng ngại gì hết.
Cô ngại ngùng nói "thật ư"
Anh nói : ừ
Cô chạy lại ôm anh vừa cười vùa nói :
- Em cảm ơn anh ♡
Anh vừa nhìn cô mạt vừa đỏ. Cô bảo :
- Sao anh mặt đỏ thế ? Anh bị sốt à.
Cô đưa tay lên chán anh thì anh quanh người vs bộ mặt thùng và nói : Anh Không Sao cả ......m..mà cũng muộn rồi em ngủ đi .
Cô nói "dạ vâg"anh cx thế .
**Sáng ngày mai**
Anh dậy thì có mùi thơm , thì ra là hồng nhĩ dậy nấu ăn . Anh bào phòng bếp rồi nói :
- Em giậy sóm thế .Em cx biết nấu ăn ak . Thơm quá . Mà sao họ đang ngồi
ăn ?(họ nghĩa là người hầu nha mn, ) cô nói :
- Vì em thấy họ lm vc cực quá nên em......em xin lỗi .
Anh thở dài và nói :
- hazzz ! K sao .....thế phần anh đâu
Cô vui vẻ trả lời :
- Dạ ngoài bàn ạ!
Anh nói vs cô :
- e ăn chưa
Cô trả lời :
- dạ rồi ạ
Mất 10p anh ăn xong , anh bật ti vi thì quảng cáo trường học . Cô cúe chăm chú coi thì anh hỏi :
- Em muốn đi học ko anh cho e đi
Cô ngại ngùng nói :
- Dạ nếu đc thì em đi ạ
Anh bảo : ừ thế đi ngày mai anh cho em vô
Cô vui mừng lại hôn anh ở má rồi vui vẻ cười " em cảm ơn anh Hoắc Giao "
Anh mạt đỏ nói : Ừ ! E....em ngày mai đi học nha !
Cô trả lời "vâng"
Anh thấy cô mạt đỏ r bảo : em sao thế , có bị j k ?
Anh vừa noi xong thì cô đáp nhanh như vừa mới xuy nghĩ đk j đó cô bảo :
- A...anh ...... tr.....trưa nay em có thể làm cơm hộp cho anh đk k!
Anh rất ngạc nhiên và cười bảo "đk"
Ai cx ngạc nhiên thấy anh cười và nghĩ →thiếu gia của chúng ta đây sao ,lần đầu tôi thấy anh ta cười vì 1 đứa bé ←
Anh ta nói lớn ,:
- Quản gia kim . Tí nữa anh đưa hồng nhĩ đi đăng kí đi học và Trưa nay anh đưa hồng nhĩ đến công ty .
Rồi anh bước ra ngoài lên một chiếc xe ô Tô đen , rất mắc tiền . Nhưng anh lại qoay ng lại chạy tới ôm cô và bảo :
- ở nhà ngoan nha ..... anh sẽ nhớ em lắm đấy . Trưa nay nhớ đến đưa hộm cơm anh nha !
Cô ôm lấy anh và khóc : Đương nhiên r
Và lần này anh đi thật (ad: ahaha, cứ như là đi mấy tháng không bằng . Ko biết họ sẽ ra sao khi k gặp nhau 1 tuần nhỉ.)
*11h 13*
-Quản gia ơi . Ông cí thể đưa cháu đi gặp anh Hoắc Giao đk k ạ! - cô nói
- vâg đk ạ - quản gia
**Đến Công ty**
Cô chưa bao giờ thấy cty to như thế . Cô lền chạy vào thì đụng chúng 1 cô gái xinh đẹp
Này k bt nhìn đg ak ranh con - cô gái xinh đẹp .
Dạ cháu xl -cô
Đm tao già lắm à - cô gái xinh đẹp
Cô ta tức điên tát hồng nhĩ 1 cái . Hồng nhĩ khóc , thì quản gia lại tới bảo :
- tiểu thư có s k !
- cô có bt cô đang lm j k s lại đánh 1 đứa bé hả . K phải cô bé ns xl r còn j . Cô có lương tâm k vậy - nói cô gái xinh đẹp
Hứ ! Kệ cô ta ai mượn cô ta đụng vào tôi trước làm j - cô gái x.đẹp
Hoắc giao đến thì cô ta ôm láy anh bảo :
- anh hoắc à con nhỏ kia nó giám đụng tới em kìa~~.
Thì anh ấy đẩy cô ta ra và tới ôm hồng nhĩ bảo :
- e có s k , k bj j chứ?
-dạ k s ạ mà cx do chj ta đụng e trước mà e cx đã xl r mà chj ta tát e! -Hồng nhĩ
Mặt anh ấy có bộ mặt giận giữ và bảo :
- cô bị xa thải - nói cô gái x.đẹp
- ớ...s....ao lại th . Anh hoắc giao anh đang ns j th....sao lại đuổi em - cô gái x.đẹp
- ai cho cô vs tôi bằng tên? Cô k đủ tư cách .cút , cút tôi k muốn nhìn thấy cô nữa.
Cô ấy đi nhanh vs 1 khuôn mặt rất dận dữ.
- E có s k Hồng Nhĩ?- hoắc giao
- da k s ạ
-tiền học thế nào r ? - Hoắc giao
Dạ . Em đk vô r ạ - H.nhĩ
- ak . Còn cơm anh nè - h.nhĩ
Ừ ta cùng ăn nha. Ăn xog a dẫn e đi tham quan.- h.giao
Hết tập 1 ( nếu truyện k hay thì hãy bình luận nha để mk sửa sai.....ahihi lần đầu ghi truyện nên k hay cho lắm hì )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro