Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Bỗng dưng, tây trang , bắp thịt  buộc chặt, xương cốt tựa hồ cũng đang không ngừng khanh khách vang dội.

Trên khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm vẫn như cũ nhàn nhạt thanh thản, Yuri  tay phải đặt lên trên tay trái, mở miệng ra lệnh: “Chạy tới chỗ sản nghiệp của Kwon gia thì dừng xe, tôi muốn một gian phòng nghỉ ngơi.”

“Hiện tại sao?” Tài xế kinh ngạc.

“Đúng, hiện tại.” Trong mắt Yuri  ánh mắt giống như sâu thẩm, đen nhánh khó có thể thấy đáy.

Sau đó hai phút, tài xế đem xe dừng ở một hộp đêm treo bốn chữ trước cửa “Kim bích huy hoàng”, Kwon gia ở thành phố S  sản nghiệp khắp nơi, hộp đêm này tự nhiên cũng là một trong số đó.

“Anh có thể đi về, sáng sớm ngày mai tới nơi này đón tôi.” Yuri phân phó nói.

“Cô chủ, cô muốn ở chỗ này cả đêm?” Nếu để cho mấy lão thái gia kia của Kwon gia biết hắn đem người kế thừa Kwon gia  mang tới hộp đêm, chỉ sợ hắn không còn gì chối cãi được —— mặc dù đây là cô chủ mình phân phó.

“Đừng hỏi những gì mà anh không nên hỏi.” Yuri nhàn nhạt nói, bước chân ưu nhã đi xuống xe, hướng về phía cửa mở lấy ra thẻ VIP độc quyền của Kwon gia.

Nhìn bóng đối phương đi vào hộp đêm, tài xế lúng ta lúng túng  há miệng, chỉ cảm thấy đau đầu nhức óc. Mặc dù đây là sản nghiệp Kwon gia  , nhưng là cô chủ thật biết, hộp đêm này là đặc biệt “chiêu đãi” khách hàng nữ sao?

Ngộ nhỡ, đụng phải nữ nhân nào đối với cô chủ động tay động chân, vậy hắn. . . . . .

Tài xế xanh cả mặt, cơ hồ có thể đoán được kết quả thê thảm của mình.

Mà dưới sự dẫn dắt tận tình của người hầu bàn, Yuri đi vào phòng VIP được bao trọn.

“Nơi này bao trọn ngài hoàn toàn có thể yên tâm, bên ngoài phòng là mật mã khóa điện tử, trừ ngài thiết định mật mã bên ngoài, không người nào có thể mở ra, cũng là vì bảo vệ riêng tư mà suy tính, dĩ nhiên, nếu như ngài còn có cái gì khác cần. . . . . .” Người hầu bàn vừa nói, vừa dùng ánh mắt kì quái quan sát đối phương.

Dù sao,nữ nhân  tuấn mỹ như thế  , có  thẻ VIP cao cấp nhất của Kwon gia, lại yêu cầu một gian không người nào quấy rầy  bao trọn, yêu cầu này thế nào nghe cũng cảm thấy kỳ quái.

“Đủ rồi, anh có thể rời đi.”Yuri ngắt lời nói.

“Vâng” Người hầu bàn trước khi đi, cẩn thận từng li từng tí đóng cửa lại.

Trong căn phòng trống trải, chỉ còn lại một người. Yuri trên mặt vốn là ưu nhã  thanh thản, đã biến thành cực kì tái nhợt.

Mu bàn tay, ở dưới ánh sáng âm u, đã nổi gân xanh. Giơ tay lên, hắn run rẩy đưa vào trong ngực, rút ra một cái bình thuốc nho nhỏ, mở miệng bình, đổ ra mấy viên thuốc màu đỏ, há mồm nuốt vào.

Còn chưa tới trăng rằm, nhưng là thân thể cũng đã. . . . . .

Đau, càng ngày càng thường xuyên sao?

Muốn đau tới khi nào, mới có thể thực sự kết thúc đây?

Thân thể, ngã xuống trên chiếc giường mềm mai trong phòng. Đối với việc không tìm được mệnh y , rồi lại thừa kế huyết mạch Kwon gia mà nói, còn sống, chỉ là một loại hành hạ, chết, mới thật sự là giải thoát.

Nhưng là. . . . . . Không được chết a.

Trong chủng loại huyết mạch kia…Tiếng gào thê lương, ở bản năng nói cho Yuri, sống sót, tìm được người định mệnh thuộc về yuri, chỉ có tìm được người đó, mới có thể cảm nhận được loại hạnh phúc tột cùng.

“Mệnh . . . . .y. . . . . . Nhất định phải ở cùng nhau sao? Không có người đó, mình sẽ sống không nổi, nhưng là, người đó lại như cũ có thể vui vẻ  sống tiếp. . . . . . Vậy sao?”

Hạnh phúc tột cùng, là hạnh phúc ra sao đây?

Năm ngón tay bạch ngọc thon dài, ra sức nắm lấy cái mền cao cấp nhiều lớp, để lại vết lõm thật sâu. . . . . .

Ánh đèn lờ mờ, thỉnh thoảng thoáng qua ngũ sắc, bóng dáng nam cùng nữ lần lượt thay đổi, tràn đầy hơi thở thối nát, xa hoa.

Thanh âm trêu đùa, nói chuyện riêng, thậm chí ngay cả tiếng rên rỉ tràn đầy dục vọng  cũng mơ hồ có thể nghe được.

Đây chính là một trong những hộp đêm nổi tiếng nhất thành phố——Kim bích huy hoàng.

Sunny cảm thấy tất cả đều ấy là mới lạ, mà Sica thì là hứng thú rã rời.

“Sica, làm sao bạn giống như rất không có hứng thú ?” Sunny nhìn bạn tốt, nhỏ giọng hỏi.

Sica cắn răng nghiến lợi, “Quá đắt, tới nơi này lần thứ nhất, mình phải gặm mì ăn liền hai tháng.”

“Nhưng là cậu không phải cảm thấy nam nhân nơi này đều rất đẹp mắt sao? Mở rộng tầm mắt, nơi này tuyệt đối là hạng nhất , sau khi rời khỏi nơi đây, ánh mắt thưởng thức nam nhân của cậu cũng sẽ tăng lên nhiều cấp bậc đấy.”

“Đúng là nhìn thì rất đẹp, chỉ là, cảm giác bọn họ cũng không giống đã từng đánh nhau với ai.” Sica thầm nói.

“Nhìn nam nhân, tuyệt đối không phải là chỉ nhìn bọn họ có đánh nhau hay chưa .Được thôi, chúng ta tới đây vì muốn bạn có kinh nghiệm tình ái , những nam nhân này tuyệt đối đều là cao thủ tình yêu, bạn có cái gì không hiểu, cũng có thể hỏi bọn họ một chút a.”

Nhưng vấn đề là, chuyện như vậy, có thể hỏi sao? Sica trợn mắt một cái.

Mà một giờ sau, Sica rốt cuộc chịu đựng không nổi mùi nước hoa nồng nặc trộn lẫn nhau trong  hộp đêm mà khó khăn bò hướng phòng vệ sinh.

Dĩ nhiên, theo giác quan Sunny mà nói, những mùi nước hoa kia tuyệt đối không phải nồng nặc, mà là mê người mới đúng.

Xoạt! Xoạt!

Đem mặt vùi giữa dòng nước trong suốt, Sica mới phát giác được cả người dễ chịu một chút.

Ngẩng đầu lên, nhìn trong kính khuôn mặt ướt nhẹp, Sica cười khổ thở dài. Được rồi, cô thừa nhận, Sica đã làm chuyện ngu xuẩn, không có chuyện gì cùng Sunny tới nơi này mở rộng tầm mắt, đơn thuần lãng phí thời gian cùng tiền bạc.

Những nam nhân này, căn bản cũng không có một người nào khiến Sica có cảm giác đỏ mặt hay tim đập tình thịch.

Yêu. . . . . .

Có chút ngạc nhiên, có chút không hiểu, có chút nhớ nhung muốn tìm hiểu .

Rốt cuộc tình cảm là cái gì, mới có thể gọi là yêu đây? Nhìn những bộ phim truyền hình kia khi yêu nhau, luôn là tình tiết muốn chết muốn sống , đều khiến Sica cảm  giác không thể tin được.

Một người, thật có thể vì  một người khác mà buông tha tất cả mọi thứ của mình sao?

Vẫy vẫy đầu, Sica đi ra khỏi  phòng rửa tay.

Kim bích huy hoàng không hổ là hộp đêm nổi tiếng, chiếm diện tích to lớn, trang hoàng mỹ thuật tinh xảo,  Sica âm thầm chắc lưỡi hít hà.

Chỉ là, quá lớn cũng có chỗ xấu, đó chính là. . . . . . Rất rất rất quá dễ dàng lạc đường.

“3709, 3709. . . . . .” Sica lầm bầm số phòng, đi từng nơi kiếm phòng cũ.

Thiết kế ở đây cực kỳ bí ẩn, thậm chí mở cửa cần mật mã khóa điện tử .

Bỗng dưng, mặt Sica biến sắc dần, dừng ở một căn phòng.

Chỉ vì Sica nghe được một tiếng gầm, một tiếng hô giọng khàn khan như tiếng dã thú.

Các phòng ở đây, đều là phòng cách âm, Sica ở bên ngoài, lại còn có thể nghe tiếng gầm, thật sự rất làm cho cô kinh ngạc .Làm cho Sica kinh ngạc hơn là, thanh âm kia còn mang một phần thống khổ.

Đó là một loại giống như vô biên vô hạn, thâm trầm đến có thể đem người vĩnh viễn chôn vùi trong thống khổ.

Vô hạn —— tuyệt vọng!

Sica thân thể run rẩy, trong ngực, thế nhưng mơ hồ nổi lên một hồi cảm giác chính cô không miêu tả được.

Là thương yêu? Là đồng tình? Là đáng thương? Là khổ sở?

Đó là một loại cảm xúc hoàn toàn xa lạ, tuy nhiên nó đủ để cho ngón tay Sica, ma xui quỷ khiến chạm lên mật mã khóa điện tử. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro