Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Câu chuyện 1: Công chúa Bạch Tuyết

   Ngày xửa ngày xưa, tại một vương quốc nọ, có một bà Hoàng Hậu đang ngồi khâu bên cửa sổ, bà mải ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài nên đã sơ ý để kim khâu đâm vào tay. Giọt máu đỏ tươi của bà nhỏ xuống tấm vải trắng muốt, cảnh tượng ấy đẹp tựa như một bức tranh sơn dầu mà bà là nhân vật chính. Bà thầm nghĩ: Nếu ta có một đứa con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun thì thật tuyệt biết bao. Không lâu sau, bà sinh hạ một cô công chúa, cô bé đẹp như những gì bà từng tưởng tượng. Bà đặt cho cô bé một cái tên, Bạch Tuyết.

  "Mẫu hậu yêu quý, tại sao cho dù là người cha cao quý của con hay là tên ăn mày thấp hèn ngoài lâu đài kia, bọn họ đều nhìn chằm chằm người, đồng ý mọi chuyện người nói, luôn thỏa mãn mọi yêu cầu mà người đề ra?"

   "Bạch Tuyết yêu quý của ta, bởi vì phụ nữ đẹp là thứ bùa làm mê hoặc đàn ông, đàn ông một khi ngửi thấy sẽ nhanh chóng đánh mất chính mình, biến thành tên nô lệ cho người phụ nữ đẹp ấy."

   "Mẫu hậu yêu quý, con phải làm sao để mãi duy trì được làn da mềm mại như em bé này, vĩnh viễn cũng không héo mòn?"

  "Bạch Tuyết yêu quý của ta, con phải quấn lấy đàn ông như một cây dây leo, hấp thụ chất dinh dưỡng trên cơ thể họ, lúc ấy con mới có thể nở rộ thành đóa hoa đẹp nhất."

  "Mẫu hậu yêu quý..."

   Công chúa Bạch Tuyết sinh ra không lâu thì Hoàng Hậu đã qua đời. Phụ vương của nàng đã cưới về một vị Hoàng Hậu mới. Hoàng Hậu mới là người phụ nữ xinh đẹp nhất vương quốc, cơ thể của nàng ta còn mềm dẻo hơn mẫu hậu Bạch Tuyết: làn da của nàng ta còn mềm mại hơn mẫu hậu Bạch Tuyết, và nàng ta trẻ hơn mẫu hậu Bạch Tuyết rất nhiều. Nàng ta luyện chế nhiều loại độc dược tà ác, thi triển nhiều loại ma thuật quỷ dị, nhưng Quốc Vương không hề quan tâm, ông ta chẳng cần để ý hoàng hậu của mình có độc ác hay không, có tàn bạo hay không, ông ta chỉ muốn có một người vợ trẻ tuổi xinh đẹp mà thôi.

  Hoàng Hậu mới cũng không để ý tới việc Quốc Vương có già khọm hay không, nàng ta chỉ muốn hưởng thụ một cuộc sống xa xỉ. Huống hồ, Quốc Vương già rồi, ông ta không còn nhiều tâm sức để chú ý xem hoàng hậu của mình đã dùng độc dược tà ác giết chết bao nhiêu người, đã tận hưởng bao nhiêu người đàn ông trẻ tuổi trong tẩm cung của mình. Nhưng, Hoàng Hậu mới rất cô đơn, nàng ta cuối cùng vẫn là một cô gái trẻ tuổi, có bao nhiêu châu báu hay đàn ông cũng không thể khỏa lấp đi nỗi cô đơn của nàng ta. Đúng vào lúc vị Hoàng Hậu mới này đang cảm thấy cô đơn vô cùng, nàng công chúa Bạch Tuyết của chúng ta đã xuất hiện.

  Công chúa Bạch Tuyết rất cô đơn trong tòa lâu đài này, nàng không thể rời khỏi nơi đây, cũng không có ai chơi cùng. Dù đồ chơi có nhiều hơn thế nữa cũng chẳng có ai chơi cùng nàng, có nhiều thị nữ hơn thế nữa cũng không có ai nguyện ý kể cho nàng nghe những câu chuyện mới lạ về thế giới ngoài kia. Thật ra Hoàng Hậu mới cũng không hơn nàng nhiều tuổi, khi nàng năm tuổi, phụ vương nàng đã cưới về một hoàng hậu chỉ có mười ba tuổi. Đối với công chúa Bạch Tuyết, nếu nói Hoàng Hậu mới là mẹ nàng, không bằng nói là chị gái.

  Công chúa Bạch Tuyết và Hoàng Hậu mới ở bên nhau nên sự cô đơn dường như đã tan biến. Công chúa Bạch Tuyết giúp Hoàng Hậu chế độc dược, Hoàng Hậu lại chia sẻ đàn ông của mình cho công chúa Bạch Tuyết. Trong lâu đài có hai người con gái quyến rũ lại đầy sức hấp dẫn, Hoàng Hậu và công chúa Bạch Tuyết, Hoàng Hậu thành thục gợi cảm, công chúa Bạch Tuyết lại ngây thơ non nớt.

  Hai người con gái đều xinh đẹp như nhau ở cùng một chỗ sẽ làm gì? Đương nhiên là so sánh. So xem đàn ông quỳ dưới váy ai nhiều hơn, so xem đàn ông muốn trèo lên giường ai nhiều hơn, có nhiều lúc, điều các cô gái muốn so sánh nhất, chính là ai xinh đẹp hơn.

   Hoàng Hậu và công chúa Bạch Tuyết cũng thường so sánh lẫn nhau, nhưng hai người luôn thiếu đi một vị trọng tài công bằng. Quốc Vương thích liếm hôn đôi chân nhỏ mềm của công chúa Bạch Tuyết, còn thị vệ trưởng lại thích vùi đầu vào bộ ngực căng tròn của Hoàng Hậu mà say mê. Bọn họ đều cho rằng cơ thể họ thích là người đẹp nhất thế gian này.

  Cho đến một ngày, Hoàng Hậu có được một chiếc gương. Chiếc gương này nghe nói có thể trả lời mọi câu hỏi trên thế giới, giải đáp mọi nan đề trên thế gian. Hoàng Hậu và công chúa Bạch Tuyết đều nghĩ rằng, đây là trọng tài công bằng nhất.

  Hoàng Hậu và công chúa Bạch Tuyết cùng đứng trước chiếc gương: "Nói cho chúng ta biết, ai là người đẹp nhất thế gian?"

  "Là công chúa Bạch Tuyết."

  Ánh mắt công chúa Bạch Tuyết vui vẻ mà kiêu ngạo, nàng khinh thường nhìn Hoàng Hậu, dường như muốn giẫm đạp người bên cạnh xuống dưới chân.

  Còn ánh mắt Hoàng Hậu lại đầy vẻ nhục nhã và thù hằn, nàng ta nhớ ra công chúa Bạch Tuyết nhỏ hơn nàng ta vài tuổi, khi nàng ta dần tàn lụi đi, công chúa Bạch Tuyết lại bắt đầu nở rộ.

   Công chúa Bạch Tuyết đắm chìm trong niềm vui và sự kiêu ngạo, còn phía sau nàng, hai tay của vị Hoàng Hậu đang căm hận dần dần tiến tới. Ngay khi công chúa Bạch Tuyết rơi xuống dưới, nàng kinh hãi nhìn thấy khuôn mặt đầy vẻ hài lòng mà vặn vẹo của Hoàng Hậu.

   Hoàng Hậu nói với Quốc Vương, công chúa Bạch Tuyết chết rồi, nàng vì muốn bắt một con bướm xinh đẹp mà ngã xuống từ tháp cao. Quốc Vương rất đau lòng, tuy rằng ông ta có rất nhiều bé gái, nhưng công chúa Bạch Tuyết là cô bé xinh đẹp nhất trong số đó. Nhưng rất nhanh, sự đau lòng của Quốc Vương đã được san lấp, Hoàng Hậu tìm tới nhiều bé gái hơn, tuy không đẹp bằng công chúa Bạch Tuyết, nhưng càng nhỏ nhắn xinh xắn.

    Hoàng Hậu lại đứng trước mặt gương kiêu ngạo nói: "Ai là người đẹp nhất thế gian ?"

  "Là công chúa Bạch Tuyết."

   Hoàng Hậu tức giận cầm chiếc cốc cạnh tay ném thẳng về phía chiếc gương, nàng ta quay người đi tìm thị vệ trưởng nàng ta sủng hạnh nhất.

   Lúc này, công chúa Bạch Tuyết đang nằm trong một căn nhà nhỏ tại rừng sâu.

   Đưa công chúa Bạch Tuyết tới đây chính là bảy chú lùn. Bọn họ là bảy anh em, khi sinh ra bọn họ cũng không có gì khác người thường, nhưng tới một độ tuổi nhất định lại không cao thêm nữa, cứ mãi thấp lùn như vậy. Cha mẹ bọn họ đều rất tuyệt vọng, không ngừng mang thai, không ngừng sinh con, cho tới đứa thứ tám cuối cùng mới sinh ra được một đứa trẻ bình thường.

  Bảy chú lùn sống trong làng chịu đủ loại kì thị, người trong làng đều cười nhạo bọn họ, cha mẹ bọn họ cũng không muốn nhìn thấy bọn họ. Cuối cùng, có một ngày, bảy chú lùn chịu đựng kì thị từ nhỏ đã bắt tay với nhau phóng một mồi lửa, thiêu rụi cả ngôi làng đã khinh thường họ, thiêu rụi mọi người trong làng, chạy tới sống trong rừng sâu.

   Những người lùn phát hiện ra công chúa Bạch Tuyết đang nằm bên dòng sông nhỏ, nước sông thấm ướt y phục nàng, để lộ cơ thể xinh đẹp của nàng.

   "Một cô gái thật xinh đẹp, đây là người vợ Thượng Đế tặng cho chúng ta." Những người lùn coi công chúa Bạch Tuyết là vợ nên mang nàng về nhà.

    Khi công chúa Bạch Tuyết tỉnh lại, bảy chú lùn nói với nàng: Nàng là vợ của chúng ta. Công chúa Bạch Tuyết khịt mũi khinh bỉ, ta là người con gái đẹp nhất thế gian, sao có thể trở thành vợ của đám lùn này được. Bảy chú lùn nói, đây là người vợ Thượng đế tặng cho chúng ta, là sự ban ơn của Thượng đế, chúng ta phải bảo quản thật tốt. Bọn họ trói công chúa Bạch Tuyết lên giường, là vợ thì không cần đi tới những nơi khác, chỉ cần thực hiện nghĩa vụ của người vợ là được rồi.

   Lúc đầu, công chúa Bạch Tuyết cũng thử phản kháng, nhưng nàng dần dần sa vào hoàn cảnh này. Bảy chú lùn trẻ tuổi hơn Quốc Vương, nàng chỉ cần ở đây là có thể tha hồ tận hưởng những cơ thể trẻ tuổi này. Công chúa Bạch Tuyết bắt đầu hưởng thụ và say mê. Cho đến khi bảy chú lùn mở khóa ra cho nàng, nàng cũng không còn ý muốn rời khỏi nơi này nữa.

   Thị vệ trưởng mang theo mệnh lệnh của Hoàng Hậu tìm kiếm công chúa Bạch Tuyết, hắn đi tới ngôi nhà nhỏ trong rừng cây. Đứng bên ngoài cửa sổ ngôi nhà nhỏ, thị vệ trưởng nhìn thấy công chúa Bạch Tuyết như cây dây leo quấn lấy bảy chú lùn, hấp thu chất dinh dưỡng, dần dần nở rộ thành một đóa hoa tuyệt sắc. Thị vệ trưởng bị mê hoặc rồi, công chúa Bạch Tuyết cũng phát hiện ra hắn đang đứng bên ngoài, công chúa Bạch Tuyết mời hắn vào nhà. Dây leo của Bạch Tuyết vươn ra, chậm rãi quấn lên người thị vệ trưởng.

  Thị vệ trưởng mang về một trái tim hươu, hắn nói với Hoàng Hậu : Công chúa Bạch Tuyết đã chết rồi.

   Hoàng Hậu đứng trước mặt gương, hỏi: "Ai là người đẹp nhất thế gian ?"

"Là công chúa Bạch Tuyết."

   Hoàng Hậu tức đến nỗi không nói lên lời, ngay cả thị vệ trưởng nàng ta tin tưởng nhất cũng phản bội nàng ta, lao vào vòng tay công chúa Bạch Tuyết. Hoàng Hậu nghĩ, không lẽ thật sự như lời chiếc gương nói, công chúa Bạch Tuyệt thật sự là người đẹp nhất thế gian.

   Nàng ta nấu một nồi thuốc độc nhất, nhìn trái táo dần chìm vào trong nồi thuốc, Hoàng Hậu nghĩ bản thân đã biến thành người con gái đẹp nhất thế gian này, tất cả đàn ông đều đã quỳ rạp dưới váy nàng ta.

   Công chúa Bạch Tuyết rất vui vẻ ăn vào trái táo Hoàng Hậu đưa cho. Trong rừng sâu, rất lâu rồi nàng không được ăn loại trái cây như vậy, bảy chú lùn không hái được những trái cây trên cao, bọn họ cũng chưa bao giờ lên tới thị trấn, càng không cho phép nàng rời khỏi ngôi nhà nhỏ. Công chúa Bạch Tuyết cũng không hề hoài nghi bà lão do Hoàng Hậu cải trang, trong lòng nàng, thứ Hoàng Hậu yêu quý nhất là vẻ đẹp của mình. Nhưng nàng không ngờ, vì muốn diệt trừ nàng mà Hoàng Hậu bằng lòng tạm thời buông bỏ sắc đẹp của mình, hóa trang thành một bà lão xấu xí.

  Công chúa Bạch Tuyết ngã xuống, Hoàng Hậu hài lòng rời đi.

  Bảy chú lùn rất đau lòng, vợ của họ đã không còn nữa rồi, sau khi nếm được mùi vị ngon ngọt của vợ, họ không thể nào chịu đựng nổi mùi vị không có vợ.

   Bảy chú lùn nhấc cơ thể công chúa Bạch Tuyết lên khiêng về rừng sâu, chuẩn bị mai táng nàng.

   Bảy chú lùn trong rừng sâu gặp được chàng Hoàng Tử đang lạc đường.

  Hoàng Tử nhìn thấy cơ thể của công chúa Bạch Tuyết, ánh mắt chàng tràn ngập sự mê luyến. Đây là cơ thể đẹp nhất chàng từng nhìn thấy, cho dù đã tử vong cũng không tổn hại đến ánh sáng hút hồn người của nó.

   Hoàng Tử mua lại cơ thể của công chúa Bạch Tuyết từ bảy chú lùn.

   Bảy chú lùn rất vui mừng, công chúa Bạch Tuyết đã chết nên không thể nào trở thành vợ của họ được nữa, nhưng có tiền rồi, họ có thể đi mua một cô vợ khác về.

   Bảy chú lùn cầm tiền vui vẻ rời đi, Hoàng Tử mang theo cơ thể của công chúa Bạch Tuyết hài lòng quay người.

   Hoàng Tử ôm lấy cơ thể của Bạch Tuyết mà vuốt ve, cơ thể ấy vẫn còn ấm nóng, vẫn còn mềm dẻo. Chàng vỗ về hôn lên từng tấc da thịt của Bạch Tuyết, nhấm nháp sự ngon ngọt của nàng. Chàng hôn lên môi Bạch Tuyết, đầu lưỡi chạm tới một vật kì lạ. Công chúa Bạch Tuyết tỉnh lại trong nụ hôn của chàng, nàng ho khan vài tiếng, phun ra miếng táo độc còn kẹt lại trong vòm họng. Công chúa Bạch Tuyết vừa tỉnh dậy đã lại ngã vào sự cuồng nhiệt của Hoàng Tử.

   Công chúa Bạch Tuyết trở thành cô dâu của Hoàng Tử. Trong hôn lễ, Hoàng Hậu được mời tới. Công chúa Bạch Tuyết tặng cho Hoàng Hậu một đôi giày sắt đỏ rực, nàng nói với Hoàng Hậu, đôi giày này sẽ làm nổi lên sự mỹ lệ của người, xin người hãy múa một điệu Tango cho chúng ta chiêm ngưỡng.

  Hoàng Hậu đã tàn lụi trong dáng múa tuyệt đẹp ấy.

  Công chúa Bạch Tuyết sống hạnh phúc mãi mãi về sau với Hoàng Tử, cho tới khi Hoàng Tử trở thành Quốc Vương, công chúa Bạch Tuyết trở thành Hoàng Hậu.

  Mỗi ngày công chúa Bạch Tuyết đều hỏi chiếc gương: Ai là người đẹp nhất thế gian này ?

  Chiếc gương trả lời: Là công chúa Bạch Tuyết.

   Nghe thấy câu trả lời của gương thần, mỗi ngày công chúa Bạch Tuyết đều rất hạnh phúc.

   Cho đến một ngày, công chúa Bạch Tuyết vẫn hỏi gương thần như vậy: Ai là người đẹp nhất thế gian?

  Gương thần lại cho nàng một câu trả lời khác.

  Công chúa Bạch Tuyết nở nụ cười tàn khốc, nàng tìm ra đôi giày sắt được tuốt khỏi thi thể của Hoàng Hậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro